Chương 304: Đàn Tam Giác Long
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Cổ Trần giương mắt nhìn lên, quả nhiên nhìn thấy một mảnh khe núi to lớn, lập tức cưỡi Bạch Hổ chạy nhanh đi, thoạt nhìn đã đi lên một đồi núi.
Đưa mắt nhìn, khe núi phía trước xanh um tùm, từng đầu Tam Giác long hình thể khổng lồ nhàn nhã ăn cỏ non trong khe núi.
Có lớn có nhỏ, tổng cộng hơn tám nghìn đầu Tam Giác long.
- Um!
Đột nhiên, trong khe núi vang tiếng rống, nhiều Tam Giác long chạy đi, dường như bị thứ gì làm sợ.
“Nguy rồi, chúng nó muốn chạy!”
Cổ Trần thấy vậy thầm la xui, những đầu Tam Giác long bị kinh động, định chạy trốn.
- Um!
Ầm ầm!
Trong khe núi, các đầu Tam Giác long tụ tập rầm rập chạy ra ngoài khe núi.
Có tám nghìn đầu Tam Giác long xung phong, khói bụi cuồn cuộn, đất rung rinh, cảnh tượng muôn thú chạy chồm rung động hồn người.
- Grao!
Đột nhiên một con Bạch Hổ lao thẳng đến chặn ở trước mặt bầy Tam Giác long, phát ra tiếng hổ gầm động trời, vang vọng khắp nơi.
- Vây quanh chúng nó!
Cổ Trần che ở đằng trước, hét lớn mệnh lệnh hai nghìn Long kỵ sau lưng mình tản ra, bao vây bầy Tam Giác long ở phía trước.
Cảnh tượng trước mắt làm đàn Tam Giác long sợ hãi gầm rú, điên cuồng húc đầu qua.
Nhìn đông đúc Tam Giác long như thế lao đến với tốc độ không giảm bớt, Cổ Trần nhảy lên, vung cánh tay đấm xuống đất.
Ầm!
Một đấm đánh xuống, đất đai ầm ầm nổ tung, sóng khí mãnh liệt cuốn lấy cát bụi cuồn cuộn, nhiều Tam Giác long sợ hãi dừng lại, thắng gấp.
Đàn Tam Giác long vốn xung phong thoáng chốc dừng lại, kinh hoảng luống cuống, nhiều con bị đụng ngã xuống đất, không dám tiến lên nữa.
Bởi vì Cổ Trần một đấm đánh ra một hố to, sóng khí cuốn lấy cát bụi đá vụn hù sợ những đầu Tam Giác long lần lượt ngừng lại.
Đầu Tam Giác long dẫn đầu hình thể to lớn, toàn thân đen nhánh, thoạt nhìn đặc biệt to khỏe, trên đầu thuẫn to lớn có ba cái sừng màu đen lóe tia sáng lạnh lẽo.
Đầu Tam Giác long này có lẽ là thủ lĩnh của chúng nó.
- Grừ!
Thấy Cổ Trần chặn đường, đầu Tam Giác long đầu đàn gầm lên một tiếng, húc đầu chạy nhanh như phát cuồng, đụng mạnh vào Cổ Trần.
Nó tấn công mãnh liệt, đụng với tốc độ nhanh, nháy mắt đến trước mắt, ba cái sừng lóe tia sáng lạnh.
Cổ Trần híp mắt, hừ lạnh một tiếng:
- Dừng lại cho ta!
Vừa dứt lời, hắn giơ tay ấn nhẹ vào đầu thuẫn của đầu Tam Giác long kia.
Vang tiếng nổ trầm đục, xung lực mạnh mẽ chấn nứt mặt đất, bùn đất cỏ khô bay tứ tán.
- Grừ!
Tam Giác long kia rên rỉ một tiếng, thân thể cao lớn bị đè chặt xuống đất, mặc cho nó giãy giụa cỡ nào cũng vô ích.
Tam Giác long đầu đàn bị đè xuống đất không cách nào động đậy, nhiều đầu Tam Giác long ở phía sau có chút rối loạn, cúi đầu gầm rú, chúng nó đạp bùn đất muốn xông lên.
Nhưng chúng nó có vẻ do dự, dù sao thủ lĩnh bị Cổ Trần đè xuống đất, vùng vẫy cỡ nào cũng không thể đứng lên.
Bàn tay kia giống như ẩn chứa sức mạnh vô cùng, nhấn nhẹ đã đè xuống đầu Tam Giác long đầu đàn ngang ngửa Tôi Thể thập trọng cảnh.
