Chương 1811:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Hắn lắc đầu nói:
- Ta chỉ là muốn cứu ngươi ra, ngươi vậy mà còn không biết ơn, vậy thôi quên đi, dù sao trước đây người luôn đuổi theo ta đòi đánh đòi giết, cứu ngươi không ổn cho lắm. Trước đó ngươi truy sát ta, ta không so đo, bây giờ ngươi cứ chậm rãi ở đây đi, ta đi trước.
Nói xong Cổ Trần quay người dứt khoát bỏ đi, hoàn toàn không để ý tới cái huyết quan này.
- Này này, chờ chút...
Huyết quan chấn động, sinh vật bên trong gấp gáp hô lớn.
Nếu lời Cổ Trần nói là sự thật, thì chẳng phải nó đã bỏ lỡ cơ hội được giải cứu sao, một khi hắn đi chính mình biết làm gì với đống xích sắt này đây?
Nơi này khắp nơi đều lộ ra vẻ quỷ dị, nếu bị nhốt lại vĩnh viễn chắc nó điên mất.
- Thế nào, ngươi còn có việc?
Cổ Trần quay đầu hỏi.
Huyết quan khẽ run lên, bên trong truyền đến thanh âm:
- Đừng đi, trước giúp ta phá mấy sợi xích này đi.
Cổ Trần lại nhẹ nhàng lắc đầu:
- Ta đổi ý rồi, cứu ngươi không có chỗ tốt, vẫn để ngươi ở chỗ này tự sanh tự diệt thì hơn.
- Ngươi, ngươi uổng công là Thiên Đế, đồ quỷ hẹp hòi, ta chỉ truy sát ngươi có một lần, còn không có làm ngươi bị thương, vậy mà giờ ngươi tính toán chi li với ta.
Sinh vật bên trong huyết quan vừa tức vừa thở hổn hển nói.
Cổ Trần cười một cái nói:
- Kỳ thật cứu ngươi cũng không phải không được, bất quá ngươi phải nói ta biết đây là đâu.
Huyết quan nghe xong yên tĩnh trở lại, chỉ nghe bên trong truyền đến một câu:
- Thật ra ta cũng không rõ lắm.
- Ngươi cái gì cũng không biết, cứu ngươi thì được ích lợi gì, vậy thôi ta đi nhá.
Nói xong hắn xoay người rời đi, sinh linh bên trong huyết quan vừa gấp vừa tức.
- Nè chờ một chút... Ta chỉ biết là, nơi này có vô số Thần Linh của thời đại trước bị trục xuất, còn có các tồn tại cường đại ở các thời kì, thậm chí Thần linh của thời kì Đại Hỗn Độn 3 ngàn nhân tộc
Lời này vừa nói ra khiến Cổ Trần dừng lại cước bộ
- 3000 Hỗn Độn Nhân tộc?
Cổ Trần xoay người, sắc mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm huyết quan, một loại khí tức cường đại áp tới.
- Ngươi còn biết gì nữa thì mau nói ra, nói xong nếu khiến ta hài lòng, ta liền cứu ngươi.
- được, một lời đã định.
sinh vật trong huyết quan lập tức trả lời.
Nó nói:
- Kỳ thật, ta lấy được tin tức từ bên trong một tàn quyển Hỗn Độn, thế gian này đã trải qua rất nhiều thời kì phồn thịnh.
- Mà ở mỗi thời kì, vào giai đoạn cường thịnh nhất thì sinh linh có thực lực cường đại nhất đều sẽ mạc danh kỳ diệu bị kéo vào một địa phương xa lạ.
- Dần dà, chỗ đó được gọi là lưu đày chi địa, theo ta suy đoán, nơi này chính là lưu đày chi địa.
Thanh âm bên trong huyết quan nói đến đây liền ngừng lại..
Sau một hồi nó mới tiếp tục nói:
- Tại thời kỳ đó của chúng ta, cấm kỵ sinh vật chính là một nhóm sinh vật cường đại nhất, việc này dẫn đến Cửu Thiên phong sát, từ đó phát sinh một trận cấm kỵ thiên chiến.
- Cuối cùng chúng ta bị đánh bại, từ đó biến thành cấm kỵ chi vật, bị thượng thiên chối bỏ, chỉ cần một chút sơ sẩy là bị thiên phạt hủy diệt, hóa thành tro bụi.
