Chương 56
Tiểu Mật Phong Ông Ông Hưởng
11/09/2023
Thủy Dung đi xuống lầu phát hiện đại sảnh không có người, nhưng khi cửa
bị mở ra thì có một thân ảnh cao lớn đang lén lút nhìn lén.
Cô đi qua vỗ vai hắn. "Nhìn cái gì đó? Sao lại lén lút như vậy!"
Hàn Dương thấy cô ở gần sau đó chỉ tay ra bên ngoài.
Thủy Dung còn chưa nhìn đã nghe thấy tiếng đánh nhau. Kỳ thật nói là tiếng đánh nhau cũng không đúng, bởi vì một bên là người, bên khác là một đám sinh vật khổng lồ trông giống như voi.
Chúng nó có thân hình màu mỡ, trên đầu có một đôi sừng to, cái sừng kia thô tráng như chân của bọn chúng, bén nhọn như dao.
Da lông màu nâu nhạt, da cứng đến mức mà Thủy Dung cảm thấy dù trong tay cô có dao cũng không thể đâm thủng.
Đàn thú biến dị ăn cỏ này hình như đang di chuyển, từng đàn từng đàn đen nghìn nghịt, ở trước thì kịch liệt chạy vội, đàn đằng sau thì theo sát, giống như một con sông dài màu nâu, nhìn
không thấy đầu không thấy đuôi.
Thấy Thủy Dung trừng lớn mắt Hàn Dương khẽ cười nói. "Đây là trâu biến dị, da dày nhiều lông, mùa đông mỗi năm thì sẽ từ phía bắc di chuyển sang phía nam có thảm thực vật phong phú. Lúc di chuyển bọn chúng sẽ bảo vệ con ở bên trong, bên ngoài phần lớn là trâu biến dị già."Kỳ thật phần lớn các động vật ăn cỏ này lúc di chuyển đều khá giống với trâu biến dị, chúng nó sẽ đem con và thú cái bảo vệ ở bên trong.Mà thú già ở mạt thế này trở thành nhóm bảo vệ, nên sẽ được bao xung quanh để bảo vệ bên trong.Bởi vậy tiểu đội dị năng giả nếu muốn săn thú cọ ngưu này cũng chỉ có thể lựa chọn thú cọ ngưu già."À.. Thì ra là như vậy." Thủy Dung nhìn một người trên dưới là màu đen đôi tay lóe lên ánh điện màu tím xanh, hóa thành một dây xích to trói quanh cổ trâu biến dị trên mặt đất, mặt khác những thành viên còn lại mỗi người dùng dị năng của mình.Một người dị năng giả hệ hỏa phun ra một biển lửa.Thú biến dị vô cùng sợ hãi lửa này, nhưng trâu biến dị có lớp da vô cùng dày, cho dù ngọn lửa có đốt cháy từng lớp da lông cũng chỉ làm cho hơi đau đớn mà ra sức giãy giụa thôi.Xích điện trên cổ trâu biến dị làm cho sừng trên đầu nó không còn lực công kích, điện này có thể nhẹ nhàng giết chết một người, nhưng chỉ làm nó tạm thời không hành động, bốn chân hơi tê mỏi mà thôi.Lửa đốt da lông của nó khiến cho trâu biến dị kịch liệt giãy giụa tiêu hao thể lực, nhưng thân hình có sự chênh lệch lớn, đủ để cho trâu biến dị chỉ cần nâng nhẹ cũng có thể đá xương sườn của bọn họ, cho nên tiểu đội sôi nổi dùng dị năng của chính mình lên trâu biến dị.Cuối cùng hai dị năng giả hệ kim hóa ra một cây kim to đâm thủng yết hầu của trâu biến dị, máu phun ra bốn phía như suối.Trâu biến dị trước khi chết vẫn luôn rên rỉ, trâu biến dị khác ngừng bước chân muốn đến chi viện thì bị dị năng giả hệ hỏa dùng lửa lớn đe dọa, nó không dám tiến lên, một lát sau trâu biến dị kêu càng ngày càng yếu ớt, trâu biến dị dừng chân kia tựa hồ như hiểu được người bạn của mình hẳn là phải chết nên không hề dừng lại mà chạy nhanh đuổi kịp đàn thú phía trước.Bởi vì cảnh tượng máu me nên hệ thống lại lần nữa đánh mosaic."Lợi hại quá đi! Anh nhìn trâu kia, nó cao như vậy, lớn như vậy! Lớn hơn so với voi rất nhiều.." Còn nội dung đoạn sau đều được Thủy Dung cảm thán ở trong lòng.Hàn Dương nhìn bộ dáng không có tiền đồ, không có kiến thức của cô khinh thường cười nhạt một tiếng. Sau đó liền thấy hắn đi ra cửa, nhìn theo ánh mắt của Thủy Dung thấy xung quanh khách sạn đừng nói là thú biến dị, thậm chí đến chim biến dị bay loạn cũng không có, tức khắc yên tâm, cũng đã rõ là xung quanh khách sạn an toàn.Hắn lười nhác duỗi người sau đó nhìn chằm chằm thú trâu biến dị một lát, rồi tức khắc không thấy đâu, sau đó xuất hiện ở bên ngoài."A! Anh ta muốn làm gì vậy?" Lúc này Thủy Dung mới phát hiện trước kia lão hổ đều đứng nửa thân, chân kia.. Hiện tại nhìn cao hơn rất nhiều, lúc trước cô còn ở trong lòng chửi thầm đối phương có phải là một con hổ chân lùn hay không, bây giờ xem ra hắn chiếu cố chú lùn là cô, căn bản không đứng thẳng người lên.Đứng thẳng lưng - lão hổ uy phong lẫm liệt, sức mạnh của động vật ăn cỏ so với động vật ăn thịt có sự chênh lệch rất lớn.Lão hổ sáng người đĩnh bạt, hơi chút bụ bẫm, đôi mắt hổ sáng ngời có thần nhìn chằm chằm đàn trâu biến dị, một lát sau lão hổ xác định được mục tiêu của mình lập tức cúi thấp người ngay sau đó bỗng nhiên nhảy ra ngoài, tốc độ nhanh như hỏa tiễn, ngay lúc Thủy Dung còn chưa phản ứng lại liền thấy lão hổ chui vào trung tâm đàn trâu biến dị.Sau một cái chớp mắt, lão hổ ngậm một con trâu biến dị nhỏ hơn một vòng so với trâu biến dị trưởng thành chạy ra ngoài.Hắn đi vào một cách thong thả giống như nơi không người, sau đó còn không phí một tia sức lực nào không có một chút thương tích mà toàn thân lui ra.Thú biến dị này không lớn bằng Hàn Dương nhưng thịt thì vô cùng cứng.Mà hắn như không có gánh nặng, như giẫm trên đất bằng chạy về cửa tiệm buông con mồi ngồi xổm dưới đất, còn làm bộ dáng cầu khen ngợi.Trừ Thủy Dung choáng váng chưa phản ứng lại được thì tiểu đội kia cũng xem đến choáng váng.Bọn họ ríu rít thảo luận, một bên cảnh giác bốn hướng, một bên nói ra sự kinh ngạc của chính mình."Chuyện gì vậy? Hổ kia từ đâu ra thế?""Hình như là dị hóa giả..""Gì? Dị hóa giả?""Đúng là dị hóa giả, anh không nhìn thấy chỗ kia có cửa hàng sao? Hẳn là từ trong tiệm kia ra.""Cửa hàng? Khách sạn Long Môn? Lúc này còn có người mở khách sạn sao? Ai sẽ tới ở!""Ai mà biết, không thấy cửa hàng này trang trí khá đẹp sao?""