Ta Muốn Tu Tiên Thì Mỗi Ngày Phải Viết 3000 Chữ
Chương 48:
Vi Ngã Vô Tửu
16/12/2023
Điểm này sợ rằng ngay chính bản thân Thi Thiên Cải cũng không ý thức được, nàng sống trong thời đại mà phim truyền hình và điện ảnh bùng nổ.
Cho dù là nàng không được tiếp xúc với những kiến thức đó thì mỗi ngày đều thấy những tác phẩm xuất sắc thể hiện những pha quay chậm, dựng phim, vận dụng âm nhạc… Và một loạt kỹ xảo bày ra trước mặt nàng.
Vì vậy lúc viết bài cũng không tự chủ được mà mang theo đặc điểm của chúng.
Cũng như trước kia, chưa bao giờ có tác giả nào vào lúc mạng sống của nhân vật như bị treo lơ lửng trên sợi chỉ lại phóng đại để viết về giọt máu rơi xuống trên mũi kiếm kia, cũng không biết rằng lối viết này có thể mang lại sự kích thích trí tưởng tượng lớn đến như vậy cho độc giả.
Khoảnh khắc trước khi giọt máu kia rơi xuống đất, Liễu Ngọc Thoa tỉnh ngộ thông suốt, thân đao của phe địch sượt qua sát nàng, kiếm ý bàng bạc ở trong người nàng trỗi dậy. Mà đợi đến khi nàng đứng dậy phản công, đầu của kẻ địch rơi xuống đất, giọt máu kia cuối cùng cũng nhỏ giọt xuống.
Cảnh tượng này thậm chí còn giàu chất thơ đến quỷ dị.
Cuối chương này, trên mặt đất toàn là thi thể, Liễu Ngọc Thoa cũng kiệt sức. Nàng lật vạt áo của kẻ cầm đầu ra, tìm thấy một lá thư đóng kín, bên trên có viết hai chữ ‘Kiếm cách’.
Tiền Cửu Bằng đọc xong không nói một lời, cuối cùng vậy mà không hiểu sao lại có cảm giác muốn đọc tiếp phần sau, sau đó hắn nhận ra có gì đó không đúng, sắc mặt tối sầm, đứng dậy vò nát tờ báo thành một cục: "Nàng ta chỉ có thể nở mày nở mặt nhất thời, sớm muộn gì cũng sẽ rớt xuống đau đớn thôi!"
Hắn khẽ cắn môi, sắc mặt hết trắng lại xanh, hung hãn nói: "Được lắm, được lắm... Nàng ta muốn đấu võ đài với ta à? Ta nhất định sẽ so tài với nàng ta, cứ chờ xem!"
Trong khi Tiền Cửu Bằng đang đọc báo, xung quanh không ai dám lên tiếng. Hắn cũng mất đi tâm trạng thưởng thức bữa tiệc, nói: "Cút! Tất cả cút hết đi!"
Khách khứa ồn ào cãi cọ rồi giải tán, để lại Tiền phủ bừa bãi hỗn loạn.
…
Thông tin Phỉ Bất Trác đăng 《Huy Nữ nhật báo》 và tuyên bố cập nhật hàng ngày đã dấy lên sóng to gió lớn.
Những chuyện thế này chưa từng xảy ra bao giờ, đám tu sĩ cũng không thể tưởng tượng nổi.
Nếu nói lúc trước khi Băng Hồ Cuồng Sinh gây nên tranh luận, giữa ủng hộ và phê bình còn có tỉ lệ ngang nhau, hoặc là bảo vệ người mới chiếm thế thượng phong, thì lần này các tu sĩ đều nghiêng hẳn về phe phản đối.
Cho dù là nàng không được tiếp xúc với những kiến thức đó thì mỗi ngày đều thấy những tác phẩm xuất sắc thể hiện những pha quay chậm, dựng phim, vận dụng âm nhạc… Và một loạt kỹ xảo bày ra trước mặt nàng.
Vì vậy lúc viết bài cũng không tự chủ được mà mang theo đặc điểm của chúng.
Cũng như trước kia, chưa bao giờ có tác giả nào vào lúc mạng sống của nhân vật như bị treo lơ lửng trên sợi chỉ lại phóng đại để viết về giọt máu rơi xuống trên mũi kiếm kia, cũng không biết rằng lối viết này có thể mang lại sự kích thích trí tưởng tượng lớn đến như vậy cho độc giả.
Khoảnh khắc trước khi giọt máu kia rơi xuống đất, Liễu Ngọc Thoa tỉnh ngộ thông suốt, thân đao của phe địch sượt qua sát nàng, kiếm ý bàng bạc ở trong người nàng trỗi dậy. Mà đợi đến khi nàng đứng dậy phản công, đầu của kẻ địch rơi xuống đất, giọt máu kia cuối cùng cũng nhỏ giọt xuống.
Cảnh tượng này thậm chí còn giàu chất thơ đến quỷ dị.
Cuối chương này, trên mặt đất toàn là thi thể, Liễu Ngọc Thoa cũng kiệt sức. Nàng lật vạt áo của kẻ cầm đầu ra, tìm thấy một lá thư đóng kín, bên trên có viết hai chữ ‘Kiếm cách’.
Tiền Cửu Bằng đọc xong không nói một lời, cuối cùng vậy mà không hiểu sao lại có cảm giác muốn đọc tiếp phần sau, sau đó hắn nhận ra có gì đó không đúng, sắc mặt tối sầm, đứng dậy vò nát tờ báo thành một cục: "Nàng ta chỉ có thể nở mày nở mặt nhất thời, sớm muộn gì cũng sẽ rớt xuống đau đớn thôi!"
Hắn khẽ cắn môi, sắc mặt hết trắng lại xanh, hung hãn nói: "Được lắm, được lắm... Nàng ta muốn đấu võ đài với ta à? Ta nhất định sẽ so tài với nàng ta, cứ chờ xem!"
Trong khi Tiền Cửu Bằng đang đọc báo, xung quanh không ai dám lên tiếng. Hắn cũng mất đi tâm trạng thưởng thức bữa tiệc, nói: "Cút! Tất cả cút hết đi!"
Khách khứa ồn ào cãi cọ rồi giải tán, để lại Tiền phủ bừa bãi hỗn loạn.
…
Thông tin Phỉ Bất Trác đăng 《Huy Nữ nhật báo》 và tuyên bố cập nhật hàng ngày đã dấy lên sóng to gió lớn.
Những chuyện thế này chưa từng xảy ra bao giờ, đám tu sĩ cũng không thể tưởng tượng nổi.
Nếu nói lúc trước khi Băng Hồ Cuồng Sinh gây nên tranh luận, giữa ủng hộ và phê bình còn có tỉ lệ ngang nhau, hoặc là bảo vệ người mới chiếm thế thượng phong, thì lần này các tu sĩ đều nghiêng hẳn về phe phản đối.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.