Chương 63: Hắc Ám Hoàng Vĩ (2)
Trần Khiết Hào
06/10/2022
Chương 61: Hắc Ám Hoàng Vĩ (2)
Rắc rắc rắc...
Hoàng Vĩ bẻ gãy đôi một con thỏ Skeleton (Undead ở dạng xương) ngay khi nó nhảy lên định tấn công hắn. Nhưng nó vẫn chưa gục hẳn mà vẫn còn bất chấp tấn công dù cho đã mất nửa thân dưới, hắn phải đập nát hộp sọ thành bột vụn con quái vật mới chịu dừng lại.
Chưa dừng lại ở đó, Hắn vừa xử lý xong con thỏ xương thì lại bị tấn công bởi một đợt ba con Goblin Skeleton khác. Sở dĩ Hoàng Vĩ nhận biết được chúng là Goblin đơn giản vì cấu trúc xương rất dễ nhận ra: lùn, răng nhọn, hộp sọ nhỏ bé,...
"Mẹ nó, hết đứa này đến đứa khác!" Hoàng Vĩ chửi thề, lũ ruồi nhặng này đeo bám hắn liên tục bảo sao không khó chịu cho được chứ.
Bằng tốc độ nhanh nhất Hoàng Vĩ tung cước đã vỡ sọ một lúc ba con quái xương, còn không quên bồi thêm một mồi lửa thiêu rụi chúng nó.
Tuy nhiên, vừa diệt xong đám này thì lại có một đám khác kéo tới. Không còn cách nào khác, Hoàng Vĩ phải vừa di chuyển vừa chống trả liên tục.
Đáng lẽ Hoàng Vĩ có thể dùng "Bay lượn" để thoát khỏi truy đuổi, nhưng mấy con quái xương chui lên từ dưới đất không chỉ đông đảo mà còn có vài con chim có khả năng bay nữa. Đang lúc tự hỏi tại sao lũ chim này bay được với cái cánh không có lấy một tí thịt hay lông đó thì hắn đã bị chúng ép trở lại xuống đất rồi, Hoàng Vĩ không có kinh nghiệm chiến đấu trên không nên hắn không thể mạo hiểm.
"Thông Tuệ, tính toán xem có tất cả bao nhiêu Skeleton đang ở đây!"
[ Báo cáo, theo như phân tích thì có tất cả 12.496 con Skeleton đang di chuyển trong mê cung. Đó là còn chưa tính tới số lượng bạn vừa tiêu diệt và đang bay lởn vởn phía trên. ]
Hoàng Vĩ ngước mặt lên trần phòng, hắn nhìn thấy toàn là hài cốt của chim chóc và dơi, thậm chí còn có vài con Wyvern (Phi Long: Loài rồng nhỏ, có hai chi trước là cánh. Không thể phun lửa) bay lúc nhúc kín cả khoảng không. Xem ra hắn đành phải từ bỏ việc đột kích trên không thôi!
"Chết tiệt, đây đã là viên thứ ba rồi!" Hoàng Vĩ nghiến răng bóp nát viên Đá sinh mệnh, toàn bộ năng lượng được nạp đầy 100%.
"Tuy giết lũ này cũng nhận được kha khá điểm kinh nghiệm, nhưng năng lượng tiêu hao nhanh quá!"
Việc farm Skeleton đã giúp Hoàng Vĩ từ cấp 4 lên thẳng cấp 7.
[ Bảng trạng thái
Tên: Hoàng Vĩ
Tuổi: 21
Cấp: 7
Kinh nghiệm: 0280/5500
Năng lượng: 1000/1000
Kĩ năng: Lá chắn năng lượng (5); Vòng tròn ma pháp (0); Giám định (0); Hấp thụ năng lượng (0); Hỏa cầu (5); Tường lửa (5); Cột lửa (5); Hỏa nguyền (5); Phong bộ (5); Gió cắt (5); Khiên gió bảo hộ (5); Lốc gió (5); Bay lượn (5); Bộc Phá quyền (30); Giáp năng lượng toàn thân (50). ]
Có thể thấy chỉ số năng lượng của hắn đã chạm mốc 1000, kinh nghiệm cũng đã trên 5000 điểm. Sau này muốn lên cấp sẽ ngày càng khó khăn hơn.
"Ngươi sơ hở rồi!"
"Cái gì?"
