Chương 1904:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Cổ Trần bỗng nhiên mở miệng, ngữ khí thản nhiên nhìn Xích Diễm:
- Bổn tọa cho nàng một cơ hội, trung thành với bổn tọa, ban cho nàng một cơ duyên.
Một câu làm tâm thần Xích Diễm dao động, trong lòng dâng lên cảm xúc khủng hoảng.
Thần phục hay không?
Cơ hồ không chút suy nghĩ, Xích Diễm trực tiếp quỳ xuống:
- Xích Diễm nguyện ý trung thành với tôn thần, không thay lòng, nếu trái với lời thề, thần hồn đều diệt.
Xèo!
Nói xong, Xích Diễm mở rộng thần hồn, ý là để Cổ Trần in dấu ấn ký, biểu lộ quyết tâm và trung thành của mình.
Cổ Trần không nói nhiều, giữa chân mày bắn ra luồng tiên quang, một tiên ngân lấp lóe cấu thành ấn ký luân hồi in vào thần hồn của Xích Diễm.
Keng một tiếng, Xích Diễm rùng mình, chỉ cảm giác toàn thân đau xót, tiếp đó hơi thở luân hồi bàng bạc ùa vào thần hồn, hóa thành một quầng sáng mông lung.
Xích Diễm xoe tròn mắt, hoảng sợ nhìn thần hồn biến hóa, thêm một ấn ký luân hồi, hơn nữa còn có phòng ngự linh hồn cường đại.
- Đây là... luân...
Xích Diễm mới thốt lời lập tức im tiếng, kinh dị nhìn Cổ Trần, trong ánh mắt mang theo tràn ngập đặc kính sợ.
Cổ Trần nhìn nàng, cảnh cáo nói:
- Đây là cái gì thì tự nàng biết, đương nhiên, đã cho nàng chỗ tốt trong đó, dù về sau chết thì thần hồn của nàng cũng được ấn ký này bảo hộ, còn có thể lại ngưng tụ thần thể sống lại
- Cảm tạ Thần chủ!
Xích Diễm cung kính lạy tạ, trong lòng vừa mừng vừa sợ, cuối cùng bảo vệ một mạng, hơn nữa dường như đi theo vị tôn thần cường đại này cũng không tệ.
Nhận chủ, thành thuộc hạ của đối phương xem như bình thường, là việc thông thường trong Thượng giới, kẻ nhỏ yếu vĩnh viễn chỉ có thể bị cường giả chi phối.
Ầm!
Răng rắc! Răng rắc!
Đang nói chuyện thì bỗng nhiên bên ngoài truyền đến chấn động mạnh, có tiếng nổ truyền khắp các phương.
Cổ Trần thầm kinh ngạc, nhìn Xích Diễm vẻ mặt ngạc nhiên, bỗng cảm giác hai luồng hơi thở cường đại đến gần, suy nghĩ thoáng qua liền hiểu ra.
Lúc mới hắn xông vào tinh vân, có ba cường giả Thần Thoại ra ngoài, cuối cùng Xích Diễm trước một bước mang Cổ Trần về.
Hai luồng hơi thở kia đúng là hai cường giả khác vào thời điểm đó.
- Là Ma Linh, còn có Tinh Hống, không ngờ bọn họ dám tiến công Xích Diễm thành?
Xích Diễm bỗng nhiên bừng tỉnh, tiếp đó giận dữ không thôi, không ngờ rằng hai tên kia thật sự trực tiếp khai chiến.
- Không sao, hai tên hề mà thôi, ra ngoài nhìn xem, vừa lúc giải quyết luôn.
Cổ Trần vẻ mặt bình tĩnh ung dung, nói xong đứng lên, dẫn đầu đi ra đại điện.
Xích Diễm vẻ mặt kích động theo sau, trong lòng hiểu rằng có lẽ tiếp theo cách cục của tám tinh vân sẽ hoàn toàn thay đổi, thậm chí toàn bộ Loạn Tinh hải sẽ nghênh đón thay đổi lớn.
Thùng thùng thùng!
Bên ngoài Xích Diễm thành, trống trận ầm ầm, hai quân đoàn khổng lồ hội tụ, rậm rạp, che trời lấp đất kéo đến.
Hai Thần Linh dẫn đầu là Song Đầu Ma Linh, còn có Tinh Hống, mang theo mười vạn đại quân của mình giết đến ngoài thành, bao vây kín kẽ.
Hai đại quân đều là Thần Linh, ma vật cấp bậc Thánh giả, bị tụ tập thành quân, là đại quân Thần Linh chăn nuôi.
