Chương 1908:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Ngẫm lại, Man Hoang đại thế giới từng là thế giới tương đương với một mảnh Thái Dương hệ, hiện giờ lớn lên hẳn là giống như một Ngân Hà hệ.
Tinh hệ như vậy xem như một đại Thần quốc.
Đại Thần quốc của Thượng giới là một mảnh đoàn tinh vân tựa như Ngân Hà hệ, có hàng rào Thần quốc thủ hộ, trở thành một Thần quốc.
Còn chín Thiên vực thì Cổ Trần không cách nào tưởng tượng mức độ rộng lớn của nó, nghe nói Đệ Bát Thiên vực có tám nghìn đại Thần quốc hội tụ, bao la đến mức nào?
Tóm lại, Cổ Trần suy đoán chín Thiên vực không thẹn là vật khổng lồ trong Thượng giới.
Oong!
Đang suy nghĩ, Cổ Trần bỗng khựng lại, bỗng nhiên cảm giác một dao động hơi thở kỳ dị.
Hắn lập tức dừng lại, động ý niệm ẩn tàng chính mình, lặng lẽ ẩn nấp, chậm rãi bay tới trước.
“Phía trước có luồng dao động kỳ lạ.”
Cổ Trần trong lòng âm thầm kinh ngạc, mới vừa rồi cảm ứng được một luồng dao động kỳ lạ, dẫn tới hắn tò mò, lập tức ẩn tàng thân hình chạy qua.
Không lâu sau, Cổ Trần đến một khu vực sâu thẳm, bốn phía có nhiều ngôi sao, các ngôi sao lớn rải rác trong mảnh tinh vực này.
Nơi này cũng không có đoàn tinh vân của Thần quốc tồn tại, chỉ có một ít hành tinh rải rác trôi nổi trên mảnh tinh vực này.
Cổ Trần phát hiện dao động kỳ lạ mới vừa rồi là theo những ngôi sao rải rác này truyền ra, hắn lập tức chú ý chỗ này.
“Kỳ lạ, sao mất rồi?”
Cổ Trần đứng đây tra xét một phen, lặng lẽ quan sát, nhưng dao động kỳ lạ kia biến mất, dường như mới vừa rồi chỉ là ảo giác.
Nhưng Cổ Trần không tin là ảo giác, cho nên âm thầm quan sát.
Phía trước là những ngôi sao trôi nổi, trong đó có hằng tinh cực kỳ to lớn, ba ngôi sao tỏa ánh sáng chói lòa tựa như mặt trời.
Ba hằng tinh nóng cháy to còn hơn mặt trời trong Thái Dương hệ gấp nghìn, vạn lần, phát ra ánh sáng nóng cháy.
Các hằng tinh xung quanh cũng siêu khổng lồ.
Nhưng Cổ Trần không quan tâm mấy thứ này, hắn tập trung chú ý vào một hành tinh không quá bắt mắt.
Đôi mắt của hắn sáng rực bắn ra tia tiên ngân đại đạo, nhìn không chớp mắt một hành tinh không bắt mắt, càng quan sát càng giật mình.
Hành tinh này có màu đỏ thẫm, cho nên cảm giác tròn trịa, mặt trên bao phủ một lớp ánh sáng mông lung màu đỏ cam, có hai vòng sáng bao trùm.
Oong!
Đột nhiên, một luồng dao động kỳ dị truyền đến, hành tinh kia dường như mấp máy một cái, dẫn tới Cổ Trần chú ý, nhìn cực kỳ chăm chú.
“Nó động!”
Bỗng nhiên, Cổ Trần đôi mắt sâu thẳm, nhìn thấy hành tinh này mấp máy.
Đầu tiên là hai vòng sáng bao bọc hành tinh này hơi sáng lên, sau đó nguyên hành tinh di động về phía trước, vừa lúc tới gần một hằng tinh trong đó.
Hằng tinh kia nóng rực, sáng tỏ, tỏa ánh sáng và năng lượng mãnh liệt, to gấp nghìn lần mặt trời.
Nhưng ngay lúc này, hành tinh màu đỏ sậm bỗng nhiên tới gần, một đôi mắt chậm rãi mở, quay tròn chuyển động một vòng, cẩn thận dè dặt như dòm ngó xem bốn phía có người hay không.
Tiếp theo, từ trong sâu thẳm hai mặt hành tinh bỗng vươn ra hai cánh tay mũm mĩm ôm lấy hằng tinh nóng rực kia.
Bùm!