Xoẹt
Bất thình lình Thiểm Vong dịch chuyển tới ngay phía sau lưng Hoàng Vĩ. Đến khi hắn kịp phản ứng thì đã muộn, gã Cốt Yêu trực tiếp lướt tới, trên tay cầm một thanh đoản kiếm cắt một nhát chuẩn xác vào ngay phần bụng không có giáp bảo vệ. Máu của Hoàng Vĩ phun ra, cơn đau đột ngột đó khiến hắn mém nữa là gục xuống.
"Làm thế nào... Tại sao Lá chắn Mana không có tác dụng?" Hoàng Vĩ bất ngờ, đòn vừa rồi không hề bị cản lại bởi lá chắn. Hắn chỉ may mắn khi nhát chém không trúng chỗ hiểm và được bảo vệ một phần nhờ Giáp năng lượng toàn thân, nếu không thì sớm đã mất mạng rồi.
"Ngạc nhiên lắm đúng không?" Thiểm Vong giơ thanh đoản kiếm lên. "Ta không biết tên món vũ khí này nhưng nó có thể vô hiệu hóa Lá chắn Mana, đồng nghĩa với việc nó không bị cản lại bởi ma pháp đó. Quả là một thứ hữu dụng để đối phó với lũ cận chiến như ngươi. À! Dùng để ám sát lũ pháp sư cũng được đấy chứ!"
"Hoá ra là thế!" Hoàng Vĩ gượng dậy, lấy từ trong găng tay ra một lọ thuốc hồi phục trung cấp. Nốc một hơi sạch bách rồi vứt lọ vào lại trong túi đồ, là một con người văn minh hắn sẽ không vứt rác bừa bãi. Nhất là ở những nơi linh thiêng như khu lăng mộ này. (T/g: Tao không hiểu sao mày vẫn có thể nghĩ vậy trong khi cả hai đứa chúng mày vừa quậy tanh banh chỗ yên nghỉ của người ta đó!)
"Cây kiếm đó ngon đấy! Ngươi thó ở đâu vậy?"
"Chẳng giấu làm gì, căn phòng này trước đây vốn là phòng chứa báu vật của tên vua A Sắt (Phiên âm tiếng Trung của Arthur). Cả cái áo choàng và thanh kiếm này đều do ta lấy từ trong đống kho tàng đó ra đấy, còn lại thì ta thu hết vào trong nạp giới rồi." Thiểm Vong đáp.
"À... Thế à....! Đúng là kẻ có quyền có tiền thường thích chơi... TRỘI..."
Nhân lúc Thiểm Vong đang cao hứng giải đáp thì chớp lấy thời cơ, Hoàng Vĩ rút đao ra tấn công Thiểm Vong. Hắn biết đòn này sẽ không gây được sát thương cho Thiểm Vong, thứ Hoàng Vĩ muốn chỉ là phá hỏng cái áo choàng kháng ma thuật. Làm vậy thì lực chiến của gã Cốt Yêu sẽ giảm đi rất nhiều.
"Trò vặt vảnh."
Thiểm Vong như đã đoán trước âm mưu của Hoàng Vĩ, gã lách người sang một bên rồi tung kiếm phản đòn. Hoàng Vĩ không thể chạm vào vạt áo của gã trong khi dây đeo mặt nạ phòng độc đã bị gã Cốt Yêu cắt đứt khiến nó rơi ra khỏi mặt hắn.
Hoàng Vĩ nhanh chóng đưa tay lên che miệng và mũi lại. Hắn toang nhặt mặt nạ lên thì đã bị Thiểm Vong dẫm nát, gã nói:
"Giờ thì ngươi không còn thứ gì bảo vệ nữa nhỉ? Để xem thử ngươi sẽ hạ ta trước hay là Vong khí sẽ khiến ngươi chết dần chết mòn trước đây."
"Hỏi thừa! Đương nhiên là ta sẽ hạ ngươi trước rồi, mặc dù ta chưa chắc là có thể làm được."
Nói xong Hoàng Vĩ vung tay triển khai ma pháp, một cột lửa từ dưới chân Thiểm Vong phun lên. Thiểm Vong hoàn toàn có thể đứng yên mà chẳng chút tổn hại gì, thế nhưng gã không muốn. Dù sao thì độ bền của chiếc áo choàng là có giới hạn, để dành nó cho việc sau này chẳng phải tốt hơn sao. Thiểm Vong dịch chuyển sang chỗ khác, né được đòn tấn công.
