Ta Muốn Tu Tiên Thì Mỗi Ngày Phải Viết 3000 Chữ

Chương 43:

Vi Ngã Vô Tửu

16/12/2023

Thi Thiên Cải cũng muốn tiêu sái viết ra một địa chỉ, nhưng nhà trúc nhỏ trên vách núi kia của nàng quá tồi tàn, đành ho nhẹ một tiếng, nói: "Tiền bối muốn tìm ta cứ gửi cho phái Anh Đài là được rồi."

Trời càng lúc càng lạnh, căn phòng nhỏ kia của nàng cũng không ở được nữa, Thi Thiên Cải cân nhắc chuyện chuyển nhà.

Đáng ghét, chỗ nào cũng cần dùng đến tiền!

Một lát sau, tại phân đà phái Anh Đài.

“Cửu Bằng lâu chủ là kẻ thường xuyên đạo văn.” Ngô Lệ Xuân trải những tờ báo đã thu thập được lên trên bàn. “Đây không phải lần đầu tiên hắn làm chuyện này, nhưng các tác giả trước kia bị hắn bắt chước đều không có cách nào xử lý.”

Thi Thiên Cải xem qua một lần, thầm nghĩ: Đây chính là 'sao y bản chính' trong truyền thuyết đúng không?

Nếu chỉ đơn thuần tham khảo, Thi Thiên Cải cũng không để ý, học tập lẫn nhau là cách giúp nhân loại tiến bộ.

Nhưng cuốn tiểu thuyết này gần như sao chép ý hệt bài viết của nàng, mọi thứ đều giống nhau từ bố cục đến các chi tiết, tên của nữ chính cũng mang đầy cảm giác quen thuộc: Lưu Kim Thoa.



Dưới sự chứng kiến của Thiên đạo, tu luyện bằng loại văn chương này nhất định sẽ kém xa cái tự mình sáng tạo.

Nhưng cái này liên quan đến điểm ghê tởm thứ hai của Cửu Bằng lâu chủ, Thi Thiên Cải tổng kết nó lại thành: Số chữ nhiều, tốc độ tay nhanh.

Cửu Bằng lâu chủ kia có chút khôn vặt, thông thường hắn chỉ theo dõi những văn tu mới nổi, sau khi sao chép chương mở đầu của người đó thì tiếp tục tự mình biên soạn kéo dài mạch truyện, hắn có thể cập nhập năm ngày một lần, dùng số lượng và tốc độ viết chương để lôi kéo độc giả.

Hơn nữa, nếu diễn biến cốt truyện bị lệch đi, hắn có thể xem bài viết của tác giả gốc để tiến hành điều chỉnh kịp thời, thậm chí còn có thể căn cứ vào phản hồi từ độc giả nguyên tác bên kia mà 'cải tiến' một ít nội dung trong nguyên tác, làm cho văn chương của chính mình ngày càng được hoan nghênh hơn!

Quả thực là cực kỳ vô sỉ. Văn tu trước đó bị hắn theo dõi, tức giận đến mức tâm tính sụp đổ, tuyên bố đình chỉ sáng tác nó vĩnh viễn.

Nhưng điều đáng giận nhất là bài báo mà Cửu Bằng lâu chủ sao chép rồi tự viết đã hoàn thành, nó giúp hắn tăng lên một cảnh giới nhỏ.

Ngô Lệ Xuân nói sơ qua một lần, lại cảm thấy tức giận, nàng đè lửa giận xuống nói: “Tu vi của hắn hiện giờ là Kim Đan sơ kỳ, nếu như ngươi muốn ngăn hắn lại, chỉ sợ… Chỉ có thể nhờ người khác giúp đỡ.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Muốn Tu Tiên Thì Mỗi Ngày Phải Viết 3000 Chữ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook