Chương 303: Tin Tốt
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Bỗng nhiên, Cổ Trần nhớ đến điều gì, hỏi:
- Tiểu Hắc, ngươi nói xem trong lãnh địa của Thạch tộc có bao nhiêu Thạch tộc?
- Cái đó...
Hắc Thổ gãi đầu cười gượng nói:
- Theo như ta cưỡi Sư Thứu từ trên cao xem xét thì Thạch tộc ở chỗ đó không ít hơn năm vạn, đúc một tòa Thạch thành.
Hắc Thổ bỗng nhiên nhắc đến một tin tức:
- Phải rồi, trước khi trở về ta còn trông thấy một đội kỵ binh Thạch tộc áp giải một đám nô lệ Nhân tộc của bộ lạc khác đi vào thành.
Cổ Trần nghe xong đôi mắt híp lại, lấp lóe từng tia sáng, cấp tốc suy tư một số tin tức ẩn trong đó.
Một tòa lãnh địa của Thạch tộc, có tòa Thạch thành tu luyện, bắt giữ nô lệ Nhân tộc, còn có quân đoàn Thạch tộc ít nhất năm vạn người trở lên.
Đây là một cơ hội.
Không chỉ cần tiêu diệt đội sức mạnh này của Thạch tộc, cũng phải đánh chiếm những bộ lạc Nhân tộc, thu lấy tất cả nhân khẩu để lớn mạnh chính mình.
Còn một điều nữa, cố gắng nhanh chóng tìm được lương thực chính của bộ lạc, nếu không thì nhân khẩu tăng vọt mà thiếu lương thực thì tương đương với tai nạn.
- Báo! !!
Cổ Trần đang suy nghĩ thì ngoài đại điện bỗng vọng vào tiếng la sốt ruột.
Cổ Trần bừng tỉnh khỏi suy nghĩ, giương mắt nhìn lên, chợt thấy một chiến sĩ của bộ lạc vội vã chạy vào, vẻ mặt sốt ruột xen lẫn chút hưng phấn.
Cổ Trần hơi nhướng mày, bình tĩnh hỏi:
- Có chuyện gì?
Chỉ thấy chiến sĩ kia quỳ một gối, cung kính báo cáo:
- Hồi bẩm, tiểu đội thăm dò thứ ba của chúng ta phát hiện nơi sống của một đám Tam Giác Long thú.
- Hả?
Cổ Trần vụt đứng dậy, kinh ngạc nhìn chiến sĩ kia, hỏi:
- Ngươi xác định, thật sự phát hiện nơi sống của Tam Giác Long thú?
Không chỉ mình Cổ Trần, Hắc Thổ cũng bất ngờ. Tiểu đội thứ ba là một tiểu đội đi phương hướng khác tra xét, không ngờ có phát hiện như vậy.
Tam Giác long là tọa kỵ thượng hạng số một.
- Đúng rồi tộc trưởng, tiểu đội chúng ta phát hiện một đàn Tam Giác Long thú trong một khe núi cách bắc bộ tám trăm ba mươi dặm, số lượng rất nhiều.
- Tính sơ ít nhất có hơn tám nghìn con.
Trinh sát vẻ mặt hưng phấn nói ra phát hiện này.
Hơn tám nghìn đầu Tam Giác long, tin tức kinh người, khiến Cổ Trần lộ vẻ mặt vui mừng.
Chính mình đang lo thành lập Long kỵ, giờ thì tốt rồi, phát hiện hơn tám nghìn đầu Tam Giác long, thoạt nhìn là một tộc đàn khổng lồ.
Hắc Thổ cực kỳ kinh ngạc nói:
- Hơn tám nghìn con? Không lẽ là mấy con lúc trước bị ta phát hiện?
Lúc trước Hắc Thổ đụng phải một bầy Tam Giác long di chuyển, bắt ba nghìn con về, hiện tại vừa nghe lại phát hiện hơn tám nghìn con, đúng là tin tức tốt.
- Tốt lắm.
Cổ Trần đứng bật dậy, nét mặt hưng phấn, nơi tám nghìn đầu Tam Giác long tụ tập thì tuyệt đối không thể bỏ qua.
Cổ Trần nhanh gọn đưa ra quyết định:
- Tiểu Hắc, lập tức mang tất cả Long kỵ theo ta cùng đi xem.
Nói xong, Cổ Trần sải bước ra đại điện.
Hắc Thổ đi theo ra ngoài, cấp tốc rời đi, triệu tập tất cả Long kỵ trong bộ lạc.
Trải qua trận chiến lần trước, vốn có ba nghìn Long kỵ, hiện tại chỉ còn lại hơn hai nghìn, nhưng không thể coi thường.
Trải qua huyết chiến rửa tội, Long kỵ của bộ lạc tuyệt đối là tinh nhuệ trong tinh nhuệ.
- Grao!