"Đúng rồi, lửa có thể đốt cháy Vong khí cơ mà!" Hoàng Vĩ quên mất điều này.
Khỏi phải nói, ngay sau đó Hoàng Vĩ spam ma pháp thuộc tính "Hoả" khắp cái mê cung. Nhiệt độ toả ra cộng với tường mê cung là sắt khiến cho không khí bên trong gian phòng nóng bức.
...
10 phút sau.
Bãi chiến trường khổng lồ giờ đây đang có hàng ngàn cái xác nằm la liệt khắp nơi, mà chủ yếu là xác Undead.
Mê cung thép to lớn khi nãy giờ chẳng còn ra dáng một cái mê cung nữa rồi. Nó đã nứt vỡ lổ chỗ, từng mảnh tường to lớn đổ ập xuống do Thiểm Vong không còn cung cấp Mana để duy trì nó nữa.
Còn đứng vững trên chiến trường chỉ còn lại Hoàng Vĩ và Thiểm Vong. Cả hai bên đều bị thương rất nặng.
Hoàng Vĩ nhờ mấy bình thuốc hồi phục trung cấp và cao cấp, cộng với hầu hết chấn thương đều bị Lá chắn Mana và Giáp năng lượng toàn thân chặn lại nên Hoàng Vĩ mới còn giữ lại mạng mình. Nhưng hắn vẫn bị gãy một tay trái và mất máu khá nhiều.
Bên Thiểm Vong cũng chẳng khá hơn là bao, khắp cơ thể chỉ còn lại xương cốt của gã xuất hiện đầy vết nứt vỡ. Mỗi lần Thiểm Vong duy chuyển là lại có tiếng răng rắc kêu lên. Lẽ ra với kĩ năng Hài cốt ma thuật gã có thể hồi phục lại nhưng với thương thế cỡ này thì phải tốn nhiều thời gian hơn.
"Tiểu tử... Ngươi... rốt cuộc là thứ gì vậy? Từ trước tới nay... ta chưa từng thấy... một kẻ nào lỳ đòn như ngươi cả!" Thiểm Vong nói, giọng đứt đoạn. Từ trước tới nay gã chưa hề thấy ai gan lỳ như Hoàng Vĩ cả.
Hoàng Vĩ thở dốc, chính hắn cũng phải bất ngờ trước khả năng chịu đựng của mình: "Ai mà biết...! Chắc là một phần là do ảo tưởng sức mạnh ấy mà."
"Ảo tưởng sức mạnh? Ngươi đang nói về cái gì thế?"
"Ngươi không cần phải biết đâu, chỉ nên biết rằng một khi ta còn đứng vững ở đây thì rắc rối của ngươi sẽ ngày càng nhiều đấy!"
"Tự tin quá nhỉ. Vốn định để thứ này lại sau cùng... Đành vậy!"
"Tiểu tử, có thể khiến ta phải dùng toàn lực ngươi chính là kẻ đầu tiên." (T/g: Sặc mùi văn của mấy đứa phản diện!)
Nói rồi Thiểm Vong lấy từ trong nạp giới ra một thứ nhìn giống như dây chuyền có chạm khắc hình bông tuyết, màu xanh lam. Gã đeo sợi dây chuyền vào cổ, lập tức một lượng lớn Mana cùng Vong khí toả ra.
[ Báo động, Mana trong người cá thể mang tên Thiểm Vong tăng lên rất nhanh. ]
"Gì cơ?"
Hoàng Vĩ ngay lập tức sử dụng Giám định:
[ Tên: Phù hiệu băng tuyết
Độ bền: 4700/4700
Một món vật phẩm ma pháp được cho là tới từ thời đại thần linh, được tạo ra bởi các nhà giả kim thuật giấu tên. Tuy chỉ là một tạo vật cấp thấp nhưng sức mạnh của nó không thể coi thường. Đeo nó lên người giúp tăng mạnh tốc độ hấp thu và hồi phục Mana, đồng thời cho người đeo khả năng sử dụng ma pháp thuộc tính Băng hạ cấp và trung cấp.
Những ma pháp thuộc tính Băng có thể sử dụng: Cột băng; Tường băng; Cầu băng; Khí lạnh; Bão tuyết; Rã đông; Gọt dũa ]
Hết chương 61
Rắc rắc rắc...
Hoàng Vĩ bẻ gãy đôi một con thỏ Skeleton (Undead ở dạng xương) ngay khi nó nhảy lên định tấn công hắn. Nhưng nó vẫn chưa gục hẳn mà vẫn còn bất chấp tấn công dù cho đã mất nửa thân dưới, hắn phải đập nát hộp sọ thành bột vụn con quái vật mới chịu dừng lại.
Chưa dừng lại ở đó, Hắn vừa xử lý xong con thỏ xương thì lại bị tấn công bởi một đợt ba con Goblin Skeleton khác. Sở dĩ Hoàng Vĩ nhận biết được chúng là Goblin đơn giản vì cấu trúc xương rất dễ nhận ra: lùn, răng nhọn, hộp sọ nhỏ bé,...
"Mẹ nó, hết đứa này đến đứa khác!" Hoàng Vĩ chửi thề, lũ ruồi nhặng này đeo bám hắn liên tục bảo sao không khó chịu cho được chứ.
Bằng tốc độ nhanh nhất Hoàng Vĩ tung cước đã vỡ sọ một lúc ba con quái xương, còn không quên bồi thêm một mồi lửa thiêu rụi chúng nó.
Tuy nhiên, vừa diệt xong đám này thì lại có một đám khác kéo tới. Không còn cách nào khác, Hoàng Vĩ phải vừa di chuyển vừa chống trả liên tục.
Đáng lẽ Hoàng Vĩ có thể dùng "Bay lượn" để thoát khỏi truy đuổi, nhưng mấy con quái xương chui lên từ dưới đất không chỉ đông đảo mà còn có vài con chim có khả năng bay nữa. Đang lúc tự hỏi tại sao lũ chim này bay được với cái cánh không có lấy một tí thịt hay lông đó thì hắn đã bị chúng ép trở lại xuống đất rồi, Hoàng Vĩ không có kinh nghiệm chiến đấu trên không nên hắn không thể mạo hiểm.
"Thông Tuệ, tính toán xem có tất cả bao nhiêu Skeleton đang ở đây!"
[ Báo cáo, theo như phân tích thì có tất cả 12.496 con Skeleton đang di chuyển trong mê cung. Đó là còn chưa tính tới số lượng bạn vừa tiêu diệt và đang bay lởn vởn phía trên. ]
Hoàng Vĩ ngước mặt lên trần phòng, hắn nhìn thấy toàn là hài cốt của chim chóc và dơi, thậm chí còn có vài con Wyvern (Phi Long: Loài rồng nhỏ, có hai chi trước là cánh. Không thể phun lửa) bay lúc nhúc kín cả khoảng không. Xem ra hắn đành phải từ bỏ việc đột kích trên không thôi!
"Chết tiệt, đây đã là viên thứ ba rồi!" Hoàng Vĩ nghiến răng bóp nát viên Đá sinh mệnh, toàn bộ năng lượng được nạp đầy 100%.
"Tuy giết lũ này cũng nhận được kha khá điểm kinh nghiệm, nhưng năng lượng tiêu hao nhanh quá!"
Việc farm Skeleton đã giúp Hoàng Vĩ từ cấp 4 lên thẳng cấp 7.
[ Bảng trạng thái
Tên: Hoàng Vĩ
Tuổi: 21
Cấp: 7
Kinh nghiệm: 0280/5500
Năng lượng: 1000/1000
Kĩ năng: Lá chắn năng lượng (5); Vòng tròn ma pháp (0); Giám định (0); Hấp thụ năng lượng (0); Hỏa cầu (5); Tường lửa (5); Cột lửa (5); Hỏa nguyền (5); Phong bộ (5); Gió cắt (5); Khiên gió bảo hộ (5); Lốc gió (5); Bay lượn (5); Bộc Phá quyền (30); Giáp năng lượng toàn thân (50). ]
Có thể thấy chỉ số năng lượng của hắn đã chạm mốc 1000, kinh nghiệm cũng đã trên 5000 điểm. Sau này muốn lên cấp sẽ ngày càng khó khăn hơn.
"Ngươi sơ hở rồi!"
"Cái gì?"
