Chương 2415:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Vô số vết nứt khởi nguyên lít nha lít nhít đan vào với nhau, tạo thành một tấm lưới đáng sợ, khóa chặt một thông đạo thần bí.
Đó là một con đường, con đường khởi nguyên, là lối vào thông với Đại Đạo Chi Môn.
Có điều, con đường này đã bị lực lượng thần bí phong ấn.
Chỉ có Vô Thượng Thiên Đạo hoàn chỉnh, mới có thể mở ra được phong ấn này, nếu không, cho dù có nhiều cường giả hơn nữa đến đây cũng không có chút tác dụng nào.
Phong ấn, chỉ Thiên Đạo mới có thể mở ra.
Hơn nữa còn phải là Vô Thượng Thiên Đạo hoàn chỉnh, không phải Thiên Đạo tàn khuyết, càng không phải Thiên Đạo đã bị ô nhiễm.
Trong số những người có mặt ở chỗ này, chỉ Thiên Đế mới có thể mở nó ra.
Ánh mắt tất cả mọi người đồng loạt nhìn thẳng vào bóng người cao lớn vĩ đại phía trước, người đó chính là Thiên Đế chí cao vô thượng của Hồng Hoang.
Hắn chính là chìa khóa để mở phong ấn ra, chính là người được chọn duy nhất.
Thậm chí, ngay cả Thiên Đạo ô nhiễm cũng không có cách nào làm được, cho dù là Thanh Y sau khi đã khôi phục, cũng không có cách nào mở ra được đạo phong ấn này.
Hiện giờ trong toàn bộ Khởi Nguyên Hỗn Độn, trong hàng tỷ dòng thời không, chỉ có một mình Thiên Đế mới có thể mở ra đạo phong ấn thần bí này.
- Thế nào?
Cổ Trần nhẹ nhàng hỏi một câu.
Thiên Đế yên lặng không nói gì, hai mắt phát ra từng tia Thiên Đạo quang huy, không ngừng quét mắt nhìn về phía vô số vết nứt khởi nguyên lít nha lít lít đan xen lẫn nhau tạo thành một tấm lưới lớn trước mặt.
Nó chính là phong ấn!
Yên lặng một lúc lâu, Thiên Đế mới thở dài nói:
- Ta hiểu rồi, phong ấn, thì ra là thế.
Hắn tra xét một phen, cuối cùng đã hiểu rõ huyền bí của phong ấn, Thiên Đế khẽ giật mình, lộ ra chút bất đắc dĩ, rồi nhẹ nhàng thở dài một tiếng.
Cổ Trần nhíu chặt mày lại, hỏi:
- Thiên Đế, gặp phải vấn đề gì sao? Có thể mở đạo phong ấn khởi nguyên này ra không?
- Có thể mở ra được!
Thiên Đế thẳng thắn khẳng định.
Hắn có thể mở đạo phong ấn khởi nguyên này ra được, có điều, trong đó có một vấn đề nho nhỏ.
Cổ Trần dự cảm được điều dì đó, hắn âm thầm truyền âm:
- Nói đi, có chuyện gì vậy? Có phải đạo phong ấn này đã xảy ra vấn đề gì không? Hay là còn có nguy hiểm chưa biết trước?
Thiên Đế thầm than một tiếng, buồn bực nói:
- Bản tôn, có thể mở phong ấn ra, nhưng cái giá phải trả chính là ta sẽ hoàn toàn tiêu tán.
- Cái gì?
Đồng tử trong mắt Cổ Trần co rụt lại.
Hắn giận dữ mắng to:
- Người nào thất đức như vậy, vậy mà lại hạ phong ấn kiểu này?
Cổ Trần nghe thấy Thiên Đế nói nếu mở phong ấn ra, hắn sẽ biến mất, trong lòng lập tức nổi giận, cái phong ấn này được lắm vậy mà phải hi sinh Thiên Đạo.
- Thích làm gì thì làm, ông đây mặc kệ.
Cổ Trần càng nghĩ càng giận, hắn đột nhiên hét lớn một tiếng, mặt đầy giận dữ, khiến tất cả mọi người đều thất kinh, không hiểu vì sao.
Sao đang yên đang lành Nhân Hoàng đột nhiên lại nổi giận lớn như vậy, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao?
