Chương 57
Tiểu Mật Phong Ông Ông Hưởng
11/09/2023
"Nếu không thì chúng ta khiêng nó đến gần tường đi?" Dị năng giả hệ hỏa nói.
Đội trưởng của tiểu đội nhíu mi nhìn bốn hướng trầm ngâm một lát, sau đó ra quyết định, "Khiêng nó gần tường đi."
Hai dị năng giả sức mạnh (thể lực) nâng đầu của trâu biến dị sau đó dị năng giả không gian lấy ra một xe tải. Không gian của cô có tổng diện tích hai trăm mét vuông, để xe tải vào làm cho không gian bị thu hẹp đi rất nhiều.
Xe tải kia nhìn liền biết đã được cải tạo qua, bánh xe đều là thiết chế, toàn bộ xe tải giống như một khối không giống như những chiếc xe bình thường khác.
"Trâu biến dị này lớn quá trước tiên chúng ta nên phân nó ra làm nhiều phần nhỏ sau đó nghĩ cách rời khỏi đây." Đội trưởng chỉ huy mọi người cũng nhau đồng lòng hợp lực kéo trâu biến dị lên xe tải.
Hai dị năng giả sức mạnh tuy rằng thể lực mạnh hơn so với người thường và dị năng giả khác, nhưng mạnh đến đâu cũng có hạn.
Giống như bây giờ dù cho bọn họ có sức lực không nhỏ nhưng cũng không có khả năng khiêng một con trâu biến dị nặng mười mấy tấn.
Có xe tải, đất lại bằng phẳng, đường hướng đến khách sạn lại càng thông thuận.
Xe tải rời phạm vi máu me đó thì hai dị năng giả hệ thổ lập tức sử dụng dị năng, tận lực vùi vết máu trong đất.
Tuy rằng trâu biến dị có hình thể khổng lồ nhưng là động vật ăn cỏ, tính tình còn có thể nói là ổn, không giống như linh dương biến dị có tính tình nóng nảy không dễ chọc.
Sau khi chôn xong vết máu hai dị năng giả hệ thổ không màng bụi đất bay xung quanh hung hăng hít sâu, cảm thấy không còn ngửi thấy mùi máu nữa lúc này mới vừa lòng đuổi theo đội ngũ.
Đội trưởng ở phía sau nhìn bộ dáng ngốc của hai đội viên tức khắc trừu trừu khóe miệng.
Khứu giác của thú nhạy cảm hơn so với con người rất nhiều, bọn họ ngửi không nghe mùi có thể mang lại lợi ích gì? Chúng nó vẫn có thể ngửi được.
Hắn móc ra một chai nước hoa trong lòng ngực, đây là hắn vất vả mượn vợ của mình, cũng chính là dị năng giả không gian.
Sau khi phun chút nước hoa lên mặt đất và không khí, hắn liền phát hiện chai nước hoa bị vơi một phần ba, tức khắc cảm thấy không ổn, hình như phun hơi nhiều, còn nhiêu vầy mà đưa về cho vợ thì ẻm có đánh hắn hay không trời?
Chai nước hoa trong tay hắn là chai nước hoa mà vợ hắn trân quý đã lâu, còn chưa dùng kết quả.. Hiện tại đều bị lãng phí ở đây.
Đội trưởng trong cảm giác lo sợ đem chai nước hoa cất cẩn thận vào trong lòng ngực, sải bước đuổi theo đồng đội.
Lúc này bên trong khách sạn Thủy Dung đang mắt to mắt nhỏ trừng Hàn Dương, trâu biến di này tuy rằng không cao to như thú thành niên nhưng cũng không nhỏ, một cái đầu to bằng hai ba cái đầu của bò sữa.
"Làm sao bây giờ? Tôi không dám ăn hay là anh ăn đi. Nhưng lớn quá anh ăn có hết không?"
Lão hổ liếm môi rồi liếm móng vuốt, hắn lắc hai cái liền vươn một chân trước, móng vuốt duỗi ra sắc bén như dao.