Xoẹt
Bất thình lình Thiểm Vong dịch chuyển tới ngay phía sau lưng Hoàng Vĩ. Đến khi hắn kịp phản ứng thì đã muộn, gã Cốt Yêu trực tiếp lướt tới, trên tay cầm một thanh đoản kiếm cắt một nhát chuẩn xác vào ngay phần bụng không có giáp bảo vệ. Máu của Hoàng Vĩ phun ra, cơn đau đột ngột đó khiến hắn mém nữa là gục xuống.
"Làm thế nào... Tại sao Lá chắn Mana không có tác dụng?" Hoàng Vĩ bất ngờ, đòn vừa rồi không hề bị cản lại bởi lá chắn. Hắn chỉ may mắn khi nhát chém không trúng chỗ hiểm và được bảo vệ một phần nhờ Giáp năng lượng toàn thân, nếu không thì sớm đã mất mạng rồi.
"Ngạc nhiên lắm đúng không?" Thiểm Vong giơ thanh đoản kiếm lên. "Ta không biết tên món vũ khí này nhưng nó có thể vô hiệu hóa Lá chắn Mana, đồng nghĩa với việc nó không bị cản lại bởi ma pháp đó. Quả là một thứ hữu dụng để đối phó với lũ cận chiến như ngươi. À! Dùng để ám sát lũ pháp sư cũng được đấy chứ!"
"Hoá ra là thế!" Hoàng Vĩ gượng dậy, lấy từ trong găng tay ra một lọ thuốc hồi phục trung cấp. Nốc một hơi sạch bách rồi vứt lọ vào lại trong túi đồ, là một con người văn minh hắn sẽ không vứt rác bừa bãi. Nhất là ở những nơi linh thiêng như khu lăng mộ này. (T/g: Tao không hiểu sao mày vẫn có thể nghĩ vậy trong khi cả hai đứa chúng mày vừa quậy tanh banh chỗ yên nghỉ của người ta đó!)
"Cây kiếm đó ngon đấy! Ngươi thó ở đâu vậy?"
"Chẳng giấu làm gì, căn phòng này trước đây vốn là phòng chứa báu vật của tên vua A Sắt (Phiên âm tiếng Trung của Arthur). Cả cái áo choàng và thanh kiếm này đều do ta lấy từ trong đống kho tàng đó ra đấy, còn lại thì ta thu hết vào trong nạp giới rồi." Thiểm Vong đáp.
"À... Thế à....! Đúng là kẻ có quyền có tiền thường thích chơi... TRỘI..."
Nhân lúc Thiểm Vong đang cao hứng giải đáp thì chớp lấy thời cơ, Hoàng Vĩ rút đao ra tấn công Thiểm Vong. Hắn biết đòn này sẽ không gây được sát thương cho Thiểm Vong, thứ Hoàng Vĩ muốn chỉ là phá hỏng cái áo choàng kháng ma thuật. Làm vậy thì lực chiến của gã Cốt Yêu sẽ giảm đi rất nhiều.
"Trò vặt vảnh."
Thiểm Vong như đã đoán trước âm mưu của Hoàng Vĩ, gã lách người sang một bên rồi tung kiếm phản đòn. Hoàng Vĩ không thể chạm vào vạt áo của gã trong khi dây đeo mặt nạ phòng độc đã bị gã Cốt Yêu cắt đứt khiến nó rơi ra khỏi mặt hắn.
Hoàng Vĩ nhanh chóng đưa tay lên che miệng và mũi lại. Hắn toang nhặt mặt nạ lên thì đã bị Thiểm Vong dẫm nát, gã nói:
"Giờ thì ngươi không còn thứ gì bảo vệ nữa nhỉ? Để xem thử ngươi sẽ hạ ta trước hay là Vong khí sẽ khiến ngươi chết dần chết mòn trước đây."
"Hỏi thừa! Đương nhiên là ta sẽ hạ ngươi trước rồi, mặc dù ta chưa chắc là có thể làm được."
Nói xong Hoàng Vĩ vung tay triển khai ma pháp, một cột lửa từ dưới chân Thiểm Vong phun lên. Thiểm Vong hoàn toàn có thể đứng yên mà chẳng chút tổn hại gì, thế nhưng gã không muốn. Dù sao thì độ bền của chiếc áo choàng là có giới hạn, để dành nó cho việc sau này chẳng phải tốt hơn sao. Thiểm Vong dịch chuyển sang chỗ khác, né được đòn tấn công.