Thần Linh có quân đoàn chăn nuôi Thần quốc của mình, một số Bán Thần làm thống lĩnh, Thánh giả làm binh.
Trước mắt là hai đại quân Thần Linh như vậy kéo đến, vây khốn Xích Diễm thành.
- Xích Diễm, đi ra chịu chết!
Ngoài thành, Song Đầu Ma Linh vẻ mặt hung dữ, hai cái đầu hung tợn há mồm gầm rống, thanh âm chấn bốn phương, khiến mười vạn Xích Diễm quân đoàn ở trong thành đều luống cuống.
Tinh Hống ở một bên cười to bảo:
- Xích Diễm, hôm nay là ngày chết của ngươi, ngoan ngoãn mở thành đầu hàng, bổn tọa còn có thể tha cho ngươi một mạng.
Hai Thần Linh này là hai trong ba Bá chủ trong Thần quốc ở mảnh tinh vân này, họ liên hợp lại vì diệt Xích Diễm, phân chia nơi này.
Trên thành, một nam một nữ bước chầm chậm đi đến, thanh niên dẫn đầu đúng là Cổ Trần, trong ngực ôm một con Hỗn Độn hồ say ngủ, hơi thở giấu kín không lộ ra ngoài.
Nhưng Xích Diễm lại cẩn thận dè dặt, cung kính vô cùng đi theo sau hắn, giống như một người hầu, mười tám vị tướng lĩnh Bán Thần ở trong thành nhìn mà bất ngờ.
- Hắn là ai?
Có Bán Thần đầu sói mình người ngạc nhiên nghi ngờ xem qua, trong lòng khiếp sợ không thôi.
Xích Diễm là Thần Linh của bọn họ, không ngờ rằng vô cùng cung kính đi theo một vị thanh niên lai lịch thần bí, chắc chắn đây là một tồn tại cường đại.
“Không lẽ là Thiên Thần?”
Bán Thần khác lần lượt suy đoán, vị này có phải là cường giả Thiên Thần không, nếu không phải thì tại sao khiến một vị Thần Linh cung kính như người hầu?
Lúc này, Song Đầu Ma Linh và Tinh Hống ở ngoài thành cũng lấy làm lạ nhìn Cổ Trần dẫn đầu đi tới, Xích Diễm theo phía sau với bộ dạng kính cẩn, lòng Song Đầu Ma Linh và Tinh Hống chùng xuống.
- Bổn tọa cho nàng một cơ hội, trung thành với bổn tọa, ban cho nàng một cơ duyên.
Một câu làm tâm thần Xích Diễm dao động, trong lòng dâng lên cảm xúc khủng hoảng.
Thần phục hay không?
Cơ hồ không chút suy nghĩ, Xích Diễm trực tiếp quỳ xuống:
- Xích Diễm nguyện ý trung thành với tôn thần, không thay lòng, nếu trái với lời thề, thần hồn đều diệt.
Xèo!
Nói xong, Xích Diễm mở rộng thần hồn, ý là để Cổ Trần in dấu ấn ký, biểu lộ quyết tâm và trung thành của mình.
Cổ Trần không nói nhiều, giữa chân mày bắn ra luồng tiên quang, một tiên ngân lấp lóe cấu thành ấn ký luân hồi in vào thần hồn của Xích Diễm.
Keng một tiếng, Xích Diễm rùng mình, chỉ cảm giác toàn thân đau xót, tiếp đó hơi thở luân hồi bàng bạc ùa vào thần hồn, hóa thành một quầng sáng mông lung.
Xích Diễm xoe tròn mắt, hoảng sợ nhìn thần hồn biến hóa, thêm một ấn ký luân hồi, hơn nữa còn có phòng ngự linh hồn cường đại.
- Đây là... luân...
Xích Diễm mới thốt lời lập tức im tiếng, kinh dị nhìn Cổ Trần, trong ánh mắt mang theo tràn ngập đặc kính sợ.
Cổ Trần nhìn nàng, cảnh cáo nói:
- Đây là cái gì thì tự nàng biết, đương nhiên, đã cho nàng chỗ tốt trong đó, dù về sau chết thì thần hồn của nàng cũng được ấn ký này bảo hộ, còn có thể lại ngưng tụ thần thể sống lại
- Cảm tạ Thần chủ!
Xích Diễm cung kính lạy tạ, trong lòng vừa mừng vừa sợ, cuối cùng bảo vệ một mạng, hơn nữa dường như đi theo vị tôn thần cường đại này cũng không tệ.
Nhận chủ, thành thuộc hạ của đối phương xem như bình thường, là việc thông thường trong Thượng giới, kẻ nhỏ yếu vĩnh viễn chỉ có thể bị cường giả chi phối.