"Ăn cho hết thôi, sao lại ăn không hết được? Hai miếng là ăn sạch." Dạ dày hắn giống như dây thun co dãn, có thể biến lớn thu nhỏ.
Thủy Dung thấy hắn như vây còn tưởng rằng phải ăn ở đây.
Tuy rằng đại sảnh không trải thảm dùng gạch men sứ nhưng máu trên gạch cũng không dễ dọn.
Dù người máy quét rác kia tới hỗ trợ thì mùi máu sợ là phải đợi lâu mới có thể bay đi.
Lão hổ không muốn nói chuyện, hắn vẫn duy trì động tác của móng vuốt, móng vuốt sắc bén vạch da lông trên đầu trâu biến dị.
Thủy Dung nhìn động tác của hắn liền biết đây là động tác đào tinh hạch.
Bất quá cái xuất hiện trong óc của thú biến dị hẳn là thú hạch mới đúng.
Nói đến cũng kỳ quái, cô mở cửa hàng lâu như vậy thế nhưng không thu được một quả thú hạch, đây là vì sao vậy trời? Là số lượng thú hạch ít, không nhiều bằng số lượng tinh hạch sao?
Hình như là vậy, cũng không phải thú biến dị nào cũng có thú hạch. Tóm lại là chỉ có thú biến dị có thực lực mạnh mẽ thì trong óc mới có thú hạch.
Hai ngày trước Hàn Dương ăn đầu của hươu kia, trong óc cũng không có thú hạch.
Thú cọ ngưu còn nhỏ này trong óc của nó hẳn là sẽ không có thú hạch đúng không?
Nhưng Thủy Dung nghĩ sai rồi, móng vuốt hổ nhấc lên một quả có chút giống tinh hạch, nhưng lại tròn trịa có rất nhiều sắc vàng.
Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy hình dáng của thú hạch, so với tinh hạch thì không giống rất nhiều điểm.
"Đây.. Đây là thú hạch? Trâu biến dị này còn chưa trưởng thành mà, sao nó có thú hạch?"
Chẳng lẽ, trâu biến dị này có thiên phú dị bẩm, tuy rằng chưa lớn nhưng cũng là trâu biến dị có đầu vô cùng lợi hại?
Thú hạch lấy ra từ thú biến dị sạch sẽ hơn so với tinh hạch lấy ra từ đầu tang thi, ít nhất là óc của thú biến dị không có mùi hư thối, cho dù có dính máu óc nhưng người đã ăn qua óc heo và được hệ thống đánh mosaic thì đối với thú hạch này vô cùng tò mò.
"Nó là nghé con đầu đàn khác với trâu biến dị bình thường."
Giống như con người thú biến dị mạnh hay yếu cũng xem gen, nếu là thú biến dị có thực lực cường đại thì con của nó cũng có thực lực mạnh.
Nghé con của trâu đầu đàn, khả năng cao cũng sẽ trở thành trâu đầu đàn đời tiếp theo.
Đù! Trâu đầu đàn này đúng là không cẩn thận. "Thái tử gia" dễ dàng bị bắt quá, bất quá một đám trâu biến dị ở bên trong nên số trâu đầu đàn cũng hơn một, nghé con đầu đàn cũng hơn một, cho nên biến mất một con chắc là cũng không gây ra náo động nào.
"Thịt còn dư lại này làm sao đây? Tôi không dám ăn, nhưng thịt còn nhiều, trước kia anh đã ăn thử chưa? Hẳn là không có sao đâu đúng không?" Thủy Dung không dám ăn động vật hoang dã, cơ thể của trâu đầu đàn này đều là cơ bắp, thịt nạc không ít.
Cô biết Hàn Dương ăn qua thịt sống, nếu có điều kiện thì Thủy Dung không khuyến khích hắn ăn thịt sống, ai biết được trong thịt có ký sinh trùng hay không, nói đến ký sinh trùng thì cô nhớ rõ hòm thuốc của mình còn hai hộp tiệt trùng, chờ đến chiều thì lấy một hộp cho hắn uống, tự dưng quản đến việc trong bụng hắn có ký sinh trùng chi vậy trời, đau đầu ghê.
