Chương 3: Thần Tiên Trên Trời (3)
Đông Phương Ngọc Đình
06/08/2018
"Công chúa, người biết không? Đêm qua ngay sau khi yến tiệc kết thúc..." Cung nữ thân cận vừa búi tóc cho nàng vừa kể chuyện.
Sở Hạ Nghi nhắm mắt, từng lời kể của cung nữ đều bay hết vào tai nàng. Việc Như Ý Ý vốn là Thái tử phi tương lai lại cùng với Thất hoàng tử điên loan đảo phượng ngay tại hoa viên khiến cho Thiên quân, Thiên hậu giận tím mặt, còn Thái tử thì đóng cửa bế quan. Cũng may là chưa hạ chỉ tứ hôn, Thiên quân đang suy xét chọn cho Thái tử một hôn thê khác.
Như Ý Ý nghe tin, đã sớm quỳ ngoài điện Hồng Ngọc cầu xin Thiên quân, nhưng Thiên quân cũng chẳng thèm đoái hoài gì tới nàng ta. Ngược lại hôm nay trên buổi triều sớm công khai chỉ trích Như gia. Như Ý Ý là tiểu thư thất sủng của Như gia, sau khi nàng ta trở nên tài giỏi nổi danh cả nước đối với Như gia hắt hủi, bây giờ gây chuyện lại là Như gia gánh chịu cơn giận tày trời của Thiên quân khiến Như tướng quân vô cùng tức giận, liền tuyên cáo: "Như Ý Ý đức hạnh không tốt, làm mất mặt Như gia, mất mặt Hoàng tộc. Từ nay về sau, Như gia không có tiểu thư Như Ý Ý.".
Cung nữ búi xong tóc, nàng đầu tóc quần áo chỉnh tề đứng dậy, đi ra ngoài: "Ta tới chỗ phụ hoàng, các ngươi không cần đi theo."
Điện Hồng Ngọc:
Nắng chiếu lên bóng dáng Như Ý Ý quỳ bên ngoài. Nàng đi qua Như Ý Ý, nghe thấy cô ta nói: "Vương Tô Y, người chờ xem."
Nàng quay đầu lại: "Bổn công chúa.." cười tươi: "mỏi mắt mong chờ." Rồi liền đi vào bên trong.
Hai tay Như Ý Ý siết chặt, ánh mắt đầy thù hận. Dựa vào cái gì mà cô ta sinh ra đã là Công chúa được sủng ái nhất Thiên tộc, còn nàng là tiểu thư bị hắt hủi của Như gia? Dựa vào đâu mà trời ban cho cô ta thiên phú đến như vậy? Hiện tại chuyện xấu mặt đã truyền ra ngoài, từ nay về sau nàng làm sao còn dám ra khỏi cửa đây.
"Phụ hoàng." Công chúa được sủng ái nhất Thiên tộc dĩ nhiên nhận được vô số đặc ân. Đến hành lễ cũng được tối giản nhất.
"Tô Y, mau đến đây, xem giúp phụ hoàng xem nên chỉ hôn ca ca con cho ai?" Thiên quân là tuy đã ngoài tứ tuần nhưng vẫn vô cùng đẹp trai, hồi trẻ nhất định là rất soái.
Tùy tiện chọn một tấu sớ, lật ra, không ngờ lại là An gia An tiểu thư An Như.
Sở Hạ Nghi xem lướt vài dòng giới thiệu, nhớ ra đây là người nguyên chủ coi như bạn thân. Cũng vì An Như này mà nguyên chủ ngáng chân Như Ý Ý trước, dẫn đến một loạt chuyện sau đó. Cô nhướn mày, vậy thì An Như cũng là nguyên nhân đấy chứ?
Tuy rằng trong nhiệm vụ của cô không có việc phải trừ bỏ An Như, cũng vì nguyên chủ không nghĩ An Như trước mặt coi nguyên chủ là bạn sau lưng lại nói xấu. Sở Hạ Nghi suy nghĩ một chút, nở nụ cười.
"Phụ hoàng, An Như này gạch tên đi." Cô nói.
"Hả?" Thiên quân cầm lấy tấu sớ: "Ta thấy An tiểu thư này cũng rất được, cùng với ca ca con cũng là có quen biết. Gia tộc thì lại là danh môn thế gia, cũng là một tiểu thư tài sắc, nổi danh Thiên tộc, vì sao phải loại?"
"Cô ấy có ý trung nhân rồi." Sở Hạ Nghi nói, lại bày ra vẻ thương tiếc: "Ý trung nhân của cô ấy lại không phải công tử thế gia danh môn gì, chỉ là con trai trưởng của chủ tiệm An Bình nổi danh trong kinh thành. Phụ mẫu cô ấy lại có ý khinh thường xuất thân thương nhân, vậy nên mới ngăn cấm. Con nói phụ mẫu cô ấy cũng thật là, dù sao cậu ta cũng là kẻ có tài."
"Ồ, con nói tiếp đi, hắn có tài gì?" Thiên quân hứng thú.
"Người không nhớ sao?" Mắt thấy cung nữ mang trà lên, cô liền tiến tới, cầm lấy khay trà, vừa đặt chén trà xuống bàn vừa nói: "Người đỗ trạng nguyên năm nay chính là cậu ta, hiện tại hình như đang làm ở bộ Hình. Binh bộ Hình cũng rất vừa ý cậu ta, từng khen cậu ta làm việc nhanh nhẹn, lại thông minh." Nói xong cũng đã trả lại khay trà cho cung nữ, về lại chỗ cũ của mình.
"Vậy thì để ta xem lại đã, nếu cậu ta thực sự có tài, vậy thì giúp An tiểu thư chim liền cành với hắn ta cũng được." Nói xong Thiên quân liền uống một ngụm trà.
"Vâng." Nàng đáp một tiếng.
Kỳ thực, sự thật chính là ngược lại. Phụ mẫu An Như mới là người vừa ý cậu ta, nhưng An Như lại khinh thường xuất thân thương nhân. Huống chi An Như cô ta còn có tình nhân trong mộng là Thái tử, nguyên chủ cùng với Thái tử là cùng cha cùng mẹ, nguyên chủ lại thân với An Như, đã khiến An Như từ lâu nghĩ rằng mình sẽ là Thái tử phi. Lần này bị Như Ý Ý suýt chút nữa đoạt mất, sau lại xảy ra chuyện Như Ý Ý cùng Thất hoàng tử lại khiến cho An Như có hi vọng. Vậy nên cô sẽ giúp An Như thất vọng đến cùng cực.
Bàn tay ngọc lại tiếp tục cùng Thiên quân xem vài tấu sớ.
Thiên quân có ý giữ nàng ở lại ăn trưa, nhưng Sở Hạ Nghi lấy cớ đi về. Khi ra ngoài, mặt trời nắng chói chang, còn Như Ý Ý cả người đầy mồ hôi vẫn tiếp tục quỳ.
Như Ý Ý vừa thấy nàng, mắt lại tràn đầy thù hận. Nhưng Sở Hạ Nghi không thèm so đo để ý, so đo để ý với người thua kém mình, hạ thấp thân phận.
Lại nói về xuân dược của Như Ý Ý, vốn là phát tác trong ba ngày ba đêm, nhưng Như Ý Ý sau khi có lại chút thần trí, cắn răng kiềm chế lại xuân dược phát tác, khiến cho linh lực tổn thương. Linh lực tổn thương, nên cô ta ban đầu ở Thượng Thần, vốn hơn nguyên chủ một bậc giờ trực tiếp rớt hai cấp, xuống thành "Thần".
Lúc nàng trở về điện Vĩnh An, cung nữ dâng lên một phong thư. Mở ra, là của An Như: "Tô Y, giúp ta nói vài lời tốt trước mặt Thiên quân để người chỉ hôn cho ta làm Thái tử phi." Giọng văn đầy vẻ ra lệnh chứ không có chút nhờ vả gì. Sở Hạ Nghi ghét bỏ, gấp vào, đưa lên nến đốt cháy.
Sở Hạ Nghi nhắm mắt, từng lời kể của cung nữ đều bay hết vào tai nàng. Việc Như Ý Ý vốn là Thái tử phi tương lai lại cùng với Thất hoàng tử điên loan đảo phượng ngay tại hoa viên khiến cho Thiên quân, Thiên hậu giận tím mặt, còn Thái tử thì đóng cửa bế quan. Cũng may là chưa hạ chỉ tứ hôn, Thiên quân đang suy xét chọn cho Thái tử một hôn thê khác.
Như Ý Ý nghe tin, đã sớm quỳ ngoài điện Hồng Ngọc cầu xin Thiên quân, nhưng Thiên quân cũng chẳng thèm đoái hoài gì tới nàng ta. Ngược lại hôm nay trên buổi triều sớm công khai chỉ trích Như gia. Như Ý Ý là tiểu thư thất sủng của Như gia, sau khi nàng ta trở nên tài giỏi nổi danh cả nước đối với Như gia hắt hủi, bây giờ gây chuyện lại là Như gia gánh chịu cơn giận tày trời của Thiên quân khiến Như tướng quân vô cùng tức giận, liền tuyên cáo: "Như Ý Ý đức hạnh không tốt, làm mất mặt Như gia, mất mặt Hoàng tộc. Từ nay về sau, Như gia không có tiểu thư Như Ý Ý.".
Cung nữ búi xong tóc, nàng đầu tóc quần áo chỉnh tề đứng dậy, đi ra ngoài: "Ta tới chỗ phụ hoàng, các ngươi không cần đi theo."
Điện Hồng Ngọc:
Nắng chiếu lên bóng dáng Như Ý Ý quỳ bên ngoài. Nàng đi qua Như Ý Ý, nghe thấy cô ta nói: "Vương Tô Y, người chờ xem."
Nàng quay đầu lại: "Bổn công chúa.." cười tươi: "mỏi mắt mong chờ." Rồi liền đi vào bên trong.
Hai tay Như Ý Ý siết chặt, ánh mắt đầy thù hận. Dựa vào cái gì mà cô ta sinh ra đã là Công chúa được sủng ái nhất Thiên tộc, còn nàng là tiểu thư bị hắt hủi của Như gia? Dựa vào đâu mà trời ban cho cô ta thiên phú đến như vậy? Hiện tại chuyện xấu mặt đã truyền ra ngoài, từ nay về sau nàng làm sao còn dám ra khỏi cửa đây.
"Phụ hoàng." Công chúa được sủng ái nhất Thiên tộc dĩ nhiên nhận được vô số đặc ân. Đến hành lễ cũng được tối giản nhất.
"Tô Y, mau đến đây, xem giúp phụ hoàng xem nên chỉ hôn ca ca con cho ai?" Thiên quân là tuy đã ngoài tứ tuần nhưng vẫn vô cùng đẹp trai, hồi trẻ nhất định là rất soái.
Tùy tiện chọn một tấu sớ, lật ra, không ngờ lại là An gia An tiểu thư An Như.
Sở Hạ Nghi xem lướt vài dòng giới thiệu, nhớ ra đây là người nguyên chủ coi như bạn thân. Cũng vì An Như này mà nguyên chủ ngáng chân Như Ý Ý trước, dẫn đến một loạt chuyện sau đó. Cô nhướn mày, vậy thì An Như cũng là nguyên nhân đấy chứ?
Tuy rằng trong nhiệm vụ của cô không có việc phải trừ bỏ An Như, cũng vì nguyên chủ không nghĩ An Như trước mặt coi nguyên chủ là bạn sau lưng lại nói xấu. Sở Hạ Nghi suy nghĩ một chút, nở nụ cười.
"Phụ hoàng, An Như này gạch tên đi." Cô nói.
"Hả?" Thiên quân cầm lấy tấu sớ: "Ta thấy An tiểu thư này cũng rất được, cùng với ca ca con cũng là có quen biết. Gia tộc thì lại là danh môn thế gia, cũng là một tiểu thư tài sắc, nổi danh Thiên tộc, vì sao phải loại?"
"Cô ấy có ý trung nhân rồi." Sở Hạ Nghi nói, lại bày ra vẻ thương tiếc: "Ý trung nhân của cô ấy lại không phải công tử thế gia danh môn gì, chỉ là con trai trưởng của chủ tiệm An Bình nổi danh trong kinh thành. Phụ mẫu cô ấy lại có ý khinh thường xuất thân thương nhân, vậy nên mới ngăn cấm. Con nói phụ mẫu cô ấy cũng thật là, dù sao cậu ta cũng là kẻ có tài."
"Ồ, con nói tiếp đi, hắn có tài gì?" Thiên quân hứng thú.
"Người không nhớ sao?" Mắt thấy cung nữ mang trà lên, cô liền tiến tới, cầm lấy khay trà, vừa đặt chén trà xuống bàn vừa nói: "Người đỗ trạng nguyên năm nay chính là cậu ta, hiện tại hình như đang làm ở bộ Hình. Binh bộ Hình cũng rất vừa ý cậu ta, từng khen cậu ta làm việc nhanh nhẹn, lại thông minh." Nói xong cũng đã trả lại khay trà cho cung nữ, về lại chỗ cũ của mình.
"Vậy thì để ta xem lại đã, nếu cậu ta thực sự có tài, vậy thì giúp An tiểu thư chim liền cành với hắn ta cũng được." Nói xong Thiên quân liền uống một ngụm trà.
"Vâng." Nàng đáp một tiếng.
Kỳ thực, sự thật chính là ngược lại. Phụ mẫu An Như mới là người vừa ý cậu ta, nhưng An Như lại khinh thường xuất thân thương nhân. Huống chi An Như cô ta còn có tình nhân trong mộng là Thái tử, nguyên chủ cùng với Thái tử là cùng cha cùng mẹ, nguyên chủ lại thân với An Như, đã khiến An Như từ lâu nghĩ rằng mình sẽ là Thái tử phi. Lần này bị Như Ý Ý suýt chút nữa đoạt mất, sau lại xảy ra chuyện Như Ý Ý cùng Thất hoàng tử lại khiến cho An Như có hi vọng. Vậy nên cô sẽ giúp An Như thất vọng đến cùng cực.
Bàn tay ngọc lại tiếp tục cùng Thiên quân xem vài tấu sớ.
Thiên quân có ý giữ nàng ở lại ăn trưa, nhưng Sở Hạ Nghi lấy cớ đi về. Khi ra ngoài, mặt trời nắng chói chang, còn Như Ý Ý cả người đầy mồ hôi vẫn tiếp tục quỳ.
Như Ý Ý vừa thấy nàng, mắt lại tràn đầy thù hận. Nhưng Sở Hạ Nghi không thèm so đo để ý, so đo để ý với người thua kém mình, hạ thấp thân phận.
Lại nói về xuân dược của Như Ý Ý, vốn là phát tác trong ba ngày ba đêm, nhưng Như Ý Ý sau khi có lại chút thần trí, cắn răng kiềm chế lại xuân dược phát tác, khiến cho linh lực tổn thương. Linh lực tổn thương, nên cô ta ban đầu ở Thượng Thần, vốn hơn nguyên chủ một bậc giờ trực tiếp rớt hai cấp, xuống thành "Thần".
Lúc nàng trở về điện Vĩnh An, cung nữ dâng lên một phong thư. Mở ra, là của An Như: "Tô Y, giúp ta nói vài lời tốt trước mặt Thiên quân để người chỉ hôn cho ta làm Thái tử phi." Giọng văn đầy vẻ ra lệnh chứ không có chút nhờ vả gì. Sở Hạ Nghi ghét bỏ, gấp vào, đưa lên nến đốt cháy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.