Chương 459:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Không ít bộ lạc lặng lẽ đưa một số thiên tài trẻ tuổi ra khỏi bộ lạc, thoát khỏi Bách Man sơn đi ra thế giới bên ngoài, tìm cơ hội.
Đây chính là sự bi ai của nhân tộc!
Cổ Trần dẫn theo mười vạn kỵ binh một đường tiến lên, gặp phải các bộ lạc nhân tộc đã hóa thành phế tích, người đi nhà trống, thi thể cũng không còn.
Dị tộc đại thanh tẩy không phải nói đùa, hoàn toàn là một trường giết chóc, thanh tẩy sạch sẽ toàn bộ nhóm người mạnh mẽ.
Chỉ để lại một bộ phận nhân tộc để bọn họ sinh sôi, tựa như là nhân loại bắt giết động vật, vây bắt một bộ phận động vật béo tốt, giữ lại một chút để chúng sinh sôi.
Nhân tộc có bộ lạc được nuôi thả, có bộ lạc bị nuôi nhốt.
Những cái bộ lạc được nuôi thả còn tốt, có thể tăng tốc sinh sôi, thiên tài sinh ra sẽ được cả tộc bồi dưỡng, lặng lẽ giấu đi.
Còn những bộ lạc bị nuôi nhốt thì bi kịch, càng thêm bi thảm, căn bản không có khả năng sinh ra cường giả, kết quả duy nhất chính là, bị dị tộc vỗ béo rồi trực tiếp giết nấu nướng luyện dược.
Coi nhân tộc như một loại gia súc, tóm lại, địa vị nhân tộc ở trong cái thế giới này là thấp nhất.
Nhưng cho dù như vậy, cũng không thể triệt để diệt đi nhân tộc, càng không thể ngăn cản nhân tộc không ngừng mạnh mẽ, quật khởi lên.
Một thế hệ không được, vậy thì hai đời, ba đời, thậm chí đời đời kiếp kiếp tích lũy, một ngày nào đó sẽ nhất phi trùng thiên, đánh vỡ lồng giam.
- Tộc trưởng, bộ lạc phía dưới đã không còn người, biến thành phế tích.
Cổ Trần cưỡi Bạch Hổ yên lặng đứng trên một ngọn núi quan sát bộ lạc phía dưới, nơi đây đã hóa thành phế tích, còn có một số vết máu lưu lại.
- Đây là cái thứ mấy?
Cổ Trần mặt không thay đổi hỏi.
Hắc Thổ cứng rắn trả lời:
- Đã là cái bộ lạc thứ mười tám.
Mười tám cái, cùng nhau đi tới gặp mười tám cái bộ lạc, to to nhỏ nhỏ, nhưng đều không có ngoại lệ biến thành phế tích, nhân khẩu mất tích.
Không phải là bị thanh tẩy cũng là chạy trốn, có thể còn sống sót cơ bản rất ít, mà đều là một số người nhỏ yếu, những người mạnh mẽ đều đã bị thu gặt sạch sẽ.
Trong lòng Cổ Trần đè ép một cơn lửa giận, cảm giác rất nặng nề, dường như trong ngực chặn một khối đá lớn, cổ họng kẹp một cây gai.
- Bên trong Bách Man sơn, trừ một chút bộ lạc có năng lực chống cự dị tộc, còn lại cơ bản đều đã bị dị tộc thanh tẩy qua.
Hắn lầm bầm lầu bầu nói một câu, trong đầu đưa ra suy đoán, có lẽ đã đoán được kết quả.
Bộ lạc to lớn giống bộ lạc Man Sư, mới có năng lực chống lại dị tộc thanh tẩy, nhưng loại bộ lạc này không nhiều.
Có lẽ những bộ lạc còn lại đã sớm bị diệt đi, bị dị tộc thanh tẩy, tộc nhân còn lại không có quá nhiều sức phản kháng.
Có lẽ các đại bộ lạc khác sẽ thu nhận những nhân tộc bị đánh tan này, lớn mạnh chính mình, chống lại dị tộc.
Hoặc là sau khi dị tộc kết thúc thanh tẩy, những người này sẽ tạo thành bộ lạc hoàn toàn mới, một lần nữa sinh sôi, hóa thành vô số bộ lạc.
Đây chính là nhân tộc!
Dưới bất luận tình cảnh khó khăn gì, cũng sẽ tiếp tục sinh sôi đi xuống.
- Báo...
Đột nhiên, trên bầu trời có một con Sư Thứu bay tới, nhanh chóng hạ xuống.