Cổ Trần tức giận đến mức đầu bốc khói, mắng to:
- Chuyện các ngươi làm ra, dựa vào đâu mà bắt ta chùi đít cho các ngươi? Ông đây mặc kệ.
- Còn hi sinh Thiên Đạo, sao không hi sinh chính các ngươi đi?
Trong lòng hắn thật sự rất tức giận, đã bày ra cái phong ấn rắm chó còn chưa nói, thế là còn cần Thiên Đạo tự mình tan rã biến mất mới có thể mở phong ấn ra.
Ngươi hãm hại ai đấy hả?
- Quay đầu, về thôi, ông đây không mở nữa.
Cổ Trần nổi giận, không ai ngăn cản được.
Vừa dứt lời, khi mọi người vẫn đang choáng váng, hắn đã trực tiếp quay đầu, Vĩnh Hằng Chi Chu ầm ầm quay lại xông ra khỏi mảnh đất Phong Ấn khởi nguyên này.
Cường giả khắp nơi đang chú ý tới động tĩnh bên này đều sửng sốt, cả đám đều choáng váng, không hiểu tại sao, hoàn toàn bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững sờ.
- Đã xảy ra chuyện gì vậy?
- Vì sao lại đi ra rồi?
- Phong ấn khởi nguyên, đã mở ra chưa?
Ngay lập tức, vô số tiếng kinh ngạc từ trong Khởi Nguyên Hỗn Độn truyền tới, đám cường giả đều kinh ngạc, nhìn thấy Vĩnh Hằng Chi Chu đang quay đầu lao ra ngoài, ai nấy đều mờ mịt khó hiểu.
Đã nói sẽ mở phong ấn khởi nguyên ra cơ mà, vì sao lại quay đầu đi ra ngoài, căn bản vẫn chưa mở phong ấn ra đâu?
- Bọn họ đang làm cái gì vậy?
- Vì sao vẫn chưa mở phong ấn khởi nguyên ra?
Có cường giả tức giận gào lên, mang theo tâm trạng táo bạo, hung tợn trừng mắt nhìn Vĩnh Hằng Chi Chu đang xông ra khỏi mảnh đất Phong Ấn khởi nguyên, trong mắt lộ ra sát cơ mãnh liệt.
Đó là một con đường, con đường khởi nguyên, là lối vào thông với Đại Đạo Chi Môn.
Có điều, con đường này đã bị lực lượng thần bí phong ấn.
Chỉ có Vô Thượng Thiên Đạo hoàn chỉnh, mới có thể mở ra được phong ấn này, nếu không, cho dù có nhiều cường giả hơn nữa đến đây cũng không có chút tác dụng nào.
Phong ấn, chỉ Thiên Đạo mới có thể mở ra.
Hơn nữa còn phải là Vô Thượng Thiên Đạo hoàn chỉnh, không phải Thiên Đạo tàn khuyết, càng không phải Thiên Đạo đã bị ô nhiễm.
Trong số những người có mặt ở chỗ này, chỉ Thiên Đế mới có thể mở nó ra.
Ánh mắt tất cả mọi người đồng loạt nhìn thẳng vào bóng người cao lớn vĩ đại phía trước, người đó chính là Thiên Đế chí cao vô thượng của Hồng Hoang.
Hắn chính là chìa khóa để mở phong ấn ra, chính là người được chọn duy nhất.
Thậm chí, ngay cả Thiên Đạo ô nhiễm cũng không có cách nào làm được, cho dù là Thanh Y sau khi đã khôi phục, cũng không có cách nào mở ra được đạo phong ấn này.
Hiện giờ trong toàn bộ Khởi Nguyên Hỗn Độn, trong hàng tỷ dòng thời không, chỉ có một mình Thiên Đế mới có thể mở ra đạo phong ấn thần bí này.
- Thế nào?
Cổ Trần nhẹ nhàng hỏi một câu.
Thiên Đế yên lặng không nói gì, hai mắt phát ra từng tia Thiên Đạo quang huy, không ngừng quét mắt nhìn về phía vô số vết nứt khởi nguyên lít nha lít lít đan xen lẫn nhau tạo thành một tấm lưới lớn trước mặt.
Nó chính là phong ấn!
Yên lặng một lúc lâu, Thiên Đế mới thở dài nói:
- Ta hiểu rồi, phong ấn, thì ra là thế.
