Chương 491:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Từ đó, mặc kệ là nhục thân hay là linh hồn Cổ Trần, đều bước lên một cái tầng thứ cực cao, có đầy đủ lực lượng đối kháng bất kỳ cái uy hiếp gì trong tương lai.
Cho dù là cường giả tầng thứ như Niết Bàn Vương giả, Cổ Trần cũng có một cỗ tự tin chiến một trận, về phần thắng bại thì khó có thể đoán.
Dù sao hắn cũng không thể so sánh được với Niết Bàn Vương giả, hai tầng thứ này có chênh lệch quá lớn, có lòng tin chiến một trận chưa hẳn là có thể chiến thắng.
Càng về sau, muốn vượt cấp khiêu chiến càng khó khăn, thậm chí không cách nào làm được.
Thế nhưng Cổ Trần có lòng tin, chỉ cần mình tiếp tục đề thăng nhục thân một cấp bậc nữa, bước vào Tiên Thiên Đạo Thể đại viên mãn, chưa hẳn là không có khả năng chiến thắng Niết Bàn Vương giả.
- Cuối cùng cũng giải quyết được nguy hiểm, không biết bộ lạc đại chiến ra sao?
Cổ Trần giương mắt nhìn lên đỉnh đầu, thân thể lóe lên, dứt khoát bay lên không trung nhảy ra khỏi vực sâu.
Ra khỏi vực sâu, ý niệm Cổ Trần đảo qua bốn phía, nhưng không phát hiện khí tức của bất kỳ sinh linh nào, trong phạm vi mười dặm không còn một ngọn cỏ, chỉ có sự hoang vu vắng lặng bị thiên phạt tẩy lễ.
Hắn không có dừng lại, thân thể lóe lên dứt khoát đạp không bay đi, tốc độ nhanh đến mức cực hạn, chớp mắt đã biến mất khỏi dãy núi mênh mông này.
Bạch!
Cổ Trần vừa mới rời đi, liền có một đạo ý niệm mạnh mẽ đảo qua phiến khu vực này, đáng tiếc không có phát hiện ra bất cứ cái gì.
Đạo ý niệm này cực kỳ khủng bố, chỉ khẽ quét qua, coi như là Cổ Trần đã sớm rời đi trong lòng cũng sinh ra ý nghĩ phải quay đầu nhìn thoáng qua.
- Bên trong Bách Man sơn ẩn giấu tồn tại kinh khủng, về sau phải cẩn thận một chút mới được.
Cổ Trần yên lặng suy tư, tốc độ không giảm, hóa thành một dải cầu vồng biến mất ở phương xa.
Không bao lâu hắn đã trở về phía trước bộ lạc, nhìn thấy tràng cảnh thi thể đầy đất, chồng chất như núi, máu chảy thành sông đập vào mắt.
Mặt đất có vô số thi thể Thú nhân, Thạch tộc, Kim tộc.
Trên chiến trường đang có mấy chục vạn người đang quét dọn chiến trường, thu thập huyết dịch, thanh lý thi thể, kiểm kê chiến lợi phẩm vân... vân.
Trận chiến này, nhân tộc thắng lợi!
- Tộc trưởng trở lại!
Đột nhiên, trên chiến trường truyền đến một tiếng kinh hô, có người nhìn thấy bóng người lơ lửng trên bầu trời, chính là Cổ Trần tộc trưởng bị cường giả tam tộc vây giết, biến mất ba ngày ba đêm.
Hắn đã trở về, hoàn hảo không chút tổn hại trở về trước mặt vô số tộc nhân, khiến tất cả mọi người phấn chấn.
- Vạn thắng!
- Vạn thắng!
Mấy chục vạn người cùng nhau hò reo, ánh mắt cuồng nhiệt nhìn qua bóng người như Thần như Ma trên không trung, mạnh mẽ làm cho người khác kính sợ.
Tộc trưởng của bọn họ, một thân một mình chống lại bốn mươi tên cường giả tam tộc liên hợp vây giết, rốt cục ba ngày sau cũng thắng lợi trở về.
Điều này đại biểu Cổ Trần thắng lợi, âm mưu liên hợp của tam tộc bị đánh tan.
- Ta, về rồi!
Cổ Trần giang hai cánh tay, hét lớn một tiếng, toàn bộ hiện trường sôi trào khắp chốn, vô số người hò reo, phấn khởi, kích động gầm thét, phát tiết cảm xúc vui sướng trong lòng.