Đúng vậy, nhìn liền biết bên trong có nhiều đồ ăn! Phô trương như vậy không sợ bị cướp?""Ai mà dám cướp! Anh không thấy dị hóa giả lợi hại kia sao? Dám cướp khẳng định tìm chết!"Nhìn bọn họ càng nói càng xa đội trưởng tiểu đội ho một tiếng, nói to, "Đừng thất thần nữa, không thấy thú cọ ngưu sắp chết sao? Chạy nhanh tìm nơi an toàn rồi chôn máu, bằng không khẳng định sẽ hấp dẫn thú biến dị ăn thịt, càng phiền toái hơn."Tiểu đội dị năng bọn họ có dị năng giả không gian. Nhưng không gian của đối phương chỉ có thể đựng được vật không có sinh mạng như là rau dưa trái cây hay lương thực, cái duy nhất không thể đựng là vật còn sống và máu.Dị năng giả không gian là một cô gái, bộ dáng y như các cô gái ở mạt thế khác, dáng người thon dài giỏi giang, tính cách đanh đá. Không gian của cô không thể đựng máu là do không gian sẽ căn nuốt nó, cho nên phương thức mà cô mở rộng không gian trừ việc hấp thu tinh hạch thì bỏ máu vào không gian cũng là một cách khác. Không gian hấp thu năng lượng bên trong máu cũng có thể mở rộng diện tích.Nhưng đầu trâu biến dị vất vả lắm mới săn được, thịt, da và sừng đều hữu dụng nên không thể bỏ vào không gian."Mang đi đâu? Chỗ này trống không." Hai dị năng giả sức mạnh này rốt cuộc cũng có đất dụng võ, tuy rằng sức lực của bọn họ lớn nhưng phản ứng lại không nhanh, nếu trước mặt là trâu biến dị bọn họ chắn chắn sẽ chết.Có thể là bởi vì hệ thống muốn mở rộng khách sạn cho nên phạm vi mấy trăm mét xung quanh đều trống không, cho dù có thực vật cũng đều có diện tích nhỏ, phần lớn là bụi cây.Nhìn tới nhìn lui thành viên trong tiểu đội cũng chỉ phát hiện khách sạn này, bọn họ đuổi theo đàn trâu biến dị đến đây mới thấy, nếu không đến gần bọn họ cũng không biết nơi này còn có một khách sạn.Mà bọn họ săn thú này cũng là chọn một con dễ nhất mà săn, bởi vì nó bị què chân, nhưng không nghĩ tới trâu biến dị này tốc độ vẫn rất nhanh, bọn họ nhìn chằm chằm trâu này từ phía bắc đến nơi này rốt cuộc mới tìm được cơ hội để ra tay.
Cô đi qua vỗ vai hắn. "Nhìn cái gì đó? Sao lại lén lút như vậy!"
Hàn Dương thấy cô ở gần sau đó chỉ tay ra bên ngoài.
Thủy Dung còn chưa nhìn đã nghe thấy tiếng đánh nhau. Kỳ thật nói là tiếng đánh nhau cũng không đúng, bởi vì một bên là người, bên khác là một đám sinh vật khổng lồ trông giống như voi.
Chúng nó có thân hình màu mỡ, trên đầu có một đôi sừng to, cái sừng kia thô tráng như chân của bọn chúng, bén nhọn như dao.
Da lông màu nâu nhạt, da cứng đến mức mà Thủy Dung cảm thấy dù trong tay cô có dao cũng không thể đâm thủng.
Đàn thú biến dị ăn cỏ này hình như đang di chuyển, từng đàn từng đàn đen nghìn nghịt, ở trước thì kịch liệt chạy vội, đàn đằng sau thì theo sát, giống như một con sông dài màu nâu, nhìn
không thấy đầu không thấy đuôi.
Thấy Thủy Dung trừng lớn mắt Hàn Dương khẽ cười nói. "Đây là trâu biến dị, da dày nhiều lông, mùa đông mỗi năm thì sẽ từ phía bắc di chuyển sang phía nam có thảm thực vật phong phú. Lúc di chuyển bọn chúng sẽ bảo vệ con ở bên trong, bên ngoài phần lớn là trâu biến dị già."Kỳ thật phần lớn các động vật ăn cỏ này lúc di chuyển đều khá giống với trâu biến dị, chúng nó sẽ đem con và thú cái bảo vệ ở bên trong.Mà thú già ở mạt thế này trở thành nhóm bảo vệ, nên sẽ được bao xung quanh để bảo vệ bên trong.Bởi vậy tiểu đội dị năng giả nếu muốn săn thú cọ ngưu này cũng chỉ có thể lựa chọn thú cọ ngưu già."À.. Thì ra là như vậy." Thủy Dung nhìn một người trên dưới là màu đen đôi tay lóe lên ánh điện màu tím xanh, hóa thành một dây xích to trói quanh cổ trâu biến dị trên mặt đất, mặt khác những thành viên còn lại mỗi người dùng dị năng của mình.Một người dị năng giả hệ hỏa phun ra một biển lửa.Thú biến dị vô cùng sợ hãi lửa này, nhưng trâu biến dị có lớp da vô cùng dày, cho dù ngọn lửa có đốt cháy từng lớp da lông cũng chỉ làm cho hơi đau đớn mà ra sức giãy giụa thôi.Xích điện trên cổ trâu biến dị làm cho sừng trên đầu nó không còn lực công kích, điện này có thể nhẹ nhàng giết chết một người, nhưng chỉ làm nó tạm thời không hành động, bốn chân hơi tê mỏi mà thôi.Lửa đốt da lông của nó khiến cho trâu biến dị kịch liệt giãy giụa tiêu hao thể lực, nhưng thân hình có sự chênh lệch lớn, đủ để cho trâu biến dị chỉ cần nâng nhẹ cũng có thể đá xương sườn của bọn họ, cho nên tiểu đội sôi nổi dùng dị năng của chính mình lên trâu biến dị.Cuối cùng hai dị năng giả hệ kim hóa ra một cây kim to đâm thủng yết hầu của trâu biến dị, máu phun ra bốn phía như suối.Trâu biến dị trước khi chết vẫn luôn rên rỉ, trâu biến dị khác ngừng bước chân muốn đến chi viện thì bị dị năng giả hệ hỏa dùng lửa lớn đe dọa, nó không dám tiến lên, một lát sau trâu biến dị kêu càng ngày càng yếu ớt, trâu biến dị dừng chân kia tựa hồ như hiểu được người bạn của mình hẳn là phải chết nên không hề dừng lại mà chạy nhanh đuổi kịp đàn thú phía trước.Bởi vì cảnh tượng máu me nên hệ thống lại lần nữa đánh mosaic."Lợi hại quá đi! Anh nhìn trâu kia, nó cao như vậy, lớn như vậy! Lớn hơn so với voi rất nhiều.." Còn nội dung đoạn sau đều được Thủy Dung cảm thán ở trong lòng.Hàn Dương nhìn bộ dáng không có tiền đồ, không có kiến thức của cô khinh thường cười nhạt một tiếng. Sau đó liền thấy hắn đi ra cửa, nhìn theo ánh mắt của Thủy Dung thấy xung quanh khách sạn đừng nói là thú biến dị, thậm chí đến chim biến dị bay loạn cũng không có, tức khắc yên tâm, cũng đã rõ là xung quanh khách sạn an toàn.Hắn lười nhác duỗi người sau đó nhìn chằm chằm thú trâu biến dị một lát, rồi tức khắc không thấy đâu, sau đó xuất hiện ở bên ngoài."A! Anh ta muốn làm gì vậy?" Lúc này Thủy Dung mới phát hiện trước kia lão hổ đều đứng nửa thân, chân kia.. Hiện tại nhìn cao hơn rất nhiều, lúc trước cô còn ở trong lòng chửi thầm đối phương có phải là một con hổ chân lùn hay không, bây giờ xem ra hắn chiếu cố chú lùn là cô, căn bản không đứng thẳng người lên.