Nó nói đến đây nhịn không được tuôn ra từng đợt bi ai.
Sau đó nó nói tiếp
- Ta trong lúc vô tình đạt được một tàn quyển Hỗn Độn, từ trong đó phát hiện một cái bí mật. Trên Tàn quyển ghi chép, bên trong lưu đày chi địa có một loại sức mạnh, có thể mở phong ấn Cửu Thiên, từ đó giành lấy tự do.
- Ta lần theo dấu vết trong lúc vô tình mở ra một cái thông đạo, nên mới tiến vào trong này.
Nói đến đây ngữ khí của nó trở nên sợ hãi:
- Nhưng vừa tiến vào liền bị một cỗ lực lượng thần bí áp chế, ta phải dùng cạn lực lượng mới đánh vỡ được thông đạo bỏ chạy. Cũng có lẽ do ngươi ở bên ngoài mở ra thông đạo nên ta mới chạy được, bất quá cuối cùng vẫn là bị ngươi kéo trở về đây. Còn lại ngươi đã biết rồi.
Huyết quan nói xong liền yên lặng.
Cổ Trần không nói lời nào, yên lặng tiêu hóa những tin tức này, trong đó có không ít bí mật kinh người nằm ngoài hiểu biết của hắn.
Địa phương xa lạ này vậy mà lưu đày các sinh linh cường đại, hơn nữa còn là sinh linh mạnh nhất của từng thời kì.
- Ngươi nói việc lưu đày này là do Cửu Thiên làm sao?
Cổ Trần bỗng nhiên mở miệng hỏi một câu.
Huyết quan khẽ run lên, bên trong truyền đến thanh âm:
- Ta không biết, tuy ta là cấm kỵ sinh vật, nhưng cũng không thuộc nhóm đầu tiên đạt đến đỉnh phong, ta là sau này mới được sinh ra.
- Nghe nói, thời địa kia của chúng ta cũng bị Cửu Thiên tru sát, trục xuất, từ đó biến thành cấm kỵ chi vật, một khi xuất thế ắt sẽ bị trời phạt.
- Ta chỉ là muốn cứu ngươi ra, ngươi vậy mà còn không biết ơn, vậy thôi quên đi, dù sao trước đây người luôn đuổi theo ta đòi đánh đòi giết, cứu ngươi không ổn cho lắm. Trước đó ngươi truy sát ta, ta không so đo, bây giờ ngươi cứ chậm rãi ở đây đi, ta đi trước.
Nói xong Cổ Trần quay người dứt khoát bỏ đi, hoàn toàn không để ý tới cái huyết quan này.
- Này này, chờ chút...
Huyết quan chấn động, sinh vật bên trong gấp gáp hô lớn.
Nếu lời Cổ Trần nói là sự thật, thì chẳng phải nó đã bỏ lỡ cơ hội được giải cứu sao, một khi hắn đi chính mình biết làm gì với đống xích sắt này đây?
Nơi này khắp nơi đều lộ ra vẻ quỷ dị, nếu bị nhốt lại vĩnh viễn chắc nó điên mất.
- Thế nào, ngươi còn có việc?
Cổ Trần quay đầu hỏi.
Huyết quan khẽ run lên, bên trong truyền đến thanh âm:
- Đừng đi, trước giúp ta phá mấy sợi xích này đi.
Cổ Trần lại nhẹ nhàng lắc đầu:
- Ta đổi ý rồi, cứu ngươi không có chỗ tốt, vẫn để ngươi ở chỗ này tự sanh tự diệt thì hơn.
- Ngươi, ngươi uổng công là Thiên Đế, đồ quỷ hẹp hòi, ta chỉ truy sát ngươi có một lần, còn không có làm ngươi bị thương, vậy mà giờ ngươi tính toán chi li với ta.
Sinh vật bên trong huyết quan vừa tức vừa thở hổn hển nói.
Cổ Trần cười một cái nói:
- Kỳ thật cứu ngươi cũng không phải không được, bất quá ngươi phải nói ta biết đây là đâu.
Huyết quan nghe xong yên tĩnh trở lại, chỉ nghe bên trong truyền đến một câu:
- Thật ra ta cũng không rõ lắm.
- Ngươi cái gì cũng không biết, cứu ngươi thì được ích lợi gì, vậy thôi ta đi nhá.
Nói xong hắn xoay người rời đi, sinh linh bên trong huyết quan vừa gấp vừa tức.
- Nè chờ một chút... Ta chỉ biết là, nơi này có vô số Thần Linh của thời đại trước bị trục xuất, còn có các tồn tại cường đại ở các thời kì, thậm chí Thần linh của thời kì Đại Hỗn Độn 3 ngàn nhân tộc
Lời này vừa nói ra khiến Cổ Trần dừng lại cước bộ
- 3000 Hỗn Độn Nhân tộc?
Cổ Trần xoay người, sắc mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm huyết quan, một loại khí tức cường đại áp tới.
- Ngươi còn biết gì nữa thì mau nói ra, nói xong nếu khiến ta hài lòng, ta liền cứu ngươi.
- được, một lời đã định.
sinh vật trong huyết quan lập tức trả lời.
Nó nói:
- Kỳ thật, ta lấy được tin tức từ bên trong một tàn quyển Hỗn Độn, thế gian này đã trải qua rất nhiều thời kì phồn thịnh.
- Mà ở mỗi thời kì, vào giai đoạn cường thịnh nhất thì sinh linh có thực lực cường đại nhất đều sẽ mạc danh kỳ diệu bị kéo vào một địa phương xa lạ.
- Dần dà, chỗ đó được gọi là lưu đày chi địa, theo ta suy đoán, nơi này chính là lưu đày chi địa.
Thanh âm bên trong huyết quan nói đến đây liền ngừng lại..
Sau một hồi nó mới tiếp tục nói:
- Tại thời kỳ đó của chúng ta, cấm kỵ sinh vật chính là một nhóm sinh vật cường đại nhất, việc này dẫn đến Cửu Thiên phong sát, từ đó phát sinh một trận cấm kỵ thiên chiến.
- Cuối cùng chúng ta bị đánh bại, từ đó biến thành cấm kỵ chi vật, bị thượng thiên chối bỏ, chỉ cần một chút sơ sẩy là bị thiên phạt hủy diệt, hóa thành tro bụi.
Nó nói đến đây nhịn không được tuôn ra từng đợt bi ai.
Sau đó nó nói tiếp
- Ta trong lúc vô tình đạt được một tàn quyển Hỗn Độn, từ trong đó phát hiện một cái bí mật. Trên Tàn quyển ghi chép, bên trong lưu đày chi địa có một loại sức mạnh, có thể mở phong ấn Cửu Thiên, từ đó giành lấy tự do.
- Ta lần theo dấu vết trong lúc vô tình mở ra một cái thông đạo, nên mới tiến vào trong này.
Nói đến đây ngữ khí của nó trở nên sợ hãi:
- Nhưng vừa tiến vào liền bị một cỗ lực lượng thần bí áp chế, ta phải dùng cạn lực lượng mới đánh vỡ được thông đạo bỏ chạy. Cũng có lẽ do ngươi ở bên ngoài mở ra thông đạo nên ta mới chạy được, bất quá cuối cùng vẫn là bị ngươi kéo trở về đây. Còn lại ngươi đã biết rồi.
Huyết quan nói xong liền yên lặng.
Cổ Trần không nói lời nào, yên lặng tiêu hóa những tin tức này, trong đó có không ít bí mật kinh người nằm ngoài hiểu biết của hắn.
Địa phương xa lạ này vậy mà lưu đày các sinh linh cường đại, hơn nữa còn là sinh linh mạnh nhất của từng thời kì.
- Ngươi nói việc lưu đày này là do Cửu Thiên làm sao?
Cổ Trần bỗng nhiên mở miệng hỏi một câu.
Huyết quan khẽ run lên, bên trong truyền đến thanh âm:
- Ta không biết, tuy ta là cấm kỵ sinh vật, nhưng cũng không thuộc nhóm đầu tiên đạt đến đỉnh phong, ta là sau này mới được sinh ra.
- Nghe nói, thời địa kia của chúng ta cũng bị Cửu Thiên tru sát, trục xuất, từ đó biến thành cấm kỵ chi vật, một khi xuất thế ắt sẽ bị trời phạt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.