"Ở trong tiệm có đồ ăn nên tôi không ăn đâu. Bên ngoài kia có nhóm săn thú biến dị, chúng ta có thể bán cho họ."
Có đồ ăn ngon ai sẽ còn nghĩ đến việc ăn thịt sống không có mùi vị gì? Thêm nữa là thịt rất nhiều, trên thực tế bộ xương cũng không nhỏ, trên cơ thể đều là cơ bắp.
Hắn cũng chỉ muốn khoe một chút tư thế oai hùng của chính mình, thịt hay không thì không quan trọng.
"A.. Nhưng vậy cũng đúng." Thủy Dung dùng giấy vệ sinh lau khô thú hạch trong tay, tỉ mỉ đánh giá thú hạch có màu vàng này.
Thú hạch này có chút giống hổ phách, y như đá quý.
Nhưng giá trị của nó ở khách sạn giống như tinh hạch. Thú biến dị trâu là thú biến dị cấp bốn, thực lực không tồi.
Thú hạch cấp bốn tương đương với một quả tinh hạch cấp bốn, cũng chính là 100 tinh hạch bậc ba, 10000 tinh hạch bậc hai, 1000000 tinh hạch bậc một.
Nhưng đây là Hàn Dương cho cô, không thuộc về phạm vi giao dịch, chỉ có thể tính làm tài sản riêng của cô, không thể đưa vào sổ sách của hệ thống.
* * *
Có dị năng giả hệ kim thì rất hữu dụng như có thể chế tạo ra phương tiện để đi, đặc biệt là xe tải kim loại rắn chắc, có thể đâm thủng da trâu biến dị cứng cỏi như áo chống đạn.
Một con trâu biến dị thành niên lớn hơn so với ô tô nhỏ, mười mấy dị năng giả phân công nhau cắt trâu biến dị.
Kỹ thuật của bọn họ lợi hại hơn cả thợ giết heo, trong chốc lát đã cạo trâu biến dị chỉ còn lại khung xương và nội tạng.
Sau mạt thế thiếu gia vị nên thú biến dị đều sẽ còn mùi tanh.
Bọn hắn đều giữ lại da và đầu, trong đội thích nhất là ăn óc cho nên thành viên tiểu đội đều sẽ theo bản năng mà giữ lại đầu thú.
Còn da của trâu biến dị vô cùng xa xỉ, đặc biệt là da trâu biến dị đã già, vô cùng cứng dù có dùng đao cũng chém không được, dùng để chế tạo giày hay túi da và một ít chế phẩm từ da đều là đồ thượng hạng.
Làm xong thì vợ của đội trưởng, cũng chính là dị năng giả không gian, cô ấy phất tay liền đem xương và thịt với nội tạng thu vào không gian.
Khi máu vào không gian nháy mắt liền bị hấp thu không còn gì, trên mặt đất chỉ còn sót lại một ít máu còn đọng lại.
Hai dị năng giả hệ thổ lại lần nữa vùi lấp máu, những người còn lại nhìn chằm chằm mười mấy sọt tre cao hơn nửa người.
Thịt đều bị lấy ra nhưng xe của bọn họ vẫn ở chỗ đặt chân, lúc nãy bọn họ không nghĩ đến việc sẽ đuổi theo trâu biến dị xa đến vậy, nói đến thì cũng là vì trâu này bị què, bọn họ cứ tưởng sẽ dễ bắt nhưng nó chạy không hề chậm.
Đuổi theo nó tận năm dặm. Nếu không phải sau mạt thế thể chất được tăng cường thì sợ là bọn họ đã sớm ném cái đầu của con trâu này rồi.
Không vứt bỏ đầu nên không ai sốt ruột đi đào thú hạch. Kỳ thật bọn họ cũng suy đoán con trâu bị què này tám phần là trâu đầu đàn đời trước, cho nên dù có bị què một chân vẫn có thể chạy nhanh như vậy.
Thú hạch không dễ dàng có được, càng miễn bàn đến thú hạch của thú biến dị cấp bốn miễn cưỡng cũng có thể xem như thú hạch đẳng cấp cao.
"Chúng ta tạm thời ở lại đây đi, mọi người đi lái xe lại đây đi." Số lượng thịt nhiều như vậy bọn họ không thể dùng chính sức mình khiêng, cũng chỉ có thể dùng xe.
Tiểu đội gồm mười một người, hai dị năng giả hệ thổ, hai dị năng giả hệ kim, một dị năng giả không gian, một dị năng giả hệ lôi, hai dị năng giả sức mạnh, một dị năng giả hệ mộc, cộng thêm một dị năng giả hệ hỏa và một dị năng giả hệ phong.
Có thể nói tiểu đội săn thú này là tiểu đội chỉnh tề. Nhân thủ đủ, thực lực cũng không tồi, trang bị trên người càng không kém, bởi vậy mới dám ở nơi lưu đày này mà săn thú trong thời gian dài.
Ngày thường bọn họ sẽ đem thịt tới một nơi thích hợp, nếu đúng lúc thị trường giao dịch mở cửa liền đem thịt tươi bán, nếu không bọn họ sẽ mang thịt đi hun khói, giữ lại ăn một ít còn đa số vẫn là bán.
Thịt của trâu biến dị này bọn họ không tính bán, thứ nhất là nếu chờ đến ngày thị trường giao dịch mở cửa thì thịt đã sớm hư thối, thứ hai là đã gần đến mùa đông, sau mạt thế nhiệt độ vào mùa đông rất rét, không chỉ nhiều gió mà còn có bão tuyết.
Thời tiết lạnh lẽo thế này thú biến dị sẽ đi tìm huyệt động, bọn họ không có biện pháp ra ngoài săn thú để tìm kiếm đồ ăn.
Cho nên bây giờ chính là lúc tích trữ đồ ăn, vì mùa đông không thiếu thốn thức ăn nên bọn họ nỗ lực săn thịt.
Tiểu đội dị năng có tổng cộng bốn chiếc xe, bốn người kia đi thì có thể mang xe lại đầy đủ.
Ở đây có khách sạn rất kỳ quái, còn có một dị hóa giả hoàn toàn tộc hổ thực lực mạnh mẽ, tuy rằng không có ác ý gì với bọn họ nhưng họ không dám ở lâu. Chỉ nghĩ đến việc mang xe đến đây rồi nâng thịt lên xe sau đó chạy lấy người.
Bốn dị năng giả nhanh chóng rời đi để lấy xe, những người còn lại ngồi xuống mặt đất rồi đánh giá cảnh vật xung quanh.
Dị năng giả không gian tên là Ngô Lan Chỉ, trước mạt thế chỉ là bạch lĩnh (1) bình thường, cô và đội trưởng tiểu đội sau mạt thế mới đến với nhau.
(1): Ai biết từ này là gì hông.
Hai người ở chung một chỗ, may mắn còn có bạn bè thân thích chứng kiến nên cũng tính là kết hôn.
Lúc trước ngồi ở văn phòng điều hòa chạy phà phà nên da trắng, giờ đã trải qua mạt thế dáng vẻ trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn, dáng người cân xứng chắc khỏe.
Cô dựa vào chồng ngồi dưới đất, nhìn khách sạn ba tầng cách không xa, lại nhìn trước cửa khách sạn không có một thú biến dị đến gần, khó hiểu nói.
"Anh Hàm Tử có phát hiện không, ở đây đến một con chim biến dị cũng không có." Ngô Lan Chỉ ngẩng đầu nhìn lên trời hết sức khó hiểu.
Ngày thường bọn họ thấy phiền nhất là nhóm chim biến dị bay trên trời, tốc độ chúng nó nhanh và tính tình cực kỳ đê tiện, chúng thường kéo lông của thú biến dị và tóc của con người, chúng nó còn thích cướp đoạt thành quả săn thú của con người, giống như ăn cướp lao nhanh xuống ngậm một phát liền chạy.
Bởi vì có cánh nên chúng luôn quấy rầy con người, vì để không bị kéo tóc nên con gái tóc dài khi ra ngoài đều đội mũ, nhưng vẫn bị kéo.