Hằng tinh chấn động, ánh sáng nóng cháy bùng nổ, tựa như bề mặt của mặt trời phóng ra dòng điện mang theo điện tử nổ tung lan tràn, dẫn phát trời sao từng đợt xao động bất an.
Tiếp đó, trong ánh nhìn ngạc nhiên của Cổ Trần, hành tinh kia há mồm to, đúng vậy, không nhìn lầm, đích thực nhìn thấy hành tinh há miệng rộng táp hằng tinh nóng cháy phía trước.
Ực ực!
Hành tinh mở ra miệng rộng, hai cánh tay ôm hằng tinh nhét vào trong miệng, nuốt cái ực.
Cổ Trần ngẩn ngơ, nhìn hành tinh kia, không ngờ là một con Tinh linh, là sinh linh hành tinh nên gọi là Tinh linh.
Cũng có thể gọi là Thượng Thiên Thần Ma.
“Ôi mợ, đây là một vị Thượng Thiên Thần Ma.”
Cổ Trần hai mắt sáng rực nhìn hành tinh ở trước mắt một hơi nuốt hằng tinh nóng rực kia, hằng tinh nóng to hơn nó gấp mấy trăm lần cứ như thế bị nuốt lấy.
Nó nuốt hằng tinh, hai tay rút về, khép miệng lại, đôi mắt quay tròn quét qua bốn phía, lấm lét quan sát một phen mới nhắm mắt lại, khôi phục dáng vẻ như cũ.
Nó trở về làm hành tinh yên lặng, tường hòa, giống như việc vừa rồi chỉ là ảo giác.
Nhưng Cổ Trần vững tin thứ chính mình thấy là thật, hành tinh này là một Tinh linh Thượng Thiên Thần Ma, mới vừa rồi trộm ăn một quả hằng tinh.
Vèo!
Giây sau, hành tinh bỗng nhiên mở một con mắt, lặng lẽ quan sát bốn phía, tiếp đó khép lại, chốc lát lại lén hí một con mắt quan sát một phen.
Thoạt trông giống như là một tên trộm, bộ dạng lén lút, ăn trộm hằng tinh.
Có lẽ phát hiện bốn phía không có nguy hiểm, hành tinh này bắt đầu tiêu hóa, trung tâm hành tinh bừng lên từng đợt ánh sáng, nóng rực vô cùng.
Nó mới ăn một hằng tinh nóng rực khổng lồ, giờ nở rộ, nổ tung trong người nó, thả ra năng lượng vô hạn.
Tinh hệ như vậy xem như một đại Thần quốc.
Đại Thần quốc của Thượng giới là một mảnh đoàn tinh vân tựa như Ngân Hà hệ, có hàng rào Thần quốc thủ hộ, trở thành một Thần quốc.
Còn chín Thiên vực thì Cổ Trần không cách nào tưởng tượng mức độ rộng lớn của nó, nghe nói Đệ Bát Thiên vực có tám nghìn đại Thần quốc hội tụ, bao la đến mức nào?
Tóm lại, Cổ Trần suy đoán chín Thiên vực không thẹn là vật khổng lồ trong Thượng giới.
Oong!
Đang suy nghĩ, Cổ Trần bỗng khựng lại, bỗng nhiên cảm giác một dao động hơi thở kỳ dị.
Hắn lập tức dừng lại, động ý niệm ẩn tàng chính mình, lặng lẽ ẩn nấp, chậm rãi bay tới trước.
“Phía trước có luồng dao động kỳ lạ.”
Cổ Trần trong lòng âm thầm kinh ngạc, mới vừa rồi cảm ứng được một luồng dao động kỳ lạ, dẫn tới hắn tò mò, lập tức ẩn tàng thân hình chạy qua.
Không lâu sau, Cổ Trần đến một khu vực sâu thẳm, bốn phía có nhiều ngôi sao, các ngôi sao lớn rải rác trong mảnh tinh vực này.
Nơi này cũng không có đoàn tinh vân của Thần quốc tồn tại, chỉ có một ít hành tinh rải rác trôi nổi trên mảnh tinh vực này.
Cổ Trần phát hiện dao động kỳ lạ mới vừa rồi là theo những ngôi sao rải rác này truyền ra, hắn lập tức chú ý chỗ này.
“Kỳ lạ, sao mất rồi?”
Cổ Trần đứng đây tra xét một phen, lặng lẽ quan sát, nhưng dao động kỳ lạ kia biến mất, dường như mới vừa rồi chỉ là ảo giác.
Nhưng Cổ Trần không tin là ảo giác, cho nên âm thầm quan sát.
