Ta Muốn Tu Tiên Thì Mỗi Ngày Phải Viết 3000 Chữ

Chương 5: Sắp thất nghiệp

Vi Ngã Vô Tửu

13/10/2023

Nhưng điều may mắn duy nhất chính là nàng không cần lo lắng điều kiện “phát biểu” này. Bởi vì nguyên thân là tác giả của bản thảo [Xuân Đình Báo], sau khi viết xong giao cho Ngô Lệ Xuân là được.

Từ khi thế giới này phát triển đến nay, đã có hệ thống báo chí rất hoàn thiện rồi, nàng có thể có một người biên tập này, đã vượt qua phần lớn tu sĩ phát biểu rồi.

... Mới vừa nghĩ như vậy, Thi Thiên Cải đã nghe thấy Ngô Lệ Xuân chậm rãi mở miệng nói: “Hôm nay qua cấp trên của ta hạ lệnh, muốn ta sàng lọc lại văn tu cấp dưới của mình, những người mãi vẫn không có thành tựu không được giữ lại trên danh nghĩa của môn phái nữa.”

Thi Thiên Cải: Má.

Giữa hai hàng lông mày của nàng hiện lên vẻ kinh hoàng, lần đầu tiên nàng mở miệng sau khi tỉnh lại, giọng nói khô khốc: “Sàng lọc?”

“Bởi vì ngươi hôn mê một ngày, đã qua ngày nộp bản thảo, bản thảo trước đó cũng không thể phát hành, trang báo trước kia của ngươi đành phải nhường cho người khác... Bây giờ đã qua thời gian in và phát hành, ngươi sốt ruột cũng vô ích.”

Ngô Lệ Xuân nói xong, biểu cảm như hận sắt không thành thép: “Vào thời khắc mấu chốt này thế mà ngươi lại gặp sự cố, người khác hận không thể đè ngươi xuống đấy! Nói thật cho ngươi biết, danh sách nhóm người thứ nhất muốn cắt bỏ mà Lâm Tiên Khách đưa cho ta có tên của ngươi đấy.”



Thi Thiên Cải: “...”

Nàng ngay lập tức ngồi bật dậy: “Chờ một chút, cho ta thêm một cơ hội nữa đi!”

không có vị gì, nhưng lại khiến cảm giác đói bụng giảm bớt đi chút.

Tuy vẫn chưa no, nhưng cả người nàng đã ấm lên không ít, tay chân nhũn ra lập tức mất hết sức lực ngồi xuống mặt đất.

Tốt xấu gì cũng phải cứu cái mạng này, không thể vừa mới xuyên đến đã cưỡi hạc về tây thiên được.

Đúng rồi, xuyên không... Ý nghĩ này của Thi Thiên Cải vừa rõ ràng, ký ức không thuộc về nàng cũng cuồn cuộn dâng lên trong đầu, nàng ôm đầu rên lên một tiếng.

Nàng cảm thấy mình lại sắp té xỉu, khát vọng sống mãnh liệt đã giúp nàng tìm lại được linh lực và tên người từ trong ký ức của nguyên thân, nàng kiệt sức cố bám vào song cửa sổ, đẩy cửa ra, thả một con hạc giấy từ trong tay áo: “Đi tìm, tìm… Ngô di!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Muốn Tu Tiên Thì Mỗi Ngày Phải Viết 3000 Chữ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook