Chương 572:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Bọn chúng rất sợ hãi, nhất là khi liên tiếp nghe thấy các đại tộc bị tiêu diệt, lại càng sợ hãi hơn.
Đầu tiên là Lang tộc, Lang tộc lớn mạnh bị Cổ Trần dẫn theo đại quân một lần hành động đã tiêu diệt phần lớn, một số ít trực tiếp ôm vật tư chạy trốn, ngay cả sào huyệt cũng không cần.
Sau đó lại nghe thấy tin tức sào huyệt của Xà tộc bị tiêu diệt, các sinh linh nhỏ bé và các tiểu tộc khác thiếu chút nữa sợ mất mật.
Ví dụ như Lân Thử tộc lúc này, bọn chúng đã bị dọa đến mức vô cùng hoảng sợ, hiện giờ lại nghe thấy hung danh của Cổ Trần, lần này đã hủy diệt Sào huyệt Thú nhân, bá chủ của Bách Man sơn.
Lại còn chém chết Vương giả của tam tộc, đây chính là Niết Bàn Vương giả đó, vậy mà lại bị giết.
Tin tức này truyền đến, các bộ tộc nhỏ, các sinh linh, chỉ cần là sinh linh có trí tuệ đều cảm thấy sợ hãi, nghe đến tên Cổ Trần đã run rẩy.
- Tộc trưởng, chúng ta có nên chạy trốn không? Rời khỏi Bách Man sơn, nơi này quá nguy hiểm.
Một con Hắc Lân Thử sợ hãi đề nghị.
- Đúng đúng, rời khỏi Bách Man sơn.
- Nơi này quá nguy hiểm!
- Cái tên Nhân tộc Cổ Trần này, quá kinh khủng.
Từng con Lân Thử đưa ra kiến nghị, làm vị Lân Thử Vương kia có chút chần chừ, hiển nhiên hắn cũng có ý này, không có cách nào khác cả, hung uy của Cổ Trần quá thịnh, liên tiếp tiêu diệt tam tộc, Lang tộc, Xà tộc, Thú nhân tộc, cho nên hắn không thể không cân nhắc đến việc rời khỏi Bách Man sơn.
- Đi, rời khỏi Bách Man sơn!
Cuối cùng, tộc trưởng của Lân Thử tộc đã đưa ra quyết định, lập tức rời khỏi Bách Man sơn.
Theo chân bọn chúng cùng nhau rời khỏi chỗ này còn có một số sinh linh khác nữa, ví dụ như số Lang tộc còn sót lại trước đó đã trốn trong rừng sâu.
Nghe thấy tin này, tất cả số trưởng lão Lang tộc còn sót lại đều yên lặng suy nghĩ.
- Vương, hay là, chúng ta cũng rời khỏi chỗ này đi.
Một Lão Lang bất đắc dĩ đề nghị.
Bên trong rừng sâu, một bầy sói lớn tụ lại cùng một chỗ, đang thương thảo chuyện gì đó.
Trong đó bao gồm đám Lang Nhân nửa người nửa sói, còn có cả những lão Lang già, có cả Hoang Lang của thảo nguyên, Hắc Lang ….
Đây là số Lang tộc may mắn còn sống sót, bọn chúng đã rời khỏi sào huyệt, hiện giờ lại không thể không cân nhắc đến việc có nên nhanh chóng rời khỏi Bách Man sơn hay không.
Lang Vương mới, chính là con Ngân Nguyệt Lang Vương kia, là con Ngân Lang trước đó đã chạy thoát, trở thành Lang Vương mới của Lang tộc.
- Cổ Trần, đã chém chết Niết Bàn Vương giả của tam tộc, chúng ta không thể trêu vào, nên nhanh chóng rời khỏi chỗ này thôi.
Ngân Lang cất giọng chua chát nói, cả người vô cùng chán chường.
- Vương, vậy chúng ta nên đi đâu?
Một lão Hắc Lang hỏi.
Ngân Lang yên lặng ngẫm nghĩ một lát, sau đó nói:
- Đi dọc theo Man Hoang bình nguyên rời khỏi chỗ này, chúng ta sẽ đến Tử Vong hoang nguyên rộng lớn hơn ở bên ngoài.
- Tử Vong hoang nguyên?
Nghe thấy cái tên này, tất cả Lang tộc đều biến sắc, cả đám đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi.
- Vương, nhưng mà chỗ đó có vô số âm linh du đãng, quá nguy hiểm.
Một lão Lang hoảng sợ nói.
Đám Lang tộc còn lại cũng vô cùng sợ hãi, đối với Tử Vong hoang nguyên, không hiểu sao bọn chúng lại có cảm giác sợ hãi khó nói nên lời.
- Không phải sợ, chúng ta không tiến sâu vào hoang nguyên chân chính, chỉ đi qua khu vực bên ngoài, đi về phía Đông Hoang thảo nguyên rộng lớn, chỗ đó có vô số con mồi béo khoẻ.
Ngân Lang chậm rãi nói ra quyết định và dự tính của mình.
Mục tiêu của hắn, thật ra là Đông Hoang thảo nguyên rộng lớn kia, có điều muốn đến được đó, nhất định phải xuyên qua Man Hoang bình nguyên tiến vào Tử Vong hoang nguyên, sau đó mới có thể đến được Đông Hoang thảo nguyên.
- Truyền lệnh xuống, lập tức chuẩn bị di chuyển.
Ngân Lang hạ lệnh, gọn gàng dứt khoát, lập tức chỉ huy bầy sói lập tức di chuyển, không muốn dừng lại trong phạm vi Bách Man sơn một phút nào nữa.
Hung uy của Cổ Trần đang lên cao, thật sự khiến cho rất nhiều sinh linh đứng ngồi không yên, mỗi ngày đều hoảng sợ không chịu nổi.
Hắn không ngờ, sau trận chiến này bản thân đã dọa rất nhiều sinh linh trong Bách Man sơn chạy mất, đương nhiên, nếu biết hắn cũng không để ý.
Hiện giờ, Cổ Trần đang xử lý chuyện tồn đọng sau cuộc chiến, không còn hơi sức đâu để chú ý tới những điều này.
...
Mấy ngày sau, ở nơi trước đó là sào huyệt Thú nhân, vô số Nhân tộc đang tụ tập lại.
Số nô lệ Nhân tộc được giải cứu ra từ trong sào huyệt Thú nhân, khoảng hơn năm trăm ngàn người, cộng thêm đại quân do Hắc Thổ, Man Phi suất lĩnh đã tiêu diệt tất cả Thú nhân còn sót lại trong các cứ điểm và quặng mỏ.
Sau đó lần lượt dẫn về trăm vạn nô lệ Nhân tộc, toàn bộ đều tụ tập ở chỗ này, đám người đen nghịt nhìn không thấy bờ bến, đang vội vàng thu dọn phế tích bị tàn phá.
Đầu tiên là Lang tộc, Lang tộc lớn mạnh bị Cổ Trần dẫn theo đại quân một lần hành động đã tiêu diệt phần lớn, một số ít trực tiếp ôm vật tư chạy trốn, ngay cả sào huyệt cũng không cần.
Sau đó lại nghe thấy tin tức sào huyệt của Xà tộc bị tiêu diệt, các sinh linh nhỏ bé và các tiểu tộc khác thiếu chút nữa sợ mất mật.
Ví dụ như Lân Thử tộc lúc này, bọn chúng đã bị dọa đến mức vô cùng hoảng sợ, hiện giờ lại nghe thấy hung danh của Cổ Trần, lần này đã hủy diệt Sào huyệt Thú nhân, bá chủ của Bách Man sơn.
Lại còn chém chết Vương giả của tam tộc, đây chính là Niết Bàn Vương giả đó, vậy mà lại bị giết.
Tin tức này truyền đến, các bộ tộc nhỏ, các sinh linh, chỉ cần là sinh linh có trí tuệ đều cảm thấy sợ hãi, nghe đến tên Cổ Trần đã run rẩy.
- Tộc trưởng, chúng ta có nên chạy trốn không? Rời khỏi Bách Man sơn, nơi này quá nguy hiểm.
Một con Hắc Lân Thử sợ hãi đề nghị.
- Đúng đúng, rời khỏi Bách Man sơn.
- Nơi này quá nguy hiểm!
- Cái tên Nhân tộc Cổ Trần này, quá kinh khủng.
Từng con Lân Thử đưa ra kiến nghị, làm vị Lân Thử Vương kia có chút chần chừ, hiển nhiên hắn cũng có ý này, không có cách nào khác cả, hung uy của Cổ Trần quá thịnh, liên tiếp tiêu diệt tam tộc, Lang tộc, Xà tộc, Thú nhân tộc, cho nên hắn không thể không cân nhắc đến việc rời khỏi Bách Man sơn.
- Đi, rời khỏi Bách Man sơn!
Cuối cùng, tộc trưởng của Lân Thử tộc đã đưa ra quyết định, lập tức rời khỏi Bách Man sơn.
Theo chân bọn chúng cùng nhau rời khỏi chỗ này còn có một số sinh linh khác nữa, ví dụ như số Lang tộc còn sót lại trước đó đã trốn trong rừng sâu.
Nghe thấy tin này, tất cả số trưởng lão Lang tộc còn sót lại đều yên lặng suy nghĩ.
- Vương, hay là, chúng ta cũng rời khỏi chỗ này đi.
Một Lão Lang bất đắc dĩ đề nghị.
Bên trong rừng sâu, một bầy sói lớn tụ lại cùng một chỗ, đang thương thảo chuyện gì đó.
Trong đó bao gồm đám Lang Nhân nửa người nửa sói, còn có cả những lão Lang già, có cả Hoang Lang của thảo nguyên, Hắc Lang ….
Đây là số Lang tộc may mắn còn sống sót, bọn chúng đã rời khỏi sào huyệt, hiện giờ lại không thể không cân nhắc đến việc có nên nhanh chóng rời khỏi Bách Man sơn hay không.
Lang Vương mới, chính là con Ngân Nguyệt Lang Vương kia, là con Ngân Lang trước đó đã chạy thoát, trở thành Lang Vương mới của Lang tộc.
- Cổ Trần, đã chém chết Niết Bàn Vương giả của tam tộc, chúng ta không thể trêu vào, nên nhanh chóng rời khỏi chỗ này thôi.
Ngân Lang cất giọng chua chát nói, cả người vô cùng chán chường.
- Vương, vậy chúng ta nên đi đâu?
Một lão Hắc Lang hỏi.
Ngân Lang yên lặng ngẫm nghĩ một lát, sau đó nói:
- Đi dọc theo Man Hoang bình nguyên rời khỏi chỗ này, chúng ta sẽ đến Tử Vong hoang nguyên rộng lớn hơn ở bên ngoài.
- Tử Vong hoang nguyên?
Nghe thấy cái tên này, tất cả Lang tộc đều biến sắc, cả đám đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi.
- Vương, nhưng mà chỗ đó có vô số âm linh du đãng, quá nguy hiểm.
Một lão Lang hoảng sợ nói.
Đám Lang tộc còn lại cũng vô cùng sợ hãi, đối với Tử Vong hoang nguyên, không hiểu sao bọn chúng lại có cảm giác sợ hãi khó nói nên lời.
- Không phải sợ, chúng ta không tiến sâu vào hoang nguyên chân chính, chỉ đi qua khu vực bên ngoài, đi về phía Đông Hoang thảo nguyên rộng lớn, chỗ đó có vô số con mồi béo khoẻ.
Ngân Lang chậm rãi nói ra quyết định và dự tính của mình.
Mục tiêu của hắn, thật ra là Đông Hoang thảo nguyên rộng lớn kia, có điều muốn đến được đó, nhất định phải xuyên qua Man Hoang bình nguyên tiến vào Tử Vong hoang nguyên, sau đó mới có thể đến được Đông Hoang thảo nguyên.
- Truyền lệnh xuống, lập tức chuẩn bị di chuyển.
Ngân Lang hạ lệnh, gọn gàng dứt khoát, lập tức chỉ huy bầy sói lập tức di chuyển, không muốn dừng lại trong phạm vi Bách Man sơn một phút nào nữa.
Hung uy của Cổ Trần đang lên cao, thật sự khiến cho rất nhiều sinh linh đứng ngồi không yên, mỗi ngày đều hoảng sợ không chịu nổi.
Hắn không ngờ, sau trận chiến này bản thân đã dọa rất nhiều sinh linh trong Bách Man sơn chạy mất, đương nhiên, nếu biết hắn cũng không để ý.
Hiện giờ, Cổ Trần đang xử lý chuyện tồn đọng sau cuộc chiến, không còn hơi sức đâu để chú ý tới những điều này.
...
Mấy ngày sau, ở nơi trước đó là sào huyệt Thú nhân, vô số Nhân tộc đang tụ tập lại.
Số nô lệ Nhân tộc được giải cứu ra từ trong sào huyệt Thú nhân, khoảng hơn năm trăm ngàn người, cộng thêm đại quân do Hắc Thổ, Man Phi suất lĩnh đã tiêu diệt tất cả Thú nhân còn sót lại trong các cứ điểm và quặng mỏ.
Sau đó lần lượt dẫn về trăm vạn nô lệ Nhân tộc, toàn bộ đều tụ tập ở chỗ này, đám người đen nghịt nhìn không thấy bờ bến, đang vội vàng thu dọn phế tích bị tàn phá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.