Chương 458:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Mặc kệ như thế nào, gia sản của ba người đã bị Cổ Trần kiểm kê sạch sẽ, tất cả bảo vật người một nhà biến thành đồ của Cổ Trần.
- Thu hoạch xong, lưu lại dược tài, linh vật, tài liệu ta có thể sử dụng, còn lại giao cho tộc nhân trong bộ lạc.
Cổ Trần nói một mình, phân phối xong tất cả mọi thứ, lúc này mới hài lòng ngồi ở trước đống lửa yên lặng tu luyện.
Trước mắt tu vi khó có tiến thêm, huyết mạch mới khai sáng chỉ ngưng tụ được vẻn vẹn một thành, muốn tiếp tục tăng lên thì nhất định phải lĩnh ngộ lực lượng thời gian càng sâu sắc.
Về phần thể phách, muốn tăng lên thì chỉ có độ kiếp, sau đó tôi thể, hoặc là luyện Tôi Thể Cổ Dược trực tiếp đột phá Luyện thể.
Cổ Trần quyết định qua một thời gian nữa sẽ dùng hai gốc Dược Vương, một trăm phần linh dược ngàn năm, phối hợp Xà Vương huyết, Lang Vương huyết, tăng thêm Đằng Xà chân huyết luyện ra Tôi Thể Cổ Dược có hiệu quả mạnh mẽ nhất hiện tại.
Tiếp theo, trong nháy mắt hoàn thành tôi thể thì độ kiếp, dưới thiên kiếp tẩy lễ tăng lên thể phách của mình, sau cùng dùng công năng tôi thể của hạt châu tẩy luyện một lần càng sâu hơn.
Đây chính là kế hoạch của Cổ Trần.
Cổ Trần yên lặng tiềm tu, đảo mắt đã trôi qua một đêm.
- Xuất phát!
Sáng sớm ngày thứ hai, Cổ Trần tỉnh lại, triệu tập tất cả mọi người, cưỡi trên lưng Bạch Hổ, mang theo mười vạn kỵ binh trùng trùng điệp điệp rời khỏi Xà Cốc.
...
Sáng sớm, Man Sư bộ lạc.
Toàn bộ trên dưới bộ lạc một mảnh bi thương, vô số người đau thương, bởi vì tối hôm qua tộc trưởng của bọn họ đã chết.
Trận chiến trước đó, tộc trưởng bị cường giả Xà tộc kích thương, còn trúng độc rắn, không chịu đựng nổi cuối cùng chết đi.
- Tộc trưởng!
Trong bộ lạc là một mảnh buồn bã, vô số người thút thít, đắm chìm trong bi thương.
Nhìn đám người nâng cao một cỗ thi thể toàn thân đen nhánh, chính là tộc trưởng Man Sư bộ lạc, đã không còn khí tức, người người bi thương muốn chết.
Tộc trưởng chết rồi, toàn bộ bộ lạc đang cử hành tang lễ cho hắn.
Man Phi tự mình giơ lên một cỗ quan tài đá, đặt phụ thân của mình vào trong đó, chôn ở trên đỉnh núi phía sau bộ lạc.
Tình cảnh này bị Cổ Trần trùng hợp đi ngang qua trông thấy, trong lòng không nhịn được thở dài.
Ở bên trong thế giới Man Hoang, nhân tộc suy nhược, bị dị tộc áp bách, huyết tẩy, tử vong là chuyện rất bình thường.
Không biết có bao nhiêu nhân tộc chết trong tay dị tộc, muốn không bị áp bách, không bị ức hiếp, không bị huyết tẩy và nô dịch, thì nhất định phải mạnh mẽ phản kháng.
- Chúng ta đi thôi!
Cổ Trần không có tiến vào bộ lạc Man Sư, chỉ đứng ở xa xa nhìn thoáng qua, rồi dứt khoát dẫn theo mười vạn kỵ binh trùng trùng điệp điệp rời đi.
Tình cảnh này bị Man Phi nhìn thấy, hắn đứng ở trên đỉnh núi, yên lặng ngắm nhìn mười vạn hùng binh đi xa, tâm tình khuấy động.
Trong mắt hắn, dẫn theo đại quân chinh phạt dị tộc, sáng lập vạn thế cơ nghiệp mới là khát vọng lớn nhất trong lòng của hắn.
Đáng tiếc, hắn không làm được, nhưng bây giờ thấy Cổ Trần làm được.
Nghĩ đến trân chiến thảo phạt sào huyệt Xà tộc trước đó, tâm lý Man Phi liền không nhịn được kích động, nhiệt huyết sôi trào, nắm chặt song quyền.
- Cha, người yên nghỉ đi, con sẽ dẫn dắt tộc nhân sống sót, giết dị tộc, báo thù rửa hận.
Mỗi câu mỗi chữ Man Phi nói ra giống như đang tuyên thệ.
Tộc trưởng chết rồi, thân là thiếu tộc trưởng bộ lạc, hơn nữa lại là thiên kiêu mạnh nhất bộ lạc, tự nhiên hắn nên kế nhiệm vị trí tộc trưởng.
Về phần tương lai như thế nào, không ai có thể đoán trước.
...
Lúc này, khu vực trung tâm Bách Man sơn, có từng tốp người quần áo tả tơi, mang theo người và đồ đạc chạy nạn.
Bọn họ muốn chạy khỏi phạm vi Bách Man sơn, đây là những người may mắn sống sót của các bộ lạc bị diệt vong, bị huyết tẩy, đang không ngừng chạy trốn.
Họ chỉ có một cái ý niệm trong đầu, đó chính là trốn đến bộ lạc mạnh mẽ hơn, chỉ có như vậy mới có thể sống sót.
Có lẽ có ít người tìm được bộ lạc mạnh mẽ gia nhập vào đó, nhưng cũng có một số người không trốn thoát, trong quá trình chạy trốn chết đi.
Càng có người không trốn thoát, chỉ có thể bám rễ sinh trồi, cùng nhau xây dựng một cái bộ lạc mới, bắt đầu lại từ đầu.
Dị tộc, cũng không phải là muốn giết sạch nhân tộc, mà chỉ huyết tẩy một nhóm, thanh lý một số cường giả và thiên tài bên trong bộ lạc, một lần nữa nô dịch chăn thả nhân tộc.
Đây chính là thủ đoạn thống trị của dị tộc, giết một phần, nuôi một phần, giống như là chăn thả, có con nào lớn lên mập là trực tiếp giết thu hoạch.
Cứ thế mãi, các bộ lạc nhân tộc căn bản khó có thể phát triển, không thể sinh sôi nảy nở, một thế hệ nỗ lực cũng không thể phản kháng dị tộc thống trị.
- Thu hoạch xong, lưu lại dược tài, linh vật, tài liệu ta có thể sử dụng, còn lại giao cho tộc nhân trong bộ lạc.
Cổ Trần nói một mình, phân phối xong tất cả mọi thứ, lúc này mới hài lòng ngồi ở trước đống lửa yên lặng tu luyện.
Trước mắt tu vi khó có tiến thêm, huyết mạch mới khai sáng chỉ ngưng tụ được vẻn vẹn một thành, muốn tiếp tục tăng lên thì nhất định phải lĩnh ngộ lực lượng thời gian càng sâu sắc.
Về phần thể phách, muốn tăng lên thì chỉ có độ kiếp, sau đó tôi thể, hoặc là luyện Tôi Thể Cổ Dược trực tiếp đột phá Luyện thể.
Cổ Trần quyết định qua một thời gian nữa sẽ dùng hai gốc Dược Vương, một trăm phần linh dược ngàn năm, phối hợp Xà Vương huyết, Lang Vương huyết, tăng thêm Đằng Xà chân huyết luyện ra Tôi Thể Cổ Dược có hiệu quả mạnh mẽ nhất hiện tại.
Tiếp theo, trong nháy mắt hoàn thành tôi thể thì độ kiếp, dưới thiên kiếp tẩy lễ tăng lên thể phách của mình, sau cùng dùng công năng tôi thể của hạt châu tẩy luyện một lần càng sâu hơn.
Đây chính là kế hoạch của Cổ Trần.
Cổ Trần yên lặng tiềm tu, đảo mắt đã trôi qua một đêm.
- Xuất phát!
Sáng sớm ngày thứ hai, Cổ Trần tỉnh lại, triệu tập tất cả mọi người, cưỡi trên lưng Bạch Hổ, mang theo mười vạn kỵ binh trùng trùng điệp điệp rời khỏi Xà Cốc.
...
Sáng sớm, Man Sư bộ lạc.
Toàn bộ trên dưới bộ lạc một mảnh bi thương, vô số người đau thương, bởi vì tối hôm qua tộc trưởng của bọn họ đã chết.
