Chương 375: Tiểu Thạch Vương
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Hành động đó khiến Cổ Trần cau mày, đám người đó không tấn công, chẳng lẽ chờ quân đoàn dị tộc khác đến?
Nếu vậy thì không được, nếu dị tộc hợp sức với nhau thì bản thân Cổ Trần cũng sẽ hơi nguy hiểm, càng miễn bàn tới bộ lạc.
“Không xông lên thì mình giết ra ngoài!”
Cổ Trần quắc mắt nhìn, trong lòng lập tức quyết định, chủ động xuất kích giết ra ngoài.
- Long kỵ nghe lệnh, theo ta ra khỏi thành, dập tắt nhuệ khí của Thạch tộc!
Vừa dứt lời, Cổ Trần trực tiếp xoay người cưỡi lên Bạch Hổ, tay cầm Thanh Đồng chiến thương lao nhanh xuống thành, Hắc Thổ đã sẵn sàng từ lâu lập tức mang theo một vạn Long kỵ rầm rập chạy tới.
Cổ Trần hét to một tiếng:
- Mở cửa thành, theo ta giết địch!
Cửa Thanh Đồng thành ầm ầm mở ra, Cổ Trần cưỡi Bạch Hổ đi đầu, mang theo một vạn Long kỵ giống như cơn lũ tuôn ra khỏi cửa thành, giết hướng đại quân Thạch tộc ở bên ngoài.
Ầm ầm!
Cửa thành mở ra, dòng lũ chảy xiết tràn ra.
Cổ Trần cưỡi Bạch Hổ nhảy ra, một vạn Long kỵ ầm ầm theo sau giết ra, lập tức kinh động quân đoàn Thạch tộc ở bên ngoài đang muốn lui sang một bên.
- Dám xông ra ngoài?
Thạch Thiên khá bất ngờ, ngạc nhiên nghi ngờ đánh giá đội kỵ binh Nhân tộc lao ra từ cửa thành.
Chẳng những Thạch Thiên bất ngờ, đám người ở trên đỉnh núi không xa lặng lẽ quan sát cũng rất ngoài ý muốn.
Đỉnh núi, thiếu nữ Kim tộc kinh ngạc hỏi:
- Điện hạ, đội Nhân tộc quá cuồng vọng thì phải?
Thanh niên Kim tộc ở một bên híp mắt, đôi mắt màu hoàng kim nhạt lấp lóe nhìn chằm chằm một vạn Long kỵ xông ra ngoài thành.
Người cầm đầu chính là Cổ Trần, bóng dáng hắn lọt vào đáy mắt của thanh niên Kim tộc, trong đôi mắt vàng lộ chút tò mò và ngạc nhiên.
Nhân tộc thấp kém, nhỏ yếu đã là điều được công nhận.
Nhưng chưa từng thấy Nhân tộc cứng rắn quả quyết như vậy, xem tình huống thì hình như chủ động lao thẳng vào chỗ Thạch tộc, chẳng khác nào muốn chết.
Khóe môi thanh niên Kim tộc cong lên nụ cười lạnh, trong mắt lộ ra sát ý:
- Thú vị, người này, bản điện hạ muốn.
Hắn đã để mắt tới thanh niên Nhân tộc Cổ Trần này, cảm giác khá thú vị.
Trong lòng của hắn quyết định, tự mình bắt Cổ Trần về, luyện dược, không chừng sẽ nấu được một đỉnh đại dược.
Phía dưới, Thạch Thiên mặt lạnh lùng, điều khiển Hổ giao nhìn thẳng Cổ Trần, một luồng sát ý tràn ngập, khiến người ta cảm giác lạnh thấu xương.
- Nhân tộc cuồng vọng, ngươi đang tìm chết!
Keng!
Tay Thạch Thiên cầm Thạch mâu, phong mang chỉ hướng Cổ Trần, quát to:
- Kỵ binh Thạch tộc, theo bản điện hạ nghiền nát những Nhân tộc cuồng vọng tự đại này!
Ầm!
Một vạn kỵ binh Thạch tộc hành động, theo Thạch Thiên tăng tốc độ, tổ chức xung phong thẳng hướng một vạn kỵ binh Nhân tộc phía đối diện.
Đám Thạch tộc này vạm vỡ khỏe mạnh, toàn thân tỏa ra sương mù u ám, theo sự chỉ huy của Thạch Thiên, tất cả như một chỉnh thể, khí thế ngút trời.
Mỗi kỵ binh Thạch tộc có ít nhất tu vi và sức mạnh Tôi Thể ngũ thành, sức chiến đấu cường đại, kết hợp với nhau hình thành một chỉnh thể thì càng cực kỳ mạnh mẽ.
- Hiệp lộ tương phùng dũng giả thắng, giết!
Phía đối diện, mắt Cổ Trần sáng rực, sát ý cuồn cuộn, cưỡi Bạch Hổ đột nhiên tăng tốc, Thanh Đồng chiến thương trong tay rung bần bật, phong mang xé rách không khí, một thương đâm xuyên qua.
- Giết!
Hai bóng người tốc độ cực nhanh, bỏ lại kỵ binh phe mình ở sau lưng, một người cưỡi Hổ giao, một người cưỡi Bạch Hổ, trong nháy mắt đụng vào nhau.
Leng keng một tiếng, đốm lửa nhỏ vẩy ra.
Một luồng sóng khí mạnh mẽ khuếch tán, chợt nghe một tiếng bùm, động đất, bụi mù cuồn cuộn bốc lên cao một trăm thước.
Trong bụi mù, hai bóng người va chạm kịch liệt, mũi thương va chạm, đường thương sau càng nhanh hơn, biến ra từng đợt tàn ảnh.
Ầm!
Đột nhiên một tiếng vang trầm đục, hai người cùng nhau lui lại.
- Ngươi, không tệ!
Thạch Thiên kinh ngạc, khen ngợi nhìn Cổ Trần, mắt bắn ra tia sáng nóng cháy.
Thanh niên Nhân tộc này thực lực cường đại, vừa rồi va chạm đợt đầu, Thạch Thiên cảm nhận được áp lực mạnh từ đối phương.
Điều này khiến Thạch Thiên rất vui mừng, quyết tâm bắt được Nhân tộc này, sức lực và huyết khí mạnh mẽ như thế, tuyệt đối có thể dùng để luyện bảo dược.
Thạch Thiên lạnh lùng hét lớn, đằng đằng sát khí nhìn Cổ Trần:
- Bắt giữ ngươi luyện dược!
Cổ Trần mặt không biểu cảm, khinh thường nói:
- Nói khoác mà không biết ngượng, hôm nay chém ngươi, hôm khác dẫn dắt đại quân Nhân tộc san bằng Thạch tộc các ngươi!
- Ngông cuồng!
Thạch Thiên tức giận bật cười, tiểu tử Nhân tộc này quá ngông cuồng.
Thạch Thiên nhảy lên cao, toàn thân tỏa ra vô cùng uy áp, rốt cục không giữ lại tu vi cường đại nữa, thả ra ngoài.
Nếu vậy thì không được, nếu dị tộc hợp sức với nhau thì bản thân Cổ Trần cũng sẽ hơi nguy hiểm, càng miễn bàn tới bộ lạc.
“Không xông lên thì mình giết ra ngoài!”
Cổ Trần quắc mắt nhìn, trong lòng lập tức quyết định, chủ động xuất kích giết ra ngoài.
- Long kỵ nghe lệnh, theo ta ra khỏi thành, dập tắt nhuệ khí của Thạch tộc!
Vừa dứt lời, Cổ Trần trực tiếp xoay người cưỡi lên Bạch Hổ, tay cầm Thanh Đồng chiến thương lao nhanh xuống thành, Hắc Thổ đã sẵn sàng từ lâu lập tức mang theo một vạn Long kỵ rầm rập chạy tới.
Cổ Trần hét to một tiếng:
- Mở cửa thành, theo ta giết địch!
Cửa Thanh Đồng thành ầm ầm mở ra, Cổ Trần cưỡi Bạch Hổ đi đầu, mang theo một vạn Long kỵ giống như cơn lũ tuôn ra khỏi cửa thành, giết hướng đại quân Thạch tộc ở bên ngoài.
Ầm ầm!
Cửa thành mở ra, dòng lũ chảy xiết tràn ra.
Cổ Trần cưỡi Bạch Hổ nhảy ra, một vạn Long kỵ ầm ầm theo sau giết ra, lập tức kinh động quân đoàn Thạch tộc ở bên ngoài đang muốn lui sang một bên.
- Dám xông ra ngoài?
Thạch Thiên khá bất ngờ, ngạc nhiên nghi ngờ đánh giá đội kỵ binh Nhân tộc lao ra từ cửa thành.
Chẳng những Thạch Thiên bất ngờ, đám người ở trên đỉnh núi không xa lặng lẽ quan sát cũng rất ngoài ý muốn.
Đỉnh núi, thiếu nữ Kim tộc kinh ngạc hỏi:
- Điện hạ, đội Nhân tộc quá cuồng vọng thì phải?
Thanh niên Kim tộc ở một bên híp mắt, đôi mắt màu hoàng kim nhạt lấp lóe nhìn chằm chằm một vạn Long kỵ xông ra ngoài thành.
Người cầm đầu chính là Cổ Trần, bóng dáng hắn lọt vào đáy mắt của thanh niên Kim tộc, trong đôi mắt vàng lộ chút tò mò và ngạc nhiên.
Nhân tộc thấp kém, nhỏ yếu đã là điều được công nhận.
Nhưng chưa từng thấy Nhân tộc cứng rắn quả quyết như vậy, xem tình huống thì hình như chủ động lao thẳng vào chỗ Thạch tộc, chẳng khác nào muốn chết.
Khóe môi thanh niên Kim tộc cong lên nụ cười lạnh, trong mắt lộ ra sát ý:
- Thú vị, người này, bản điện hạ muốn.
Hắn đã để mắt tới thanh niên Nhân tộc Cổ Trần này, cảm giác khá thú vị.
Trong lòng của hắn quyết định, tự mình bắt Cổ Trần về, luyện dược, không chừng sẽ nấu được một đỉnh đại dược.
Phía dưới, Thạch Thiên mặt lạnh lùng, điều khiển Hổ giao nhìn thẳng Cổ Trần, một luồng sát ý tràn ngập, khiến người ta cảm giác lạnh thấu xương.
- Nhân tộc cuồng vọng, ngươi đang tìm chết!
Keng!
Tay Thạch Thiên cầm Thạch mâu, phong mang chỉ hướng Cổ Trần, quát to:
- Kỵ binh Thạch tộc, theo bản điện hạ nghiền nát những Nhân tộc cuồng vọng tự đại này!
Ầm!
Một vạn kỵ binh Thạch tộc hành động, theo Thạch Thiên tăng tốc độ, tổ chức xung phong thẳng hướng một vạn kỵ binh Nhân tộc phía đối diện.
Đám Thạch tộc này vạm vỡ khỏe mạnh, toàn thân tỏa ra sương mù u ám, theo sự chỉ huy của Thạch Thiên, tất cả như một chỉnh thể, khí thế ngút trời.
Mỗi kỵ binh Thạch tộc có ít nhất tu vi và sức mạnh Tôi Thể ngũ thành, sức chiến đấu cường đại, kết hợp với nhau hình thành một chỉnh thể thì càng cực kỳ mạnh mẽ.
- Hiệp lộ tương phùng dũng giả thắng, giết!
Phía đối diện, mắt Cổ Trần sáng rực, sát ý cuồn cuộn, cưỡi Bạch Hổ đột nhiên tăng tốc, Thanh Đồng chiến thương trong tay rung bần bật, phong mang xé rách không khí, một thương đâm xuyên qua.
- Giết!
Hai bóng người tốc độ cực nhanh, bỏ lại kỵ binh phe mình ở sau lưng, một người cưỡi Hổ giao, một người cưỡi Bạch Hổ, trong nháy mắt đụng vào nhau.
Leng keng một tiếng, đốm lửa nhỏ vẩy ra.
Một luồng sóng khí mạnh mẽ khuếch tán, chợt nghe một tiếng bùm, động đất, bụi mù cuồn cuộn bốc lên cao một trăm thước.
Trong bụi mù, hai bóng người va chạm kịch liệt, mũi thương va chạm, đường thương sau càng nhanh hơn, biến ra từng đợt tàn ảnh.
Ầm!
Đột nhiên một tiếng vang trầm đục, hai người cùng nhau lui lại.
- Ngươi, không tệ!
Thạch Thiên kinh ngạc, khen ngợi nhìn Cổ Trần, mắt bắn ra tia sáng nóng cháy.
Thanh niên Nhân tộc này thực lực cường đại, vừa rồi va chạm đợt đầu, Thạch Thiên cảm nhận được áp lực mạnh từ đối phương.
Điều này khiến Thạch Thiên rất vui mừng, quyết tâm bắt được Nhân tộc này, sức lực và huyết khí mạnh mẽ như thế, tuyệt đối có thể dùng để luyện bảo dược.
Thạch Thiên lạnh lùng hét lớn, đằng đằng sát khí nhìn Cổ Trần:
- Bắt giữ ngươi luyện dược!
Cổ Trần mặt không biểu cảm, khinh thường nói:
- Nói khoác mà không biết ngượng, hôm nay chém ngươi, hôm khác dẫn dắt đại quân Nhân tộc san bằng Thạch tộc các ngươi!
- Ngông cuồng!
Thạch Thiên tức giận bật cười, tiểu tử Nhân tộc này quá ngông cuồng.
Thạch Thiên nhảy lên cao, toàn thân tỏa ra vô cùng uy áp, rốt cục không giữ lại tu vi cường đại nữa, thả ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.