Chương 2040:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Quá nhiều bí mật, hoàn toàn không rõ ràng cái gì mới là thật sự, giống như rơi vào một vũng bùn lớn, không thấy bí mật thật sự.
Cửu Thiên rất mạnh, không sai, nhưng ở trong mắt Bàn thì thiên còn bị tạo ra, Cửu Thiên là cái thá gì, chỉ là chín phần tách ra từ thiên.
Cho nên, trong lòng Cổ Trần mờ mịt, chính mình chỉ muốn phạt thiên, kết quả là phát hiện thiên do Nhân tộc tạo ra.
Khiến hắn cảm giác dường như là loài người tìm ra một trí thông minh nhân tạo tên Thiên Đạo, tiếp đó Thiên Đạo bị virus ô nhiễm, Nhân tộc phạt thiên.
- Cắn nuốt!
Cổ Trần quát khẽ, triển khai cắn nuốt, hấp thu tin tức ký ức bàng bạc từ trái tim kia, rốt cuộc hiểu rõ một ít bí mật chưa từng biết.
Nhưng trong lòng dâng lên càng nhiều nghi vấn và khó hiểu, lại không có biện pháp giải đáp, Bàn để lại một lũ dấu ấn bất hủ chỉ ghi chép một số tin tức và ký ức.
Không có cái khác, nhưng bấy nhiêu đã đủ, ít nhất Cổ Trần hiểu lai lịch của thiên, càng hiểu một số bí mật của Nhân tộc Hỗn Độn Khởi nguyên.
“Bất hủ, đại đạo?”
Rất nhanh, Cổ Trần hấp thu tin tức ký ức, dấu ấn bất hủ dần dần dung hợp, khiến hắn dần chìm đắm vào huyền ảo.
Loại cảm giác này giống như sắp hóa thành đại đạo bất hủ, Cổ Trần nhận dấu ấn của Bàn, nhìn thấy một cảnh tượng chưa biết.
Đó là cảnh tượng khai thiên, hình ảnh mơ hồ nhưng in sâu vào thức hải, không cách nào xóa sổ, biến thành một ấn ký.
Dấu ấn bất hủ, là ấn ký khai thiên, hoặc nên nói là một loại lĩnh ngộ đại đạo.
“Không hổ là Hỗn Độn đệ nhất nhân, mạnh vượt sức tưởng tượng.”
Cổ Trần tỉnh lại bị sự cường đại hùng hậu của Bàn làm rung động mạnh.
Nhưng rất nhanh trong lòng hắn tuôn ra một nghi hoặc, tại sao Bàn giao thứ này cho hắn? Còn nữa, ba nghìn Nhân tộc ở Hỗn Độn Khởi nguyên cuộc trông thấy cái gì.
Sau khi Bàn khai thiên đã nhìn cái gì, tại sao chết, Khởi nguyên ba nghìn Nhân tộc gặp đại kiếp nạn như thế nào? Là đại kiếp nạn khai thiên?
“Không đúng, nếu thiên bị ô nhiễm, Nhân tộc phạt thiên, thiên tách ra chín phần, vậy một phần bị ô nhiễm đang ở đâu?”
Cổ Trần con ngươi co rút, nghĩ đến vấn đề này.
Thiên bị ô nhiễm, Tiên Thiên Nhân tộc mở ra cuộc chiến phạt thiên, sau trận chiến ấy, Thiên Đạo tách thành chín phần, cuối cùng diễn hóa chư thiên, còn phần bị ô nhiễm thì sao?
Nghĩ đến đây, Cổ Trần lòng lạnh lẽo, có linh cảm không may.
Theo tin tức ký ức của Bàn thì Cửu Thiên bị nhốt ở Khởi nguyên, muốn mở ra đường cổ khai thiên của Khởi nguyên, một tồn tại bí ẩn khác là Mệnh Vận.
Theo như ký ức của Bàn thì Mệnh Vận là sau khi khai thiên từ nơi đó buông xuống, thiên bị ô nhiễm, Nhân tộc phạt thiên xong, Mệnh Vận thay thế thiên thống trị chi phối chư thiên vạn giới chúng sinh.
Đó là một thời đại hoảng sợ bị Mệnh Vận chi phối.
Nhưng sau khi Thiên Đạo bị đánh nát, phần ô nhiễm đã đi đâu? Tại sao bị ô nhiễm, là sức mạnh ô nhiễm nào đến từ đường cổ khai thiên?
Trong đó cất giấu bí mật càng lớn, Khởi nguyên ba nghìn Nhân tộc chết ở nơi đó, Hỗn Độn đệ nhất nhân như Bàn cũng không ngoại lệ.
“Nguy cơ thật sự ở trong Khởi nguyên.”
Cổ Trần hiểu điều này, nhưng hiện tại vấn đề là, thiên đã biến, vậy là phải nghĩ biện pháp tiêu diệt.
Nhân tộc ngày xưa tạo ra thiên, hiện tại lại không thể không nghĩ biện pháp tiêu diệt nó, có phải là một loại mỉa mai?
Trong lòng Cổ Trần có chút dở khóc dở cười, cảm giác Nhân tộc là chính mình tìm đường chết, rảnh rỗi sinh nông nỗi tạo ra thiên làm gì?
Khởi nguyên ba nghìn Nhân tộc suy nghĩ kiểu gì? Tạo ra một thiên, khiến Tiên Thiên Nhân tộc gặp họa, không thể không phạt thiên.
“Cửu Thiên ở bên ngoài phong tỏa Vĩnh Hằng Chi địa, xem ra ta phải cố gắng nhanh chóng hoàn thành lột xác, may mắn được Hỗn Độn đệ nhất nhân tặng cho trái tim này.”
Cổ Trần thầm nghĩ, nhìn về hướng thức hải, một màu xám phun ra nuốt vào ức vạn Hỗn Độn tinh khí cuốn sạch toàn bộ thức hải.
Thấy vậy, Cổ Trần hiểu ý của Bàn, muốn hắn nhận lấy trái tim Hỗn Độn, lột xác chính mình, do đó đạt được chân chính tiến hóa.
Trong trái tim này có một phần căn nguyên của Bàn, cường đại không gì sánh được, một khi dùng để lột xác chính mình nhất định có ưu thế tuyệt đối, bước vào cấp độ càng càng mạnh.
Vậy thì Cổ Trần có tự tin tuyệt đối chống lại Cửu Thiên đã tách ra, rất có thể đã bị ô nhiễm không rõ.
Nhưng cách làm của Bàn, Hỗn Độn đệ nhất nhân này chắc chắn có tính toán nào đó, thậm chí là lợi dụng Cổ Trần để đạt mục đích gì đó.
Nhưng Cổ Trần không thể không nhận, dù sao, hắn cũng cần sức mạnh, sức mạnh của Bàn là mạnh nhất.
Cổ Trần vẻ mặt kiên định nói:
- Mặc kệ ngươi muốn làm cái gì, về sau sẽ trả lại cho ngươi.
Nói xong hắn vươn tay chộp, nhét trái tim kia vào người.
Bùm!
Cửu Thiên rất mạnh, không sai, nhưng ở trong mắt Bàn thì thiên còn bị tạo ra, Cửu Thiên là cái thá gì, chỉ là chín phần tách ra từ thiên.
Cho nên, trong lòng Cổ Trần mờ mịt, chính mình chỉ muốn phạt thiên, kết quả là phát hiện thiên do Nhân tộc tạo ra.
Khiến hắn cảm giác dường như là loài người tìm ra một trí thông minh nhân tạo tên Thiên Đạo, tiếp đó Thiên Đạo bị virus ô nhiễm, Nhân tộc phạt thiên.
- Cắn nuốt!
Cổ Trần quát khẽ, triển khai cắn nuốt, hấp thu tin tức ký ức bàng bạc từ trái tim kia, rốt cuộc hiểu rõ một ít bí mật chưa từng biết.
Nhưng trong lòng dâng lên càng nhiều nghi vấn và khó hiểu, lại không có biện pháp giải đáp, Bàn để lại một lũ dấu ấn bất hủ chỉ ghi chép một số tin tức và ký ức.
Không có cái khác, nhưng bấy nhiêu đã đủ, ít nhất Cổ Trần hiểu lai lịch của thiên, càng hiểu một số bí mật của Nhân tộc Hỗn Độn Khởi nguyên.
“Bất hủ, đại đạo?”
Rất nhanh, Cổ Trần hấp thu tin tức ký ức, dấu ấn bất hủ dần dần dung hợp, khiến hắn dần chìm đắm vào huyền ảo.
Loại cảm giác này giống như sắp hóa thành đại đạo bất hủ, Cổ Trần nhận dấu ấn của Bàn, nhìn thấy một cảnh tượng chưa biết.
Đó là cảnh tượng khai thiên, hình ảnh mơ hồ nhưng in sâu vào thức hải, không cách nào xóa sổ, biến thành một ấn ký.
Dấu ấn bất hủ, là ấn ký khai thiên, hoặc nên nói là một loại lĩnh ngộ đại đạo.
“Không hổ là Hỗn Độn đệ nhất nhân, mạnh vượt sức tưởng tượng.”
Cổ Trần tỉnh lại bị sự cường đại hùng hậu của Bàn làm rung động mạnh.
