Ta Phát Triển Mỹ Thực Ở Thế Giới Tu Tiên
Chương 1:
Thiền Miêu
17/12/2024
Ánh nắng dìu dịu xuyên qua kẽ tay, Tô Cửu nhắm mắt một hồi mới ôm đầu ngồi dậy, trong đầu vẫn còn sót lại cơn đau khi tiếp nhận ký ức của nguyên chủ.
Nơi này là một giới tu tiên tên Quy Nhất giới, nguyên chủ tên là Tô Cửu, trùng tên với nàng, năm nay mười một tuổi và đến từ một gia tộc nhỏ ở Phàm thành.
Một năm trước gia tộc bị người ta hãm hại, tuyên bố rằng năm trăm năm qua toàn tộc Tô gia không có tu sĩ nên đáng nhẽ phải bị trục xuất khỏi Tu tiên giới, trả về thế tục.
Ngay lúc mấu chốt, nguyên chủ mười tuổi kiểm tra ra Ngũ linh căn, được thu vào Huyền Thanh tông trở thành đệ tử dự bị, giải quyết nguy cơ trước mắt của gia tộc.
Nhưng Huyền Thanh tông có quy định, bất cứ ai vào cửa một năm mà vẫn chưa dẫn khí nhập thể thì sẽ bị đào thải khỏi tông.
Một năm trôi qua, nguyên chủ không thể dẫn khí nhập thể nên bị đuổi khỏi tông môn. Trong lúc tuyệt vọng, nàng nghe một đệ tử nhập môn cùng kỳ nói có một loại linh thực tên là Dẫn Linh Thảo có thể giúp dẫn khí nhập thể.
Vì vậy nguyên chủ lại nhen nhóm hy vọng, dùng hết một khối linh thạch duy nhất, ngồi phi kiếm đến rìa ngoài cùng của Mang sơn. Kết quả bị hai tu sĩ đang đánh nhau làm liên lụy, thần hồn bị chấn động, đi đời nhà ma.
Còn Tô Cửu nàng, lúc trước khi xuyên qua đang chuẩn bị để khai trương quán ăn tư nhân sau vài hôm nữa nhưng lại gặp tai nạn xe cộ trên đường đi đặt mua nguyên liệu rồi biến thành “Tô Cửu”.
Tô Cửu sờ cái bụng đang kêu ọt ọt.
Nguyên chủ không thể dẫn khí nhập thể nên dĩ nhiên cũng không tích cốc. Nàng vơ lấy cái bao nhỏ của nguyên chủ rơi bên cạnh, may mà hai tu sĩ kia cũng không coi trọng cái bao bình thường này.
Trong bao có một bình sứ nhỏ đựng dầu và một gói muối nhỏ, một ống tre đựng nước cùng với túi tiền mang theo từ Phàm thành. Trong túi có mười mấy lượng bạc. Trong ký ức, nguyên chủ còn có một thanh phàm kiếm, chắc là bị người ta nhặt rồi.
Tô Cửu buộc chặt bao, nhìn quanh rừng rậm hoang dã rồi đứng dậy đeo bao đi vào rừng, bụng đói đến mức hai chân lảo đảo.
Vào trong rừng, đập vào mắt toàn là những thực vật xa lạ. Tô Cửu cũng không dám đi quá sâu, vừa cảnh giác xung quanh vừa tìm kiếm nguyên liệu có thể ăn được. Không lâu sau, nàng tìm thấy một ít nấm.
Không biết có phải là do thế giới khác nhau hay không, những cây nấm này đều to gấp đôi.
Tô Cửu vừa đến gần, cuốn sách vô danh trong đầu tự động hiện ra chữ.
[Ngưu Can khuẩn: Vị tươi ngon, nhiều dinh dưỡng, có thể nấu theo nhiều cách. Có thể pha chế nước súp, làm tương, muối chua để ăn. Chứa đựng 0.2% linh khí, giá trị dinh dưỡng gấp năm lần.]
[Thanh Đầu khuẩn: Vị tươi ngon, nhiều dinh dưỡng, có thể nấu theo nhiều cách. Hầm canh cùng với ba ba, gà ô, gà thả là tốt nhất. Chứa đựng 0.2% linh khí, giá trị dinh dưỡng gấp năm lần.]
