Chương 1856:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Cổ Trần cười nhạt, nói xong bước ra một bước, người đã biến mất không thấy.
Phi Hồng, Tà Quân chỉ thấy cái bóng vụt qua, sau đó Tử thành và Vạn Linh quật chậm rãi ngừng chiến bỗng rùng mình.
Bùm!
Một luồng tiên quang nổ tung, đánh bay Vạn Linh quật, xuyên qua thân thể đánh nổ vài tròng mắt mới bình ổn lại.
Tử thành càng thảm, một cánh tay bị nổ nát, hai vật khổng lồ bị sức mạnh cường đại đánh ngây người.
Vạn Linh quật gầm lên:
- Grao!
Tử thành cũng rống theo:
- Grừ!
Hai vật khổng lồ tỏ ra đặc biệt tức giận, táo bạo, cùng xông về phía Cổ Trần.
Hai sinh vật ban đầu còn đánh tới đánh lui, thoáng chốc quay đầu giết hướng Cổ Trần, hợp sức lên đối phó mối đe dọa mạnh mẽ này.
Thấy vậy, Cổ Trần lắc đầu cười nói:
- Cả hai hợp sức à, đáng tiếc đã muộn rồi, nếu lúc nãy các ngươi hợp sức thì còn có một cơ hội.
- Bây giờ thì... ngoan ngoãn nằm xuống đi!
Vừa dứt lời, Cổ Trần giơ tay đè xuống, vô hạn tiên ngân đan xen lấp lóe, hóa thành một bàn tay to che trời vỗ mạnh ra.
Bùm!
Một chưởng, Tử thành, Vạn Linh quật cùng vỡ nát, phát ra tiếng hét thê lương, thế nhưng bị Cổ Trần một chưởng đè xuống.
Một kích cường đại ẩn chứa sức mạnh siêu cứng của Cổ Trần, và tu vi, ý chí vô địch, căn bản không có biện pháp đối kháng.
- Trấn!
Cổ Trần hét lớn, lại lần nữa giơ tay đè xuống, luồng tiên quang chói mắt hội tụ hóa thành Tiên Bàn đè mạnh lên Tử thành, bao gồm Vạn Linh quật kia cũng bị đè xuống.
Cảnh này khiến Tà Quân kinh ngạc đến ngây người, sợ hãi, hoảng sợ, kính sợ, tràn ngập lòng kính sợ đối với sự cường đại, vô địch của Cổ Trần.
- Thu!
Lúc này, Cổ Trần lấy ra một chiếc tiên đỉnh, không ngừng biến lớn, chĩa hướng Tử thành và Vạn Linh quật, nuốt chửng, thoáng chốc hút đi hai vật khổng lồ.
Bị thu vào trong tiên đỉnh, mặc kệ là Tử thành hay Vạn Linh quật đều bị các sợi Thiên liên trực tiếp khóa lại, phong ấn hết thảy.
Làm xong những việc này, Cổ Trần vỗ vỗ tay, thu về tiên đỉnh.
- Giải quyết, hiện tại, ngươi có thể nói về việc của Nhân tộc.
Cổ Trần lắc người đáp xuống trước Thiên Đế cung, đôi mắt lạnh lùng nhìn Tà Quân, có câu nào nói dối sẽ chém chết hắn ngay.
- Đại nhân, mời ngài tra xét ký ức linh hồn của ta.
Tà Quân dứt khoát cởi bỏ phòng ngự hạn chế trong linh hồn, mở rộng linh hồn để Cổ Trần tra xét.
Cổ Trần khá vừa lòng hành động quả quyết này của Tà Quân, hắn không nói nhiều, một ý niệm trực tiếp xâm nhập vào linh hồn của đối phương, quét hình ký ức của Tà Quân.
Chỉ một ý niệm, ký ức của Tà Quân đã bị Cổ Trần xem hết, đúng là tìm được tin tức mà hắn muốn.
- Thiên lao?
Cổ Trần híp mắt lại, đạt được một tin tức kinh người, Trục Xuất Chi địa có một mảnh Thiên lao.
Trong Thiên lao bắt nhốt nhiều tồn tại đáng sợ, trong đó còn có Nhân tộc.
- Đại nhân, đó là Thiên lao!
Trong Hỗn Độn, ba bóng người đứng trong sương mù nhìn khu vực hư vô trống trải ở phía trước.
Bên trong không có chút Hỗn Độn khí, chỉ có nhiều thiên quang đan xen, pháp tắc hội tụ, hình thành một khu vực đặc biệt.
Ở bên trong, bất cứ thứ gì đều sẽ bị giam cầm áp chế, tu vi, sức mạnh đều phải bị phong ấn gắt gao, hoàn toàn không có biện pháp trốn chạy.
Cổ Trần lẩm bẩm, trong ánh mắt lộ ra một chút nghiêm túc:
- Thiên lao...
Cổ Trần nhìn khu vực đằng trước nhất, cảm thụ một chút hơi thở kỳ dị, có pháp tắc đan xen, hỗn loạn, hình thành một đám không gian giống cũi.
Những không gian từ pháp tắc hội tụ có nhiều lớp, rậm rạp xem không rõ.
Chỉ nghe Tà Quân ở bên cạnh dè dặt nói:
- Đại nhân, Thiên lao là một mảnh tuyệt địa, bên trong pháp tắc hỗn loạn, ai đi vào sẽ bị nhốt vĩnh viễn trong đó, dần dà đã bị gọi là Thiên lao.
- Trong Thiên lao có các lá chắn pháp tắc vô hình, hình thành một đám cũi pháp tắc độc lập, bên trong cầm tù vô số sinh linh, nhiều không đếm xuể.
- Tóm lại, bước vào Thiên lao rồi thì không ai ra được.
Tà Quân kể tỉ mỉ nguy hiểm trong đó.
Thiên lao là khu vực nguy hiểm lớn nhất Trục Xuất Chi địa, sinh linh đi vào trong đều không ra được, bị nhốt trong đó.
Dần dà, nơi đó thành Thiên lao, ý chỉ ông trời thiết lập nhà giam.
Nghe xong lời này, Cổ Trần và Phi Hồng nhìn nhau một cái, bỗng nhiên nhận ra khác lạ, trong khu vực trống trải phía trước có một loại sức mạnh kỳ dị.
Loại sức mạnh này giống như lúc mới đi vào Trục Xuất Chi địa đã gặp phải, Cổ Trần nhớ lúc bị các sợi xích sắt kỳ dị khóa, rất khó thoát khốn, hiện tại so sánh với Thiên lao trước mắt, cảm thấy khá giống.
Phi Hồng, Tà Quân chỉ thấy cái bóng vụt qua, sau đó Tử thành và Vạn Linh quật chậm rãi ngừng chiến bỗng rùng mình.
Bùm!
Một luồng tiên quang nổ tung, đánh bay Vạn Linh quật, xuyên qua thân thể đánh nổ vài tròng mắt mới bình ổn lại.
Tử thành càng thảm, một cánh tay bị nổ nát, hai vật khổng lồ bị sức mạnh cường đại đánh ngây người.
Vạn Linh quật gầm lên:
- Grao!
Tử thành cũng rống theo:
- Grừ!
Hai vật khổng lồ tỏ ra đặc biệt tức giận, táo bạo, cùng xông về phía Cổ Trần.
Hai sinh vật ban đầu còn đánh tới đánh lui, thoáng chốc quay đầu giết hướng Cổ Trần, hợp sức lên đối phó mối đe dọa mạnh mẽ này.
Thấy vậy, Cổ Trần lắc đầu cười nói:
- Cả hai hợp sức à, đáng tiếc đã muộn rồi, nếu lúc nãy các ngươi hợp sức thì còn có một cơ hội.
- Bây giờ thì... ngoan ngoãn nằm xuống đi!
Vừa dứt lời, Cổ Trần giơ tay đè xuống, vô hạn tiên ngân đan xen lấp lóe, hóa thành một bàn tay to che trời vỗ mạnh ra.
Bùm!
Một chưởng, Tử thành, Vạn Linh quật cùng vỡ nát, phát ra tiếng hét thê lương, thế nhưng bị Cổ Trần một chưởng đè xuống.
Một kích cường đại ẩn chứa sức mạnh siêu cứng của Cổ Trần, và tu vi, ý chí vô địch, căn bản không có biện pháp đối kháng.
- Trấn!
Cổ Trần hét lớn, lại lần nữa giơ tay đè xuống, luồng tiên quang chói mắt hội tụ hóa thành Tiên Bàn đè mạnh lên Tử thành, bao gồm Vạn Linh quật kia cũng bị đè xuống.
Cảnh này khiến Tà Quân kinh ngạc đến ngây người, sợ hãi, hoảng sợ, kính sợ, tràn ngập lòng kính sợ đối với sự cường đại, vô địch của Cổ Trần.
- Thu!
Lúc này, Cổ Trần lấy ra một chiếc tiên đỉnh, không ngừng biến lớn, chĩa hướng Tử thành và Vạn Linh quật, nuốt chửng, thoáng chốc hút đi hai vật khổng lồ.
Bị thu vào trong tiên đỉnh, mặc kệ là Tử thành hay Vạn Linh quật đều bị các sợi Thiên liên trực tiếp khóa lại, phong ấn hết thảy.
Làm xong những việc này, Cổ Trần vỗ vỗ tay, thu về tiên đỉnh.
- Giải quyết, hiện tại, ngươi có thể nói về việc của Nhân tộc.
Cổ Trần lắc người đáp xuống trước Thiên Đế cung, đôi mắt lạnh lùng nhìn Tà Quân, có câu nào nói dối sẽ chém chết hắn ngay.
- Đại nhân, mời ngài tra xét ký ức linh hồn của ta.
Tà Quân dứt khoát cởi bỏ phòng ngự hạn chế trong linh hồn, mở rộng linh hồn để Cổ Trần tra xét.
Cổ Trần khá vừa lòng hành động quả quyết này của Tà Quân, hắn không nói nhiều, một ý niệm trực tiếp xâm nhập vào linh hồn của đối phương, quét hình ký ức của Tà Quân.
Chỉ một ý niệm, ký ức của Tà Quân đã bị Cổ Trần xem hết, đúng là tìm được tin tức mà hắn muốn.
- Thiên lao?
Cổ Trần híp mắt lại, đạt được một tin tức kinh người, Trục Xuất Chi địa có một mảnh Thiên lao.
Trong Thiên lao bắt nhốt nhiều tồn tại đáng sợ, trong đó còn có Nhân tộc.
- Đại nhân, đó là Thiên lao!
Trong Hỗn Độn, ba bóng người đứng trong sương mù nhìn khu vực hư vô trống trải ở phía trước.
Bên trong không có chút Hỗn Độn khí, chỉ có nhiều thiên quang đan xen, pháp tắc hội tụ, hình thành một khu vực đặc biệt.
Ở bên trong, bất cứ thứ gì đều sẽ bị giam cầm áp chế, tu vi, sức mạnh đều phải bị phong ấn gắt gao, hoàn toàn không có biện pháp trốn chạy.
Cổ Trần lẩm bẩm, trong ánh mắt lộ ra một chút nghiêm túc:
- Thiên lao...
Cổ Trần nhìn khu vực đằng trước nhất, cảm thụ một chút hơi thở kỳ dị, có pháp tắc đan xen, hỗn loạn, hình thành một đám không gian giống cũi.
Những không gian từ pháp tắc hội tụ có nhiều lớp, rậm rạp xem không rõ.
Chỉ nghe Tà Quân ở bên cạnh dè dặt nói:
- Đại nhân, Thiên lao là một mảnh tuyệt địa, bên trong pháp tắc hỗn loạn, ai đi vào sẽ bị nhốt vĩnh viễn trong đó, dần dà đã bị gọi là Thiên lao.
- Trong Thiên lao có các lá chắn pháp tắc vô hình, hình thành một đám cũi pháp tắc độc lập, bên trong cầm tù vô số sinh linh, nhiều không đếm xuể.
- Tóm lại, bước vào Thiên lao rồi thì không ai ra được.
Tà Quân kể tỉ mỉ nguy hiểm trong đó.
Thiên lao là khu vực nguy hiểm lớn nhất Trục Xuất Chi địa, sinh linh đi vào trong đều không ra được, bị nhốt trong đó.
Dần dà, nơi đó thành Thiên lao, ý chỉ ông trời thiết lập nhà giam.
Nghe xong lời này, Cổ Trần và Phi Hồng nhìn nhau một cái, bỗng nhiên nhận ra khác lạ, trong khu vực trống trải phía trước có một loại sức mạnh kỳ dị.
Loại sức mạnh này giống như lúc mới đi vào Trục Xuất Chi địa đã gặp phải, Cổ Trần nhớ lúc bị các sợi xích sắt kỳ dị khóa, rất khó thoát khốn, hiện tại so sánh với Thiên lao trước mắt, cảm thấy khá giống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.