"Đúng rồi, lửa có thể đốt cháy Vong khí cơ mà!" Hoàng Vĩ quên mất điều này.
Khỏi phải nói, ngay sau đó Hoàng Vĩ spam ma pháp thuộc tính "Hoả" khắp cái mê cung. Nhiệt độ toả ra cộng với tường mê cung là sắt khiến cho không khí bên trong gian phòng nóng bức.
...
10 phút sau.
Bãi chiến trường khổng lồ giờ đây đang có hàng ngàn cái xác nằm la liệt khắp nơi, mà chủ yếu là xác Undead.
Mê cung thép to lớn khi nãy giờ chẳng còn ra dáng một cái mê cung nữa rồi. Nó đã nứt vỡ lổ chỗ, từng mảnh tường to lớn đổ ập xuống do Thiểm Vong không còn cung cấp Mana để duy trì nó nữa.
Còn đứng vững trên chiến trường chỉ còn lại Hoàng Vĩ và Thiểm Vong. Cả hai bên đều bị thương rất nặng.
Hoàng Vĩ nhờ mấy bình thuốc hồi phục trung cấp và cao cấp, cộng với hầu hết chấn thương đều bị Lá chắn Mana và Giáp năng lượng toàn thân chặn lại nên Hoàng Vĩ mới còn giữ lại mạng mình. Nhưng hắn vẫn bị gãy một tay trái và mất máu khá nhiều.
Bên Thiểm Vong cũng chẳng khá hơn là bao, khắp cơ thể chỉ còn lại xương cốt của gã xuất hiện đầy vết nứt vỡ. Mỗi lần Thiểm Vong duy chuyển là lại có tiếng răng rắc kêu lên. Lẽ ra với kĩ năng Hài cốt ma thuật gã có thể hồi phục lại nhưng với thương thế cỡ này thì phải tốn nhiều thời gian hơn.
"Tiểu tử... Ngươi... rốt cuộc là thứ gì vậy? Từ trước tới nay... ta chưa từng thấy... một kẻ nào lỳ đòn như ngươi cả!" Thiểm Vong nói, giọng đứt đoạn. Từ trước tới nay gã chưa hề thấy ai gan lỳ như Hoàng Vĩ cả.
Hoàng Vĩ thở dốc, chính hắn cũng phải bất ngờ trước khả năng chịu đựng của mình: "Ai mà biết...! Chắc là một phần là do ảo tưởng sức mạnh ấy mà."
"Ảo tưởng sức mạnh? Ngươi đang nói về cái gì thế?"
"Ngươi không cần phải biết đâu, chỉ nên biết rằng một khi ta còn đứng vững ở đây thì rắc rối của ngươi sẽ ngày càng nhiều đấy!"
"Tự tin quá nhỉ. Vốn định để thứ này lại sau cùng... Đành vậy!"
"Tiểu tử, có thể khiến ta phải dùng toàn lực ngươi chính là kẻ đầu tiên." (T/g: Sặc mùi văn của mấy đứa phản diện!)
Nói rồi Thiểm Vong lấy từ trong nạp giới ra một thứ nhìn giống như dây chuyền có chạm khắc hình bông tuyết, màu xanh lam. Gã đeo sợi dây chuyền vào cổ, lập tức một lượng lớn Mana cùng Vong khí toả ra.
[ Báo động, Mana trong người cá thể mang tên Thiểm Vong tăng lên rất nhanh. ]
"Gì cơ?"
Hoàng Vĩ ngay lập tức sử dụng Giám định:
[ Tên: Phù hiệu băng tuyết
Độ bền: 4700/4700
Một món vật phẩm ma pháp được cho là tới từ thời đại thần linh, được tạo ra bởi các nhà giả kim thuật giấu tên. Tuy chỉ là một tạo vật cấp thấp nhưng sức mạnh của nó không thể coi thường. Đeo nó lên người giúp tăng mạnh tốc độ hấp thu và hồi phục Mana, đồng thời cho người đeo khả năng sử dụng ma pháp thuộc tính Băng hạ cấp và trung cấp.
Những ma pháp thuộc tính Băng có thể sử dụng: Cột băng; Tường băng; Cầu băng; Khí lạnh; Bão tuyết; Rã đông; Gọt dũa ]
Hết chương 61
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.