Bản thân Cổ Trần cũng không đoán trước được sức mạnh của mình cỡ bao nhiêu, nhấn nhẹ đã đè chặt Tam Giác long đầu đàn ngang ngửa Tôi Thể thập trọng.
Cổ Trần thấp giọng quát:
- Có phục hay không?
Nhìn Tam Giác long vẫn đang giãy giụa, bàn tay gồng sức đè, ầm đùng một tiếng nổ trầm đục, người Tam Giác long lún xuống đất, gầm rống liên tục.
Nó vùng vẫy, cuối cùng ngừng lại giãy giụa vô dụng, trong mắt lộ tia sợ hãi, kính sợ, cúi thấp cái đầu cao ngạo.
Điều này đại biểu cho nó đã phục.
Nó bỗng nhiên gào thét một tiếng:
- Um!
Đàn Tam Giác long ở bên kia đang rối loạn, rất nhanh yên tĩnh lại, các đầu Tam Giác long lớn nhỏ nằm sấp xuống đất.
Cảnh này khiến các tộc nhân xung quanh rất hào hứng, đặc biệt Hắc Thổ hưng phấn nhất.
Có đàn Tam Giác long này là có thể mở rộng số lượng Long kỵ, ít nhất có thể tổ hợp Long kỵ với số lượng vạn người.
Một vạn Long kỵ là một đội kỵ binh cường đại, hỏi sao Cổ Trần không vui vẻ được?
Nhìn Tam Giác long thần phục, Cổ Trần vừa lòng cười cười, kêu gọi Hắc Thổ ở gần đó:
- Tiểu Hắc, tặng đầu Tam Giác long này cho ngươi.
Hắn giao Tam Giác long đầu đàn cho Hắc Thổ.
Dù sao hắn đã có Bạch Hổ làm tọa kỵ, đầu Tam Giác long đầu đàn toàn thân đen tuyền này mạnh nhất trong đàn Tam Giác long, tương đương với Tôi Thể thập trọng.
Nó yếu hơn Bạch Hổ của hắn nhiều, Cổ Trần tự nhiên chướng mắt.
- Cảm ơn tộc trưởng ban thưởng cho!
Hắc Thổ siêu hưng phấn, dứt khoát chạy tới, hai mắt sáng rực nhìn chỗ đầu Tam Giác long này, bề ngoài toàn thân đen nhánh, có giáp trụ màu đen dày, thân hình cao ba thước, uy vũ bất phàm.
Đưa mắt nhìn, khe núi phía trước xanh um tùm, từng đầu Tam Giác long hình thể khổng lồ nhàn nhã ăn cỏ non trong khe núi.
Có lớn có nhỏ, tổng cộng hơn tám nghìn đầu Tam Giác long.
- Um!
Đột nhiên, trong khe núi vang tiếng rống, nhiều Tam Giác long chạy đi, dường như bị thứ gì làm sợ.
“Nguy rồi, chúng nó muốn chạy!”
Cổ Trần thấy vậy thầm la xui, những đầu Tam Giác long bị kinh động, định chạy trốn.
- Um!
Ầm ầm!
Trong khe núi, các đầu Tam Giác long tụ tập rầm rập chạy ra ngoài khe núi.
Có tám nghìn đầu Tam Giác long xung phong, khói bụi cuồn cuộn, đất rung rinh, cảnh tượng muôn thú chạy chồm rung động hồn người.
- Grao!
Đột nhiên một con Bạch Hổ lao thẳng đến chặn ở trước mặt bầy Tam Giác long, phát ra tiếng hổ gầm động trời, vang vọng khắp nơi.
- Vây quanh chúng nó!
Cổ Trần che ở đằng trước, hét lớn mệnh lệnh hai nghìn Long kỵ sau lưng mình tản ra, bao vây bầy Tam Giác long ở phía trước.
Cảnh tượng trước mắt làm đàn Tam Giác long sợ hãi gầm rú, điên cuồng húc đầu qua.
Nhìn đông đúc Tam Giác long như thế lao đến với tốc độ không giảm bớt, Cổ Trần nhảy lên, vung cánh tay đấm xuống đất.
Ầm!
Một đấm đánh xuống, đất đai ầm ầm nổ tung, sóng khí mãnh liệt cuốn lấy cát bụi cuồn cuộn, nhiều Tam Giác long sợ hãi dừng lại, thắng gấp.
Đàn Tam Giác long vốn xung phong thoáng chốc dừng lại, kinh hoảng luống cuống, nhiều con bị đụng ngã xuống đất, không dám tiến lên nữa.
Bởi vì Cổ Trần một đấm đánh ra một hố to, sóng khí cuốn lấy cát bụi đá vụn hù sợ những đầu Tam Giác long lần lượt ngừng lại.
Đầu Tam Giác long dẫn đầu hình thể to lớn, toàn thân đen nhánh, thoạt nhìn đặc biệt to khỏe, trên đầu thuẫn to lớn có ba cái sừng màu đen lóe tia sáng lạnh lẽo.
Đầu Tam Giác long này có lẽ là thủ lĩnh của chúng nó.
- Grừ!
Thấy Cổ Trần chặn đường, đầu Tam Giác long đầu đàn gầm lên một tiếng, húc đầu chạy nhanh như phát cuồng, đụng mạnh vào Cổ Trần.
Nó tấn công mãnh liệt, đụng với tốc độ nhanh, nháy mắt đến trước mắt, ba cái sừng lóe tia sáng lạnh.
Cổ Trần híp mắt, hừ lạnh một tiếng:
- Dừng lại cho ta!
Vừa dứt lời, hắn giơ tay ấn nhẹ vào đầu thuẫn của đầu Tam Giác long kia.
Vang tiếng nổ trầm đục, xung lực mạnh mẽ chấn nứt mặt đất, bùn đất cỏ khô bay tứ tán.
- Grừ!
Tam Giác long kia rên rỉ một tiếng, thân thể cao lớn bị đè chặt xuống đất, mặc cho nó giãy giụa cỡ nào cũng vô ích.
Tam Giác long đầu đàn bị đè xuống đất không cách nào động đậy, nhiều đầu Tam Giác long ở phía sau có chút rối loạn, cúi đầu gầm rú, chúng nó đạp bùn đất muốn xông lên.
Nhưng chúng nó có vẻ do dự, dù sao thủ lĩnh bị Cổ Trần đè xuống đất, vùng vẫy cỡ nào cũng không thể đứng lên.
Bàn tay kia giống như ẩn chứa sức mạnh vô cùng, nhấn nhẹ đã đè xuống đầu Tam Giác long đầu đàn ngang ngửa Tôi Thể thập trọng cảnh.
Bản thân Cổ Trần cũng không đoán trước được sức mạnh của mình cỡ bao nhiêu, nhấn nhẹ đã đè chặt Tam Giác long đầu đàn ngang ngửa Tôi Thể thập trọng.
Cổ Trần thấp giọng quát:
- Có phục hay không?
Nhìn Tam Giác long vẫn đang giãy giụa, bàn tay gồng sức đè, ầm đùng một tiếng nổ trầm đục, người Tam Giác long lún xuống đất, gầm rống liên tục.
Nó vùng vẫy, cuối cùng ngừng lại giãy giụa vô dụng, trong mắt lộ tia sợ hãi, kính sợ, cúi thấp cái đầu cao ngạo.
Điều này đại biểu cho nó đã phục.
Nó bỗng nhiên gào thét một tiếng:
- Um!
Đàn Tam Giác long ở bên kia đang rối loạn, rất nhanh yên tĩnh lại, các đầu Tam Giác long lớn nhỏ nằm sấp xuống đất.
Cảnh này khiến các tộc nhân xung quanh rất hào hứng, đặc biệt Hắc Thổ hưng phấn nhất.
Có đàn Tam Giác long này là có thể mở rộng số lượng Long kỵ, ít nhất có thể tổ hợp Long kỵ với số lượng vạn người.
Một vạn Long kỵ là một đội kỵ binh cường đại, hỏi sao Cổ Trần không vui vẻ được?
Nhìn Tam Giác long thần phục, Cổ Trần vừa lòng cười cười, kêu gọi Hắc Thổ ở gần đó:
- Tiểu Hắc, tặng đầu Tam Giác long này cho ngươi.
Hắn giao Tam Giác long đầu đàn cho Hắc Thổ.
Dù sao hắn đã có Bạch Hổ làm tọa kỵ, đầu Tam Giác long đầu đàn toàn thân đen tuyền này mạnh nhất trong đàn Tam Giác long, tương đương với Tôi Thể thập trọng.
Nó yếu hơn Bạch Hổ của hắn nhiều, Cổ Trần tự nhiên chướng mắt.
- Cảm ơn tộc trưởng ban thưởng cho!
Hắc Thổ siêu hưng phấn, dứt khoát chạy tới, hai mắt sáng rực nhìn chỗ đầu Tam Giác long này, bề ngoài toàn thân đen nhánh, có giáp trụ màu đen dày, thân hình cao ba thước, uy vũ bất phàm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.