Chương 889:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Mức độ khủng bố của tàn niệm của Tà Thần này không thua gì Địa Ngục Ma hồn, thậm chí càng tà ác.
Bùm!
Tàn niệm của Tà Thần một bàn tay đánh bay linh hồn thể của Cổ Trần, nếu không nhờ Luân Hồi Ma Bàn chặn lại đa số sức mạnh, có lẽ đã bị đánh nổ.
- Rất mạnh.
Khóe môi Cổ Trần chảy máu, linh hồn thể bị thương tự nhiên phản ánh đến thân thể, khiến hắn kinh dị sự khủng bố của tàn niệm của Tà Thần kia.
Đối diện hai Hoàng giả, có thủ đoạn bí thuật linh hồn cường đại thì còn có thể đối kháng một chút, nhưng hiện tại đối diện một tàn niệm của Tà Thần, Địa Ngục Ma hồn thì hiển nhiên Cổ Trần lòng có dư mà không đủ sức.
Huống chi bên cạnh còn có hai tên Tà Linh Hoàng và Minh Hoàng như hổ rình mồi, Cổ Trần thật sự rơi vào đường cùng, chết mười mươi.
- Tiểu tử, lần này xem ngươi làm thế nào?
Minh Hoàng cười nhạt, thân hình cấp tốc biến nhạt, ẩn núp vào.
Bởi vì Địa Ngục Ma hồn không phân chia địch ta, rất có thể vừa đi ra liền công kích Minh Hoàng, lo núp trước thì hơn.
Còn Tà Linh Hoàng, sau khi gọi ra tàn niệm của Tà Thần thì cũng lặng lẽ ẩn vào hư không.
- Linh Hồn Tịnh Hóa, công kích nó!
Cổ Trần bỗng đánh ra một bí thuật Linh Hồn Tịnh Hóa, ánh sáng thánh khiết trùm xuống ngay đầu của Địa Ngục Ma hồn.
Địa Ngục Ma hồn vừa mới bò ra, trong đầu tràn đầy ý nghĩ giết chóc, bị ánh sáng Tịnh Hóa bao phủ, lập tức truyền đến một ý nghĩ.
Giết chết nó, giết chết nó!
- Grao!
Chỉ thấy giây sau, Địa Ngục Ma hồn xoay người gầm rống, đôi mắt đỏ thẫm rực cháy lửa ma, bỗng lao về phía tàn niệm của Tà Thần.
Không nhìn lầm, Địa Ngục Ma hồn giết hướng tàn niệm của Tà Thần.
Minh Hoàng thấy cảnh này thì trợn to mắt ếch.
- Khốn kiếp!
Tà Linh Hoàng thấy thế rống to:
- Ngươi nhìn xem mình làm chuyện tốt, dám tấn công tàn niệm của Tà Thần của bổn hoàng trước, ngươi muốn làm gì?
Minh Hoàng hết sức lúng túng, Địa Ngục Ma hồn căn bản không theo khống chế của hắn, thả ra là đại khai sát giới.
Nhưng hắn không ngờ rằng Địa Ngục Ma hồn vừa đi ra đã bị ánh sáng Tịnh Hóa của Cổ Trần ảnh hưởng ma niệm, trực tiếp chạy hướng tàn niệm của Tà Thần.
Sắp có trò hay để xem.
Bùm!
Hai vật khổng lồ lao vào nhau, hai vật khủng bố tàn niệm của Tà Thần, Địa Ngục Ma hồn đánh túi bụi.
Linh hồn thể của Cổ Trần bay ngược một đoạn dài, toàn thân khí tức dao động, Luân Hồi Ma Bàn xoay ầm ầm, chặt chẽ thủ hộ linh hồn thể của hắn.
Bản thể Cổ Trần thì không tốt như vậy, bị dư ba của hai tồn tại khủng bố chém giết chấn động không ngừng hộc máu, thân thể không ngừng tan vỡ.
Muốn rời đi cũng không được, vì chỗ tàn niệm của Tà Thần, Địa Ngục Ma hồn chém giết vừa lúc bao gồm Cổ Trần ở trong đó, kẹt giữa hai vật khủng bố.
Phen này thảm rồi.
Bùm bùm bùm!
Thân thể Cổ Trần không ngừng nổ tung, máu thịt tứ tán, nhìn đặc biệt thê thảm, khiến hai Hoàng giả Minh Hoàng và Tà Linh Hoàng mặt mày hớn hở.
- Tiểu tử này chết chắc rồi.
Minh Hoàng cười nhạt nhìn bộ dạng thê thảm của Cổ Trần, thân thể cơ hồ nổ tung thành thịt vụn.
Địa Ngục Ma hồn và tàn niệm của Tà Thần chém giết, mỗi một lần bộc phát ra dư ba chiến đấu đều có thể hủy diệt sự vật xung quanh.
Cổ Trần vừa lúc ở trong đó, bị dư ba năng lượng đáng sợ của cả hai chấn vỡ thân thể, khôi phục một lần lập tức bị chấn vỡ một lần, căn bản không cách nào thoát ra.
- Lần này thảm.
Thân thể rách nát lại khép lại, Cổ Trần sắc mặt nhợt nhạt, lộ ra nụ cười gượng ngước nhìn bàn tay quỷ to lớn từ trên đầu chụp xuống, là tay quỷ của tàn niệm của Tà Thần.
Ầm!
Một chưởng đập sụp vạn vật.
Thân thể của Cổ Trần lại một lần nữa nổ tung, hóa thành vô số mảnh vụn máu thịt bay tứ tán.
Nhưng khiến Minh Hoàng và Tà Linh Hoàng kinh dị là, nổ nát bấy nhưng vẫn nhanh chóng hội tụ thành một đoàn, lại lần nữa ngưng kết thành thân hình Cổ Trần.
Bùm bùm bùm!
Tiếp theo, thân thể của Cổ Trần lần lượt khôi phục, lần lượt nổ tung.
Cảnh tượng đáng sợ đó khiến Minh Hoàng và Tà Linh Hoàng tim đập chân run, vẻ mặt không tin nổi.
Minh Hoàng xoe tròn mắt khó tin:
- Nổ mấy lần rồi mà còn chưa chết?
Lông mày Tà Linh Hoàng co giật, kinh dị nói:
- Dường như nổ tung mấy trăm lần, tên này là quái vật gì thế này? Sao vẫn chưa chết?
Thân thể của Cổ Trần vỡ nát mấy trăm lần, khôi phục mấy trăm lần, nhưng hiện tại vẫn khỏe như vâm, hắn chưa chết.
Giống như con gián đập mãi không chết, giết cỡ nào vẫn sống dai, bị vỡ nát nhiều lần nhưng không đánh chết hắn được.
Lúc này, Tà Linh Hoàng rốt cuộc phản ứng lại, tràn đầy hoảng sợ hỏi:
- Trong người của hắn rốt cuộc có bao nhiêu Niết Bàn Chi huyết?
Bùm!
Tàn niệm của Tà Thần một bàn tay đánh bay linh hồn thể của Cổ Trần, nếu không nhờ Luân Hồi Ma Bàn chặn lại đa số sức mạnh, có lẽ đã bị đánh nổ.
- Rất mạnh.
Khóe môi Cổ Trần chảy máu, linh hồn thể bị thương tự nhiên phản ánh đến thân thể, khiến hắn kinh dị sự khủng bố của tàn niệm của Tà Thần kia.
Đối diện hai Hoàng giả, có thủ đoạn bí thuật linh hồn cường đại thì còn có thể đối kháng một chút, nhưng hiện tại đối diện một tàn niệm của Tà Thần, Địa Ngục Ma hồn thì hiển nhiên Cổ Trần lòng có dư mà không đủ sức.
Huống chi bên cạnh còn có hai tên Tà Linh Hoàng và Minh Hoàng như hổ rình mồi, Cổ Trần thật sự rơi vào đường cùng, chết mười mươi.
- Tiểu tử, lần này xem ngươi làm thế nào?
Minh Hoàng cười nhạt, thân hình cấp tốc biến nhạt, ẩn núp vào.
Bởi vì Địa Ngục Ma hồn không phân chia địch ta, rất có thể vừa đi ra liền công kích Minh Hoàng, lo núp trước thì hơn.
Còn Tà Linh Hoàng, sau khi gọi ra tàn niệm của Tà Thần thì cũng lặng lẽ ẩn vào hư không.
- Linh Hồn Tịnh Hóa, công kích nó!
Cổ Trần bỗng đánh ra một bí thuật Linh Hồn Tịnh Hóa, ánh sáng thánh khiết trùm xuống ngay đầu của Địa Ngục Ma hồn.
Địa Ngục Ma hồn vừa mới bò ra, trong đầu tràn đầy ý nghĩ giết chóc, bị ánh sáng Tịnh Hóa bao phủ, lập tức truyền đến một ý nghĩ.
Giết chết nó, giết chết nó!
- Grao!
Chỉ thấy giây sau, Địa Ngục Ma hồn xoay người gầm rống, đôi mắt đỏ thẫm rực cháy lửa ma, bỗng lao về phía tàn niệm của Tà Thần.
