Ta Muốn Tu Tiên Thì Mỗi Ngày Phải Viết 3000 Chữ
Chương 49:
Vi Ngã Vô Tửu
16/12/2023
"Làm sao có thể liều lĩnh như vậy!"
"《Thiên Kim》 là một cuốn tiểu thuyết hay, lẽ ra nên mài giũa cho thật tốt, nhưng bây giờ là đang nóng vội hỏng việc mà!"
"Lẽ nào lại như vậy! Cái vị Cửu Bằng lâu chủ kia chẳng qua cũng chỉ là bắt chước, một ngày đăng mười lần cũng không sao, nhưng Phỉ Bất Trác bị hắn khiêu khích đến mức ứng chiến rồi!"
"Không được không được, ta tức quá đi. Cửu Bằng lâu chủ là tu sĩ nhà nào? Ta muốn tới giết hắn, sau đó để Phỉ Bất Trác khôi phục lại tốc độ ban đầu!..."
Đây là vì thích 《Thiên Kim》 mà lòng nóng như lửa đốt.
Điều khiến Thi Thiên Cải không biết nên khóc hay nên cười chính là bọn họ đều nhất trí cho rằng trận đại chiến này chắc chắn là do Cửu Bằng lâu chủ chọn đầu tiên, vừa phê bình nàng vừa mắng Tiền Cửu Bằng máu chó ngập đầu.
Nhận thấy sắp trở thành một sự kiện đẫm máu, nàng không còn cách nào khác đành đính kèm lời làm rõ vào bài đăng ngày hôm sau, cho thấy nàng muốn tự mình làm cho Cửu Bằng lâu chủ tâm phục khẩu phục mà không cần sự giúp đỡ của người khác.
Cũng có người không thích Thi Thiên Cải mà cười trên sự đau khổ của người khác:
"Người trẻ tuổi dù sao cũng có chí lớn, chuyện thế này có gì tốt mà phản ứng chứ? Ta nghĩ nội dung phần tiếp theo của 《Thiên Kim》 sẽ càng ngày càng tệ!"
"Mỗi ngày một chương, nàng ta cho rằng mình là sao Văn Khúc* trên đời sao? Lớn giọng như vậy cũng không sợ bị đau đầu lưỡi à…”
*Sao Văn Khúc: Trong thần thoại và truyền thuyết cổ xưa của Trung Quốc, sao Văn Khúc là ngôi sao phụ trách vận mệnh văn học, những người giỏi viết lách văn chương được làm quan triều đình cũng được gọi là sao Văn Khúc. (Baidu)
Tuy nhiên, bất kể là thế nào đi nữa cũng khiến cho Cửu Bằng lâu chủ tức đến xì khói, bởi vì hắn là một tu sĩ Kim Đan, ở trong đó cũng chỉ làm nền cho Phỉ Bất Trác.
Tạm thời không đề cập đến những tranh luận của nhóm văn tu đồng hành, trong số những độc giả thì lại có không ít người vui mừng.
Huynh muội Thẩm thị trực tiếp đặt lại 《Huy Nữ nhật báo》, Thẩm Du càng vui hơn vì cuốn tiểu thuyết yêu thích không còn ở trang cuối, bắt đầu tận hết sức lực đề cử cho bạn bè.
"Tuy rằng ta cũng lo lắng, nhưng ta lại tin tưởng Phỉ Bất Trác tiên sinh hơn!" Thẩm Nhược Y nói: "Dù kết quả có như thế nào thì chẳng phải xem phần kế tiếp của《Thiên Kim》là sẽ biết sao?"
Bốn ngày trôi qua, Thi Thiên Cải đã viết xong chương thứ chín, ảnh hưởng của sự việc này vẫn tiếp tục tăng lên, không chỉ nổi tiếng ở hai nơi Tích Khê, Hưu Ninh, mà toàn bộ Hoàn Châu thậm chí tới gần Châu phủ đều lục tục nghe nói có một nữ tu sĩ thiên tài mười ngày Trúc Cơ muốn được đăng nhiều kỳ trên nhật báo, đấu võ đài một nam tu sĩ bắt chước bài viết của nàng.
"《Thiên Kim》 là một cuốn tiểu thuyết hay, lẽ ra nên mài giũa cho thật tốt, nhưng bây giờ là đang nóng vội hỏng việc mà!"
"Lẽ nào lại như vậy! Cái vị Cửu Bằng lâu chủ kia chẳng qua cũng chỉ là bắt chước, một ngày đăng mười lần cũng không sao, nhưng Phỉ Bất Trác bị hắn khiêu khích đến mức ứng chiến rồi!"
"Không được không được, ta tức quá đi. Cửu Bằng lâu chủ là tu sĩ nhà nào? Ta muốn tới giết hắn, sau đó để Phỉ Bất Trác khôi phục lại tốc độ ban đầu!..."
Đây là vì thích 《Thiên Kim》 mà lòng nóng như lửa đốt.
Điều khiến Thi Thiên Cải không biết nên khóc hay nên cười chính là bọn họ đều nhất trí cho rằng trận đại chiến này chắc chắn là do Cửu Bằng lâu chủ chọn đầu tiên, vừa phê bình nàng vừa mắng Tiền Cửu Bằng máu chó ngập đầu.
Nhận thấy sắp trở thành một sự kiện đẫm máu, nàng không còn cách nào khác đành đính kèm lời làm rõ vào bài đăng ngày hôm sau, cho thấy nàng muốn tự mình làm cho Cửu Bằng lâu chủ tâm phục khẩu phục mà không cần sự giúp đỡ của người khác.
Cũng có người không thích Thi Thiên Cải mà cười trên sự đau khổ của người khác:
"Người trẻ tuổi dù sao cũng có chí lớn, chuyện thế này có gì tốt mà phản ứng chứ? Ta nghĩ nội dung phần tiếp theo của 《Thiên Kim》 sẽ càng ngày càng tệ!"
"Mỗi ngày một chương, nàng ta cho rằng mình là sao Văn Khúc* trên đời sao? Lớn giọng như vậy cũng không sợ bị đau đầu lưỡi à…”
*Sao Văn Khúc: Trong thần thoại và truyền thuyết cổ xưa của Trung Quốc, sao Văn Khúc là ngôi sao phụ trách vận mệnh văn học, những người giỏi viết lách văn chương được làm quan triều đình cũng được gọi là sao Văn Khúc. (Baidu)
Tuy nhiên, bất kể là thế nào đi nữa cũng khiến cho Cửu Bằng lâu chủ tức đến xì khói, bởi vì hắn là một tu sĩ Kim Đan, ở trong đó cũng chỉ làm nền cho Phỉ Bất Trác.
Tạm thời không đề cập đến những tranh luận của nhóm văn tu đồng hành, trong số những độc giả thì lại có không ít người vui mừng.
Huynh muội Thẩm thị trực tiếp đặt lại 《Huy Nữ nhật báo》, Thẩm Du càng vui hơn vì cuốn tiểu thuyết yêu thích không còn ở trang cuối, bắt đầu tận hết sức lực đề cử cho bạn bè.
"Tuy rằng ta cũng lo lắng, nhưng ta lại tin tưởng Phỉ Bất Trác tiên sinh hơn!" Thẩm Nhược Y nói: "Dù kết quả có như thế nào thì chẳng phải xem phần kế tiếp của《Thiên Kim》là sẽ biết sao?"
Bốn ngày trôi qua, Thi Thiên Cải đã viết xong chương thứ chín, ảnh hưởng của sự việc này vẫn tiếp tục tăng lên, không chỉ nổi tiếng ở hai nơi Tích Khê, Hưu Ninh, mà toàn bộ Hoàn Châu thậm chí tới gần Châu phủ đều lục tục nghe nói có một nữ tu sĩ thiên tài mười ngày Trúc Cơ muốn được đăng nhiều kỳ trên nhật báo, đấu võ đài một nam tu sĩ bắt chước bài viết của nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.