Chương 549:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Nhìn thấy vậy Cổ Trần đang muốn ngăn cản, kết quả lại bị Mông Liệt lách mình tung ra một chưởng ngăn cản lại.
- Đối thủ của ngươi là bản Vương.
Trên mặt Mông Liệt đầy vẻ lạnh lùng tàn khốc nhìn chằm chằm vào Cổ Trần, khóe miệng khẽ nhếch lên nở một nụ cười.
Hắn đánh ra một chưởng, kèm theo tiếng quát lạnh lùng:
- Bản Vương sẽ khiến ngươi tận mắt nhìn tộc nhân của mình, quân đoàn của mình, từng người một chết trước mặt ngươi.
Ầm!
Cổ Trần vung quyền ngăn cản, hai mắt lộ hung quang, bóng người nhanh chóng lui lại.
- Ra đi, chinh chiến vì ta!
Trong lúc đang lui lại Cổ Trần đột nhiên hét lớn một tiếng, sau đó từng tiếng leng keng từ nơi xa truyền đến, Thanh Đồng quang huy tràn ngập, xông phá bầu trời xanh thẳm.
Trong nháy mắt, từng đạo từng đạo ánh sáng xuyên không bay đến, tản ra Thanh Đồng quang huy kinh khủng, sát khí ngút trời.
- Đó là cái gì?
Trên đỉnh núi, đám người Long Uyên kinh hãi nhìn sang, từng đạo từng đạo Thanh Đồng quang mang xẹt qua bầu trời, nhìn kỹ lại hóa ra là một đám người.
Chỉ có điều những người này có chút khác biệt, cả người được bao bọc bởi Thanh Đồng, bên trên được khắc văn tự Thanh Đồng rậm chằng chịt lóe sáng, mỗi người đều lộ ra sát khí kinh thiên động địa.
Đó là Thanh Đồng binh nhân, tổng cộng một vạn Thanh Đồng binh nhân giết tới đây.
Lần xuất chinh này, sao Cổ Trần có thể không mang theo Bất tử quân đoàn được, mặc dù không mang theo toàn bộ, nhưng cũng mang đến một vạn người.
Một nửa còn lại trấn thủ bộ lạc, để đề phòng hai tộc khác tấn công đánh lén, Cổ Trần không dám đi hết, giữ một nửa ở nhà trấn thủ bộ lạc của mình.
Bong bong!
Một đám bóng người xuất hiện trên chiến trường, tổng cộng một vạn cái binh khí hình người Thanh Đồng bất tử xuất hiện, chia làm hai bộ phận, lần lượt vây quanh hai lão Thú nhân nửa bước Niết Bàn lão.
- Vây giết hai lão già kia.
Cổ Trần ra lệnh một tiếng, một vạn bất tử quân đoàn cùng nhau bộc phát ra Thanh Đồng quang huy, tiếng leng keng vang khắp nơi, khiến vô số người rung động.
Keng keng keng!
Năm nghìn binh khí hình người bất tử Thanh Đồng vây giết, khiến hai lão Thú nhân nửa bước Niết Bàn kia vạn phần kinh ngạc, lực lượng cường đại đánh vào vậy mà không làm sao cả?
- Đây là thứ gì?
Hai lão Thú nhân kia vô cùng nghi ngờ, lần lượt oanh kích, chỉ đánh những thứ Thanh Đồng hình người này bay ra ngoài mà thôi, căn bản không bị sứt mẻ chút nào.
Đám Thanh Đồng binh khí hình người này, đã được Cổ Trần ngưng luyện đến mức cực hạn từ lâu rồi, so với nửa bước Chân khí còn đáng sợ hơn.
Năm nghìn Thanh Đồng bất tử binh khí có thể so với nửa bước Chân khí, đó là chuyện kinh khủng cỡ nào?
- Giết, một tên cũng không để lại!
Cổ Trần hét lớn, sát khí ngút trời, lá bài tẩy của hai phe đều đã xuất hiện, đại chiến diễn ra, hiện trường càng thảm thiết hơn.
- Vậy mà có thể ngăn cản được hai tên cường giả nửa bước Niết Bàn?
Bỉ Mông Vương vô cùng chấn động, hai mắt trừng lớn, nhìn chằm chằm vào năm nghìn Thanh Đồng chiến binh quỷ dị kia, vậy mà có thể chặn được hai tên cao thủ nửa bước Niết Bàn.
Đúng là không thể tin nổi, không thể tưởng tượng được!
- Đây là lá bài tẩy của ngươi?
Mông Liệt thầm đánh giá Cổ Trần, không thể không thừa nhận, đối với Nhân tộc trẻ tuổi trước mắt này, thật sự khiến hắn quá kinh diễm.
- Hôm nay, buộc phải giết ngươi!
Hai mắt hắn nhíu lại, hai đạo kim quang lấp lóe, máu trong người Bỉ Mông Vương sôi trào, thân thể hóa thành một vệt kim quang lao thẳng về phía Cổ Trần.
- Ai giết ai còn chưa chắc đâu, hôm nay, Nhân tộc tất thắng!
Cổ Trần cất cao giọng hét lớn, cả người bộc phát ra một làn sương mù u ám, giống như một Đại Ma đầu đã thức tỉnh, mọi cử động đều ẩn chứa uy áp kinh khủng.
- Chiến!
- Giết!
Rất nhanh hai người đã va chạm vào nhau, tầng mây giữa không trung nổ tung, trong nháy mắt đã quấn lấy nhau.
- Giết!
Trong sào huyệt Thú nhân, tiếng hô “Giết” rung trời!
Đại chiến cực kỳ khốc liệt, Nhân tộc, Thú nhân, quân đoàn hai phe điên cuồng chém giết, huyết nhục văng tung tóe, chân cụt tay đứt rơi lả tả trên đất.
Có chiến sĩ Nhân tộc gào thét, Thanh Đồng giáp trên người rách tan, vết thương chồng chất, vẫn đang chém giết, cuối cùng bị vài Thú nhân liều chết xé nát.
- Nhân tộc tất thắng!
Một tên chiến sĩ giận dữ hét lên, một cánh tay đã bị cụt, hai mắt sung huyết, tay trái cầm Chiến Thương đâm xuyên cơ thể một tên Thú nhân, sau đó lại bị một tên Thú nhân khác đánh xuyên tim.
Trước khi chết, hắn bổ nhào vào Thú nhân kia, hàm răng cắn thủng cổ hắn ta, một dòng máu tươi bắn ra tung tóe.
- Ha ha ha...
- Đối thủ của ngươi là bản Vương.
Trên mặt Mông Liệt đầy vẻ lạnh lùng tàn khốc nhìn chằm chằm vào Cổ Trần, khóe miệng khẽ nhếch lên nở một nụ cười.
Hắn đánh ra một chưởng, kèm theo tiếng quát lạnh lùng:
- Bản Vương sẽ khiến ngươi tận mắt nhìn tộc nhân của mình, quân đoàn của mình, từng người một chết trước mặt ngươi.
Ầm!
Cổ Trần vung quyền ngăn cản, hai mắt lộ hung quang, bóng người nhanh chóng lui lại.
- Ra đi, chinh chiến vì ta!
Trong lúc đang lui lại Cổ Trần đột nhiên hét lớn một tiếng, sau đó từng tiếng leng keng từ nơi xa truyền đến, Thanh Đồng quang huy tràn ngập, xông phá bầu trời xanh thẳm.
Trong nháy mắt, từng đạo từng đạo ánh sáng xuyên không bay đến, tản ra Thanh Đồng quang huy kinh khủng, sát khí ngút trời.
- Đó là cái gì?
Trên đỉnh núi, đám người Long Uyên kinh hãi nhìn sang, từng đạo từng đạo Thanh Đồng quang mang xẹt qua bầu trời, nhìn kỹ lại hóa ra là một đám người.
Chỉ có điều những người này có chút khác biệt, cả người được bao bọc bởi Thanh Đồng, bên trên được khắc văn tự Thanh Đồng rậm chằng chịt lóe sáng, mỗi người đều lộ ra sát khí kinh thiên động địa.
Đó là Thanh Đồng binh nhân, tổng cộng một vạn Thanh Đồng binh nhân giết tới đây.
Lần xuất chinh này, sao Cổ Trần có thể không mang theo Bất tử quân đoàn được, mặc dù không mang theo toàn bộ, nhưng cũng mang đến một vạn người.
Một nửa còn lại trấn thủ bộ lạc, để đề phòng hai tộc khác tấn công đánh lén, Cổ Trần không dám đi hết, giữ một nửa ở nhà trấn thủ bộ lạc của mình.
Bong bong!
Một đám bóng người xuất hiện trên chiến trường, tổng cộng một vạn cái binh khí hình người Thanh Đồng bất tử xuất hiện, chia làm hai bộ phận, lần lượt vây quanh hai lão Thú nhân nửa bước Niết Bàn lão.
- Vây giết hai lão già kia.
Cổ Trần ra lệnh một tiếng, một vạn bất tử quân đoàn cùng nhau bộc phát ra Thanh Đồng quang huy, tiếng leng keng vang khắp nơi, khiến vô số người rung động.
Keng keng keng!
Năm nghìn binh khí hình người bất tử Thanh Đồng vây giết, khiến hai lão Thú nhân nửa bước Niết Bàn kia vạn phần kinh ngạc, lực lượng cường đại đánh vào vậy mà không làm sao cả?
- Đây là thứ gì?
Hai lão Thú nhân kia vô cùng nghi ngờ, lần lượt oanh kích, chỉ đánh những thứ Thanh Đồng hình người này bay ra ngoài mà thôi, căn bản không bị sứt mẻ chút nào.
Đám Thanh Đồng binh khí hình người này, đã được Cổ Trần ngưng luyện đến mức cực hạn từ lâu rồi, so với nửa bước Chân khí còn đáng sợ hơn.
Năm nghìn Thanh Đồng bất tử binh khí có thể so với nửa bước Chân khí, đó là chuyện kinh khủng cỡ nào?
- Giết, một tên cũng không để lại!
Cổ Trần hét lớn, sát khí ngút trời, lá bài tẩy của hai phe đều đã xuất hiện, đại chiến diễn ra, hiện trường càng thảm thiết hơn.
- Vậy mà có thể ngăn cản được hai tên cường giả nửa bước Niết Bàn?
Bỉ Mông Vương vô cùng chấn động, hai mắt trừng lớn, nhìn chằm chằm vào năm nghìn Thanh Đồng chiến binh quỷ dị kia, vậy mà có thể chặn được hai tên cao thủ nửa bước Niết Bàn.
Đúng là không thể tin nổi, không thể tưởng tượng được!
- Đây là lá bài tẩy của ngươi?
Mông Liệt thầm đánh giá Cổ Trần, không thể không thừa nhận, đối với Nhân tộc trẻ tuổi trước mắt này, thật sự khiến hắn quá kinh diễm.
- Hôm nay, buộc phải giết ngươi!
Hai mắt hắn nhíu lại, hai đạo kim quang lấp lóe, máu trong người Bỉ Mông Vương sôi trào, thân thể hóa thành một vệt kim quang lao thẳng về phía Cổ Trần.
- Ai giết ai còn chưa chắc đâu, hôm nay, Nhân tộc tất thắng!
Cổ Trần cất cao giọng hét lớn, cả người bộc phát ra một làn sương mù u ám, giống như một Đại Ma đầu đã thức tỉnh, mọi cử động đều ẩn chứa uy áp kinh khủng.
- Chiến!
- Giết!
Rất nhanh hai người đã va chạm vào nhau, tầng mây giữa không trung nổ tung, trong nháy mắt đã quấn lấy nhau.
- Giết!
Trong sào huyệt Thú nhân, tiếng hô “Giết” rung trời!
Đại chiến cực kỳ khốc liệt, Nhân tộc, Thú nhân, quân đoàn hai phe điên cuồng chém giết, huyết nhục văng tung tóe, chân cụt tay đứt rơi lả tả trên đất.
Có chiến sĩ Nhân tộc gào thét, Thanh Đồng giáp trên người rách tan, vết thương chồng chất, vẫn đang chém giết, cuối cùng bị vài Thú nhân liều chết xé nát.
- Nhân tộc tất thắng!
Một tên chiến sĩ giận dữ hét lên, một cánh tay đã bị cụt, hai mắt sung huyết, tay trái cầm Chiến Thương đâm xuyên cơ thể một tên Thú nhân, sau đó lại bị một tên Thú nhân khác đánh xuyên tim.
Trước khi chết, hắn bổ nhào vào Thú nhân kia, hàm răng cắn thủng cổ hắn ta, một dòng máu tươi bắn ra tung tóe.
- Ha ha ha...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.