Cổ Trần leo lên Bạch Hổ, gầm một tiếng, lao nhanh ra ngoài bộ lạc.
Rầm rập rầm rập!
Bên kia, trên thảo trường, hai nghìn chiến sĩ tinh nhuệ của bộ lạc cưỡi trên các đầu Tam Giác long lao nhanh lên, cỏ khô bay đầy trời phía sau họ.
Cổ Trần hét to một tiếng:
- Đi!
Hắn cưỡi Bạch Hổ dẫn đầu lao ra bộ lạc, hai nghìn Long kỵ rầm rập chạy theo, cùng một tên kỵ binh Sư Thứu lao về phía bắc bộ của bộ lạc, thoạt nhìn biến mất trên bình nguyên mênh mông.
Một đường chạy nhanh, mất mấy tiếng đồng hồ, Cổ Trần rốt cuộc mang theo hai nghìn Long kỵ đi tới khu vực cách xa tám trăm dặm.
Nơi này ở bắc bộ của bộ lạc, cách xa hơn tám trăm dặm, trên bầu trời đang có từng con kỵ binh Sư Thứu bay lượn trên trời, nhìn xuống một khe núi lớn ở bên dưới.
Bên trong tụ tập đông đúc dã cự thú lớn, là Long thú Man Hoang mang long huyết hỗn tạp, Tam Giác long.
Có rất nhiều Tam Giác long, lớn nhỏ tụ tập ở bên trong, hiển nhiên xem nơi này là chỗ sinh sống.
Ầm ầm!
Giây sau, phương xa truyền đến tiếng trầm đục, khói bụi cuồn cuộn, cỏ khô bay đầy.
Không lâu sau, chợt thấy một đội kỵ binh chạy như bay mà đến, người dẫn đầu cưỡi một con Kiếm Xỉ hổ trắng tinh, tựa như bóng trắng vụt qua, tốc độ kinh người.
- Grừ!
Trông thấy đội Long kỵ đến, mấy con kỵ binh Sư Thứu bay lượn trên trời lần lượt lao xuống, đáp xuống trước đội ngũ.
- Tộc trưởng!
Mấy kỵ binh Sư Thứu vẻ mặt kích động nhìn người đến, đúng là Cổ Trần tộc trưởng.
Cổ Trần nhẹ gật đầu, cưỡi Bạch Hổ tiến lên hỏi:
- Tình huống như thế nào, những đầu Tam Giác long đâu?
Một chiến sĩ chỉ hướng khe núi đằng trước, nói:
- Tộc trưởng, ở trong khe núi đằng trước.
- Tiểu Hắc, ngươi nói xem trong lãnh địa của Thạch tộc có bao nhiêu Thạch tộc?
- Cái đó...
Hắc Thổ gãi đầu cười gượng nói:
- Theo như ta cưỡi Sư Thứu từ trên cao xem xét thì Thạch tộc ở chỗ đó không ít hơn năm vạn, đúc một tòa Thạch thành.
Hắc Thổ bỗng nhiên nhắc đến một tin tức:
- Phải rồi, trước khi trở về ta còn trông thấy một đội kỵ binh Thạch tộc áp giải một đám nô lệ Nhân tộc của bộ lạc khác đi vào thành.
Cổ Trần nghe xong đôi mắt híp lại, lấp lóe từng tia sáng, cấp tốc suy tư một số tin tức ẩn trong đó.
Một tòa lãnh địa của Thạch tộc, có tòa Thạch thành tu luyện, bắt giữ nô lệ Nhân tộc, còn có quân đoàn Thạch tộc ít nhất năm vạn người trở lên.
Đây là một cơ hội.
Không chỉ cần tiêu diệt đội sức mạnh này của Thạch tộc, cũng phải đánh chiếm những bộ lạc Nhân tộc, thu lấy tất cả nhân khẩu để lớn mạnh chính mình.
Còn một điều nữa, cố gắng nhanh chóng tìm được lương thực chính của bộ lạc, nếu không thì nhân khẩu tăng vọt mà thiếu lương thực thì tương đương với tai nạn.
- Báo! !!
Cổ Trần đang suy nghĩ thì ngoài đại điện bỗng vọng vào tiếng la sốt ruột.
Cổ Trần bừng tỉnh khỏi suy nghĩ, giương mắt nhìn lên, chợt thấy một chiến sĩ của bộ lạc vội vã chạy vào, vẻ mặt sốt ruột xen lẫn chút hưng phấn.
Cổ Trần hơi nhướng mày, bình tĩnh hỏi:
- Có chuyện gì?
Chỉ thấy chiến sĩ kia quỳ một gối, cung kính báo cáo:
- Hồi bẩm, tiểu đội thăm dò thứ ba của chúng ta phát hiện nơi sống của một đám Tam Giác Long thú.
- Hả?
Cổ Trần vụt đứng dậy, kinh ngạc nhìn chiến sĩ kia, hỏi:
- Ngươi xác định, thật sự phát hiện nơi sống của Tam Giác Long thú?
Không chỉ mình Cổ Trần, Hắc Thổ cũng bất ngờ. Tiểu đội thứ ba là một tiểu đội đi phương hướng khác tra xét, không ngờ có phát hiện như vậy.
Tam Giác long là tọa kỵ thượng hạng số một.
- Đúng rồi tộc trưởng, tiểu đội chúng ta phát hiện một đàn Tam Giác Long thú trong một khe núi cách bắc bộ tám trăm ba mươi dặm, số lượng rất nhiều.
- Tính sơ ít nhất có hơn tám nghìn con.
Trinh sát vẻ mặt hưng phấn nói ra phát hiện này.
Hơn tám nghìn đầu Tam Giác long, tin tức kinh người, khiến Cổ Trần lộ vẻ mặt vui mừng.
Chính mình đang lo thành lập Long kỵ, giờ thì tốt rồi, phát hiện hơn tám nghìn đầu Tam Giác long, thoạt nhìn là một tộc đàn khổng lồ.
Hắc Thổ cực kỳ kinh ngạc nói:
- Hơn tám nghìn con? Không lẽ là mấy con lúc trước bị ta phát hiện?
Lúc trước Hắc Thổ đụng phải một bầy Tam Giác long di chuyển, bắt ba nghìn con về, hiện tại vừa nghe lại phát hiện hơn tám nghìn con, đúng là tin tức tốt.
- Tốt lắm.
Cổ Trần đứng bật dậy, nét mặt hưng phấn, nơi tám nghìn đầu Tam Giác long tụ tập thì tuyệt đối không thể bỏ qua.
Cổ Trần nhanh gọn đưa ra quyết định:
- Tiểu Hắc, lập tức mang tất cả Long kỵ theo ta cùng đi xem.
Nói xong, Cổ Trần sải bước ra đại điện.
Hắc Thổ đi theo ra ngoài, cấp tốc rời đi, triệu tập tất cả Long kỵ trong bộ lạc.
Trải qua trận chiến lần trước, vốn có ba nghìn Long kỵ, hiện tại chỉ còn lại hơn hai nghìn, nhưng không thể coi thường.
Trải qua huyết chiến rửa tội, Long kỵ của bộ lạc tuyệt đối là tinh nhuệ trong tinh nhuệ.
- Grao!
Cổ Trần leo lên Bạch Hổ, gầm một tiếng, lao nhanh ra ngoài bộ lạc.
Rầm rập rầm rập!
Bên kia, trên thảo trường, hai nghìn chiến sĩ tinh nhuệ của bộ lạc cưỡi trên các đầu Tam Giác long lao nhanh lên, cỏ khô bay đầy trời phía sau họ.
Cổ Trần hét to một tiếng:
- Đi!
Hắn cưỡi Bạch Hổ dẫn đầu lao ra bộ lạc, hai nghìn Long kỵ rầm rập chạy theo, cùng một tên kỵ binh Sư Thứu lao về phía bắc bộ của bộ lạc, thoạt nhìn biến mất trên bình nguyên mênh mông.
Một đường chạy nhanh, mất mấy tiếng đồng hồ, Cổ Trần rốt cuộc mang theo hai nghìn Long kỵ đi tới khu vực cách xa tám trăm dặm.
Nơi này ở bắc bộ của bộ lạc, cách xa hơn tám trăm dặm, trên bầu trời đang có từng con kỵ binh Sư Thứu bay lượn trên trời, nhìn xuống một khe núi lớn ở bên dưới.
Bên trong tụ tập đông đúc dã cự thú lớn, là Long thú Man Hoang mang long huyết hỗn tạp, Tam Giác long.
Có rất nhiều Tam Giác long, lớn nhỏ tụ tập ở bên trong, hiển nhiên xem nơi này là chỗ sinh sống.
Ầm ầm!
Giây sau, phương xa truyền đến tiếng trầm đục, khói bụi cuồn cuộn, cỏ khô bay đầy.
Không lâu sau, chợt thấy một đội kỵ binh chạy như bay mà đến, người dẫn đầu cưỡi một con Kiếm Xỉ hổ trắng tinh, tựa như bóng trắng vụt qua, tốc độ kinh người.
- Grừ!
Trông thấy đội Long kỵ đến, mấy con kỵ binh Sư Thứu bay lượn trên trời lần lượt lao xuống, đáp xuống trước đội ngũ.
- Tộc trưởng!
Mấy kỵ binh Sư Thứu vẻ mặt kích động nhìn người đến, đúng là Cổ Trần tộc trưởng.
Cổ Trần nhẹ gật đầu, cưỡi Bạch Hổ tiến lên hỏi:
- Tình huống như thế nào, những đầu Tam Giác long đâu?
Một chiến sĩ chỉ hướng khe núi đằng trước, nói:
- Tộc trưởng, ở trong khe núi đằng trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.