Chương 1603:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Một tiếng ong ong, Tam Sinh Thạch đột nhiên phát sáng, từng tia sáng kỳ dị bao phủ tới.
- Bắt đầu!
Bạch Dạ, Đế Già, Diêm Ma phấn chấn hẳn lên, ào ào tiến về phía Tam Sinh Thạch, giống như bọn họ biết phải làm thế nào.
Cổ Trần thấy thế, ngẫm nghĩ một chút cũng tiến lên, tiếp cận Tam Sinh Thạch.
- Đi!
Những người khác cũng bắt chước theo, cả đám tranh nhau chen lấn phóng tới chỗ Tam Sinh Thạch.
Nhưng càng đến gần Tam Sinh Thạch, tất cả mọi người càng cảm giác được một cỗ áp lực truyền đến linh hồn, càng ngày càng mãnh liệt, như sắp bị ép chết đến nơi.
Loại áp lực đến từ linh hồn đó rất khủng bố, rất cường đại, không ít người dừng chân tại chỗ, hai mắt trở nên vô thần, giống như đã mất đi linh hồn và ý thức.
Đó là những kẻ tương đối yếu ớt, đã lập tức tiến vào Luân Hồi, bắt đầu khảo nghiệm Bách Thế Luân Hồi.
Cổ Trần thấy cảnh đó khó tránh khỏi kinh ngạc, nhưng hắn vẫn tiếp tục tiến tới gần Tam Sinh Thạch.
Chung quanh Cổ Trần là vô số người thân thể cứng ngắc, kẻ đứng người ngồi, đều đã tiến vào trong Luân Hồi.
Ong ong ong...
Tam Sinh Thạch phát sáng, từng đạo quang mang phóng tới, vừa vặn đánh trúng giữa mày mỗi người, trong nháy mắt xuyên qua linh hồn.
Không ít người ngây ra, mặt mũi đờ đẫn, hai mắt vô thần, linh hồn ý thức chìm vào Bách Thế Luân Hồi, bắt đầu khảo nghiệm của Minh Phủ.
Dần dần, càng ngày càng nhiều người dừng lại, cả đám đều đi ứng kiếp.
Đến cuối cùng, chỉ còn lại mười người vẫn tiếp tục đi về phía Tam Sinh Thạch, rất nhanh, mười người này đã đi tới phía dưới Tam Sinh Thạch.
- Cổ Trần, ngươi thật khiến bổn tọa ngoài ý muốn.
Bạch Dạ nhìn Cổ Trần nói.
Những người khác cũng đang nhìn Cổ Trần, nguyên một đám tỏ ra kinh ngạc, không ngờ Cổ Trần lại có thể đến tận đây.
- Sao? Các ngươi muốn đánh một trận trước?
Cổ Trần cười hỏi.
Hắn lắc lắc cái cổ, nói tiếp:
- Tới tới tới, thấy các ngươi có vẻ nóng lòng muốn thử lắm, vậy đánh một trận rồi tính tiếp?
- Hừ!
Bạch Dạ hừ lạnh, lại không động thủ, chỉ nói:
- Bổn tọa không có rảnh chơi với ngươi, Bách Thế Luân Hồi là một cơ duyên, đợi lát nữa lại xử lý ngươi.
Tên Tu La tộc Đế Già xấu xí hung tợn kia nhìn chằm chằm Cổ Trần, nhưng rồi cũng ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu nhập định bên dưới Tam Sinh Thạch.
Một tia sáng từ trên Tam Sinh Thạch chiếu xuống, rót vào thân thể bọn hắn, trong nháy mắt, những người này đồng loạt lâm vào sự huyền diệu của Luân Hồi.
Cổ Trần vẫn đứng im, trong lòng bàn tay mơ hồ ngưng tụ một cỗ lực lượng cường đại, đang định một chiêu giết sạch đám người này, đột nhiên hắn cảm nhận được nguy cơ ập đến, liền lập tức dập tắt suy nghĩ đó.
Hắn như có điều suy nghĩ ngẩng đầu, mắt nhìn Tam Sinh Thạch lơ lửng kia, nguy cơ truyền đến từ chỗ nó, hiển nhiên nó không cho hắn chém giết bọn họ.
- Thôi được.
Cổ Trần tán đi lực lượng, bắt đầu ngồi xếp bằng, một vệt ánh sáng rơi vào thân thể hắn.
Mấy người khác thấy thế đồng loạt thở ra, thầm mắng Cổ Trần, ban nãy tên khốn này thật sự động sát ý, nếu không phải Tam Sinh Thạch cản trở có khi hắn đã ra tay rồi.