Ầm!
Răng rắc! Răng rắc!
Đang nói chuyện thì bỗng nhiên bên ngoài truyền đến chấn động mạnh, có tiếng nổ truyền khắp các phương.
Cổ Trần thầm kinh ngạc, nhìn Xích Diễm vẻ mặt ngạc nhiên, bỗng cảm giác hai luồng hơi thở cường đại đến gần, suy nghĩ thoáng qua liền hiểu ra.
Lúc mới hắn xông vào tinh vân, có ba cường giả Thần Thoại ra ngoài, cuối cùng Xích Diễm trước một bước mang Cổ Trần về.
Hai luồng hơi thở kia đúng là hai cường giả khác vào thời điểm đó.
- Là Ma Linh, còn có Tinh Hống, không ngờ bọn họ dám tiến công Xích Diễm thành?
Xích Diễm bỗng nhiên bừng tỉnh, tiếp đó giận dữ không thôi, không ngờ rằng hai tên kia thật sự trực tiếp khai chiến.
- Không sao, hai tên hề mà thôi, ra ngoài nhìn xem, vừa lúc giải quyết luôn.
Cổ Trần vẻ mặt bình tĩnh ung dung, nói xong đứng lên, dẫn đầu đi ra đại điện.
Xích Diễm vẻ mặt kích động theo sau, trong lòng hiểu rằng có lẽ tiếp theo cách cục của tám tinh vân sẽ hoàn toàn thay đổi, thậm chí toàn bộ Loạn Tinh hải sẽ nghênh đón thay đổi lớn.
Thùng thùng thùng!
Bên ngoài Xích Diễm thành, trống trận ầm ầm, hai quân đoàn khổng lồ hội tụ, rậm rạp, che trời lấp đất kéo đến.
Hai Thần Linh dẫn đầu là Song Đầu Ma Linh, còn có Tinh Hống, mang theo mười vạn đại quân của mình giết đến ngoài thành, bao vây kín kẽ.
Hai đại quân đều là Thần Linh, ma vật cấp bậc Thánh giả, bị tụ tập thành quân, là đại quân Thần Linh chăn nuôi.
Thần Linh có quân đoàn chăn nuôi Thần quốc của mình, một số Bán Thần làm thống lĩnh, Thánh giả làm binh.
Trước mắt là hai đại quân Thần Linh như vậy kéo đến, vây khốn Xích Diễm thành.
- Xích Diễm, đi ra chịu chết!
Ngoài thành, Song Đầu Ma Linh vẻ mặt hung dữ, hai cái đầu hung tợn há mồm gầm rống, thanh âm chấn bốn phương, khiến mười vạn Xích Diễm quân đoàn ở trong thành đều luống cuống.
Tinh Hống ở một bên cười to bảo:
- Xích Diễm, hôm nay là ngày chết của ngươi, ngoan ngoãn mở thành đầu hàng, bổn tọa còn có thể tha cho ngươi một mạng.
Hai Thần Linh này là hai trong ba Bá chủ trong Thần quốc ở mảnh tinh vân này, họ liên hợp lại vì diệt Xích Diễm, phân chia nơi này.
Trên thành, một nam một nữ bước chầm chậm đi đến, thanh niên dẫn đầu đúng là Cổ Trần, trong ngực ôm một con Hỗn Độn hồ say ngủ, hơi thở giấu kín không lộ ra ngoài.
Nhưng Xích Diễm lại cẩn thận dè dặt, cung kính vô cùng đi theo sau hắn, giống như một người hầu, mười tám vị tướng lĩnh Bán Thần ở trong thành nhìn mà bất ngờ.
- Hắn là ai?
Có Bán Thần đầu sói mình người ngạc nhiên nghi ngờ xem qua, trong lòng khiếp sợ không thôi.
Xích Diễm là Thần Linh của bọn họ, không ngờ rằng vô cùng cung kính đi theo một vị thanh niên lai lịch thần bí, chắc chắn đây là một tồn tại cường đại.
“Không lẽ là Thiên Thần?”
Bán Thần khác lần lượt suy đoán, vị này có phải là cường giả Thiên Thần không, nếu không phải thì tại sao khiến một vị Thần Linh cung kính như người hầu?
Lúc này, Song Đầu Ma Linh và Tinh Hống ở ngoài thành cũng lấy làm lạ nhìn Cổ Trần dẫn đầu đi tới, Xích Diễm theo phía sau với bộ dạng kính cẩn, lòng Song Đầu Ma Linh và Tinh Hống chùng xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.