Chương 564:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Khi tất cả Thú nhân trông thấy Cổ Trần đang xách thi thể của tộc trưởng của bọn họ, Thú nhân Vương Mông liệt, cả đám đều sợ hãi, hoảng hốt, run rẩy.
- Vương, Vương của chúng ta chết rồi.
Có Thú nhân không ngừng lắc đầu, hoảng sợ la to, hiển nhiên đã suy sụp.
Rất nhiều Thú nhân kêu rên, thút thít, phát ra từng tiếng gào thét tuyệt vọng.
- Không... !
Trên chiến trường, hai tên lão Thú nhân cảnh giới nửa bước Niết Bàn cường đại gào thét, cả người chồng chất vết thương, cánh tay đã gãy mất.
Hai vị Thú nhân nửa bước Niết Bàn này, mỗi người bị năm nghìn binh khí Thanh Đồng bất tử hình người vây giết biến thành dạng này, vô cùng thê thảm.
- Thú Thần vinh diệu!
Một Cường giả Thú nhân nửa bước Niết Bàn gào thét:
- Thú nhân cao quý vĩnh viễn không bao giờ khuất phục, tất cả tộc nhân, phụng hiến tín ngưỡng của các ngươi, cuồng hóa đi, Thú Thần cùng tồn tại với chúng ta.
Uỳnh!
Khi hắn vừa dứt lời, hai cường giả nửa bước Niết Bàn cùng nhau bùng nổ, muốn xông ra ngoài để chém giết vô số chiến sĩ Nhân tộc.
Hắn muốn liều mạng, Thú Vương Mông Liệt đã chết rồi, bọn họ cũng không sống nổi nữa, cũng sẽ không đầu hàng, chỉ có thể phát ra tiềm lực sinh mệnh cuối cùng tạo thành thương vong lớn cho Nhân tộc là được rồi.
Keng keng!
Chỉ là, một vạn tên Thanh Đồng binh nhân đã lao đến, đều nhịp, giống như một chỉnh thể, Thanh Đồng quang huy bao phủ đầy trời, không ngừng gây sức ép, điên cuồng giết về phía bọn họ.
Đám Thanh Đồng binh nhân này chiến lực cường đại, hơn nữa còn đánh không chết, cho dù có phá hỏng thân thể của bọn chúng, kết cấu thân thể lập tức được Thanh Đồng lưu chuyển chữa trị.
Huyết dịch chảy trong cơ thể của bọn chúng, chính là Thanh Đồng ở trạng thái lỏng, cả người được chế tạo rất tinh xảo, là một món chiến tranh binh khí hoàn mỹ nhất.
Gọi bọn chúng là người máy Thanh Đồng cũng chưa chính xác, bởi vì mỗi bộ phận trên cơ thể bọn chúng đều được chế tạo bởi Thanh Đồng, hoàn toàn trở thành binh khí hình người.
Phụt!
Cuối cùng một lão già Thú nhân nửa bước Niết Bàn sơ sẩy, cơ thể bị chém rách ra, đầu cũng bị chém rụng, rơi trên mặt đất, chết không nhắm mắt.
- A...
Một hắn Thú nhân nửa bước Niết Bàn khác gào thét thê lương, trên người tỏa ra ánh sáng, khí tức càng ngày càng kinh khủng, hắn muốn tự bạo.
Chỉ tiếc, còn chưa kịp làm gì hắn đã bị mấy nghìn Thanh Đồng binh nhân trực tiếp xé thành mảnh nhỏ, hóa thành từng khối, năng lượng, huyết nhục, xương cốt bay khắp nơi.
Hai tên tu vi nửa bước Niết Bàn, triệt để vẫn diệt, lực lượng cuối cùng của Thú nhân tộc đến đây hoàn toàn bị diệt sạch, ngay cả tộc trưởng cũng đã chết.
Keng!
Cổ Trần rút Thanh Đồng Thạch Kiếm ra, mũi kiếm chỉ thẳng về phía vô số Thú nhân đang cuồng hóa, ánh mắt lộ ra hung quang, sát khí trải rộng khắp bầu trời.
Ban đầu vốn dĩ hắn định bắt Thú nhân về làm nô lệ, hiện giờ xem ra, rõ ràng đám Thú nhân này sẽ không chịu đầu hàng.
- Đã không đầu hàng, vậy thì giết sạch bọn chúng, một tên cũng không để lại!
Cổ Trần dứt khoát hạ lệnh, một kiếm chém xuống, mặt đất ầm ầm nứt ra, vô số Thú nhân bỏ mình tại chỗ, như một lời tuyên bố Thú nhân sắp diệt vong.
- Giết!
- Nhân tộc tất thắng!
- Tất thắng! Tất thắng!
Thời khắc này, Nhân tộc hoàn toàn cuồng bạo, nhìn thấy tộc trưởng nhà mình đối chiến với ba vị Vương giả dị tộc, vốn dĩ bọn họ tưởng rằng sắp xong rồi, nhưng không ngờ vậy mà kết cục lại đảo ngược.
Bị tam đại Vương Giả vây công chẳng những Cổ Trần không sao cả, ngược lại còn chuyển ngược thế cờ, chém giết ba vị Vương giả dị tộc.
Đám người Hắc Thổ, Man Phi, Ngưu Lực, Man Nguyệt, Long Uyên ai nấy đều gào thét, bộc phát ra sức mạnh lớn nhất của bản thân, lao lên chém giết, công kích thẳng một đường phá vòng vây của cường giả Thú nhân.
Trong phút chốc, Thú nhân tộc đã tan vỡ.
Tộc trưởng chết thảm, hai vị nửa bước Niết Bàn vẫn lạc, các đại cao thủ Thú nhân hoảng sợ nhốn nháo, bị đám người Hắc Thổ chém giết từng người một, lại không có bất kỳ lực lượng nào có thể chống lại đại quân Nhân tộc.
Ầm ầm...
- A...
- Trốn!
Thú nhân tộc sụp đổ, vô số Thú nhân thê thảm kêu rên, hoảng sợ hét lớn, tiếng hô giết, tiếng kêu thảm thiết xen lẫn nhau, chấn động thiên địa.
Lúc này, cuộc chiến đã nghiêng hẳn về một phía, vô số Thú nhân hoảng sợ chạy tứ tán, căn bản không có chút lực lượng chống cự nào, bị đại quân Nhân tộc nghiền ép đồ sát.
Trong Thú nhân tộc, dù là Thú nhân trưởng thành, hay là Thú nhân nhỏ tuổi, càng không phân biệt nam hay nữ, tất cả Thú nhân bắt được đều bị vô tình chém giết.
Cổ Trần đã nói giết sạch, thì chắc chắn một tên cũng không để lại!
Đám Thú nhân này, không chịu đầu hàng, một bộ phận cuồng hóa mất lý trí bị chém giết, số còn lại sợ mất mật trực tiếp chạy tứ tán, khiến Thú nhân tộc hoàn toàn sụp đổ.
Cổ Trần đứng ngạo nghễ giữa hư không, yên lặng nhìn toàn bộ chiến trường bên dưới, đồ sát nghiêng hẳn về một bên, Thú nhân thảm bại, thắng lợi cuối cùng thuộc về Nhân tộc.
Hắn, đã đánh thắng trận đại chiến này.
- Vương, Vương của chúng ta chết rồi.
Có Thú nhân không ngừng lắc đầu, hoảng sợ la to, hiển nhiên đã suy sụp.
Rất nhiều Thú nhân kêu rên, thút thít, phát ra từng tiếng gào thét tuyệt vọng.
- Không... !
Trên chiến trường, hai tên lão Thú nhân cảnh giới nửa bước Niết Bàn cường đại gào thét, cả người chồng chất vết thương, cánh tay đã gãy mất.
Hai vị Thú nhân nửa bước Niết Bàn này, mỗi người bị năm nghìn binh khí Thanh Đồng bất tử hình người vây giết biến thành dạng này, vô cùng thê thảm.
- Thú Thần vinh diệu!
Một Cường giả Thú nhân nửa bước Niết Bàn gào thét:
- Thú nhân cao quý vĩnh viễn không bao giờ khuất phục, tất cả tộc nhân, phụng hiến tín ngưỡng của các ngươi, cuồng hóa đi, Thú Thần cùng tồn tại với chúng ta.
Uỳnh!
Khi hắn vừa dứt lời, hai cường giả nửa bước Niết Bàn cùng nhau bùng nổ, muốn xông ra ngoài để chém giết vô số chiến sĩ Nhân tộc.
Hắn muốn liều mạng, Thú Vương Mông Liệt đã chết rồi, bọn họ cũng không sống nổi nữa, cũng sẽ không đầu hàng, chỉ có thể phát ra tiềm lực sinh mệnh cuối cùng tạo thành thương vong lớn cho Nhân tộc là được rồi.
Keng keng!
Chỉ là, một vạn tên Thanh Đồng binh nhân đã lao đến, đều nhịp, giống như một chỉnh thể, Thanh Đồng quang huy bao phủ đầy trời, không ngừng gây sức ép, điên cuồng giết về phía bọn họ.
Đám Thanh Đồng binh nhân này chiến lực cường đại, hơn nữa còn đánh không chết, cho dù có phá hỏng thân thể của bọn chúng, kết cấu thân thể lập tức được Thanh Đồng lưu chuyển chữa trị.
Huyết dịch chảy trong cơ thể của bọn chúng, chính là Thanh Đồng ở trạng thái lỏng, cả người được chế tạo rất tinh xảo, là một món chiến tranh binh khí hoàn mỹ nhất.
Gọi bọn chúng là người máy Thanh Đồng cũng chưa chính xác, bởi vì mỗi bộ phận trên cơ thể bọn chúng đều được chế tạo bởi Thanh Đồng, hoàn toàn trở thành binh khí hình người.
Phụt!
Cuối cùng một lão già Thú nhân nửa bước Niết Bàn sơ sẩy, cơ thể bị chém rách ra, đầu cũng bị chém rụng, rơi trên mặt đất, chết không nhắm mắt.
- A...
Một hắn Thú nhân nửa bước Niết Bàn khác gào thét thê lương, trên người tỏa ra ánh sáng, khí tức càng ngày càng kinh khủng, hắn muốn tự bạo.
Chỉ tiếc, còn chưa kịp làm gì hắn đã bị mấy nghìn Thanh Đồng binh nhân trực tiếp xé thành mảnh nhỏ, hóa thành từng khối, năng lượng, huyết nhục, xương cốt bay khắp nơi.
Hai tên tu vi nửa bước Niết Bàn, triệt để vẫn diệt, lực lượng cuối cùng của Thú nhân tộc đến đây hoàn toàn bị diệt sạch, ngay cả tộc trưởng cũng đã chết.
Keng!
Cổ Trần rút Thanh Đồng Thạch Kiếm ra, mũi kiếm chỉ thẳng về phía vô số Thú nhân đang cuồng hóa, ánh mắt lộ ra hung quang, sát khí trải rộng khắp bầu trời.
Ban đầu vốn dĩ hắn định bắt Thú nhân về làm nô lệ, hiện giờ xem ra, rõ ràng đám Thú nhân này sẽ không chịu đầu hàng.
- Đã không đầu hàng, vậy thì giết sạch bọn chúng, một tên cũng không để lại!
Cổ Trần dứt khoát hạ lệnh, một kiếm chém xuống, mặt đất ầm ầm nứt ra, vô số Thú nhân bỏ mình tại chỗ, như một lời tuyên bố Thú nhân sắp diệt vong.
- Giết!
- Nhân tộc tất thắng!
- Tất thắng! Tất thắng!
Thời khắc này, Nhân tộc hoàn toàn cuồng bạo, nhìn thấy tộc trưởng nhà mình đối chiến với ba vị Vương giả dị tộc, vốn dĩ bọn họ tưởng rằng sắp xong rồi, nhưng không ngờ vậy mà kết cục lại đảo ngược.
Bị tam đại Vương Giả vây công chẳng những Cổ Trần không sao cả, ngược lại còn chuyển ngược thế cờ, chém giết ba vị Vương giả dị tộc.
Đám người Hắc Thổ, Man Phi, Ngưu Lực, Man Nguyệt, Long Uyên ai nấy đều gào thét, bộc phát ra sức mạnh lớn nhất của bản thân, lao lên chém giết, công kích thẳng một đường phá vòng vây của cường giả Thú nhân.
Trong phút chốc, Thú nhân tộc đã tan vỡ.
Tộc trưởng chết thảm, hai vị nửa bước Niết Bàn vẫn lạc, các đại cao thủ Thú nhân hoảng sợ nhốn nháo, bị đám người Hắc Thổ chém giết từng người một, lại không có bất kỳ lực lượng nào có thể chống lại đại quân Nhân tộc.
Ầm ầm...
- A...
- Trốn!
Thú nhân tộc sụp đổ, vô số Thú nhân thê thảm kêu rên, hoảng sợ hét lớn, tiếng hô giết, tiếng kêu thảm thiết xen lẫn nhau, chấn động thiên địa.
Lúc này, cuộc chiến đã nghiêng hẳn về một phía, vô số Thú nhân hoảng sợ chạy tứ tán, căn bản không có chút lực lượng chống cự nào, bị đại quân Nhân tộc nghiền ép đồ sát.
Trong Thú nhân tộc, dù là Thú nhân trưởng thành, hay là Thú nhân nhỏ tuổi, càng không phân biệt nam hay nữ, tất cả Thú nhân bắt được đều bị vô tình chém giết.
Cổ Trần đã nói giết sạch, thì chắc chắn một tên cũng không để lại!
Đám Thú nhân này, không chịu đầu hàng, một bộ phận cuồng hóa mất lý trí bị chém giết, số còn lại sợ mất mật trực tiếp chạy tứ tán, khiến Thú nhân tộc hoàn toàn sụp đổ.
Cổ Trần đứng ngạo nghễ giữa hư không, yên lặng nhìn toàn bộ chiến trường bên dưới, đồ sát nghiêng hẳn về một bên, Thú nhân thảm bại, thắng lợi cuối cùng thuộc về Nhân tộc.
Hắn, đã đánh thắng trận đại chiến này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.