Chương 888:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Tà Linh Hoàng kêu thảm lui về phía sau:
- A! Đau chết bổn hoàng! !!
Nửa bên người Tà Linh Hoàng tan biến, toát ra khói đen cuồn cuộn, linh hồn thể bị thương, từng dòng máu đen bắn ra không trung, tỏa ra khí tức tà ác.
Minh Hoàng không kiềm được kinh dị thì thào một câu:
- Quái vật.
Ánh mắt Minh Hoàng nhìn Cổ Trần đã đổi khác, tên này thật sự là Nhân tộc sao?
Tại sao nắm giữ các loại năng lực khủng bố? Nam Minh Ly Hỏa, lôi đình thiên phạt, càng có bí thuật linh hồn của Tát Mãn Thú nhân, có vô thượng cấm thuật của Minh phủ, quả thực khủng bố.
- Lĩnh vực đều không cách nào trấn áp hắn sao?
Vẻ mặt Minh Hoàng nghiêm túc, bị sức chiến đấu cường đại của Cổ Trần làm giật mình, thậm chí bị các loại năng lực và bí thuật của hắn làm rung động mạnh.
Ánh mắt Minh Hoàng sắc bén, bỗng nhiên mở miệng nhắc nhở một câu:
- Tà Linh Hoàng, ngươi có một tàn niệm Tà Thần mà, thả ra nuốt hồn của hắn đi.
Tà Linh Hoàng nghe vậy khựng người lại, cấp tốc chữa trị vết thương, nửa bên thân hình bị mài nhỏ nháy mắt khôi phục lại, khí tức khủng bố.
Đôi mắt của hắn tỏa ra âm hỏa âm u lạnh lẽo, hừ mũi hỏi:
- Ngươi biết bí mật của bổn hoàng?
Minh Hoàng bực bội nạt nộ:
- Đừng nhiều lời, đến lúc này rồi ngươi còn muốn giữ lại?
Tên này cất giấu một con bài chưa lật, giấu rất kỹ, nhưng vẫn bị Minh Hoàng biết.
Trên người Tà Linh Hoàng cất giấu một tàn niệm của Tà Thần, nếu thả ra thì nuốt trời cắn đất dễ như chơi.
Đối phó Cổ Trần càng dễ như húp cháo, sẽ không có khó khăn gì, tàn niệm của Tà Thần chắc chắn có thể cắn nuốt linh hồn thể của Cổ Trần.
Tà Linh Hoàng hừ lạnh chất vấn:
- Ngươi xác định tàn niệm của Tà Thần có thể cắn nuốt linh hồn thể của hắn?
Tà Linh Hoàng nhìn Luân Hồi Ma Bàn khủng bố của linh hồn thể Cổ Trần, trong mắt lộ ra kiêng dè vô cùng.
- Luân Hồi Ma Bàn khắc chế với bất cứ linh thể nào, tàn niệm của Tà Thần dù sao chỉ là tàn niệm, không phải Tà Thần thật sự, ngươi xác định có thể làm được?
Tà Linh Hoàng không thể không cẩn thận, đó là át chủ bài cuối cùng của hắn, nếu vô dụng, thậm chí bị Luân Hồi Ma Bàn của Cổ Trần xóa sổ thì tàn đời.
Tà Linh Hoàng liếc qua Minh Hoàng, bất mãn nói:
- Nói bổn hoàng, chính ngươi cũng cất giấu một Địa Ngục Ma hồn, tại sao không thả ra?
Minh Hoàng bị nói người run lên, thay đổi sắc mặt, hừ nói:
- Bổn hoàng muốn thả ra từ lâu, nhưng ngươi không rõ ràng, Địa Ngục Ma hồn kia đi ra thì không phân chia địch ta.
- Đừng nói nhảm, cùng thả ra đi, giết tiểu tử khốn kiếp này!
Tà Linh Hoàng giận điên lên, trực tiếp gầm rống, trong người phát ra ánh sáng chói lòa, thần uy đáng sợ tràn ngập.
Đó là khí tức của Tà Thần.
- Tà Thần?
Cổ Trần thay đổi sắc mặt, cảm thụ khí tức đáng sợ kia, thần uy tràn ngập, khí tức tà ác bao phủ bốn phương.
Đó là khí tức của Tà Thần, không ngờ Tà Linh Hoàng cất giấu một tàn niệm của Tà Thần.
- Địa Ngục Ma hồn, thả ra đây.
Lúc này, Minh Hoàng hai tay kết ấn, cấp tốc đánh ra từng Minh phù, tạo ra một đường hầm đáng sợ, bên trong tỏa ra khí tức khiến người sợ hãi.
Đó là khí tức của địa ngục.
Trong đường hầm đen ngòm cất giấu một Địa Ngục Ma hồn.
Đó là ma hồn bị đẩy vào địa ngục, ẩn chứa sức mạnh cực kỳ khủng bố, nếu thả ra thì sẽ sinh linh đồ thán.
Mặc kệ là bất cứ sinh linh nào, hễ gặp Địa Ngục Ma hồn đều sẽ bị cắn nuốt sạch sẽ, không thứ gì ngoại lệ.
- Grao!
Một tiếng gầm hung hăng vang vọng chín tầng trời.
Có hư ảnh Tà Thần đáng sợ hiện ra, sau đó một móng vuốt khủng bố thò ra từ đường hầm màu đen, một Địa Ngục Ma hồn cũng buông xuống.
Phụt!
Cổ Trần bay ngược, thân thể bị xé thành hai nửa, sức mạnh ma hồn khủng bố ùa vào trong người, khiến hắn chữa trị khó khăn hơn.
- Ma hồn rất mạnh.
Hai nửa thân thể cấp tốc khép lại, chữa trị, nháy mắt khôi phục như cũ.
Cổ Trần nhìn đường hầm màu đen đáng sợ ở phía trước, hai ma trảo từ bên trong thò ra, một vật khổng lồ từ từ bò ra.
Đó là Địa Ngục Ma hồn!
- Grao!
Một cái đầu thò ra, há mồm phát ra một tiếng gầm rống, chấn động vô số tà linh lần lượt tan vỡ biến mất.
Cổ Trần sắc mặt trắng nhợt, cảm giác ý thức bị mãnh liệt trùng kích, may mắn có Thanh Đồng Chi thư thủ hộ, chặt chẽ bảo vệ Tử Phủ.
Dù vậy vẫn bị trùng kích không nhỏ, có thể tưởng tượng con Địa Ngục Ma hồn kia khủng bố đến cỡ nào.
- Ma hồn tàn khuyết?
Rất nhanh, Cổ Trần phát hiện một tình huống, con Địa Ngục Ma hồn này thiếu hai chân, lồng ngực rạn nứt, bên trong chảy ra ma huyết khủng bố.
Con Địa Ngục Ma hồn này bị tổn hại, tàn khuyết.
Nhưng dù là tàn khuyết, nó vẫn khủng bố dọa người.
- Grao!
Bên kia, linh hồn thể gặp nguy hiểm chưa từng có, một tàn niệm của Tà Thần hiện ra, tỏa thần uy khủng bố, hỗn loạn, tà ác.
- A! Đau chết bổn hoàng! !!
Nửa bên người Tà Linh Hoàng tan biến, toát ra khói đen cuồn cuộn, linh hồn thể bị thương, từng dòng máu đen bắn ra không trung, tỏa ra khí tức tà ác.
Minh Hoàng không kiềm được kinh dị thì thào một câu:
- Quái vật.
Ánh mắt Minh Hoàng nhìn Cổ Trần đã đổi khác, tên này thật sự là Nhân tộc sao?
Tại sao nắm giữ các loại năng lực khủng bố? Nam Minh Ly Hỏa, lôi đình thiên phạt, càng có bí thuật linh hồn của Tát Mãn Thú nhân, có vô thượng cấm thuật của Minh phủ, quả thực khủng bố.
- Lĩnh vực đều không cách nào trấn áp hắn sao?
Vẻ mặt Minh Hoàng nghiêm túc, bị sức chiến đấu cường đại của Cổ Trần làm giật mình, thậm chí bị các loại năng lực và bí thuật của hắn làm rung động mạnh.
Ánh mắt Minh Hoàng sắc bén, bỗng nhiên mở miệng nhắc nhở một câu:
- Tà Linh Hoàng, ngươi có một tàn niệm Tà Thần mà, thả ra nuốt hồn của hắn đi.
Tà Linh Hoàng nghe vậy khựng người lại, cấp tốc chữa trị vết thương, nửa bên thân hình bị mài nhỏ nháy mắt khôi phục lại, khí tức khủng bố.
Đôi mắt của hắn tỏa ra âm hỏa âm u lạnh lẽo, hừ mũi hỏi:
- Ngươi biết bí mật của bổn hoàng?
Minh Hoàng bực bội nạt nộ:
- Đừng nhiều lời, đến lúc này rồi ngươi còn muốn giữ lại?
Tên này cất giấu một con bài chưa lật, giấu rất kỹ, nhưng vẫn bị Minh Hoàng biết.
Trên người Tà Linh Hoàng cất giấu một tàn niệm của Tà Thần, nếu thả ra thì nuốt trời cắn đất dễ như chơi.
Đối phó Cổ Trần càng dễ như húp cháo, sẽ không có khó khăn gì, tàn niệm của Tà Thần chắc chắn có thể cắn nuốt linh hồn thể của Cổ Trần.
Tà Linh Hoàng hừ lạnh chất vấn:
- Ngươi xác định tàn niệm của Tà Thần có thể cắn nuốt linh hồn thể của hắn?
Tà Linh Hoàng nhìn Luân Hồi Ma Bàn khủng bố của linh hồn thể Cổ Trần, trong mắt lộ ra kiêng dè vô cùng.
- Luân Hồi Ma Bàn khắc chế với bất cứ linh thể nào, tàn niệm của Tà Thần dù sao chỉ là tàn niệm, không phải Tà Thần thật sự, ngươi xác định có thể làm được?
Tà Linh Hoàng không thể không cẩn thận, đó là át chủ bài cuối cùng của hắn, nếu vô dụng, thậm chí bị Luân Hồi Ma Bàn của Cổ Trần xóa sổ thì tàn đời.
Tà Linh Hoàng liếc qua Minh Hoàng, bất mãn nói:
- Nói bổn hoàng, chính ngươi cũng cất giấu một Địa Ngục Ma hồn, tại sao không thả ra?
Minh Hoàng bị nói người run lên, thay đổi sắc mặt, hừ nói:
- Bổn hoàng muốn thả ra từ lâu, nhưng ngươi không rõ ràng, Địa Ngục Ma hồn kia đi ra thì không phân chia địch ta.
- Đừng nói nhảm, cùng thả ra đi, giết tiểu tử khốn kiếp này!
Tà Linh Hoàng giận điên lên, trực tiếp gầm rống, trong người phát ra ánh sáng chói lòa, thần uy đáng sợ tràn ngập.
Đó là khí tức của Tà Thần.
- Tà Thần?
Cổ Trần thay đổi sắc mặt, cảm thụ khí tức đáng sợ kia, thần uy tràn ngập, khí tức tà ác bao phủ bốn phương.
Đó là khí tức của Tà Thần, không ngờ Tà Linh Hoàng cất giấu một tàn niệm của Tà Thần.
- Địa Ngục Ma hồn, thả ra đây.
Lúc này, Minh Hoàng hai tay kết ấn, cấp tốc đánh ra từng Minh phù, tạo ra một đường hầm đáng sợ, bên trong tỏa ra khí tức khiến người sợ hãi.
Đó là khí tức của địa ngục.
Trong đường hầm đen ngòm cất giấu một Địa Ngục Ma hồn.
Đó là ma hồn bị đẩy vào địa ngục, ẩn chứa sức mạnh cực kỳ khủng bố, nếu thả ra thì sẽ sinh linh đồ thán.
Mặc kệ là bất cứ sinh linh nào, hễ gặp Địa Ngục Ma hồn đều sẽ bị cắn nuốt sạch sẽ, không thứ gì ngoại lệ.
- Grao!
Một tiếng gầm hung hăng vang vọng chín tầng trời.
Có hư ảnh Tà Thần đáng sợ hiện ra, sau đó một móng vuốt khủng bố thò ra từ đường hầm màu đen, một Địa Ngục Ma hồn cũng buông xuống.
Phụt!
Cổ Trần bay ngược, thân thể bị xé thành hai nửa, sức mạnh ma hồn khủng bố ùa vào trong người, khiến hắn chữa trị khó khăn hơn.
- Ma hồn rất mạnh.
Hai nửa thân thể cấp tốc khép lại, chữa trị, nháy mắt khôi phục như cũ.
Cổ Trần nhìn đường hầm màu đen đáng sợ ở phía trước, hai ma trảo từ bên trong thò ra, một vật khổng lồ từ từ bò ra.
Đó là Địa Ngục Ma hồn!
- Grao!
Một cái đầu thò ra, há mồm phát ra một tiếng gầm rống, chấn động vô số tà linh lần lượt tan vỡ biến mất.
Cổ Trần sắc mặt trắng nhợt, cảm giác ý thức bị mãnh liệt trùng kích, may mắn có Thanh Đồng Chi thư thủ hộ, chặt chẽ bảo vệ Tử Phủ.
Dù vậy vẫn bị trùng kích không nhỏ, có thể tưởng tượng con Địa Ngục Ma hồn kia khủng bố đến cỡ nào.
- Ma hồn tàn khuyết?
Rất nhanh, Cổ Trần phát hiện một tình huống, con Địa Ngục Ma hồn này thiếu hai chân, lồng ngực rạn nứt, bên trong chảy ra ma huyết khủng bố.
Con Địa Ngục Ma hồn này bị tổn hại, tàn khuyết.
Nhưng dù là tàn khuyết, nó vẫn khủng bố dọa người.
- Grao!
Bên kia, linh hồn thể gặp nguy hiểm chưa từng có, một tàn niệm của Tà Thần hiện ra, tỏa thần uy khủng bố, hỗn loạn, tà ác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.