Chương 1909:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Cổ Trần chứng kiến toàn quá trình, cực kỳ ngạc nhiên, âm thầm buồn cười, cười vì cảm thấy hành tinh lén lút thập thò.
“Thứ thú vị, một Tinh linh, Thượng Thiên Thần Ma?”
Trong đầu Cổ Trần chợt nảy ra một ý tưởng, nhưng sau đó vứt bỏ, hành tinh thì nấu kiểu gì?
Nhưng Cổ Trần sản sinh hứng thú với Tinh linh này, lắc người xuyên qua trời sao, nháy mắt đi tới trước hành tinh màu đỏ thẫm.
“Thú vị.”
Cổ Trần dào dạt hứng thú đánh giá hành tinh màu đỏ thẫm trước mắt mình.
Nó cực kỳ khổng lồ, lớn hơn mặt trời ngày xưa rất nhiều, chỉ một màu đỏ thẫm, bên trong đang có năng lượng mãnh liệt bùng nổ, từng vòng chấn động trời sao.
Hành tinh này nhận ra Cổ Trần đến, khẽ run lên, khôi phục bình tĩnh, không nhúc nhích, từ từ lặng yên.
Cổ Trần nhìn mà buồn cười, bỗng nhiên thì thào:
- Không biết một hành tinh có thể ăn được không? Nên nướng hay nấu chín nhỉ?
Lời này thốt ra làm hành tinh khẽ run lên, sương mù màu đỏ sậm bao bọc bên ngoài dao động, hai vòng sáng chớp tắt.
“Không nhìn thấy ta, hắn không nhìn thấy ta...”
Tinh linh đang âm thầm cầu nguyện, hy vọng Cổ Trần không trông thấy mình, tự nhủ thầm, hy vọng cái tên nhỏ bé này nhanh chóng rời đi.
Bởi vì nó cảm giác được một chút nguy hiểm từ trên người Cổ Trần.
Nào ngờ Cổ Trần bỗng nhiên cười mở miệng nói một câu:
- Đừng trốn, ta đã trông thấy ngươi.
Tinh linh giật bắn, bề mặt hành tinh hiện ra một con mắt, hé mở một khe nhỏ xem trộm Cổ Trần.
Tiêu, cái tên nhỏ như kiến này vậy mà phát hiện ra nó?
Tinh linh lặng lẽ mở một con mắt, nhìn thấy Cổ Trần nửa cười nửa không nhìn nó thì nhanh chóng nhắm tịt mắt.
- Ực!
Chẳng qua, hai bên gò má của hành tinh này bỗng nhiên phồng ra, có ánh sáng chói lòa rực sáng, giống như đang tích trữ chiêu lớn gì.
Dao động năng lượng khủng bố truyền đến, khiến Cổ Trần thầm giật mình.
- Ta phun!
Tinh linh đột nhiên há mồm phun thẳng vào Cổ Trần.
Ầm ầm ầm!
Cơn lũ năng lượng khổng lồ ập đến, ầm ầm kinh thiên, chớp mắt đánh bay Cổ Trần ra ngoài, một đường xuyên qua trời sao, đụng vào tinh hệ khác, xuyên thủng tám hành tinh khác mới miễn cưỡng ngừng lại.
Cột sáng năng lượng đáng sợ kia tựa như hằng tinh nóng cháy nổ tung phát ra sức mạnh hủy diệt, xuyên thủng tám hành tinh trong tinh hệ phía trước, hóa thành bột mịn.
- Chuồn thôi, chạy!
Tinh linh ngừng phun ra, cả người xoay tròn, xoay tít rồi chớp mắt phá vỡ trời sao chạy mất.
Không ngờ Tinh linh này bỏ chạy.
Trên trời sao phương xa, Cổ Trần giơ tay đỡ tất cả năng lượng, nhìn mảnh vụn ngôi sao và bột phấn nổ tung bốn phía, trong lòng giật mình.
Một kích vừa rồi của Tinh linh đặc biệt cường đại, hội tụ một loại lực lượng pháp tắc đáng sợ, trong khoảnh khắc khiến hắn suýt chút có cảm giác sẽ bị thương.
May mắn đỡ được, nhìn lại uy lực đúng là mạnh, Thần Linh bình thường đụng phải thì tuyệt đối sẽ bị diệt ngay tại chỗ, Thiên Thần cũng phải bị tổn hại nặng.
Tinh linh này phỏng chừng ít nhất có thực lực cấp bậc Thiên Thần.
“Tinh linh là Thượng Thiên Thần Ma hiếm thấy, nếu không gặp ngoài ý muốn thì tiềm lực trưởng thành rất cao.”
Trong lòng Cổ Trần dâng lên hưng phấn.
Gặp phải một Tinh linh là hên lắm, Thượng Thiên Thần Ma hiếm thấy như vậy tự nhiên không thể bỏ qua, bắt về nuôi là lựa chọn không tệ.
Hoặc tệ lắm thì nấu thành canh cũng ngon, ít nhất có thể đạt lấy được căn nguyên Thượng Thiên Thần Ma bàng bạc.
Vèo!
Lúc này, Tinh linh đã sớm xoay tít trốn nhanh ra không gian tinh hệ, muốn chạy trốn.
- Muốn chạy?
Cổ Trần đôi mắt sâu thẳm, khẽ hừ một tiếng cất bước đuổi theo, để nó chạy trốn sẽ là tổn thất to lớn.
Xoẹt!
Cơ hồ trong khoảnh khắc, Cổ Trần xé rách trời sao, cất bước xuyên qua không gian trở ngại, nháy mắt đuổi kịp Tinh linh.
- Ôi chao!
Tinh linh bị hù sợ giật nảy mình, hú lên một tiếng, tốc độ càng nhanh.
Thân hình hành tinh khổng lồ vèo một tiếng đã xuyên qua không gian tinh hệ, một đường bỏ chạy, tựa như một ngôi sao băng xẹt qua trời sao tối đen.
Phía sau, Cổ Trần tốc độ cực nhanh, đuổi sát không tha, tự nhiên không muốn để con Tinh linh này chạy mất.
Tinh linh chạy phía trước, vừa chạy vừa phồng má tích trữ dao động năng lượng đáng sợ, giống như có các hằng tinh bùng nổ trong người nó.
Chợt thấy Tinh linh bỗng xoay một vòng, lần nữa há mồm phun một cột sáng năng lượng diệt thế về phía Cổ Trần ở đằng sau.
Cột sáng diệt thế bay vút qua, uy lực huy hoàng khiến Cổ Trần cảm thấy có chút đe dọa, buộc lòng ngưng tụ rậm rạp tiên ngân đan xen thành một quầng sáng.
Ầm ầm một tiếng, không gian tinh hệ đều bị nổ tung, hai ngôi sao héo tàn ở gần đó tan rã ngay tại chỗ, hóa thành bụi vũ trụ.
“Thứ thú vị, một Tinh linh, Thượng Thiên Thần Ma?”
Trong đầu Cổ Trần chợt nảy ra một ý tưởng, nhưng sau đó vứt bỏ, hành tinh thì nấu kiểu gì?
Nhưng Cổ Trần sản sinh hứng thú với Tinh linh này, lắc người xuyên qua trời sao, nháy mắt đi tới trước hành tinh màu đỏ thẫm.
“Thú vị.”
Cổ Trần dào dạt hứng thú đánh giá hành tinh màu đỏ thẫm trước mắt mình.
Nó cực kỳ khổng lồ, lớn hơn mặt trời ngày xưa rất nhiều, chỉ một màu đỏ thẫm, bên trong đang có năng lượng mãnh liệt bùng nổ, từng vòng chấn động trời sao.
Hành tinh này nhận ra Cổ Trần đến, khẽ run lên, khôi phục bình tĩnh, không nhúc nhích, từ từ lặng yên.
Cổ Trần nhìn mà buồn cười, bỗng nhiên thì thào:
- Không biết một hành tinh có thể ăn được không? Nên nướng hay nấu chín nhỉ?
Lời này thốt ra làm hành tinh khẽ run lên, sương mù màu đỏ sậm bao bọc bên ngoài dao động, hai vòng sáng chớp tắt.
“Không nhìn thấy ta, hắn không nhìn thấy ta...”
Tinh linh đang âm thầm cầu nguyện, hy vọng Cổ Trần không trông thấy mình, tự nhủ thầm, hy vọng cái tên nhỏ bé này nhanh chóng rời đi.
Bởi vì nó cảm giác được một chút nguy hiểm từ trên người Cổ Trần.
Nào ngờ Cổ Trần bỗng nhiên cười mở miệng nói một câu:
- Đừng trốn, ta đã trông thấy ngươi.
Tinh linh giật bắn, bề mặt hành tinh hiện ra một con mắt, hé mở một khe nhỏ xem trộm Cổ Trần.
Tiêu, cái tên nhỏ như kiến này vậy mà phát hiện ra nó?
Tinh linh lặng lẽ mở một con mắt, nhìn thấy Cổ Trần nửa cười nửa không nhìn nó thì nhanh chóng nhắm tịt mắt.
- Ực!
Chẳng qua, hai bên gò má của hành tinh này bỗng nhiên phồng ra, có ánh sáng chói lòa rực sáng, giống như đang tích trữ chiêu lớn gì.
Dao động năng lượng khủng bố truyền đến, khiến Cổ Trần thầm giật mình.
- Ta phun!
Tinh linh đột nhiên há mồm phun thẳng vào Cổ Trần.
Ầm ầm ầm!
Cơn lũ năng lượng khổng lồ ập đến, ầm ầm kinh thiên, chớp mắt đánh bay Cổ Trần ra ngoài, một đường xuyên qua trời sao, đụng vào tinh hệ khác, xuyên thủng tám hành tinh khác mới miễn cưỡng ngừng lại.
Cột sáng năng lượng đáng sợ kia tựa như hằng tinh nóng cháy nổ tung phát ra sức mạnh hủy diệt, xuyên thủng tám hành tinh trong tinh hệ phía trước, hóa thành bột mịn.
- Chuồn thôi, chạy!
Tinh linh ngừng phun ra, cả người xoay tròn, xoay tít rồi chớp mắt phá vỡ trời sao chạy mất.
Không ngờ Tinh linh này bỏ chạy.
Trên trời sao phương xa, Cổ Trần giơ tay đỡ tất cả năng lượng, nhìn mảnh vụn ngôi sao và bột phấn nổ tung bốn phía, trong lòng giật mình.
Một kích vừa rồi của Tinh linh đặc biệt cường đại, hội tụ một loại lực lượng pháp tắc đáng sợ, trong khoảnh khắc khiến hắn suýt chút có cảm giác sẽ bị thương.
May mắn đỡ được, nhìn lại uy lực đúng là mạnh, Thần Linh bình thường đụng phải thì tuyệt đối sẽ bị diệt ngay tại chỗ, Thiên Thần cũng phải bị tổn hại nặng.
Tinh linh này phỏng chừng ít nhất có thực lực cấp bậc Thiên Thần.
“Tinh linh là Thượng Thiên Thần Ma hiếm thấy, nếu không gặp ngoài ý muốn thì tiềm lực trưởng thành rất cao.”
Trong lòng Cổ Trần dâng lên hưng phấn.
Gặp phải một Tinh linh là hên lắm, Thượng Thiên Thần Ma hiếm thấy như vậy tự nhiên không thể bỏ qua, bắt về nuôi là lựa chọn không tệ.
Hoặc tệ lắm thì nấu thành canh cũng ngon, ít nhất có thể đạt lấy được căn nguyên Thượng Thiên Thần Ma bàng bạc.
Vèo!
Lúc này, Tinh linh đã sớm xoay tít trốn nhanh ra không gian tinh hệ, muốn chạy trốn.
- Muốn chạy?
Cổ Trần đôi mắt sâu thẳm, khẽ hừ một tiếng cất bước đuổi theo, để nó chạy trốn sẽ là tổn thất to lớn.
Xoẹt!
Cơ hồ trong khoảnh khắc, Cổ Trần xé rách trời sao, cất bước xuyên qua không gian trở ngại, nháy mắt đuổi kịp Tinh linh.
- Ôi chao!
Tinh linh bị hù sợ giật nảy mình, hú lên một tiếng, tốc độ càng nhanh.
Thân hình hành tinh khổng lồ vèo một tiếng đã xuyên qua không gian tinh hệ, một đường bỏ chạy, tựa như một ngôi sao băng xẹt qua trời sao tối đen.
Phía sau, Cổ Trần tốc độ cực nhanh, đuổi sát không tha, tự nhiên không muốn để con Tinh linh này chạy mất.
Tinh linh chạy phía trước, vừa chạy vừa phồng má tích trữ dao động năng lượng đáng sợ, giống như có các hằng tinh bùng nổ trong người nó.
Chợt thấy Tinh linh bỗng xoay một vòng, lần nữa há mồm phun một cột sáng năng lượng diệt thế về phía Cổ Trần ở đằng sau.
Cột sáng diệt thế bay vút qua, uy lực huy hoàng khiến Cổ Trần cảm thấy có chút đe dọa, buộc lòng ngưng tụ rậm rạp tiên ngân đan xen thành một quầng sáng.
Ầm ầm một tiếng, không gian tinh hệ đều bị nổ tung, hai ngôi sao héo tàn ở gần đó tan rã ngay tại chỗ, hóa thành bụi vũ trụ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.