Chương 296: Giết Hay Tha?
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Độc Nhãn cự nhân đột nhiên xông ra, lo nhai thi thể Thú nhân, khiến trong lòng Cổ Trần có nhiều ý tưởng.
Là giết hay tha?
Nếu như giết có thể đạt được một cái xác Độc Nhãn cự nhân, còn lấy được máu mạnh mẽ quý giá trong người cự nhân, hay thậm chí là sức mạnh huyết mạch.
Toàn thân cự nhân đều là bảo bối, nhưng có thể bứt nó mang về thuần phục không?
Phải biết rằng, một cự nhân cường đại mà trí lực cực thấp là tay đấm tuyệt vời, hay là khổ sai, bắt về thuần phục sẽ có tác dụng lớn hơn.
- Các ngươi lui về phía sau.
Nhìn Độc Nhãn cự nhân chộp từng nắm thi thể Thú nhân bỏ vào miệng, Cổ Trần trong lòng làm ra quyết định, bắt nó về.
Cổ Trần vừa dứt lời đã từ trên người Sư Thứu nhảy xuống, lao về phía Độc Nhãn cự nhân đang ăn cơm.
- Grao!
Cổ Trần hành động lập tức kinh động Độc Nhãn cự nhân, nó há mồm rống hướng hắn, mồm đầy máu thịt, mùi tanh xộc vào mũi.
Thấy điều này, Cổ Trần không kiềm được thầm mắng một tiếng:
- Chết tiệt!
Cự nhân này quá kinh dị, trong miệng tràn đầy thi thể Thú nhân bị nhai nát, vô cùng khủng bố.
Vèo!
Giây sau, Độc Nhãn cự nhân nâng lên một bàn tay vỗ về phía Cổ Trần, động tác như chụp ruồi.
Đối diện bàn tay khủng bố của Độc Nhãn cự nhân, Cổ Trần hơi tái mặt, không ngốc nghếch cứng rắn đỡ mà là xoay người rơi nhanh xuống, né qua.
- Grao!
Độc Nhãn cự nhân nổi giận, Cổ Trần đến gần đã chọc giận nó, xem hắn như kẻ địch đến giành ăn với nó, dứt khoát đứng lên vỗ tay xuống.
Vang tiếng nổ điếc tai, đất đai nổ tung, bị Độc Nhãn cự nhân vỗ ra một hố to.
Sức lực mạnh mẽ khiến người nghe sợ hãi, dù là Cổ Trần cũng không muốn cứng rắn đỡ.
Cổ Trần nhanh nhẹn rơi xuống đất, há mồm hét lớn làm bốn phía rung rinh:
- To con, ngươi ăn đồ của ta thì phải thần phục ta!
- Grao!
Độc Nhãn cự nhân gầm lên, giống như bị chọc giận, nó nhấc chân lên giẫm mạnh xuống, muốn đạp chết con sâu nhỏ bé này.
Nhìn bàn chân to lớn giẫm xuống, Cổ Trần híp mắt lại, không né không tránh, từ đầu tới chân tràn ngập ánh sáng Thanh Đồng.
- Thanh Đồng bí giáp!
Cùng với tiếng quát khẽ, trên người Cổ Trần phát ra tiếng leng keng, Thanh Đồng chảy xuôi, cấp tốc bao bọc thân hình biến lớn, hắn nặng nề đứng thẳng dậy.
Ầm!
Một cánh tay Thanh Đồng to lớn giơ lên, chộp lấy chân Độc Nhãn cự nhân đẩy mạnh, cứng rắn đẩy ra thân thể cao lớn kia.
- Grao!
Độc Nhãn cự nhân loạng choạng lui về phía sau, một con mắt bắn ra tia sáng tàn bạo gắt gao nhìn chằm chằm Thanh Đồng cự nhân đột nhiên hiện ra ở trước mắt nó.
Độc Nhãn cự nhân ngơ ngác ngờ nghệch, dường như không hiểu tại sao một con sâu nhỏ đột nhiên biến thành cự nhân không thua gì nó?
Một Thanh Đồng cự nhân đứng đó, vô cùng to lớn, thân hình Thanh Đồng cao mười chín thước, khổng lồ còn hơn lúc trước cao mười lăm thước.
Bởi vì lần này chữa trị Thanh Đồng bí giáp lại hao phí nhiều Thanh Đồng, khiến Thanh Đồng bí giáp nâng cao thêm một bậc, khi biến hình thì cao mười chín thước, kích thích thị giác mãnh liệt.
Cổ Trần biến Thanh Đồng thành cự nhân, hai mắt tỏa ra ánh sáng xanh, âm thanh vang dội truyền khắp phạm vi mấy chục dặm:
- Thần phục ta!
- Grao!
Nhưng Độc Nhãn cự nhân lại điên tiết, trong một con mắt lộ ra sát khí thô bạo, không nói không rằng xông lên tung nắm đấm.
- Tìm cái chết, nếu ngươi không phục, vậy đánh tới khi nào ngươi phục!
Cổ Trần thầm giận, vung một tay co thành nắm đấm đánh ra cú đấm cứng rắn không gì sánh bằng.
Đùng!
Nắm tay của hai cự nhân va chạm, nháy mắt truyền ra tiếng vang như sấm nổ, cực kỳ trầm đục, nhiều người ở phía xa bị chấn đầu váng mắt hoa, suýt chút xỉu tại chỗ.
Ầm ầm!
Ngay sau đó, một luồng sóng khí mạnh mẽ khuếch tán, từng vòng sóng gợn cuốn lấy khói bụi cuồn cộn kích động tám phương.
Ầm! Ầm! Ầm!
Trong khói bụi, hai cự nhân va chạm, kịch liệt ẩu đả.
Hai người một đấm một chiêu đều ẩn chứa sức phá hoại khủng bố, đánh vào người đối phương phát ra tiếng nổ như sấm rền, đinh tai nhức óc.
Đùng!
Độc Nhãn cự nhân gầm lên, thân thể loạng choạng lui về phía sau, đạp vỡ núi rừng, bị Cổ Trần một đấm đánh cho lảo đảo thụt lùi, mắt lộ tia hung ác.
Cổ Trần quát to:
- Có phục hay không?
Hắn hóa thân Thanh Đồng cự nhân sải bước đi nhanh, vung cánh tay, nắm đấm nhanh như tia chớp đánh vào lồng ngực Độc Nhãn cự nhân.
Vang tiếng nổ, lại một đấm đánh tới, Độc Nhãn cự nhân gầm rú hét thảm, thân hình ầm ầm ngã xuống đất, đè gãy mảng lớn rừng cây.
- Thần phục!
Một tiếng quát lớn, Cổ Trần giẫm lên người Độc Nhãn cự nhân, sức lực mạnh mẽ làm núi rừng rung chuyển, khói bụi cuồn cuộn tàn phá.
Độc Nhãn cự nhân giận dữ gầm lên:
- Grao!
Nó gồng sức giãy giụa, hai tay ôm chân Cổ Trần muốn hất hắn đi, tiếc rằng sức mạnh của Thanh Đồng cự nhân quá khủng bố.
Là giết hay tha?
Nếu như giết có thể đạt được một cái xác Độc Nhãn cự nhân, còn lấy được máu mạnh mẽ quý giá trong người cự nhân, hay thậm chí là sức mạnh huyết mạch.
Toàn thân cự nhân đều là bảo bối, nhưng có thể bứt nó mang về thuần phục không?
Phải biết rằng, một cự nhân cường đại mà trí lực cực thấp là tay đấm tuyệt vời, hay là khổ sai, bắt về thuần phục sẽ có tác dụng lớn hơn.
- Các ngươi lui về phía sau.
Nhìn Độc Nhãn cự nhân chộp từng nắm thi thể Thú nhân bỏ vào miệng, Cổ Trần trong lòng làm ra quyết định, bắt nó về.
Cổ Trần vừa dứt lời đã từ trên người Sư Thứu nhảy xuống, lao về phía Độc Nhãn cự nhân đang ăn cơm.
- Grao!
Cổ Trần hành động lập tức kinh động Độc Nhãn cự nhân, nó há mồm rống hướng hắn, mồm đầy máu thịt, mùi tanh xộc vào mũi.
Thấy điều này, Cổ Trần không kiềm được thầm mắng một tiếng:
- Chết tiệt!
Cự nhân này quá kinh dị, trong miệng tràn đầy thi thể Thú nhân bị nhai nát, vô cùng khủng bố.
Vèo!
Giây sau, Độc Nhãn cự nhân nâng lên một bàn tay vỗ về phía Cổ Trần, động tác như chụp ruồi.
Đối diện bàn tay khủng bố của Độc Nhãn cự nhân, Cổ Trần hơi tái mặt, không ngốc nghếch cứng rắn đỡ mà là xoay người rơi nhanh xuống, né qua.
- Grao!
Độc Nhãn cự nhân nổi giận, Cổ Trần đến gần đã chọc giận nó, xem hắn như kẻ địch đến giành ăn với nó, dứt khoát đứng lên vỗ tay xuống.
Vang tiếng nổ điếc tai, đất đai nổ tung, bị Độc Nhãn cự nhân vỗ ra một hố to.
Sức lực mạnh mẽ khiến người nghe sợ hãi, dù là Cổ Trần cũng không muốn cứng rắn đỡ.
Cổ Trần nhanh nhẹn rơi xuống đất, há mồm hét lớn làm bốn phía rung rinh:
- To con, ngươi ăn đồ của ta thì phải thần phục ta!
- Grao!
Độc Nhãn cự nhân gầm lên, giống như bị chọc giận, nó nhấc chân lên giẫm mạnh xuống, muốn đạp chết con sâu nhỏ bé này.
Nhìn bàn chân to lớn giẫm xuống, Cổ Trần híp mắt lại, không né không tránh, từ đầu tới chân tràn ngập ánh sáng Thanh Đồng.
- Thanh Đồng bí giáp!
Cùng với tiếng quát khẽ, trên người Cổ Trần phát ra tiếng leng keng, Thanh Đồng chảy xuôi, cấp tốc bao bọc thân hình biến lớn, hắn nặng nề đứng thẳng dậy.
Ầm!
Một cánh tay Thanh Đồng to lớn giơ lên, chộp lấy chân Độc Nhãn cự nhân đẩy mạnh, cứng rắn đẩy ra thân thể cao lớn kia.
- Grao!
Độc Nhãn cự nhân loạng choạng lui về phía sau, một con mắt bắn ra tia sáng tàn bạo gắt gao nhìn chằm chằm Thanh Đồng cự nhân đột nhiên hiện ra ở trước mắt nó.
Độc Nhãn cự nhân ngơ ngác ngờ nghệch, dường như không hiểu tại sao một con sâu nhỏ đột nhiên biến thành cự nhân không thua gì nó?
Một Thanh Đồng cự nhân đứng đó, vô cùng to lớn, thân hình Thanh Đồng cao mười chín thước, khổng lồ còn hơn lúc trước cao mười lăm thước.
Bởi vì lần này chữa trị Thanh Đồng bí giáp lại hao phí nhiều Thanh Đồng, khiến Thanh Đồng bí giáp nâng cao thêm một bậc, khi biến hình thì cao mười chín thước, kích thích thị giác mãnh liệt.
Cổ Trần biến Thanh Đồng thành cự nhân, hai mắt tỏa ra ánh sáng xanh, âm thanh vang dội truyền khắp phạm vi mấy chục dặm:
- Thần phục ta!
- Grao!
Nhưng Độc Nhãn cự nhân lại điên tiết, trong một con mắt lộ ra sát khí thô bạo, không nói không rằng xông lên tung nắm đấm.
- Tìm cái chết, nếu ngươi không phục, vậy đánh tới khi nào ngươi phục!
Cổ Trần thầm giận, vung một tay co thành nắm đấm đánh ra cú đấm cứng rắn không gì sánh bằng.
Đùng!
Nắm tay của hai cự nhân va chạm, nháy mắt truyền ra tiếng vang như sấm nổ, cực kỳ trầm đục, nhiều người ở phía xa bị chấn đầu váng mắt hoa, suýt chút xỉu tại chỗ.
Ầm ầm!
Ngay sau đó, một luồng sóng khí mạnh mẽ khuếch tán, từng vòng sóng gợn cuốn lấy khói bụi cuồn cộn kích động tám phương.
Ầm! Ầm! Ầm!
Trong khói bụi, hai cự nhân va chạm, kịch liệt ẩu đả.
Hai người một đấm một chiêu đều ẩn chứa sức phá hoại khủng bố, đánh vào người đối phương phát ra tiếng nổ như sấm rền, đinh tai nhức óc.
Đùng!
Độc Nhãn cự nhân gầm lên, thân thể loạng choạng lui về phía sau, đạp vỡ núi rừng, bị Cổ Trần một đấm đánh cho lảo đảo thụt lùi, mắt lộ tia hung ác.
Cổ Trần quát to:
- Có phục hay không?
Hắn hóa thân Thanh Đồng cự nhân sải bước đi nhanh, vung cánh tay, nắm đấm nhanh như tia chớp đánh vào lồng ngực Độc Nhãn cự nhân.
Vang tiếng nổ, lại một đấm đánh tới, Độc Nhãn cự nhân gầm rú hét thảm, thân hình ầm ầm ngã xuống đất, đè gãy mảng lớn rừng cây.
- Thần phục!
Một tiếng quát lớn, Cổ Trần giẫm lên người Độc Nhãn cự nhân, sức lực mạnh mẽ làm núi rừng rung chuyển, khói bụi cuồn cuộn tàn phá.
Độc Nhãn cự nhân giận dữ gầm lên:
- Grao!
Nó gồng sức giãy giụa, hai tay ôm chân Cổ Trần muốn hất hắn đi, tiếc rằng sức mạnh của Thanh Đồng cự nhân quá khủng bố.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.