Đứng thẳng lưng - lão hổ uy phong lẫm liệt, sức mạnh của động vật ăn cỏ so với động vật ăn thịt có sự chênh lệch rất lớn.Lão hổ sáng người đĩnh bạt, hơi chút bụ bẫm, đôi mắt hổ sáng ngời có thần nhìn chằm chằm đàn trâu biến dị, một lát sau lão hổ xác định được mục tiêu của mình lập tức cúi thấp người ngay sau đó bỗng nhiên nhảy ra ngoài, tốc độ nhanh như hỏa tiễn, ngay lúc Thủy Dung còn chưa phản ứng lại liền thấy lão hổ chui vào trung tâm đàn trâu biến dị.Sau một cái chớp mắt, lão hổ ngậm một con trâu biến dị nhỏ hơn một vòng so với trâu biến dị trưởng thành chạy ra ngoài.Hắn đi vào một cách thong thả giống như nơi không người, sau đó còn không phí một tia sức lực nào không có một chút thương tích mà toàn thân lui ra.Thú biến dị này không lớn bằng Hàn Dương nhưng thịt thì vô cùng cứng.Mà hắn như không có gánh nặng, như giẫm trên đất bằng chạy về cửa tiệm buông con mồi ngồi xổm dưới đất, còn làm bộ dáng cầu khen ngợi.Trừ Thủy Dung choáng váng chưa phản ứng lại được thì tiểu đội kia cũng xem đến choáng váng.Bọn họ ríu rít thảo luận, một bên cảnh giác bốn hướng, một bên nói ra sự kinh ngạc của chính mình."Chuyện gì vậy? Hổ kia từ đâu ra thế?""Hình như là dị hóa giả..""Gì? Dị hóa giả?""Đúng là dị hóa giả, anh không nhìn thấy chỗ kia có cửa hàng sao? Hẳn là từ trong tiệm kia ra.""Cửa hàng? Khách sạn Long Môn? Lúc này còn có người mở khách sạn sao? Ai sẽ tới ở!""Ai mà biết, không thấy cửa hàng này trang trí khá đẹp sao?""Đúng vậy, nhìn liền biết bên trong có nhiều đồ ăn! Phô trương như vậy không sợ bị cướp?""Ai mà dám cướp! Anh không thấy dị hóa giả lợi hại kia sao? Dám cướp khẳng định tìm chết!"Nhìn bọn họ càng nói càng xa đội trưởng tiểu đội ho một tiếng, nói to, "Đừng thất thần nữa, không thấy thú cọ ngưu sắp chết sao? Chạy nhanh tìm nơi an toàn rồi chôn máu, bằng không khẳng định sẽ hấp dẫn thú biến dị ăn thịt, càng phiền toái hơn."Tiểu đội dị năng bọn họ có dị năng giả không gian. Nhưng không gian của đối phương chỉ có thể đựng được vật không có sinh mạng như là rau dưa trái cây hay lương thực, cái duy nhất không thể đựng là vật còn sống và máu.Dị năng giả không gian là một cô gái, bộ dáng y như các cô gái ở mạt thế khác, dáng người thon dài giỏi giang, tính cách đanh đá. Không gian của cô không thể đựng máu là do không gian sẽ căn nuốt nó, cho nên phương thức mà cô mở rộng không gian trừ việc hấp thu tinh hạch thì bỏ máu vào không gian cũng là một cách khác. Không gian hấp thu năng lượng bên trong máu cũng có thể mở rộng diện tích.Nhưng đầu trâu biến dị vất vả lắm mới săn được, thịt, da và sừng đều hữu dụng nên không thể bỏ vào không gian."Mang đi đâu? Chỗ này trống không." Hai dị năng giả sức mạnh này rốt cuộc cũng có đất dụng võ, tuy rằng sức lực của bọn họ lớn nhưng phản ứng lại không nhanh, nếu trước mặt là trâu biến dị bọn họ chắn chắn sẽ chết.Có thể là bởi vì hệ thống muốn mở rộng khách sạn cho nên phạm vi mấy trăm mét xung quanh đều trống không, cho dù có thực vật cũng đều có diện tích nhỏ, phần lớn là bụi cây.Nhìn tới nhìn lui thành viên trong tiểu đội cũng chỉ phát hiện khách sạn này, bọn họ đuổi theo đàn trâu biến dị đến đây mới thấy, nếu không đến gần bọn họ cũng không biết nơi này còn có một khách sạn.Mà bọn họ săn thú này cũng là chọn một con dễ nhất mà săn, bởi vì nó bị què chân, nhưng không nghĩ tới trâu biến dị này tốc độ vẫn rất nhanh, bọn họ nhìn chằm chằm trâu này từ phía bắc đến nơi này rốt cuộc mới tìm được cơ hội để ra tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.