Nhìn mấy chục vạn tộc nhân reo hò phía dưới, chiến trường đã thanh lý xong, vô số thi thể tam tộc và một bộ phận thi thể thuộc về tộc nhân bộ lạc.
Trận chiến này vô cùng thảm liệt, trọn vẹn bốn mươi mấy vạn đại quân tam tộc đột kích, đánh sập ngọn núi là hàng rào thiên nhiên hai bên bộ lạc.
Hiện tại, hai mặt bộ lạc đã hoàn toàn trống trải, tương lai muốn bảo vệ bộ lạc, nhất định phải xây dựng tường Thanh Đồng thành hoàn toàn mới.
Cuối cùng bọn họ vẫn thắng trận chiến này!
Cổ Trần bùi ngùi mãi không thôi, liên quân tam tộc đột kích, mấy chục vạn người bộ lạc nghênh chiến, trải qua một trận liều chết chém giết, cuối cùng chiến thắng liên quân tam tộc, lại một lần nữa thu được thắng lợi.
Từ nay về sau, bên trong Bách Man sơn sẽ không có một cái dị tộc nào có thể uy hiếp bộ lạc Cổ Trần, bởi vì bọn hắn đã có vũ lực mạnh mẽ chiến thắng dị tộc.
Tiếp theo sẽ là Cổ Trần phản công dị tộc, triệt để san bằng bá nghiệp dị tộc Bách Man sơn.
Nhưng trận chiến này cũng tạo thành thương vong và tổn thất to lớn đối với bộ lạc, sau một phen kiểm kê, Cổ Trần cũng không nhịn được mà đau lòng.
...
Các bộ tộc bên trong Bách Man sơn yên lặng.
Bởi vì họ vừa nhận được tin tức khiến các tộc Bách Man sơn đều rơi vào tĩnh mịch.
Thú nhân, Thạch tộc, Kim tộc, mấy chục vạn đại quân liên quân tam tộc bị một cái bộ lạc nhân tộc đánh bại, chỉ trốn được một phần nhỏ.
Về phần còn lại đều bị chém giết, liên quân tam tộc đại bại, bốn mươi tên cường giả Chiến Thể đại thành toàn bộ ngã xuống.
Trong đó còn bao gồm kẻ chủ trì đại chiến lần này, đại tế tự Thú nhân tộc Tát Mãn tế tự cũng chết, thần hình câu diệt.
Cho dù là cường giả tầng thứ như Niết Bàn Vương giả, Cổ Trần cũng có một cỗ tự tin chiến một trận, về phần thắng bại thì khó có thể đoán.
Dù sao hắn cũng không thể so sánh được với Niết Bàn Vương giả, hai tầng thứ này có chênh lệch quá lớn, có lòng tin chiến một trận chưa hẳn là có thể chiến thắng.
Càng về sau, muốn vượt cấp khiêu chiến càng khó khăn, thậm chí không cách nào làm được.
Thế nhưng Cổ Trần có lòng tin, chỉ cần mình tiếp tục đề thăng nhục thân một cấp bậc nữa, bước vào Tiên Thiên Đạo Thể đại viên mãn, chưa hẳn là không có khả năng chiến thắng Niết Bàn Vương giả.
- Cuối cùng cũng giải quyết được nguy hiểm, không biết bộ lạc đại chiến ra sao?
Cổ Trần giương mắt nhìn lên đỉnh đầu, thân thể lóe lên, dứt khoát bay lên không trung nhảy ra khỏi vực sâu.
Ra khỏi vực sâu, ý niệm Cổ Trần đảo qua bốn phía, nhưng không phát hiện khí tức của bất kỳ sinh linh nào, trong phạm vi mười dặm không còn một ngọn cỏ, chỉ có sự hoang vu vắng lặng bị thiên phạt tẩy lễ.
Hắn không có dừng lại, thân thể lóe lên dứt khoát đạp không bay đi, tốc độ nhanh đến mức cực hạn, chớp mắt đã biến mất khỏi dãy núi mênh mông này.
Bạch!
Cổ Trần vừa mới rời đi, liền có một đạo ý niệm mạnh mẽ đảo qua phiến khu vực này, đáng tiếc không có phát hiện ra bất cứ cái gì.
Đạo ý niệm này cực kỳ khủng bố, chỉ khẽ quét qua, coi như là Cổ Trần đã sớm rời đi trong lòng cũng sinh ra ý nghĩ phải quay đầu nhìn thoáng qua.
- Bên trong Bách Man sơn ẩn giấu tồn tại kinh khủng, về sau phải cẩn thận một chút mới được.
Cổ Trần yên lặng suy tư, tốc độ không giảm, hóa thành một dải cầu vồng biến mất ở phương xa.
Không bao lâu hắn đã trở về phía trước bộ lạc, nhìn thấy tràng cảnh thi thể đầy đất, chồng chất như núi, máu chảy thành sông đập vào mắt.
Mặt đất có vô số thi thể Thú nhân, Thạch tộc, Kim tộc.
Trên chiến trường đang có mấy chục vạn người đang quét dọn chiến trường, thu thập huyết dịch, thanh lý thi thể, kiểm kê chiến lợi phẩm vân... vân.
Trận chiến này, nhân tộc thắng lợi!
- Tộc trưởng trở lại!
Đột nhiên, trên chiến trường truyền đến một tiếng kinh hô, có người nhìn thấy bóng người lơ lửng trên bầu trời, chính là Cổ Trần tộc trưởng bị cường giả tam tộc vây giết, biến mất ba ngày ba đêm.
Hắn đã trở về, hoàn hảo không chút tổn hại trở về trước mặt vô số tộc nhân, khiến tất cả mọi người phấn chấn.
- Vạn thắng!
- Vạn thắng!
Mấy chục vạn người cùng nhau hò reo, ánh mắt cuồng nhiệt nhìn qua bóng người như Thần như Ma trên không trung, mạnh mẽ làm cho người khác kính sợ.
Tộc trưởng của bọn họ, một thân một mình chống lại bốn mươi tên cường giả tam tộc liên hợp vây giết, rốt cục ba ngày sau cũng thắng lợi trở về.
Điều này đại biểu Cổ Trần thắng lợi, âm mưu liên hợp của tam tộc bị đánh tan.
- Ta, về rồi!
Cổ Trần giang hai cánh tay, hét lớn một tiếng, toàn bộ hiện trường sôi trào khắp chốn, vô số người hò reo, phấn khởi, kích động gầm thét, phát tiết cảm xúc vui sướng trong lòng.
Nhìn mấy chục vạn tộc nhân reo hò phía dưới, chiến trường đã thanh lý xong, vô số thi thể tam tộc và một bộ phận thi thể thuộc về tộc nhân bộ lạc.
Trận chiến này vô cùng thảm liệt, trọn vẹn bốn mươi mấy vạn đại quân tam tộc đột kích, đánh sập ngọn núi là hàng rào thiên nhiên hai bên bộ lạc.
Hiện tại, hai mặt bộ lạc đã hoàn toàn trống trải, tương lai muốn bảo vệ bộ lạc, nhất định phải xây dựng tường Thanh Đồng thành hoàn toàn mới.
Cuối cùng bọn họ vẫn thắng trận chiến này!
Cổ Trần bùi ngùi mãi không thôi, liên quân tam tộc đột kích, mấy chục vạn người bộ lạc nghênh chiến, trải qua một trận liều chết chém giết, cuối cùng chiến thắng liên quân tam tộc, lại một lần nữa thu được thắng lợi.
Từ nay về sau, bên trong Bách Man sơn sẽ không có một cái dị tộc nào có thể uy hiếp bộ lạc Cổ Trần, bởi vì bọn hắn đã có vũ lực mạnh mẽ chiến thắng dị tộc.
Tiếp theo sẽ là Cổ Trần phản công dị tộc, triệt để san bằng bá nghiệp dị tộc Bách Man sơn.
Nhưng trận chiến này cũng tạo thành thương vong và tổn thất to lớn đối với bộ lạc, sau một phen kiểm kê, Cổ Trần cũng không nhịn được mà đau lòng.
...
Các bộ tộc bên trong Bách Man sơn yên lặng.
Bởi vì họ vừa nhận được tin tức khiến các tộc Bách Man sơn đều rơi vào tĩnh mịch.
Thú nhân, Thạch tộc, Kim tộc, mấy chục vạn đại quân liên quân tam tộc bị một cái bộ lạc nhân tộc đánh bại, chỉ trốn được một phần nhỏ.
Về phần còn lại đều bị chém giết, liên quân tam tộc đại bại, bốn mươi tên cường giả Chiến Thể đại thành toàn bộ ngã xuống.
Trong đó còn bao gồm kẻ chủ trì đại chiến lần này, đại tế tự Thú nhân tộc Tát Mãn tế tự cũng chết, thần hình câu diệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.