Phía trước là những ngôi sao trôi nổi, trong đó có hằng tinh cực kỳ to lớn, ba ngôi sao tỏa ánh sáng chói lòa tựa như mặt trời.
Ba hằng tinh nóng cháy to còn hơn mặt trời trong Thái Dương hệ gấp nghìn, vạn lần, phát ra ánh sáng nóng cháy.
Các hằng tinh xung quanh cũng siêu khổng lồ.
Nhưng Cổ Trần không quan tâm mấy thứ này, hắn tập trung chú ý vào một hành tinh không quá bắt mắt.
Đôi mắt của hắn sáng rực bắn ra tia tiên ngân đại đạo, nhìn không chớp mắt một hành tinh không bắt mắt, càng quan sát càng giật mình.
Hành tinh này có màu đỏ thẫm, cho nên cảm giác tròn trịa, mặt trên bao phủ một lớp ánh sáng mông lung màu đỏ cam, có hai vòng sáng bao trùm.
Oong!
Đột nhiên, một luồng dao động kỳ dị truyền đến, hành tinh kia dường như mấp máy một cái, dẫn tới Cổ Trần chú ý, nhìn cực kỳ chăm chú.
“Nó động!”
Bỗng nhiên, Cổ Trần đôi mắt sâu thẳm, nhìn thấy hành tinh này mấp máy.
Đầu tiên là hai vòng sáng bao bọc hành tinh này hơi sáng lên, sau đó nguyên hành tinh di động về phía trước, vừa lúc tới gần một hằng tinh trong đó.
Hằng tinh kia nóng rực, sáng tỏ, tỏa ánh sáng và năng lượng mãnh liệt, to gấp nghìn lần mặt trời.
Nhưng ngay lúc này, hành tinh màu đỏ sậm bỗng nhiên tới gần, một đôi mắt chậm rãi mở, quay tròn chuyển động một vòng, cẩn thận dè dặt như dòm ngó xem bốn phía có người hay không.
Tiếp theo, từ trong sâu thẳm hai mặt hành tinh bỗng vươn ra hai cánh tay mũm mĩm ôm lấy hằng tinh nóng rực kia.
Bùm!
Hằng tinh chấn động, ánh sáng nóng cháy bùng nổ, tựa như bề mặt của mặt trời phóng ra dòng điện mang theo điện tử nổ tung lan tràn, dẫn phát trời sao từng đợt xao động bất an.
Tiếp đó, trong ánh nhìn ngạc nhiên của Cổ Trần, hành tinh kia há mồm to, đúng vậy, không nhìn lầm, đích thực nhìn thấy hành tinh há miệng rộng táp hằng tinh nóng cháy phía trước.
Ực ực!
Hành tinh mở ra miệng rộng, hai cánh tay ôm hằng tinh nhét vào trong miệng, nuốt cái ực.
Cổ Trần ngẩn ngơ, nhìn hành tinh kia, không ngờ là một con Tinh linh, là sinh linh hành tinh nên gọi là Tinh linh.
Cũng có thể gọi là Thượng Thiên Thần Ma.
“Ôi mợ, đây là một vị Thượng Thiên Thần Ma.”
Cổ Trần hai mắt sáng rực nhìn hành tinh ở trước mắt một hơi nuốt hằng tinh nóng rực kia, hằng tinh nóng to hơn nó gấp mấy trăm lần cứ như thế bị nuốt lấy.
Nó nuốt hằng tinh, hai tay rút về, khép miệng lại, đôi mắt quay tròn quét qua bốn phía, lấm lét quan sát một phen mới nhắm mắt lại, khôi phục dáng vẻ như cũ.
Nó trở về làm hành tinh yên lặng, tường hòa, giống như việc vừa rồi chỉ là ảo giác.
Nhưng Cổ Trần vững tin thứ chính mình thấy là thật, hành tinh này là một Tinh linh Thượng Thiên Thần Ma, mới vừa rồi trộm ăn một quả hằng tinh.
Vèo!
Giây sau, hành tinh bỗng nhiên mở một con mắt, lặng lẽ quan sát bốn phía, tiếp đó khép lại, chốc lát lại lén hí một con mắt quan sát một phen.
Thoạt trông giống như là một tên trộm, bộ dạng lén lút, ăn trộm hằng tinh.
Có lẽ phát hiện bốn phía không có nguy hiểm, hành tinh này bắt đầu tiêu hóa, trung tâm hành tinh bừng lên từng đợt ánh sáng, nóng rực vô cùng.
Nó mới ăn một hằng tinh nóng rực khổng lồ, giờ nở rộ, nổ tung trong người nó, thả ra năng lượng vô hạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.