Chương 295: Độc Nhãn Cự Nhân
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Đội ngũ này là đội được bộ lạc cử lại đây dụ bắt dã thú, số người khoảng một nghìn, năm trăm Đao Thuẫn thủ cộng thêm năm trăm kỵ binh.
Nhưng bọn họ đang chật vật lui về phía sau, ai nấy lộ vẻ mặt hoảng sợ.
Đùng đùng đùng!
Chỉ thấy trong rừng rậm có một Độc Nhãn cự nhân to bự cất bước đi đến, mỗi một cước đều đạp nát từng cây to, tựa như núi sụp đất nứt khiến người sợ hãi.
- Độc Nhãn cự nhân?
Trên bầu trời, Cổ Trần cưỡi Sư Thứu bay tới thay đổi sắc mặt, hắn không kiềm được giật nảy mình nhìn Độc Nhãn cự nhân ở trước mắt.
Thật sự quá bất ngờ.
Hắn không ngờ rằng dùng thi thể của Thú tộc dụ bắt dã thú sẽ hấp dẫn một Độc Nhãn cự nhân tìm đến.
Độc Nhãn cự nhân này thân hình khổng lồ, cao cỡ mười tám thước, toàn thân cơ bắp màu xám trắng tràn ngập sức mạnh bùng nổ, từng hành động đều dẫn phát đất rung núi chuyển.
Trên trán của nó có một con mắt to phát ra tia sáng màu xanh đậm, lạnh như băng, khát máu, tàn nhẫn, càng có khí thế tràn ngập thô bạo.
Độc Nhãn cự nhân có thân hình và sức mạnh cực kỳ khủng bố, mỗi tội trí thông minh thì rất thấp, giống một kẻ phát dục dị dạng, có một thân thể to bự và sức mạnh khủng bố, nhưng đầu óc thì đơn giản, trí lực rất thấp.
Tức là, Độc Nhãn cự nhân đần mà cực kỳ hung tàn.
Cổ Trần hét to một tiếng:
- Tất cả mọi người rút lui!
Một nghìn chiến sĩ của bộ lạc ở dưới đất giật bắn người, trông thấy tộc trưởng đến liền lộ biểu cảm mừng rỡ.
Nhưng nghe Cổ Trần hạ lệnh rút lui, bọn họ không do dự rút ngay, bọn họ vốn đang lùi về, hiện tại tự nhiên sẽ không tiến lên trước.
Dù sao Độc Nhãn cự nhân cao mười tám thước quá khủng bố, sức mạnh lực lưỡng, quả thực không thể chống lại, từng hành động đều có thể rung chuyển sơn hà.
Răng rắc!
Mảng lớn rừng cây sụp đổ, Độc Nhãn cự nhân từng bước đi đến, hai tay không ngừng đẩy cây cối ngang đường ra, có cây lớn bị nhổ tận gốc ném ở một bên.
Con mắt trên trán Độc Nhãn cự nhân bắn ra tia sáng khát máu, nhìn chằm chằm vô số thi thể Thú nhân chất đống ở bên ngoài.
Các thi thể chồng chất một chỗ, tỏa ra mùi máu nồng nặc để hấp dẫn nhiều dã tú đến, rồi nhóm chiến sĩ của bộ lạc sẽ săn giết mang về.
Dùng thi thể của Thú nhân làm mồi nhử, dụ bắt các loại dã thú, đây là kế hoạch của Cổ Trần, lợi dụng phế vật tăng thêm thu hoạch thịt để ăn của bộ lạc.
Nhưng không ngờ rằng dẫn đến một con mồi to, một Độc Nhãn cự nhân.
- Ủa?
Nhưng rất nhanh, Cổ Trần phát hiện có gì đó kỳ lạ, trên thân thể Độc Nhãn cự nhân có vết thương.
Cổ Trần giương mắt nhìn lên, chợt thấy thân hình màu xám trắng của Độc Nhãn cự nhân giăng đầy miệng vết thương lớn, còn có máu đỏ thắm.
Độc Nhãn cự nhân này bị thương, mà còn rất nghiêm trọng, có vết thương sâu thấy xương, dường như bị móng vuốt sắc bén rạch ra.
- Grao!
Độc Nhãn cự nhân gầm rống, sóng âm cuồn cuộn thổi rừng cây đung đưa rào rào.
Mắt Độc Nhãn cự nhân bắn ra tia hung ác, vươn tay chộp lấy một đống thi thể Thú nhân nhét vào miệng, nhai ngồm ngoàm vài cái đã nuốt xuống.
Nhiều người thấy cảnh này thì sợ hết hồn.
- Ui!
Có chiến sĩ của bộ lạc hoảng sợ giật mình kêu lên:
- Đây là cự nhân sao?
Nhiều người hút ngụm khí, bị hù sợ.
Độc Nhãn cự nhân mười tám thước tràn ngập sức uy hiếp, một nắm tay nhét mấy chục thi thể Thú nhân vào miệng nuốt cái ực, trường hợp khủng bố khiến người rợn tóc gáy.
Dù là Cổ Trần cũng phải thận trọng, không ngừng đánh giá Độc Nhãn cự nhân ở trước mắt, nó hoàn toàn không thèm nhìn bọn họ, ngon lành ăn thi thể của Thú nhân.
Chỗ này có quá nhiều xác Thú nhân, mấy vạn cái xác chất thành đống, tuy đã thu thập máu của Thú nhân nhưng vẫn còn đọng lại mùi máu nồng nặc.
Hai ngày gần đây không chỉ hấp dẫn nhiều dã thú đến, không ngờ rằng hôm nay càng dụ được Độc Nhãn cự nhân đến.
Hèn gì nửa ngày trời không gặp một con dã thú xuất hiện, thì ra là có khí tức của Độc Nhãn cự nhân uy hiếp, chúng nó tự nhiên không dám tới gần.
Độc Nhãn cự nhân phát ra khí tức khủng bố, huyết khí mạnh mẽ khiến người rung động.
Cổ Trần thầm ước lượng, thực lực của Độc Nhãn cự nhân này ít nhất cao hơn Hoán Huyết cảnh, thậm chí rất có thể đã thức tỉnh huyết mạch cổ xưa nào đó.
Cổ Trần lẩm bẩm:
- Cự nhân bình thường ẩn chứa huyết mạch Thái Thản cự nhân, Độc Nhãn cự nhân này khí tức khủng bố, dường như có một loại dao động huyết mạch.
Hắn đã có suy đoán, trong lòng vụt qua các ý nghĩ.
Nên giết hay không?
Nhưng bọn họ đang chật vật lui về phía sau, ai nấy lộ vẻ mặt hoảng sợ.
Đùng đùng đùng!
Chỉ thấy trong rừng rậm có một Độc Nhãn cự nhân to bự cất bước đi đến, mỗi một cước đều đạp nát từng cây to, tựa như núi sụp đất nứt khiến người sợ hãi.
- Độc Nhãn cự nhân?
Trên bầu trời, Cổ Trần cưỡi Sư Thứu bay tới thay đổi sắc mặt, hắn không kiềm được giật nảy mình nhìn Độc Nhãn cự nhân ở trước mắt.
Thật sự quá bất ngờ.
Hắn không ngờ rằng dùng thi thể của Thú tộc dụ bắt dã thú sẽ hấp dẫn một Độc Nhãn cự nhân tìm đến.
Độc Nhãn cự nhân này thân hình khổng lồ, cao cỡ mười tám thước, toàn thân cơ bắp màu xám trắng tràn ngập sức mạnh bùng nổ, từng hành động đều dẫn phát đất rung núi chuyển.
Trên trán của nó có một con mắt to phát ra tia sáng màu xanh đậm, lạnh như băng, khát máu, tàn nhẫn, càng có khí thế tràn ngập thô bạo.
Độc Nhãn cự nhân có thân hình và sức mạnh cực kỳ khủng bố, mỗi tội trí thông minh thì rất thấp, giống một kẻ phát dục dị dạng, có một thân thể to bự và sức mạnh khủng bố, nhưng đầu óc thì đơn giản, trí lực rất thấp.
Tức là, Độc Nhãn cự nhân đần mà cực kỳ hung tàn.
Cổ Trần hét to một tiếng:
- Tất cả mọi người rút lui!
Một nghìn chiến sĩ của bộ lạc ở dưới đất giật bắn người, trông thấy tộc trưởng đến liền lộ biểu cảm mừng rỡ.
Nhưng nghe Cổ Trần hạ lệnh rút lui, bọn họ không do dự rút ngay, bọn họ vốn đang lùi về, hiện tại tự nhiên sẽ không tiến lên trước.
Dù sao Độc Nhãn cự nhân cao mười tám thước quá khủng bố, sức mạnh lực lưỡng, quả thực không thể chống lại, từng hành động đều có thể rung chuyển sơn hà.
Răng rắc!
Mảng lớn rừng cây sụp đổ, Độc Nhãn cự nhân từng bước đi đến, hai tay không ngừng đẩy cây cối ngang đường ra, có cây lớn bị nhổ tận gốc ném ở một bên.
Con mắt trên trán Độc Nhãn cự nhân bắn ra tia sáng khát máu, nhìn chằm chằm vô số thi thể Thú nhân chất đống ở bên ngoài.
Các thi thể chồng chất một chỗ, tỏa ra mùi máu nồng nặc để hấp dẫn nhiều dã tú đến, rồi nhóm chiến sĩ của bộ lạc sẽ săn giết mang về.
Dùng thi thể của Thú nhân làm mồi nhử, dụ bắt các loại dã thú, đây là kế hoạch của Cổ Trần, lợi dụng phế vật tăng thêm thu hoạch thịt để ăn của bộ lạc.
Nhưng không ngờ rằng dẫn đến một con mồi to, một Độc Nhãn cự nhân.
- Ủa?
Nhưng rất nhanh, Cổ Trần phát hiện có gì đó kỳ lạ, trên thân thể Độc Nhãn cự nhân có vết thương.
Cổ Trần giương mắt nhìn lên, chợt thấy thân hình màu xám trắng của Độc Nhãn cự nhân giăng đầy miệng vết thương lớn, còn có máu đỏ thắm.
Độc Nhãn cự nhân này bị thương, mà còn rất nghiêm trọng, có vết thương sâu thấy xương, dường như bị móng vuốt sắc bén rạch ra.
- Grao!
Độc Nhãn cự nhân gầm rống, sóng âm cuồn cuộn thổi rừng cây đung đưa rào rào.
Mắt Độc Nhãn cự nhân bắn ra tia hung ác, vươn tay chộp lấy một đống thi thể Thú nhân nhét vào miệng, nhai ngồm ngoàm vài cái đã nuốt xuống.
Nhiều người thấy cảnh này thì sợ hết hồn.
- Ui!
Có chiến sĩ của bộ lạc hoảng sợ giật mình kêu lên:
- Đây là cự nhân sao?
Nhiều người hút ngụm khí, bị hù sợ.
Độc Nhãn cự nhân mười tám thước tràn ngập sức uy hiếp, một nắm tay nhét mấy chục thi thể Thú nhân vào miệng nuốt cái ực, trường hợp khủng bố khiến người rợn tóc gáy.
Dù là Cổ Trần cũng phải thận trọng, không ngừng đánh giá Độc Nhãn cự nhân ở trước mắt, nó hoàn toàn không thèm nhìn bọn họ, ngon lành ăn thi thể của Thú nhân.
Chỗ này có quá nhiều xác Thú nhân, mấy vạn cái xác chất thành đống, tuy đã thu thập máu của Thú nhân nhưng vẫn còn đọng lại mùi máu nồng nặc.
Hai ngày gần đây không chỉ hấp dẫn nhiều dã thú đến, không ngờ rằng hôm nay càng dụ được Độc Nhãn cự nhân đến.
Hèn gì nửa ngày trời không gặp một con dã thú xuất hiện, thì ra là có khí tức của Độc Nhãn cự nhân uy hiếp, chúng nó tự nhiên không dám tới gần.
Độc Nhãn cự nhân phát ra khí tức khủng bố, huyết khí mạnh mẽ khiến người rung động.
Cổ Trần thầm ước lượng, thực lực của Độc Nhãn cự nhân này ít nhất cao hơn Hoán Huyết cảnh, thậm chí rất có thể đã thức tỉnh huyết mạch cổ xưa nào đó.
Cổ Trần lẩm bẩm:
- Cự nhân bình thường ẩn chứa huyết mạch Thái Thản cự nhân, Độc Nhãn cự nhân này khí tức khủng bố, dường như có một loại dao động huyết mạch.
Hắn đã có suy đoán, trong lòng vụt qua các ý nghĩ.
Nên giết hay không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.