Trận chiến trước đó, tộc trưởng bị cường giả Xà tộc kích thương, còn trúng độc rắn, không chịu đựng nổi cuối cùng chết đi.
- Tộc trưởng!
Trong bộ lạc là một mảnh buồn bã, vô số người thút thít, đắm chìm trong bi thương.
Nhìn đám người nâng cao một cỗ thi thể toàn thân đen nhánh, chính là tộc trưởng Man Sư bộ lạc, đã không còn khí tức, người người bi thương muốn chết.
Tộc trưởng chết rồi, toàn bộ bộ lạc đang cử hành tang lễ cho hắn.
Man Phi tự mình giơ lên một cỗ quan tài đá, đặt phụ thân của mình vào trong đó, chôn ở trên đỉnh núi phía sau bộ lạc.
Tình cảnh này bị Cổ Trần trùng hợp đi ngang qua trông thấy, trong lòng không nhịn được thở dài.
Ở bên trong thế giới Man Hoang, nhân tộc suy nhược, bị dị tộc áp bách, huyết tẩy, tử vong là chuyện rất bình thường.
Không biết có bao nhiêu nhân tộc chết trong tay dị tộc, muốn không bị áp bách, không bị ức hiếp, không bị huyết tẩy và nô dịch, thì nhất định phải mạnh mẽ phản kháng.
- Chúng ta đi thôi!
Cổ Trần không có tiến vào bộ lạc Man Sư, chỉ đứng ở xa xa nhìn thoáng qua, rồi dứt khoát dẫn theo mười vạn kỵ binh trùng trùng điệp điệp rời đi.
Tình cảnh này bị Man Phi nhìn thấy, hắn đứng ở trên đỉnh núi, yên lặng ngắm nhìn mười vạn hùng binh đi xa, tâm tình khuấy động.
Trong mắt hắn, dẫn theo đại quân chinh phạt dị tộc, sáng lập vạn thế cơ nghiệp mới là khát vọng lớn nhất trong lòng của hắn.
Đáng tiếc, hắn không làm được, nhưng bây giờ thấy Cổ Trần làm được.
Nghĩ đến trân chiến thảo phạt sào huyệt Xà tộc trước đó, tâm lý Man Phi liền không nhịn được kích động, nhiệt huyết sôi trào, nắm chặt song quyền.
- Cha, người yên nghỉ đi, con sẽ dẫn dắt tộc nhân sống sót, giết dị tộc, báo thù rửa hận.
Mỗi câu mỗi chữ Man Phi nói ra giống như đang tuyên thệ.
Tộc trưởng chết rồi, thân là thiếu tộc trưởng bộ lạc, hơn nữa lại là thiên kiêu mạnh nhất bộ lạc, tự nhiên hắn nên kế nhiệm vị trí tộc trưởng.
Về phần tương lai như thế nào, không ai có thể đoán trước.
...
Lúc này, khu vực trung tâm Bách Man sơn, có từng tốp người quần áo tả tơi, mang theo người và đồ đạc chạy nạn.
Bọn họ muốn chạy khỏi phạm vi Bách Man sơn, đây là những người may mắn sống sót của các bộ lạc bị diệt vong, bị huyết tẩy, đang không ngừng chạy trốn.
Họ chỉ có một cái ý niệm trong đầu, đó chính là trốn đến bộ lạc mạnh mẽ hơn, chỉ có như vậy mới có thể sống sót.
Có lẽ có ít người tìm được bộ lạc mạnh mẽ gia nhập vào đó, nhưng cũng có một số người không trốn thoát, trong quá trình chạy trốn chết đi.
Càng có người không trốn thoát, chỉ có thể bám rễ sinh trồi, cùng nhau xây dựng một cái bộ lạc mới, bắt đầu lại từ đầu.
Dị tộc, cũng không phải là muốn giết sạch nhân tộc, mà chỉ huyết tẩy một nhóm, thanh lý một số cường giả và thiên tài bên trong bộ lạc, một lần nữa nô dịch chăn thả nhân tộc.
Đây chính là thủ đoạn thống trị của dị tộc, giết một phần, nuôi một phần, giống như là chăn thả, có con nào lớn lên mập là trực tiếp giết thu hoạch.
Cứ thế mãi, các bộ lạc nhân tộc căn bản khó có thể phát triển, không thể sinh sôi nảy nở, một thế hệ nỗ lực cũng không thể phản kháng dị tộc thống trị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.