- Đủ hung tàn, đáng tiếc lại là Nhân tộc, nếu giết chết hắn rồi biến hắn thành Thi Nô của bổn tọa thì hay.
Thi tộc Cửu Anh nhìn chằm chằm Cổ Trần, hắc hắc nhe răng cười.
Những người khác ào ào ngồi xếp bằng, cả đám bị ánh sáng từ Tam Sinh Thạch chiếu ra bao phủ, rất nhanh, mỗi người lâm vào Luân Hồi của chính mình.
Tam Sinh Thạch có thể khiến người ta tiến hành Bách Thế Luân Hồi, thành công sẽ là cơ duyên, thất bại chính là kiếp nạn, phải biến thành tro bụi.
- A...
Đột nhiên, trên đài cao truyền đến một tiếng hét thảm, có kẻ không hiểu sao toàn thân đột ngột bốc cháy, nhanh chóng hóa thành tro tàn.
Sau đó linh hồn tiêu tán, bị hút vào trong Tam Sinh Thạch biến mất không còn tăm tích.
- Trời!
Bên ngoài, những kẻ bỏ cuộc ban đầu đồng loạt hoảng sợ, mới bắt đầu không lâu đã có người mất mạng, đây chính là Thánh Nhân đó!
Thánh Nhân cường đại tới mức gần như không thể chết, vì sao ngay cả một Bách Thế Luân Hồi cũng không vượt qua được?
Hô!
Sau một khắc, trên đài cao lần nữa nổi lên lửa lớn, lần lượt các dị tộc Thánh Nhân tự đốt, thân thể trở thành tro tàn, linh hồn bị Tam Sinh Thạch hút dọn sạch.
Tất cả mọi người sắc mặt đại biến, kinh hãi, hoảng sợ nhìn Tam Sinh Thạch trên đài cao, quả là một Ma Thạch khủng bố!
- Nhân Hoàng, tuyệt đối đừng có việc gì!
Phía dưới, Mục khẩn trương nhìn lên đài cao, tâm lý sắp khóc.
Nếu Cổ Trần chết rồi, vậy tình cảnh sau này của hắn chắc chắn rất thảm, toàn bộ Minh Phủ chỉ có một mình hắn là Nhân tộc, không chết mới lạ.
- Bắt đầu!
Bạch Dạ, Đế Già, Diêm Ma phấn chấn hẳn lên, ào ào tiến về phía Tam Sinh Thạch, giống như bọn họ biết phải làm thế nào.
Cổ Trần thấy thế, ngẫm nghĩ một chút cũng tiến lên, tiếp cận Tam Sinh Thạch.
- Đi!
Những người khác cũng bắt chước theo, cả đám tranh nhau chen lấn phóng tới chỗ Tam Sinh Thạch.
Nhưng càng đến gần Tam Sinh Thạch, tất cả mọi người càng cảm giác được một cỗ áp lực truyền đến linh hồn, càng ngày càng mãnh liệt, như sắp bị ép chết đến nơi.
Loại áp lực đến từ linh hồn đó rất khủng bố, rất cường đại, không ít người dừng chân tại chỗ, hai mắt trở nên vô thần, giống như đã mất đi linh hồn và ý thức.
Đó là những kẻ tương đối yếu ớt, đã lập tức tiến vào Luân Hồi, bắt đầu khảo nghiệm Bách Thế Luân Hồi.
Cổ Trần thấy cảnh đó khó tránh khỏi kinh ngạc, nhưng hắn vẫn tiếp tục tiến tới gần Tam Sinh Thạch.
Chung quanh Cổ Trần là vô số người thân thể cứng ngắc, kẻ đứng người ngồi, đều đã tiến vào trong Luân Hồi.
Ong ong ong...
Tam Sinh Thạch phát sáng, từng đạo quang mang phóng tới, vừa vặn đánh trúng giữa mày mỗi người, trong nháy mắt xuyên qua linh hồn.
Không ít người ngây ra, mặt mũi đờ đẫn, hai mắt vô thần, linh hồn ý thức chìm vào Bách Thế Luân Hồi, bắt đầu khảo nghiệm của Minh Phủ.
Dần dần, càng ngày càng nhiều người dừng lại, cả đám đều đi ứng kiếp.
Đến cuối cùng, chỉ còn lại mười người vẫn tiếp tục đi về phía Tam Sinh Thạch, rất nhanh, mười người này đã đi tới phía dưới Tam Sinh Thạch.
- Cổ Trần, ngươi thật khiến bổn tọa ngoài ý muốn.
Bạch Dạ nhìn Cổ Trần nói.
Những người khác cũng đang nhìn Cổ Trần, nguyên một đám tỏ ra kinh ngạc, không ngờ Cổ Trần lại có thể đến tận đây.
- Sao? Các ngươi muốn đánh một trận trước?
Cổ Trần cười hỏi.
Hắn lắc lắc cái cổ, nói tiếp:
- Tới tới tới, thấy các ngươi có vẻ nóng lòng muốn thử lắm, vậy đánh một trận rồi tính tiếp?
- Hừ!
Bạch Dạ hừ lạnh, lại không động thủ, chỉ nói:
- Bổn tọa không có rảnh chơi với ngươi, Bách Thế Luân Hồi là một cơ duyên, đợi lát nữa lại xử lý ngươi.
Tên Tu La tộc Đế Già xấu xí hung tợn kia nhìn chằm chằm Cổ Trần, nhưng rồi cũng ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu nhập định bên dưới Tam Sinh Thạch.
Một tia sáng từ trên Tam Sinh Thạch chiếu xuống, rót vào thân thể bọn hắn, trong nháy mắt, những người này đồng loạt lâm vào sự huyền diệu của Luân Hồi.
Cổ Trần vẫn đứng im, trong lòng bàn tay mơ hồ ngưng tụ một cỗ lực lượng cường đại, đang định một chiêu giết sạch đám người này, đột nhiên hắn cảm nhận được nguy cơ ập đến, liền lập tức dập tắt suy nghĩ đó.
Hắn như có điều suy nghĩ ngẩng đầu, mắt nhìn Tam Sinh Thạch lơ lửng kia, nguy cơ truyền đến từ chỗ nó, hiển nhiên nó không cho hắn chém giết bọn họ.
- Thôi được.
Cổ Trần tán đi lực lượng, bắt đầu ngồi xếp bằng, một vệt ánh sáng rơi vào thân thể hắn.
Mấy người khác thấy thế đồng loạt thở ra, thầm mắng Cổ Trần, ban nãy tên khốn này thật sự động sát ý, nếu không phải Tam Sinh Thạch cản trở có khi hắn đã ra tay rồi.
- Đủ hung tàn, đáng tiếc lại là Nhân tộc, nếu giết chết hắn rồi biến hắn thành Thi Nô của bổn tọa thì hay.
Thi tộc Cửu Anh nhìn chằm chằm Cổ Trần, hắc hắc nhe răng cười.
Những người khác ào ào ngồi xếp bằng, cả đám bị ánh sáng từ Tam Sinh Thạch chiếu ra bao phủ, rất nhanh, mỗi người lâm vào Luân Hồi của chính mình.
Tam Sinh Thạch có thể khiến người ta tiến hành Bách Thế Luân Hồi, thành công sẽ là cơ duyên, thất bại chính là kiếp nạn, phải biến thành tro bụi.
- A...
Đột nhiên, trên đài cao truyền đến một tiếng hét thảm, có kẻ không hiểu sao toàn thân đột ngột bốc cháy, nhanh chóng hóa thành tro tàn.
Sau đó linh hồn tiêu tán, bị hút vào trong Tam Sinh Thạch biến mất không còn tăm tích.
- Trời!
Bên ngoài, những kẻ bỏ cuộc ban đầu đồng loạt hoảng sợ, mới bắt đầu không lâu đã có người mất mạng, đây chính là Thánh Nhân đó!
Thánh Nhân cường đại tới mức gần như không thể chết, vì sao ngay cả một Bách Thế Luân Hồi cũng không vượt qua được?
Hô!
Sau một khắc, trên đài cao lần nữa nổi lên lửa lớn, lần lượt các dị tộc Thánh Nhân tự đốt, thân thể trở thành tro tàn, linh hồn bị Tam Sinh Thạch hút dọn sạch.
Tất cả mọi người sắc mặt đại biến, kinh hãi, hoảng sợ nhìn Tam Sinh Thạch trên đài cao, quả là một Ma Thạch khủng bố!
- Nhân Hoàng, tuyệt đối đừng có việc gì!
Phía dưới, Mục khẩn trương nhìn lên đài cao, tâm lý sắp khóc.
Nếu Cổ Trần chết rồi, vậy tình cảnh sau này của hắn chắc chắn rất thảm, toàn bộ Minh Phủ chỉ có một mình hắn là Nhân tộc, không chết mới lạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.