Một tên trinh sát nhanh chóng chạy lên báo cáo tin tức.
- Khởi bẩm tộc trưởng, phía trước năm mươi dặm phát hiện tung tích Kim tộc.
Cổ Trần nghe tin tức này, hai mắt mãnh liệt, sát ý không cầm được dâng lên.
- Truyền lệnh, đại quân dùng hết tốc độ tiến về phía trước, gặp được bất kỳ một tên dị tộc nào, giết hết.
Cổ Trần ra lệnh xong, liền cưỡi Bạch Hổ dẫn đầu nhảy xuống, dứt khoát chạy về khu vực phía ngoài năm mươi dặm, chỗ đó phát hiện tung tích Kim tộc.
Lửa giận bị áp bạch vốn không cách nào phát tiết, bây giờ nghe thấy phát hiện tung tích dị tộc, không nói nhiều, lập tức giết qua.
Ầm ầm...
Mười vạn kỵ binh trùng trùng điệp điệp phóng đi, cuốn lên khói bụi cuồn cuộn, một đầu Bạo Long, một đầu Man Long, ba mươi đầu Cự ma, cuốn theo sát khí không thể đỡ.
Giờ phút này, ngoài năm mươi dặm có một đám chiến sĩ Kim tộc đang chạy tứ tán đến đây, bọn chúng có mấy ngàn kỵ binh Kim tộc, mấy vạn chiến sĩ Kim tộc.
Nhưng xem ra bọn chúng có chút chật vật, giống như là chiến bại.
- Nhân tộc đáng chết, vậy mà có cường giả thiên kiêu, bản tướng quân trở về triệu tập đại quân, mời tộc lão xuất thủ nhất định sẽ san bằng Long Ngao bộ lạc.
Một tên đại tướng Kim tộc tức giận, vậy mà chiến bại.
Hắn tiến công Long Ngao bộ lạc, vốn cho rằng sẽ rất đơn giản, nhưng kết quả lại hoàn toàn ngược lại, bản thân hắn suýt chút đã bị thiên kiêu trẻ tuổi của đối phương chém giết.
May mà hắn trốn kịp, thu nạp một nhóm lớn bại binh thoát đi, muốn trở về triệu tập thêm quân đoàn, thậm chí mời tộc lão đến trấn áp cường giả cái bộ lạc kia.
Đây chính là sự bi ai của nhân tộc!
Cổ Trần dẫn theo mười vạn kỵ binh một đường tiến lên, gặp phải các bộ lạc nhân tộc đã hóa thành phế tích, người đi nhà trống, thi thể cũng không còn.
Dị tộc đại thanh tẩy không phải nói đùa, hoàn toàn là một trường giết chóc, thanh tẩy sạch sẽ toàn bộ nhóm người mạnh mẽ.
Chỉ để lại một bộ phận nhân tộc để bọn họ sinh sôi, tựa như là nhân loại bắt giết động vật, vây bắt một bộ phận động vật béo tốt, giữ lại một chút để chúng sinh sôi.
Nhân tộc có bộ lạc được nuôi thả, có bộ lạc bị nuôi nhốt.
Những cái bộ lạc được nuôi thả còn tốt, có thể tăng tốc sinh sôi, thiên tài sinh ra sẽ được cả tộc bồi dưỡng, lặng lẽ giấu đi.
Còn những bộ lạc bị nuôi nhốt thì bi kịch, càng thêm bi thảm, căn bản không có khả năng sinh ra cường giả, kết quả duy nhất chính là, bị dị tộc vỗ béo rồi trực tiếp giết nấu nướng luyện dược.
Coi nhân tộc như một loại gia súc, tóm lại, địa vị nhân tộc ở trong cái thế giới này là thấp nhất.
Nhưng cho dù như vậy, cũng không thể triệt để diệt đi nhân tộc, càng không thể ngăn cản nhân tộc không ngừng mạnh mẽ, quật khởi lên.
Một thế hệ không được, vậy thì hai đời, ba đời, thậm chí đời đời kiếp kiếp tích lũy, một ngày nào đó sẽ nhất phi trùng thiên, đánh vỡ lồng giam.
- Tộc trưởng, bộ lạc phía dưới đã không còn người, biến thành phế tích.
Cổ Trần cưỡi Bạch Hổ yên lặng đứng trên một ngọn núi quan sát bộ lạc phía dưới, nơi đây đã hóa thành phế tích, còn có một số vết máu lưu lại.