Hắn tra xét một phen, cuối cùng đã hiểu rõ huyền bí của phong ấn, Thiên Đế khẽ giật mình, lộ ra chút bất đắc dĩ, rồi nhẹ nhàng thở dài một tiếng.
Cổ Trần nhíu chặt mày lại, hỏi:
- Thiên Đế, gặp phải vấn đề gì sao? Có thể mở đạo phong ấn khởi nguyên này ra không?
- Có thể mở ra được!
Thiên Đế thẳng thắn khẳng định.
Hắn có thể mở đạo phong ấn khởi nguyên này ra được, có điều, trong đó có một vấn đề nho nhỏ.
Cổ Trần dự cảm được điều dì đó, hắn âm thầm truyền âm:
- Nói đi, có chuyện gì vậy? Có phải đạo phong ấn này đã xảy ra vấn đề gì không? Hay là còn có nguy hiểm chưa biết trước?
Thiên Đế thầm than một tiếng, buồn bực nói:
- Bản tôn, có thể mở phong ấn ra, nhưng cái giá phải trả chính là ta sẽ hoàn toàn tiêu tán.
- Cái gì?
Đồng tử trong mắt Cổ Trần co rụt lại.
Hắn giận dữ mắng to:
- Người nào thất đức như vậy, vậy mà lại hạ phong ấn kiểu này?
Cổ Trần nghe thấy Thiên Đế nói nếu mở phong ấn ra, hắn sẽ biến mất, trong lòng lập tức nổi giận, cái phong ấn này được lắm vậy mà phải hi sinh Thiên Đạo.
- Thích làm gì thì làm, ông đây mặc kệ.
Cổ Trần càng nghĩ càng giận, hắn đột nhiên hét lớn một tiếng, mặt đầy giận dữ, khiến tất cả mọi người đều thất kinh, không hiểu vì sao.
Sao đang yên đang lành Nhân Hoàng đột nhiên lại nổi giận lớn như vậy, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao?
Cổ Trần tức giận đến mức đầu bốc khói, mắng to:
- Chuyện các ngươi làm ra, dựa vào đâu mà bắt ta chùi đít cho các ngươi? Ông đây mặc kệ.
- Còn hi sinh Thiên Đạo, sao không hi sinh chính các ngươi đi?
Trong lòng hắn thật sự rất tức giận, đã bày ra cái phong ấn rắm chó còn chưa nói, thế là còn cần Thiên Đạo tự mình tan rã biến mất mới có thể mở phong ấn ra.
Ngươi hãm hại ai đấy hả?
- Quay đầu, về thôi, ông đây không mở nữa.
Cổ Trần nổi giận, không ai ngăn cản được.
Vừa dứt lời, khi mọi người vẫn đang choáng váng, hắn đã trực tiếp quay đầu, Vĩnh Hằng Chi Chu ầm ầm quay lại xông ra khỏi mảnh đất Phong Ấn khởi nguyên này.
Cường giả khắp nơi đang chú ý tới động tĩnh bên này đều sửng sốt, cả đám đều choáng váng, không hiểu tại sao, hoàn toàn bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững sờ.
- Đã xảy ra chuyện gì vậy?
- Vì sao lại đi ra rồi?
- Phong ấn khởi nguyên, đã mở ra chưa?
Ngay lập tức, vô số tiếng kinh ngạc từ trong Khởi Nguyên Hỗn Độn truyền tới, đám cường giả đều kinh ngạc, nhìn thấy Vĩnh Hằng Chi Chu đang quay đầu lao ra ngoài, ai nấy đều mờ mịt khó hiểu.
Đã nói sẽ mở phong ấn khởi nguyên ra cơ mà, vì sao lại quay đầu đi ra ngoài, căn bản vẫn chưa mở phong ấn ra đâu?
- Bọn họ đang làm cái gì vậy?
- Vì sao vẫn chưa mở phong ấn khởi nguyên ra?
Có cường giả tức giận gào lên, mang theo tâm trạng táo bạo, hung tợn trừng mắt nhìn Vĩnh Hằng Chi Chu đang xông ra khỏi mảnh đất Phong Ấn khởi nguyên, trong mắt lộ ra sát cơ mãnh liệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.