Chương 928:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
m thanh của bóng dáng già nua đó vô cùng nghiêm túc nhắc nhở, nói ra cảnh cáo, không cho hắn đi Bách Man sơn.
- Cái gì?
Vũ Hoàng vẻ mặt hơi biến sắc, lắc mình vèo một cái tiến vào tổ địa, nhìn phía trước sương mù hỗn độn, lộ ra nét mặt nghiêm túc.
- Tổ tiên, Nhân tộc ta có Nhân Vương sinh ra, đang ở Bách Man sơn, vừa mới chẳng biết tại sao đột nhiên biến mất trên Phong Vương bảng, quy tắc đã xóa đi tên của hắn.
Vũ Hoàng kể đầu đuôi câu chuyện, nói ra nguyên nhân này.
- Nhân Vương...
Bóng dáng già nua thì thào một câu, bỗng nhiên nói rằng:
- Quy tắc xóa sạch danh hiệu Nhân Vương, tương đương với người nọ không phải Nhân Vương thế hệ này, hơn nữa đại kiếp nạn đang nổi dậy ở Bách Man sơn, nơi đó bị kiếp khí màu máu bao phủ.
- Lần này, vạn tộc đều sẽ lụi tàn, Nhân tộc ta đứng mũi chịu sào, có nguy cơ bị tiêu diệt, đây là họa diệt chủng vong tộc.
- Ngươi phải trấn thủ Vạn Thạch lĩnh, thu nạp sức mạnh liên minh, đợi thời cơ, Thánh chiến qua đi sẽ bảo tồn sức mạnh của Nhân tộc ta, đợi một đời Nhân Hoàng mới sinh ra.
Bóng dáng già nua kia từng câu từng chữ nói ra những lời này.
Vũ Hoàng vẻ mặt hơi thay đổi, vội vàng nói:
- Nhân Vương đã xuất hiện, hắn chính là Nhân Hoàng thế hệ này, hơn nữa hắn có năng lực chém giết Hoàng giả.
- Nhân tộc ta đã chờ quá lâu rồi, một vạn năm, ta đã không thể chờ được nữa, Thánh Địa vì Thánh chiến, liên minh chúng ta vì đợi Nhân hoàng phủ xuống, hiện tại Nhân Vương đã xuất hiện, chỉ cần phụ tá hắn leo lên tôn vị Nhân Hoàng là có thể dẫn dắt Nhân tộc chúng ta đi ra bóng tối.
- Không cần nói nữa.
Thanh âm già nua cắt ngang lời nói của Vũ Hoàng.
Trong sương mù, vị bóng dáng già nua kia cảnh cáo nói:
- Ta đã cùng với mấy vị đại tổ trao đổi, không thể đặt chân tới Bách Man sơn, mấy người đại tổ chúng ta hợp sức, hao phí một chút thọ nguyên, thấy được một góc tương lai, nơi đó sẽ trở thành đầu nguồn của đại kiếp nạn.
- Còn vị Nhân Vương kia mà ngươi nói tới, hắn là nguồn gốc của đại kiếp nạn, mọi thứ đều bởi vì hắn mà ra, quy tắc đã xóa sạch danh hiệu Nhân Vương của hắn, tương lai đã định trước sẽ ngã xuống.
- Trời, không chứa hắn!
Thanh âm già nua truyền đến, khiến cho Vũ Hoàng trong lòng chấn động, dấy lên sóng thần, thật lâu vẫn không cách nào bình ổn lại.
Hắn không hề hoài nghi những lời này, bởi vì mấy vị đại tổ hợp lực, tiêu hao thọ nguyên suy tính đến một góc tương lai, có thể đây chính là lý do vì sao Cổ Trần bị quy tắc xóa bỏ danh hiệu tôn vị Nhân Vương.
Đại kiếp nạn, không ngờ hắn là vị trí kiếp.
Lẽ nào đại kiếp nạn là do hắn gây ra?
- Không phải!
Bỗng nhiên, Vũ Hoàng sắc mặt nghiêm túc, lớn tiếng nói:
- Nhân tộc cần một vị hoàng, hoàng như chúng ta đều không phải là hoàng thật sự, Nhân tộc chúng ta cần chính là một vị Nhân Hoàng.
- Mặc kệ vì sao danh hiệu Nhân Vương của Cổ Trần bị biến mất, nhưng hắn vừa mới leo lên danh hiệu Nhân Vương là sự thực.
Vũ Hoàng càng nói càng kiên định, thanh âm truyền đến vang dội:
- Bổn hoàng chỉ biết rằng, hắn là nhân tài yêu nghiệt vạn năm chưa ra một ai của Nhân tộc ta, nếu không có người hộ đạo, Nhân tộc ta chắc chắn sẽ càng lụi bại, cho đến khi diệt tộc.
- Thánh Địa chỉ vì Thánh chiến mà tồn tại, không hề bận tâm tộc đàn bộ lạc Nhân tộc, nhưng các người thân là tiền bối Nhân tộc, vì sao không chịu bảo vệ củi lửa hy vọng còn sót lại?
- Vô số năm qua, Nhân tộc chúng ta bị đánh đến truyền thừa đứt đoạn, chữ viết bị hủy, chịu đựng vô số năm bị tàn sát, nô dịch, sức ép, các người nhịn nổi sao?
Vũ Hoàng càng nói càng kích động, khí tức cả người sôi trào, thế mà dám chất vất tổ tiên của mình.
- Một vạn năm trước, các người không tham chiến, bổn hoàng chỉ là là một đứa bé, không có tư cách tham chiến, hiện tại một vạn năm sau, bổn hoàng thấy được Nhân Vương Nhân tộc sinh ra, các người lại nói hắn là đầu nguồn của đại kiếp nạn.
- Các người muốn ép chết hi vọng cuối cùng của Nhân tộc ta sao?
Hắn sắc mặt phẫn nộ, hiển nhiên bị cách làm của nhóm lão tổ chọc giận.
Vũ Hoàng một lòng một dạ vì Nhân tộc cúc cung tận tụy, thủ vệ một phương, bảo vệ Nhân tộc, chỉ vì có thể thật sự để cho Nhân tộc vươn lên trên Man Hoang bách tộc.
- Đã một vạn năm rồi, bổn hoàng nhịn không nổi nữa, lần này, bổn hoàng quyết định vì Cổ Trần của Nhân tộc Bách Man sơn mà hộ đạo, các người không ra tay, vậy thì cứ chết già ở trong tổ địa!
Nói xong, Vũ Hoàng hừ lạnh một tiếng, phất tay liền đi, không hề có ý định dừng lại, hoàn toàn bị mấy vị đại tổ kia trong tổ địa làm cho tức giận đến không cách nào tha thứ được.
- Cái gì?
Vũ Hoàng vẻ mặt hơi biến sắc, lắc mình vèo một cái tiến vào tổ địa, nhìn phía trước sương mù hỗn độn, lộ ra nét mặt nghiêm túc.
- Tổ tiên, Nhân tộc ta có Nhân Vương sinh ra, đang ở Bách Man sơn, vừa mới chẳng biết tại sao đột nhiên biến mất trên Phong Vương bảng, quy tắc đã xóa đi tên của hắn.
Vũ Hoàng kể đầu đuôi câu chuyện, nói ra nguyên nhân này.
- Nhân Vương...
Bóng dáng già nua thì thào một câu, bỗng nhiên nói rằng:
- Quy tắc xóa sạch danh hiệu Nhân Vương, tương đương với người nọ không phải Nhân Vương thế hệ này, hơn nữa đại kiếp nạn đang nổi dậy ở Bách Man sơn, nơi đó bị kiếp khí màu máu bao phủ.
- Lần này, vạn tộc đều sẽ lụi tàn, Nhân tộc ta đứng mũi chịu sào, có nguy cơ bị tiêu diệt, đây là họa diệt chủng vong tộc.
- Ngươi phải trấn thủ Vạn Thạch lĩnh, thu nạp sức mạnh liên minh, đợi thời cơ, Thánh chiến qua đi sẽ bảo tồn sức mạnh của Nhân tộc ta, đợi một đời Nhân Hoàng mới sinh ra.
Bóng dáng già nua kia từng câu từng chữ nói ra những lời này.
Vũ Hoàng vẻ mặt hơi thay đổi, vội vàng nói:
- Nhân Vương đã xuất hiện, hắn chính là Nhân Hoàng thế hệ này, hơn nữa hắn có năng lực chém giết Hoàng giả.
- Nhân tộc ta đã chờ quá lâu rồi, một vạn năm, ta đã không thể chờ được nữa, Thánh Địa vì Thánh chiến, liên minh chúng ta vì đợi Nhân hoàng phủ xuống, hiện tại Nhân Vương đã xuất hiện, chỉ cần phụ tá hắn leo lên tôn vị Nhân Hoàng là có thể dẫn dắt Nhân tộc chúng ta đi ra bóng tối.
- Không cần nói nữa.
Thanh âm già nua cắt ngang lời nói của Vũ Hoàng.
Trong sương mù, vị bóng dáng già nua kia cảnh cáo nói:
- Ta đã cùng với mấy vị đại tổ trao đổi, không thể đặt chân tới Bách Man sơn, mấy người đại tổ chúng ta hợp sức, hao phí một chút thọ nguyên, thấy được một góc tương lai, nơi đó sẽ trở thành đầu nguồn của đại kiếp nạn.
- Còn vị Nhân Vương kia mà ngươi nói tới, hắn là nguồn gốc của đại kiếp nạn, mọi thứ đều bởi vì hắn mà ra, quy tắc đã xóa sạch danh hiệu Nhân Vương của hắn, tương lai đã định trước sẽ ngã xuống.
- Trời, không chứa hắn!
Thanh âm già nua truyền đến, khiến cho Vũ Hoàng trong lòng chấn động, dấy lên sóng thần, thật lâu vẫn không cách nào bình ổn lại.
Hắn không hề hoài nghi những lời này, bởi vì mấy vị đại tổ hợp lực, tiêu hao thọ nguyên suy tính đến một góc tương lai, có thể đây chính là lý do vì sao Cổ Trần bị quy tắc xóa bỏ danh hiệu tôn vị Nhân Vương.
Đại kiếp nạn, không ngờ hắn là vị trí kiếp.
Lẽ nào đại kiếp nạn là do hắn gây ra?
- Không phải!
Bỗng nhiên, Vũ Hoàng sắc mặt nghiêm túc, lớn tiếng nói:
- Nhân tộc cần một vị hoàng, hoàng như chúng ta đều không phải là hoàng thật sự, Nhân tộc chúng ta cần chính là một vị Nhân Hoàng.
- Mặc kệ vì sao danh hiệu Nhân Vương của Cổ Trần bị biến mất, nhưng hắn vừa mới leo lên danh hiệu Nhân Vương là sự thực.
Vũ Hoàng càng nói càng kiên định, thanh âm truyền đến vang dội:
- Bổn hoàng chỉ biết rằng, hắn là nhân tài yêu nghiệt vạn năm chưa ra một ai của Nhân tộc ta, nếu không có người hộ đạo, Nhân tộc ta chắc chắn sẽ càng lụi bại, cho đến khi diệt tộc.
- Thánh Địa chỉ vì Thánh chiến mà tồn tại, không hề bận tâm tộc đàn bộ lạc Nhân tộc, nhưng các người thân là tiền bối Nhân tộc, vì sao không chịu bảo vệ củi lửa hy vọng còn sót lại?
- Vô số năm qua, Nhân tộc chúng ta bị đánh đến truyền thừa đứt đoạn, chữ viết bị hủy, chịu đựng vô số năm bị tàn sát, nô dịch, sức ép, các người nhịn nổi sao?
Vũ Hoàng càng nói càng kích động, khí tức cả người sôi trào, thế mà dám chất vất tổ tiên của mình.
- Một vạn năm trước, các người không tham chiến, bổn hoàng chỉ là là một đứa bé, không có tư cách tham chiến, hiện tại một vạn năm sau, bổn hoàng thấy được Nhân Vương Nhân tộc sinh ra, các người lại nói hắn là đầu nguồn của đại kiếp nạn.
- Các người muốn ép chết hi vọng cuối cùng của Nhân tộc ta sao?
Hắn sắc mặt phẫn nộ, hiển nhiên bị cách làm của nhóm lão tổ chọc giận.
Vũ Hoàng một lòng một dạ vì Nhân tộc cúc cung tận tụy, thủ vệ một phương, bảo vệ Nhân tộc, chỉ vì có thể thật sự để cho Nhân tộc vươn lên trên Man Hoang bách tộc.
- Đã một vạn năm rồi, bổn hoàng nhịn không nổi nữa, lần này, bổn hoàng quyết định vì Cổ Trần của Nhân tộc Bách Man sơn mà hộ đạo, các người không ra tay, vậy thì cứ chết già ở trong tổ địa!
Nói xong, Vũ Hoàng hừ lạnh một tiếng, phất tay liền đi, không hề có ý định dừng lại, hoàn toàn bị mấy vị đại tổ kia trong tổ địa làm cho tức giận đến không cách nào tha thứ được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.