- Đây là cái thứ mấy?
Cổ Trần mặt không thay đổi hỏi.
Hắc Thổ cứng rắn trả lời:
- Đã là cái bộ lạc thứ mười tám.
Mười tám cái, cùng nhau đi tới gặp mười tám cái bộ lạc, to to nhỏ nhỏ, nhưng đều không có ngoại lệ biến thành phế tích, nhân khẩu mất tích.
Không phải là bị thanh tẩy cũng là chạy trốn, có thể còn sống sót cơ bản rất ít, mà đều là một số người nhỏ yếu, những người mạnh mẽ đều đã bị thu gặt sạch sẽ.
Trong lòng Cổ Trần đè ép một cơn lửa giận, cảm giác rất nặng nề, dường như trong ngực chặn một khối đá lớn, cổ họng kẹp một cây gai.
- Bên trong Bách Man sơn, trừ một chút bộ lạc có năng lực chống cự dị tộc, còn lại cơ bản đều đã bị dị tộc thanh tẩy qua.
Hắn lầm bầm lầu bầu nói một câu, trong đầu đưa ra suy đoán, có lẽ đã đoán được kết quả.
Bộ lạc to lớn giống bộ lạc Man Sư, mới có năng lực chống lại dị tộc thanh tẩy, nhưng loại bộ lạc này không nhiều.
Có lẽ những bộ lạc còn lại đã sớm bị diệt đi, bị dị tộc thanh tẩy, tộc nhân còn lại không có quá nhiều sức phản kháng.
Có lẽ các đại bộ lạc khác sẽ thu nhận những nhân tộc bị đánh tan này, lớn mạnh chính mình, chống lại dị tộc.
Hoặc là sau khi dị tộc kết thúc thanh tẩy, những người này sẽ tạo thành bộ lạc hoàn toàn mới, một lần nữa sinh sôi, hóa thành vô số bộ lạc.
Đây chính là nhân tộc!
Dưới bất luận tình cảnh khó khăn gì, cũng sẽ tiếp tục sinh sôi đi xuống.
- Báo...
Đột nhiên, trên bầu trời có một con Sư Thứu bay tới, nhanh chóng hạ xuống.
Một tên trinh sát nhanh chóng chạy lên báo cáo tin tức.
- Khởi bẩm tộc trưởng, phía trước năm mươi dặm phát hiện tung tích Kim tộc.
Cổ Trần nghe tin tức này, hai mắt mãnh liệt, sát ý không cầm được dâng lên.
- Truyền lệnh, đại quân dùng hết tốc độ tiến về phía trước, gặp được bất kỳ một tên dị tộc nào, giết hết.
Cổ Trần ra lệnh xong, liền cưỡi Bạch Hổ dẫn đầu nhảy xuống, dứt khoát chạy về khu vực phía ngoài năm mươi dặm, chỗ đó phát hiện tung tích Kim tộc.
Lửa giận bị áp bạch vốn không cách nào phát tiết, bây giờ nghe thấy phát hiện tung tích dị tộc, không nói nhiều, lập tức giết qua.
Ầm ầm...
Mười vạn kỵ binh trùng trùng điệp điệp phóng đi, cuốn lên khói bụi cuồn cuộn, một đầu Bạo Long, một đầu Man Long, ba mươi đầu Cự ma, cuốn theo sát khí không thể đỡ.
Giờ phút này, ngoài năm mươi dặm có một đám chiến sĩ Kim tộc đang chạy tứ tán đến đây, bọn chúng có mấy ngàn kỵ binh Kim tộc, mấy vạn chiến sĩ Kim tộc.
Nhưng xem ra bọn chúng có chút chật vật, giống như là chiến bại.
- Nhân tộc đáng chết, vậy mà có cường giả thiên kiêu, bản tướng quân trở về triệu tập đại quân, mời tộc lão xuất thủ nhất định sẽ san bằng Long Ngao bộ lạc.
Một tên đại tướng Kim tộc tức giận, vậy mà chiến bại.
Hắn tiến công Long Ngao bộ lạc, vốn cho rằng sẽ rất đơn giản, nhưng kết quả lại hoàn toàn ngược lại, bản thân hắn suýt chút đã bị thiên kiêu trẻ tuổi của đối phương chém giết.
May mà hắn trốn kịp, thu nạp một nhóm lớn bại binh thoát đi, muốn trở về triệu tập thêm quân đoàn, thậm chí mời tộc lão đến trấn áp cường giả cái bộ lạc kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.