Hôm nay thanh tịnh như vậy cô có chút không quen.
Đội trưởng của tiểu đội nhíu mi nhìn bốn hướng trầm ngâm một lát, sau đó ra quyết định, "Khiêng nó gần tường đi."
Hai dị năng giả sức mạnh (thể lực) nâng đầu của trâu biến dị sau đó dị năng giả không gian lấy ra một xe tải. Không gian của cô có tổng diện tích hai trăm mét vuông, để xe tải vào làm cho không gian bị thu hẹp đi rất nhiều.
Xe tải kia nhìn liền biết đã được cải tạo qua, bánh xe đều là thiết chế, toàn bộ xe tải giống như một khối không giống như những chiếc xe bình thường khác.
"Trâu biến dị này lớn quá trước tiên chúng ta nên phân nó ra làm nhiều phần nhỏ sau đó nghĩ cách rời khỏi đây." Đội trưởng chỉ huy mọi người cũng nhau đồng lòng hợp lực kéo trâu biến dị lên xe tải.
Hai dị năng giả sức mạnh tuy rằng thể lực mạnh hơn so với người thường và dị năng giả khác, nhưng mạnh đến đâu cũng có hạn.
Giống như bây giờ dù cho bọn họ có sức lực không nhỏ nhưng cũng không có khả năng khiêng một con trâu biến dị nặng mười mấy tấn.
Có xe tải, đất lại bằng phẳng, đường hướng đến khách sạn lại càng thông thuận.
Xe tải rời phạm vi máu me đó thì hai dị năng giả hệ thổ lập tức sử dụng dị năng, tận lực vùi vết máu trong đất.
Tuy rằng trâu biến dị có hình thể khổng lồ nhưng là động vật ăn cỏ, tính tình còn có thể nói là ổn, không giống như linh dương biến dị có tính tình nóng nảy không dễ chọc.
Sau khi chôn xong vết máu hai dị năng giả hệ thổ không màng bụi đất bay xung quanh hung hăng hít sâu, cảm thấy không còn ngửi thấy mùi máu nữa lúc này mới vừa lòng đuổi theo đội ngũ.
Đội trưởng ở phía sau nhìn bộ dáng ngốc của hai đội viên tức khắc trừu trừu khóe miệng.
Khứu giác của thú nhạy cảm hơn so với con người rất nhiều, bọn họ ngửi không nghe mùi có thể mang lại lợi ích gì? Chúng nó vẫn có thể ngửi được.
Hắn móc ra một chai nước hoa trong lòng ngực, đây là hắn vất vả mượn vợ của mình, cũng chính là dị năng giả không gian.
Sau khi phun chút nước hoa lên mặt đất và không khí, hắn liền phát hiện chai nước hoa bị vơi một phần ba, tức khắc cảm thấy không ổn, hình như phun hơi nhiều, còn nhiêu vầy mà đưa về cho vợ thì ẻm có đánh hắn hay không trời?
Chai nước hoa trong tay hắn là chai nước hoa mà vợ hắn trân quý đã lâu, còn chưa dùng kết quả.. Hiện tại đều bị lãng phí ở đây.
Đội trưởng trong cảm giác lo sợ đem chai nước hoa cất cẩn thận vào trong lòng ngực, sải bước đuổi theo đồng đội.
Lúc này bên trong khách sạn Thủy Dung đang mắt to mắt nhỏ trừng Hàn Dương, trâu biến di này tuy rằng không cao to như thú thành niên nhưng cũng không nhỏ, một cái đầu to bằng hai ba cái đầu của bò sữa.
"Làm sao bây giờ? Tôi không dám ăn hay là anh ăn đi. Nhưng lớn quá anh ăn có hết không?"
Lão hổ liếm môi rồi liếm móng vuốt, hắn lắc hai cái liền vươn một chân trước, móng vuốt duỗi ra sắc bén như dao.
"Ăn cho hết thôi, sao lại ăn không hết được? Hai miếng là ăn sạch." Dạ dày hắn giống như dây thun co dãn, có thể biến lớn thu nhỏ.