Không nhìn lầm, Địa Ngục Ma hồn giết hướng tàn niệm của Tà Thần.
Minh Hoàng thấy cảnh này thì trợn to mắt ếch.
- Khốn kiếp!
Tà Linh Hoàng thấy thế rống to:
- Ngươi nhìn xem mình làm chuyện tốt, dám tấn công tàn niệm của Tà Thần của bổn hoàng trước, ngươi muốn làm gì?
Minh Hoàng hết sức lúng túng, Địa Ngục Ma hồn căn bản không theo khống chế của hắn, thả ra là đại khai sát giới.
Nhưng hắn không ngờ rằng Địa Ngục Ma hồn vừa đi ra đã bị ánh sáng Tịnh Hóa của Cổ Trần ảnh hưởng ma niệm, trực tiếp chạy hướng tàn niệm của Tà Thần.
Sắp có trò hay để xem.
Bùm!
Hai vật khổng lồ lao vào nhau, hai vật khủng bố tàn niệm của Tà Thần, Địa Ngục Ma hồn đánh túi bụi.
Linh hồn thể của Cổ Trần bay ngược một đoạn dài, toàn thân khí tức dao động, Luân Hồi Ma Bàn xoay ầm ầm, chặt chẽ thủ hộ linh hồn thể của hắn.
Bản thể Cổ Trần thì không tốt như vậy, bị dư ba của hai tồn tại khủng bố chém giết chấn động không ngừng hộc máu, thân thể không ngừng tan vỡ.
Muốn rời đi cũng không được, vì chỗ tàn niệm của Tà Thần, Địa Ngục Ma hồn chém giết vừa lúc bao gồm Cổ Trần ở trong đó, kẹt giữa hai vật khủng bố.
Phen này thảm rồi.
Bùm bùm bùm!
Thân thể Cổ Trần không ngừng nổ tung, máu thịt tứ tán, nhìn đặc biệt thê thảm, khiến hai Hoàng giả Minh Hoàng và Tà Linh Hoàng mặt mày hớn hở.
- Tiểu tử này chết chắc rồi.
Minh Hoàng cười nhạt nhìn bộ dạng thê thảm của Cổ Trần, thân thể cơ hồ nổ tung thành thịt vụn.
Địa Ngục Ma hồn và tàn niệm của Tà Thần chém giết, mỗi một lần bộc phát ra dư ba chiến đấu đều có thể hủy diệt sự vật xung quanh.
Cổ Trần vừa lúc ở trong đó, bị dư ba năng lượng đáng sợ của cả hai chấn vỡ thân thể, khôi phục một lần lập tức bị chấn vỡ một lần, căn bản không cách nào thoát ra.
- Lần này thảm.
Thân thể rách nát lại khép lại, Cổ Trần sắc mặt nhợt nhạt, lộ ra nụ cười gượng ngước nhìn bàn tay quỷ to lớn từ trên đầu chụp xuống, là tay quỷ của tàn niệm của Tà Thần.
Ầm!
Một chưởng đập sụp vạn vật.
Thân thể của Cổ Trần lại một lần nữa nổ tung, hóa thành vô số mảnh vụn máu thịt bay tứ tán.
Nhưng khiến Minh Hoàng và Tà Linh Hoàng kinh dị là, nổ nát bấy nhưng vẫn nhanh chóng hội tụ thành một đoàn, lại lần nữa ngưng kết thành thân hình Cổ Trần.
Bùm bùm bùm!
Tiếp theo, thân thể của Cổ Trần lần lượt khôi phục, lần lượt nổ tung.
Cảnh tượng đáng sợ đó khiến Minh Hoàng và Tà Linh Hoàng tim đập chân run, vẻ mặt không tin nổi.
Minh Hoàng xoe tròn mắt khó tin:
- Nổ mấy lần rồi mà còn chưa chết?
Lông mày Tà Linh Hoàng co giật, kinh dị nói:
- Dường như nổ tung mấy trăm lần, tên này là quái vật gì thế này? Sao vẫn chưa chết?
Thân thể của Cổ Trần vỡ nát mấy trăm lần, khôi phục mấy trăm lần, nhưng hiện tại vẫn khỏe như vâm, hắn chưa chết.
Giống như con gián đập mãi không chết, giết cỡ nào vẫn sống dai, bị vỡ nát nhiều lần nhưng không đánh chết hắn được.
Lúc này, Tà Linh Hoàng rốt cuộc phản ứng lại, tràn đầy hoảng sợ hỏi:
- Trong người của hắn rốt cuộc có bao nhiêu Niết Bàn Chi huyết?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.