Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 565:

Tiểu Tiểu Yêu Tiên

20/07/2021

Oành oành oành...

Trên bầu trời từng đầu Phi long rơi xuống, bọn chúng thi nhau giãy dụa gào thét, nhưng lại bị một cỗ khí tức cường đại đè xuống, rơi trên mặt đất tạo thành một cái hố.

Còn đám Thú nhân bên trên, không có ai ngoại lệ, tất cả đều đều bị giết sạch.

Trên bầu trời trong sào huyệt Thú nhân tất cả Phi Long đều bị đánh rơi xuống, bị bắt sống toàn bộ, trên mặt đất, cả một đám Cự Ma đang gục ở chỗ này.

Cả đám đều ngoan ngoãn thành thật ngồi xổm trên mặt đất, vẻ mặt rất đáng thương, trong mắt đầy vẻ e ngại, chỉ dám cúi gằm mặt xuống đất vẽ vòng tròn.

Đám Cự Ma này, đều là Cự Ma bị Thú nhân tộc nô dịch, hiện giờ đã bị một nghìn đầu Cự ma chiến sĩ do Cổ Trần mang tới thu phục, bọn chúng ngồi xổm ở nơi đó giống phạm đứa trẻ phạm lỗi.

Mặt mũi cả đám đều sưng vù lên, nhìn vô cùng thê thảm, nhưng thật ra cũng không bị thương nặng lắm, bị thương nặng nhất là đầu Cự ma đang nằm ở chỗ đó, hai tay gãy gập lại, bị Cự Ma đầu lĩnh Cổ Ma đánh cho một búa, lồng ngực lõm vào, thiếu chút nữa đã ngoẻo rồi.

Bên trong sào huyệt Thú nhân, tiếng giết dần dần ngừng lại, một đám kỵ binh của Nhân tộc không ngừng đi khắp nơi xung quanh chiến trường, chém giết tất cả Thú nhân mà bọn họ nhìn thấy.

- Gào!

Đại chiến vẫn chưa chấm dứt, nhưng Thú nhân tộc đã hỏng mất, vô số Thú nhân hoảng sợ gào thét, sợ hãi rống lên, rất nhiều Thú nhân vứt vũ khí xuống, trực tiếp quỳ trên mặt đất đầu hàng.

Bọn chúng đã hoàn toàn đã mất hết dũng khí, tất cả đếu sợ bị giết, cuối cùng muốn vứt xuống vũ khí chạy trốn, từ đó tạo ra hiệu ứng giống như tuyết lở.



Toàn bộ Thú nhân trong sào huyệt này, hơn trăm vạn Thú nhân điên cuồng chạy tứ tán, bị đám người Hắc Thổ, Man Phi, Ngưu Lực, Long Uyên dẫn theo đại quân không ngừng truy sát.

Một đường đuổi theo chém giết, thi thể nằm la liệt đầy đất, máu chảy thành sông, nhuộm đỏ cả sào huyệt Thú nhân.

Khói mù bốc lên cuồn cuộn, bụi bốc lên lan tràn khắp nơi, có Thú nhân kêu thảm, máu thịt văng tung tóe giống như địa ngục trần gian vậy.

- A...

- Nhân tộc các ngươi, chết không yên lành!

- Ma quỷ, Nhân tộc các người là ma quỷ đê tiện lại tàn nhẫn.

Có Thú nhân gào thét, có kẻ kêu thảm thiết, nguyền rủa, cuối cùng bị mấy tên chiến sĩ Nhân tộc tàn nhẫn chém chết ngay tại chỗ.

Tình huống như vậy nhiều vô số kể, trong toàn bộ sào huyệt Thú nhân, có vô số Thú nhân, già, trẻ, nam, nữ, đều dùng ánh mắt ngập tràn cừu hận trợn trừng nhìn chiến sĩ Nhân tộc.

Trước khi bọn chúng chết, cả đám còn phát ra Nguyền Rủa ác độc, nguyền rủa Nhân tộc biến thành Ma quỷ, vừa đê tiện, vừa tàn nhẫn, bọn chúng căn bản không hề nghĩ lại trước kia bọn chúng cũng từng làm như vậy.

- Nhân tộc, ma quỷ, các ngươi đều là ma quỷ!

Một tên Thú nhân nho nhỏ, tay cầm đồng đao, mặt mũi dữ tợn tràn đầy cừu hận nhìn chằm chằm vào một chiến sĩ Nhân tộc.



Phập!

Chiến sĩ kia dùng một đao chém tên Thú nhân nho nhỏ thành hai khúc, mặt không biểu cảm:

- Chúng ta là ma quỷ, cũng là do bị dị tộc các ngươi ép thành như vậy.

- Nếu có thể để Nhân tộc chúng ta quật khởi, ta nguyện hóa thành ma quỷ!

Sau đó chiến sĩ kia không nói lời nào nữa, hắn ta xách theo thanh đao vẫn đang nhỏ máu, bước từng bước đi về phía vô số thi thể Thú nhân, tìm kiếm Thú nhân vẫn chưa chết trong đám, lôi ra giết sạch.

Tất cả các chiến sĩ có mặt ở chỗ này, không ai sinh ra lòng thương hại, chiến tranh chính là tàn khốc như vậy, đặc biệt là đối với Thú nhân, kẻ đã từng nô dịch vô số Nhân tộc, ai sẽ thương hại và cảm thông cho bọn chúng?

Lúc Nhân tộc bị nô dịch, có ai đến thương hại bọn họ không? Những Nhân tộc bị giết hại kia, có ai đến kêu oan cho bọn họ không? Những đứa trẻ của Nhân tộc bị luyện thành Dược Nhân, có người nào tới lấy lại công bằng không?

Không có, không một ai cả, Thú nhân đáng thương, Nhân tộc thì không đáng thương sao?

Đám còn lại, biết không trốn thoát tất nhiên sinh ra tuyệt vọng, không phải cuồng hóa trong lúc tuyệt vọng, thì suy sụp vì tuyệt vọng, tất cả đều mất hết dũng khí, chạy trốn khắp nơi.

Đối với đám Thú nhân này, Cổ Trần không hề thương hại, càng không lựa chọn bắt bọn họ làm nô lệ, bởi vì nếu hắn làm như vậy sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện.

Giống như Bách tộc nô dịch Nhân tộc, hiện giờ không phải đã có người đứng ra phản kháng rồi hay sao, trừ khi xóa đi tất cả linh hồn ý chí của Nhân tộc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Man Hoang Bộ Lạc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook