Ta Muốn Tu Tiên Thì Mỗi Ngày Phải Viết 3000 Chữ
Chương 44:
Vi Ngã Vô Tửu
16/12/2023
Cửu Bằng lâu chủ xuất thân là một tiểu thế gia bản địa, và cũng là tu sĩ nội môn được phái Huyền Lôi ủng hộ, bọn họ muốn đưa hắn lên làm người dẫn đầu thế hệ mới.
Còn Thi Thiên Cải ở nơi này, nhìn qua thì rất có tài năng, nhưng trên danh nghĩa chỉ là tán tu, không phải tu sĩ nội môn của phái Anh Đài.
Trong toàn bộ môn phái, chỉ có người của Tổng Đà mới có thể hoàn toàn áp chế tu sĩ Kim Đan, bọn họ nhất định muốn quan sát trước một khoảng thời gian rồi mới có thể ra tay.
Dù sao hiện tại Cửu Bằng lâu chủ kia cũng chỉ phát hành ba chương mở đầu, nếu như hắn không được hoan nghênh thì sao? Chỉ tính riêng số lượng, phái Huyền Lôi đã có thể áp đảo gấp đôi phái Anh Đài, cần gì trở mặt sớm như vậy.
Còn Ngô Lệ Xuân, người bị ràng buộc lợi ích với Thi Thiên Cải, thì tu vi chỉ ở Trúc Cơ trung kỳ, vẫn là một Tập Thư Khách không giỏi võ công, hai người cộng lại cũng không đánh nổi một Trúc Cơ hậu kỳ.
Ngô Lệ Xuân nghĩ đến Giản Thăng Bạch, nhưng lại cảm thấy như thế có vẻ hơi giết gà dùng dao mổ trâu, hơn nữa thế thì từ lúc đó các nàng sẽ nợ ân tình của Giản Thăng Bạch. Nàng chần chờ nói: “Nếu không ngươi cũng đăng ký vào nội môn… ”
“Không cần.” Thi Thiên Cải lắc đầu, ở thế giới này, đi vào nội môn chẳng khác gì việc đem bản thân mình ký thác cho một môn phái.
Sau này tất cả tác phẩm của mình chỉ có thể do môn phái độc quyền phát hành, thời gian khế ước kéo dài đến trăm năm, vi phạm khế ước sẽ bị trừng phạt rất nặng.
Phái Anh Đài chỉ là một môn phái có thế lực trung cấp ở mấy huyện Hoàn Châu, nhiệm vụ chính của nàng là phi thăng, bởi vì chút chuyện này mà ký hợp đồng với nội môn không phải là đi tìm chết sao?
“Ngô tỷ tỷ, thật ra tỷ không cần phải lo lắng như vậy.” Thi Thiên Cải mỉm cười, trong mắt có chút ác liệt, mạnh mẽ chớp mắt: “Chỉ cần có ta ở đây, ưu thế lớn nhất của hắn hoàn toàn không có chỗ để phát huy”
Không phải chỉ so nhau số lượng từ và tốc độ viết thôi sao?
Nàng đang muốn nghỉ ngơi tĩnh dưỡng vài ngày, thì đã có người đụng đầu vào họng súng.
Cửu Bằng lâu chủ viết nhanh đi nữa, có thể nhanh hơn tác giả văn học mạng làm việc toàn thời gian ở kiếp trước sao?
Thi Thiên Cải: Ta sẽ cho ngươi mở mang kiến thức một chút, để ngươi biết cái gì là Văn Vương!
Còn Thi Thiên Cải ở nơi này, nhìn qua thì rất có tài năng, nhưng trên danh nghĩa chỉ là tán tu, không phải tu sĩ nội môn của phái Anh Đài.
Trong toàn bộ môn phái, chỉ có người của Tổng Đà mới có thể hoàn toàn áp chế tu sĩ Kim Đan, bọn họ nhất định muốn quan sát trước một khoảng thời gian rồi mới có thể ra tay.
Dù sao hiện tại Cửu Bằng lâu chủ kia cũng chỉ phát hành ba chương mở đầu, nếu như hắn không được hoan nghênh thì sao? Chỉ tính riêng số lượng, phái Huyền Lôi đã có thể áp đảo gấp đôi phái Anh Đài, cần gì trở mặt sớm như vậy.
Còn Ngô Lệ Xuân, người bị ràng buộc lợi ích với Thi Thiên Cải, thì tu vi chỉ ở Trúc Cơ trung kỳ, vẫn là một Tập Thư Khách không giỏi võ công, hai người cộng lại cũng không đánh nổi một Trúc Cơ hậu kỳ.
Ngô Lệ Xuân nghĩ đến Giản Thăng Bạch, nhưng lại cảm thấy như thế có vẻ hơi giết gà dùng dao mổ trâu, hơn nữa thế thì từ lúc đó các nàng sẽ nợ ân tình của Giản Thăng Bạch. Nàng chần chờ nói: “Nếu không ngươi cũng đăng ký vào nội môn… ”
“Không cần.” Thi Thiên Cải lắc đầu, ở thế giới này, đi vào nội môn chẳng khác gì việc đem bản thân mình ký thác cho một môn phái.
Sau này tất cả tác phẩm của mình chỉ có thể do môn phái độc quyền phát hành, thời gian khế ước kéo dài đến trăm năm, vi phạm khế ước sẽ bị trừng phạt rất nặng.
Phái Anh Đài chỉ là một môn phái có thế lực trung cấp ở mấy huyện Hoàn Châu, nhiệm vụ chính của nàng là phi thăng, bởi vì chút chuyện này mà ký hợp đồng với nội môn không phải là đi tìm chết sao?
“Ngô tỷ tỷ, thật ra tỷ không cần phải lo lắng như vậy.” Thi Thiên Cải mỉm cười, trong mắt có chút ác liệt, mạnh mẽ chớp mắt: “Chỉ cần có ta ở đây, ưu thế lớn nhất của hắn hoàn toàn không có chỗ để phát huy”
Không phải chỉ so nhau số lượng từ và tốc độ viết thôi sao?
Nàng đang muốn nghỉ ngơi tĩnh dưỡng vài ngày, thì đã có người đụng đầu vào họng súng.
Cửu Bằng lâu chủ viết nhanh đi nữa, có thể nhanh hơn tác giả văn học mạng làm việc toàn thời gian ở kiếp trước sao?
Thi Thiên Cải: Ta sẽ cho ngươi mở mang kiến thức một chút, để ngươi biết cái gì là Văn Vương!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.