Nhưng rất nhanh trong lòng hắn tuôn ra một nghi hoặc, tại sao Bàn giao thứ này cho hắn? Còn nữa, ba nghìn Nhân tộc ở Hỗn Độn Khởi nguyên cuộc trông thấy cái gì.
Sau khi Bàn khai thiên đã nhìn cái gì, tại sao chết, Khởi nguyên ba nghìn Nhân tộc gặp đại kiếp nạn như thế nào? Là đại kiếp nạn khai thiên?
“Không đúng, nếu thiên bị ô nhiễm, Nhân tộc phạt thiên, thiên tách ra chín phần, vậy một phần bị ô nhiễm đang ở đâu?”
Cổ Trần con ngươi co rút, nghĩ đến vấn đề này.
Thiên bị ô nhiễm, Tiên Thiên Nhân tộc mở ra cuộc chiến phạt thiên, sau trận chiến ấy, Thiên Đạo tách thành chín phần, cuối cùng diễn hóa chư thiên, còn phần bị ô nhiễm thì sao?
Nghĩ đến đây, Cổ Trần lòng lạnh lẽo, có linh cảm không may.
Theo tin tức ký ức của Bàn thì Cửu Thiên bị nhốt ở Khởi nguyên, muốn mở ra đường cổ khai thiên của Khởi nguyên, một tồn tại bí ẩn khác là Mệnh Vận.
Theo như ký ức của Bàn thì Mệnh Vận là sau khi khai thiên từ nơi đó buông xuống, thiên bị ô nhiễm, Nhân tộc phạt thiên xong, Mệnh Vận thay thế thiên thống trị chi phối chư thiên vạn giới chúng sinh.
Đó là một thời đại hoảng sợ bị Mệnh Vận chi phối.
Nhưng sau khi Thiên Đạo bị đánh nát, phần ô nhiễm đã đi đâu? Tại sao bị ô nhiễm, là sức mạnh ô nhiễm nào đến từ đường cổ khai thiên?
Trong đó cất giấu bí mật càng lớn, Khởi nguyên ba nghìn Nhân tộc chết ở nơi đó, Hỗn Độn đệ nhất nhân như Bàn cũng không ngoại lệ.
“Nguy cơ thật sự ở trong Khởi nguyên.”
Cổ Trần hiểu điều này, nhưng hiện tại vấn đề là, thiên đã biến, vậy là phải nghĩ biện pháp tiêu diệt.
Nhân tộc ngày xưa tạo ra thiên, hiện tại lại không thể không nghĩ biện pháp tiêu diệt nó, có phải là một loại mỉa mai?
Trong lòng Cổ Trần có chút dở khóc dở cười, cảm giác Nhân tộc là chính mình tìm đường chết, rảnh rỗi sinh nông nỗi tạo ra thiên làm gì?
Khởi nguyên ba nghìn Nhân tộc suy nghĩ kiểu gì? Tạo ra một thiên, khiến Tiên Thiên Nhân tộc gặp họa, không thể không phạt thiên.
“Cửu Thiên ở bên ngoài phong tỏa Vĩnh Hằng Chi địa, xem ra ta phải cố gắng nhanh chóng hoàn thành lột xác, may mắn được Hỗn Độn đệ nhất nhân tặng cho trái tim này.”
Cổ Trần thầm nghĩ, nhìn về hướng thức hải, một màu xám phun ra nuốt vào ức vạn Hỗn Độn tinh khí cuốn sạch toàn bộ thức hải.
Thấy vậy, Cổ Trần hiểu ý của Bàn, muốn hắn nhận lấy trái tim Hỗn Độn, lột xác chính mình, do đó đạt được chân chính tiến hóa.
Trong trái tim này có một phần căn nguyên của Bàn, cường đại không gì sánh được, một khi dùng để lột xác chính mình nhất định có ưu thế tuyệt đối, bước vào cấp độ càng càng mạnh.
Vậy thì Cổ Trần có tự tin tuyệt đối chống lại Cửu Thiên đã tách ra, rất có thể đã bị ô nhiễm không rõ.
Nhưng cách làm của Bàn, Hỗn Độn đệ nhất nhân này chắc chắn có tính toán nào đó, thậm chí là lợi dụng Cổ Trần để đạt mục đích gì đó.
Nhưng Cổ Trần không thể không nhận, dù sao, hắn cũng cần sức mạnh, sức mạnh của Bàn là mạnh nhất.
Cổ Trần vẻ mặt kiên định nói:
- Mặc kệ ngươi muốn làm cái gì, về sau sẽ trả lại cho ngươi.
Nói xong hắn vươn tay chộp, nhét trái tim kia vào người.
Bùm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.