Thủy Dung thấy hắn như vây còn tưởng rằng phải ăn ở đây.
Tuy rằng đại sảnh không trải thảm dùng gạch men sứ nhưng máu trên gạch cũng không dễ dọn.
Dù người máy quét rác kia tới hỗ trợ thì mùi máu sợ là phải đợi lâu mới có thể bay đi.
Lão hổ không muốn nói chuyện, hắn vẫn duy trì động tác của móng vuốt, móng vuốt sắc bén vạch da lông trên đầu trâu biến dị.
Thủy Dung nhìn động tác của hắn liền biết đây là động tác đào tinh hạch.
Bất quá cái xuất hiện trong óc của thú biến dị hẳn là thú hạch mới đúng.
Nói đến cũng kỳ quái, cô mở cửa hàng lâu như vậy thế nhưng không thu được một quả thú hạch, đây là vì sao vậy trời? Là số lượng thú hạch ít, không nhiều bằng số lượng tinh hạch sao?
Hình như là vậy, cũng không phải thú biến dị nào cũng có thú hạch. Tóm lại là chỉ có thú biến dị có thực lực mạnh mẽ thì trong óc mới có thú hạch.
Hai ngày trước Hàn Dương ăn đầu của hươu kia, trong óc cũng không có thú hạch.
Thú cọ ngưu còn nhỏ này trong óc của nó hẳn là sẽ không có thú hạch đúng không?
Nhưng Thủy Dung nghĩ sai rồi, móng vuốt hổ nhấc lên một quả có chút giống tinh hạch, nhưng lại tròn trịa có rất nhiều sắc vàng.
Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy hình dáng của thú hạch, so với tinh hạch thì không giống rất nhiều điểm.
"Đây.. Đây là thú hạch? Trâu biến dị này còn chưa trưởng thành mà, sao nó có thú hạch?"
Chẳng lẽ, trâu biến dị này có thiên phú dị bẩm, tuy rằng chưa lớn nhưng cũng là trâu biến dị có đầu vô cùng lợi hại?
Thú hạch lấy ra từ thú biến dị sạch sẽ hơn so với tinh hạch lấy ra từ đầu tang thi, ít nhất là óc của thú biến dị không có mùi hư thối, cho dù có dính máu óc nhưng người đã ăn qua óc heo và được hệ thống đánh mosaic thì đối với thú hạch này vô cùng tò mò.
"Nó là nghé con đầu đàn khác với trâu biến dị bình thường."
Giống như con người thú biến dị mạnh hay yếu cũng xem gen, nếu là thú biến dị có thực lực cường đại thì con của nó cũng có thực lực mạnh.
Nghé con của trâu đầu đàn, khả năng cao cũng sẽ trở thành trâu đầu đàn đời tiếp theo.
Đù! Trâu đầu đàn này đúng là không cẩn thận. "Thái tử gia" dễ dàng bị bắt quá, bất quá một đám trâu biến dị ở bên trong nên số trâu đầu đàn cũng hơn một, nghé con đầu đàn cũng hơn một, cho nên biến mất một con chắc là cũng không gây ra náo động nào.
"Thịt còn dư lại này làm sao đây? Tôi không dám ăn, nhưng thịt còn nhiều, trước kia anh đã ăn thử chưa? Hẳn là không có sao đâu đúng không?" Thủy Dung không dám ăn động vật hoang dã, cơ thể của trâu đầu đàn này đều là cơ bắp, thịt nạc không ít.
Cô biết Hàn Dương ăn qua thịt sống, nếu có điều kiện thì Thủy Dung không khuyến khích hắn ăn thịt sống, ai biết được trong thịt có ký sinh trùng hay không, nói đến ký sinh trùng thì cô nhớ rõ hòm thuốc của mình còn hai hộp tiệt trùng, chờ đến chiều thì lấy một hộp cho hắn uống, tự dưng quản đến việc trong bụng hắn có ký sinh trùng chi vậy trời, đau đầu ghê.
"Ở trong tiệm có đồ ăn nên tôi không ăn đâu. Bên ngoài kia có nhóm săn thú biến dị, chúng ta có thể bán cho họ."
Có đồ ăn ngon ai sẽ còn nghĩ đến việc ăn thịt sống không có mùi vị gì? Thêm nữa là thịt rất nhiều, trên thực tế bộ xương cũng không nhỏ, trên cơ thể đều là cơ bắp.
Hắn cũng chỉ muốn khoe một chút tư thế oai hùng của chính mình, thịt hay không thì không quan trọng.
"A.. Nhưng vậy cũng đúng." Thủy Dung dùng giấy vệ sinh lau khô thú hạch trong tay, tỉ mỉ đánh giá thú hạch có màu vàng này.
Thú hạch này có chút giống hổ phách, y như đá quý.
Nhưng giá trị của nó ở khách sạn giống như tinh hạch. Thú biến dị trâu là thú biến dị cấp bốn, thực lực không tồi.
Thú hạch cấp bốn tương đương với một quả tinh hạch cấp bốn, cũng chính là 100 tinh hạch bậc ba, 10000 tinh hạch bậc hai, 1000000 tinh hạch bậc một.
Nhưng đây là Hàn Dương cho cô, không thuộc về phạm vi giao dịch, chỉ có thể tính làm tài sản riêng của cô, không thể đưa vào sổ sách của hệ thống.
* * *
Có dị năng giả hệ kim thì rất hữu dụng như có thể chế tạo ra phương tiện để đi, đặc biệt là xe tải kim loại rắn chắc, có thể đâm thủng da trâu biến dị cứng cỏi như áo chống đạn.
Một con trâu biến dị thành niên lớn hơn so với ô tô nhỏ, mười mấy dị năng giả phân công nhau cắt trâu biến dị.
Kỹ thuật của bọn họ lợi hại hơn cả thợ giết heo, trong chốc lát đã cạo trâu biến dị chỉ còn lại khung xương và nội tạng.
Sau mạt thế thiếu gia vị nên thú biến dị đều sẽ còn mùi tanh.
Bọn hắn đều giữ lại da và đầu, trong đội thích nhất là ăn óc cho nên thành viên tiểu đội đều sẽ theo bản năng mà giữ lại đầu thú.
Còn da của trâu biến dị vô cùng xa xỉ, đặc biệt là da trâu biến dị đã già, vô cùng cứng dù có dùng đao cũng chém không được, dùng để chế tạo giày hay túi da và một ít chế phẩm từ da đều là đồ thượng hạng.
Làm xong thì vợ của đội trưởng, cũng chính là dị năng giả không gian, cô ấy phất tay liền đem xương và thịt với nội tạng thu vào không gian.
Khi máu vào không gian nháy mắt liền bị hấp thu không còn gì, trên mặt đất chỉ còn sót lại một ít máu còn đọng lại.
Hai dị năng giả hệ thổ lại lần nữa vùi lấp máu, những người còn lại nhìn chằm chằm mười mấy sọt tre cao hơn nửa người.
Thịt đều bị lấy ra nhưng xe của bọn họ vẫn ở chỗ đặt chân, lúc nãy bọn họ không nghĩ đến việc sẽ đuổi theo trâu biến dị xa đến vậy, nói đến thì cũng là vì trâu này bị què, bọn họ cứ tưởng sẽ dễ bắt nhưng nó chạy không hề chậm.
Đuổi theo nó tận năm dặm. Nếu không phải sau mạt thế thể chất được tăng cường thì sợ là bọn họ đã sớm ném cái đầu của con trâu này rồi.
Không vứt bỏ đầu nên không ai sốt ruột đi đào thú hạch. Kỳ thật bọn họ cũng suy đoán con trâu bị què này tám phần là trâu đầu đàn đời trước, cho nên dù có bị què một chân vẫn có thể chạy nhanh như vậy.
Thú hạch không dễ dàng có được, càng miễn bàn đến thú hạch của thú biến dị cấp bốn miễn cưỡng cũng có thể xem như thú hạch đẳng cấp cao.
"Chúng ta tạm thời ở lại đây đi, mọi người đi lái xe lại đây đi." Số lượng thịt nhiều như vậy bọn họ không thể dùng chính sức mình khiêng, cũng chỉ có thể dùng xe.
Tiểu đội gồm mười một người, hai dị năng giả hệ thổ, hai dị năng giả hệ kim, một dị năng giả không gian, một dị năng giả hệ lôi, hai dị năng giả sức mạnh, một dị năng giả hệ mộc, cộng thêm một dị năng giả hệ hỏa và một dị năng giả hệ phong.
Có thể nói tiểu đội săn thú này là tiểu đội chỉnh tề. Nhân thủ đủ, thực lực cũng không tồi, trang bị trên người càng không kém, bởi vậy mới dám ở nơi lưu đày này mà săn thú trong thời gian dài.
Ngày thường bọn họ sẽ đem thịt tới một nơi thích hợp, nếu đúng lúc thị trường giao dịch mở cửa liền đem thịt tươi bán, nếu không bọn họ sẽ mang thịt đi hun khói, giữ lại ăn một ít còn đa số vẫn là bán.
Thịt của trâu biến dị này bọn họ không tính bán, thứ nhất là nếu chờ đến ngày thị trường giao dịch mở cửa thì thịt đã sớm hư thối, thứ hai là đã gần đến mùa đông, sau mạt thế nhiệt độ vào mùa đông rất rét, không chỉ nhiều gió mà còn có bão tuyết.
Thời tiết lạnh lẽo thế này thú biến dị sẽ đi tìm huyệt động, bọn họ không có biện pháp ra ngoài săn thú để tìm kiếm đồ ăn.
Cho nên bây giờ chính là lúc tích trữ đồ ăn, vì mùa đông không thiếu thốn thức ăn nên bọn họ nỗ lực săn thịt.
Tiểu đội dị năng có tổng cộng bốn chiếc xe, bốn người kia đi thì có thể mang xe lại đầy đủ.
Ở đây có khách sạn rất kỳ quái, còn có một dị hóa giả hoàn toàn tộc hổ thực lực mạnh mẽ, tuy rằng không có ác ý gì với bọn họ nhưng họ không dám ở lâu. Chỉ nghĩ đến việc mang xe đến đây rồi nâng thịt lên xe sau đó chạy lấy người.
Bốn dị năng giả nhanh chóng rời đi để lấy xe, những người còn lại ngồi xuống mặt đất rồi đánh giá cảnh vật xung quanh.
Dị năng giả không gian tên là Ngô Lan Chỉ, trước mạt thế chỉ là bạch lĩnh (1) bình thường, cô và đội trưởng tiểu đội sau mạt thế mới đến với nhau.
(1): Ai biết từ này là gì hông.
Hai người ở chung một chỗ, may mắn còn có bạn bè thân thích chứng kiến nên cũng tính là kết hôn.
Lúc trước ngồi ở văn phòng điều hòa chạy phà phà nên da trắng, giờ đã trải qua mạt thế dáng vẻ trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn, dáng người cân xứng chắc khỏe.
Cô dựa vào chồng ngồi dưới đất, nhìn khách sạn ba tầng cách không xa, lại nhìn trước cửa khách sạn không có một thú biến dị đến gần, khó hiểu nói.
"Anh Hàm Tử có phát hiện không, ở đây đến một con chim biến dị cũng không có." Ngô Lan Chỉ ngẩng đầu nhìn lên trời hết sức khó hiểu.
Ngày thường bọn họ thấy phiền nhất là nhóm chim biến dị bay trên trời, tốc độ chúng nó nhanh và tính tình cực kỳ đê tiện, chúng thường kéo lông của thú biến dị và tóc của con người, chúng nó còn thích cướp đoạt thành quả săn thú của con người, giống như ăn cướp lao nhanh xuống ngậm một phát liền chạy.
Bởi vì có cánh nên chúng luôn quấy rầy con người, vì để không bị kéo tóc nên con gái tóc dài khi ra ngoài đều đội mũ, nhưng vẫn bị kéo.
Hôm nay thanh tịnh như vậy cô có chút không quen.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.