Chương 548:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, hư không run lên, sau đó mọt bóng người mơ hồ yên lặng hiện lên giữa không trung, uy thế kinh khủng áp xuống khiến vô số Thú nhân và Nhân tộc đều không thở nổi.
Nhìn thấy bóng người này xuất hiện, tất cả Thú nhân đều hưng phấn!
- Vương! Vương! Vương!
Toàn bộ sào huyệt Thú nhân đều sôi trào, vô số Thú nhân, to nhỏ lớn bé đều chấn phấn, cuồng nhiệt nhìn về phía bóng người trên bầu trời.
Bóng người kia được bao phủ bởi một tầng kim quang, chính là tộc trưởng Thú nhân, Mông Liệt, một cường giả Thú vương Niết Bàn cảnh, vô địch cái thế.
Hắn đứng ở đó, tản ra uy áp Vương giả mạnh mẽ bá đạo, giống như một cường giả vô thượng, khiến lòng người chấn động, thậm chí cả linh hồn cũng bắt đầu run rẩy.
Dường như chỉ cần nhìn nhiều thêm một chút linh hồn sẽ nổ tung, càng không phải nói tới Cổ Trần người đang đứng đối mặt trực tiếp với đối phương, cả hai đứng ngạo nghễ giữa hư không, khí tức không ngừng va chạm giao kích.
Ầm!
Xì xì...
Hư không nổi lên từng gợn sóng, tia lửa tóe ra, hai người so đấu khí thế, lần này Cổ Trần rơi vào thế hạ phong, xem ra không bằng đối phương.
- Ba đứa con trai của Bản Vương, và cả Tát Mãn tế tự, cộng thêm hai mươi mấy vị Thú nhân trưởng lão, đều chết trong tay của ngươi.
Bỉ Mông Vương gằn lên từng câu từng chữ, ngữ khí lạnh như băng, ẩn chứa một sát khí ngút trời.
Ba con trai, Tát Mãn tế tự, hai mươi mấy vị Thú nhân trưởng lão đều bị Cổ Trần giết chết từng người một, món nợ này khiến lòng Bỉ Mông Vương tràn đầy sát ý.
- Ngươi rất nhớ bọn họ sao? Không vấn đề gì, đợi lát nữa ta sẽ đưa ngươi xuống đó đoàn tụ cùng một chỗ với bọn họ.
Cổ Trần lạnh lùng đáp lại một câu, dứt khoát, quả quyết, lộ ra một niềm tin kiên định muốn giết Bỉ Mông Vương.
Lời này vừa phát ra, khắp nơi sợ hãi, vô số Thú nhân nhìn hắn với ánh mắt kinh dị, không thể tin nổi, đối mặt với Bỉ Mông Vương vậy mà hắn còn dám... Ngang ngược như vậy?
Là tự tin, hay là tự phụ?
Hai mắt Mông Liệt trở nên u ám, kim quang hừng hực, hừ một tiếng:
- Hi vọng một lát nữa ngươi vẫn có thể tự tin như vậy, bản Vương sẽ rút ta từng phần linh hồn ý chí của ngươi, sau đó thiêu đốt trong Thú Hỏa, một vạn năm sau này ngươi chậm rãi đền tội vì những hành động điên cuồng của mình.
- Nói nhảm quá nhiều, đến chiến!
Cổ Trần hét lớn, đạp bước trên hư không, gợn sóng sinh ra giống như mặt nước dập dờn, lách mình lao người tới, cánh tay vung ra một quyền đánh thẳng về phía Mông Liệt trước mặt.
Uỳnh!
Mông Liệt nhẹ nhàng nâng tay lên vỗ ra một chưởng, quyền chưởng lại giao phong lần nữa, tạo ra một tiếng vang trầm nặng, hư không nổ tung.
Một cơn lốc xoáy kinh khủng bạo phát ra từ chỗ hai người, quét ngang khắp nơi, đám Thú nhân bên dưới không né tránh kịp trực tiếp bị nghiền nát thành thịt vụn bay ra.
- Lui, mau lui lại!
Có Thú nhân hoảng sợ kêu to, vừa mới xoay người muốn rút lui, kết quả bị dư ba quét qua, toàn bộ cơ thể đã hóa thành vô số huyết nhục tung tóe khắp nơi.
Từng tòa nhà bằng đá trực tiếp hóa thành bụi phấn, phiêu tán theo gió.
Hai người va chạm một kích, đã tạo thành lực phá hoại thực sự khủng bố vô song.
Rầm!
Một khắc sau, có bóng người bay ra ngoài, lướt qua mấy nghìn thước bên ngoài hư không mới dừng lại.
Đó là Cổ Trần, khí tức trên người hắn không ngừng sôi trào, cảm giác tê dại truyền đến từ trên cánh tay, nắm đấm Thanh Đồng Bí Giáp cũng xuất hiện vết lõm.
Một kích vừa rồi hắn thua, nhưng Cổ Trần cũng không nhụt chí, bởi vì điểm này cũng không thể chứng tỏ điều gì.
- Tỉnh dậy đi!
Bỉ Mông Vương Mông Liệt đột nhiên hét to một tiếng, một luồng ánh sáng ngưng tụ trên tay đánh thẳng vào chỗ sâu nhất trong sào huyệt Thú nhân, ngay lập tức đã tạo ra động tĩnh khổng lồ.
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, hai cỗ khí tức cường đại phát ra, kinh động khắp nơi.
Sắc mặt Cổ Trần hơi đổi, cảm nhận được sức mạnh đến từ hai luồng khí tức này, vậy mà lại ẩn chứa một tia khí tức Niết Bàn.
Đây là hai tên cường giả nửa bước Niết Bàn, không ai ngờ, trong hang ổThú nhân còn ẩn giấu đi hai tên cường giả nửa bước Niết Bàn khủng bố như vậy.
Vù vù!
- Ngô vương!
Hai tên lão Thú nhân cùng nhau xuất hiện, quỳ gối trước mặt Mông Liệt, thái độ vô cùng cung kính.
Đây là nội tình lớn nhất Thú nhân tộc, cũng là lá bài tẩy cuối cùng, hai tên cưởng giả Thú nhân nửa bước Niết Bàn cảnh, vẫn luôn giấu kín.
Hiện giờ là thời khắc đại chiến quyết định sinh tử tồn vong của Thú nhân tộc, tất nhiên Thú Vương sẽ đánh thức bọn họ.
- Đi, tiêu diệt tất cả Nhân tộc trước mắt!
Mông Liệt lạnh lùng nói.
- Vâng, Ngô Vương!
Cái lão Thú nhân khủng bổ kia cúi đầu lĩnh mệnh, đứng dậy bay lên không trung, mỗi người nhào về phía một quân đoàn Nhân tộc bên dưới, muốn ra tay đồ sát.
Nhìn thấy bóng người này xuất hiện, tất cả Thú nhân đều hưng phấn!
- Vương! Vương! Vương!
Toàn bộ sào huyệt Thú nhân đều sôi trào, vô số Thú nhân, to nhỏ lớn bé đều chấn phấn, cuồng nhiệt nhìn về phía bóng người trên bầu trời.
Bóng người kia được bao phủ bởi một tầng kim quang, chính là tộc trưởng Thú nhân, Mông Liệt, một cường giả Thú vương Niết Bàn cảnh, vô địch cái thế.
Hắn đứng ở đó, tản ra uy áp Vương giả mạnh mẽ bá đạo, giống như một cường giả vô thượng, khiến lòng người chấn động, thậm chí cả linh hồn cũng bắt đầu run rẩy.
Dường như chỉ cần nhìn nhiều thêm một chút linh hồn sẽ nổ tung, càng không phải nói tới Cổ Trần người đang đứng đối mặt trực tiếp với đối phương, cả hai đứng ngạo nghễ giữa hư không, khí tức không ngừng va chạm giao kích.
Ầm!
Xì xì...
Hư không nổi lên từng gợn sóng, tia lửa tóe ra, hai người so đấu khí thế, lần này Cổ Trần rơi vào thế hạ phong, xem ra không bằng đối phương.
- Ba đứa con trai của Bản Vương, và cả Tát Mãn tế tự, cộng thêm hai mươi mấy vị Thú nhân trưởng lão, đều chết trong tay của ngươi.
Bỉ Mông Vương gằn lên từng câu từng chữ, ngữ khí lạnh như băng, ẩn chứa một sát khí ngút trời.
Ba con trai, Tát Mãn tế tự, hai mươi mấy vị Thú nhân trưởng lão đều bị Cổ Trần giết chết từng người một, món nợ này khiến lòng Bỉ Mông Vương tràn đầy sát ý.
- Ngươi rất nhớ bọn họ sao? Không vấn đề gì, đợi lát nữa ta sẽ đưa ngươi xuống đó đoàn tụ cùng một chỗ với bọn họ.
Cổ Trần lạnh lùng đáp lại một câu, dứt khoát, quả quyết, lộ ra một niềm tin kiên định muốn giết Bỉ Mông Vương.
Lời này vừa phát ra, khắp nơi sợ hãi, vô số Thú nhân nhìn hắn với ánh mắt kinh dị, không thể tin nổi, đối mặt với Bỉ Mông Vương vậy mà hắn còn dám... Ngang ngược như vậy?
Là tự tin, hay là tự phụ?
Hai mắt Mông Liệt trở nên u ám, kim quang hừng hực, hừ một tiếng:
- Hi vọng một lát nữa ngươi vẫn có thể tự tin như vậy, bản Vương sẽ rút ta từng phần linh hồn ý chí của ngươi, sau đó thiêu đốt trong Thú Hỏa, một vạn năm sau này ngươi chậm rãi đền tội vì những hành động điên cuồng của mình.
- Nói nhảm quá nhiều, đến chiến!
Cổ Trần hét lớn, đạp bước trên hư không, gợn sóng sinh ra giống như mặt nước dập dờn, lách mình lao người tới, cánh tay vung ra một quyền đánh thẳng về phía Mông Liệt trước mặt.
Uỳnh!
Mông Liệt nhẹ nhàng nâng tay lên vỗ ra một chưởng, quyền chưởng lại giao phong lần nữa, tạo ra một tiếng vang trầm nặng, hư không nổ tung.
Một cơn lốc xoáy kinh khủng bạo phát ra từ chỗ hai người, quét ngang khắp nơi, đám Thú nhân bên dưới không né tránh kịp trực tiếp bị nghiền nát thành thịt vụn bay ra.
- Lui, mau lui lại!
Có Thú nhân hoảng sợ kêu to, vừa mới xoay người muốn rút lui, kết quả bị dư ba quét qua, toàn bộ cơ thể đã hóa thành vô số huyết nhục tung tóe khắp nơi.
Từng tòa nhà bằng đá trực tiếp hóa thành bụi phấn, phiêu tán theo gió.
Hai người va chạm một kích, đã tạo thành lực phá hoại thực sự khủng bố vô song.
Rầm!
Một khắc sau, có bóng người bay ra ngoài, lướt qua mấy nghìn thước bên ngoài hư không mới dừng lại.
Đó là Cổ Trần, khí tức trên người hắn không ngừng sôi trào, cảm giác tê dại truyền đến từ trên cánh tay, nắm đấm Thanh Đồng Bí Giáp cũng xuất hiện vết lõm.
Một kích vừa rồi hắn thua, nhưng Cổ Trần cũng không nhụt chí, bởi vì điểm này cũng không thể chứng tỏ điều gì.
- Tỉnh dậy đi!
Bỉ Mông Vương Mông Liệt đột nhiên hét to một tiếng, một luồng ánh sáng ngưng tụ trên tay đánh thẳng vào chỗ sâu nhất trong sào huyệt Thú nhân, ngay lập tức đã tạo ra động tĩnh khổng lồ.
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, hai cỗ khí tức cường đại phát ra, kinh động khắp nơi.
Sắc mặt Cổ Trần hơi đổi, cảm nhận được sức mạnh đến từ hai luồng khí tức này, vậy mà lại ẩn chứa một tia khí tức Niết Bàn.
Đây là hai tên cường giả nửa bước Niết Bàn, không ai ngờ, trong hang ổThú nhân còn ẩn giấu đi hai tên cường giả nửa bước Niết Bàn khủng bố như vậy.
Vù vù!
- Ngô vương!
Hai tên lão Thú nhân cùng nhau xuất hiện, quỳ gối trước mặt Mông Liệt, thái độ vô cùng cung kính.
Đây là nội tình lớn nhất Thú nhân tộc, cũng là lá bài tẩy cuối cùng, hai tên cưởng giả Thú nhân nửa bước Niết Bàn cảnh, vẫn luôn giấu kín.
Hiện giờ là thời khắc đại chiến quyết định sinh tử tồn vong của Thú nhân tộc, tất nhiên Thú Vương sẽ đánh thức bọn họ.
- Đi, tiêu diệt tất cả Nhân tộc trước mắt!
Mông Liệt lạnh lùng nói.
- Vâng, Ngô Vương!
Cái lão Thú nhân khủng bổ kia cúi đầu lĩnh mệnh, đứng dậy bay lên không trung, mỗi người nhào về phía một quân đoàn Nhân tộc bên dưới, muốn ra tay đồ sát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.