[Kê Du khuẩn: Vị tươi ngon, nhiều dinh dưỡng, ăn thường xuyên có thể phòng ngừa giảm thị lực, có thể nấu theo nhiều cách. Chứa đựng 0.2% linh khí, giá trị dinh dưỡng gấp năm lần.]
Nơi này là một giới tu tiên tên Quy Nhất giới, nguyên chủ tên là Tô Cửu, trùng tên với nàng, năm nay mười một tuổi và đến từ một gia tộc nhỏ ở Phàm thành.
Một năm trước gia tộc bị người ta hãm hại, tuyên bố rằng năm trăm năm qua toàn tộc Tô gia không có tu sĩ nên đáng nhẽ phải bị trục xuất khỏi Tu tiên giới, trả về thế tục.
Ngay lúc mấu chốt, nguyên chủ mười tuổi kiểm tra ra Ngũ linh căn, được thu vào Huyền Thanh tông trở thành đệ tử dự bị, giải quyết nguy cơ trước mắt của gia tộc.
Nhưng Huyền Thanh tông có quy định, bất cứ ai vào cửa một năm mà vẫn chưa dẫn khí nhập thể thì sẽ bị đào thải khỏi tông.
Một năm trôi qua, nguyên chủ không thể dẫn khí nhập thể nên bị đuổi khỏi tông môn. Trong lúc tuyệt vọng, nàng nghe một đệ tử nhập môn cùng kỳ nói có một loại linh thực tên là Dẫn Linh Thảo có thể giúp dẫn khí nhập thể.
Vì vậy nguyên chủ lại nhen nhóm hy vọng, dùng hết một khối linh thạch duy nhất, ngồi phi kiếm đến rìa ngoài cùng của Mang sơn. Kết quả bị hai tu sĩ đang đánh nhau làm liên lụy, thần hồn bị chấn động, đi đời nhà ma.
Còn Tô Cửu nàng, lúc trước khi xuyên qua đang chuẩn bị để khai trương quán ăn tư nhân sau vài hôm nữa nhưng lại gặp tai nạn xe cộ trên đường đi đặt mua nguyên liệu rồi biến thành “Tô Cửu”.
Tô Cửu sờ cái bụng đang kêu ọt ọt.
Nguyên chủ không thể dẫn khí nhập thể nên dĩ nhiên cũng không tích cốc. Nàng vơ lấy cái bao nhỏ của nguyên chủ rơi bên cạnh, may mà hai tu sĩ kia cũng không coi trọng cái bao bình thường này.
Trong bao có một bình sứ nhỏ đựng dầu và một gói muối nhỏ, một ống tre đựng nước cùng với túi tiền mang theo từ Phàm thành. Trong túi có mười mấy lượng bạc. Trong ký ức, nguyên chủ còn có một thanh phàm kiếm, chắc là bị người ta nhặt rồi.
Tô Cửu buộc chặt bao, nhìn quanh rừng rậm hoang dã rồi đứng dậy đeo bao đi vào rừng, bụng đói đến mức hai chân lảo đảo.
Vào trong rừng, đập vào mắt toàn là những thực vật xa lạ. Tô Cửu cũng không dám đi quá sâu, vừa cảnh giác xung quanh vừa tìm kiếm nguyên liệu có thể ăn được. Không lâu sau, nàng tìm thấy một ít nấm.
Không biết có phải là do thế giới khác nhau hay không, những cây nấm này đều to gấp đôi.
Tô Cửu vừa đến gần, cuốn sách vô danh trong đầu tự động hiện ra chữ.
[Ngưu Can khuẩn: Vị tươi ngon, nhiều dinh dưỡng, có thể nấu theo nhiều cách. Có thể pha chế nước súp, làm tương, muối chua để ăn. Chứa đựng 0.2% linh khí, giá trị dinh dưỡng gấp năm lần.]
[Thanh Đầu khuẩn: Vị tươi ngon, nhiều dinh dưỡng, có thể nấu theo nhiều cách. Hầm canh cùng với ba ba, gà ô, gà thả là tốt nhất. Chứa đựng 0.2% linh khí, giá trị dinh dưỡng gấp năm lần.]
[Kê Du khuẩn: Vị tươi ngon, nhiều dinh dưỡng, ăn thường xuyên có thể phòng ngừa giảm thị lực, có thể nấu theo nhiều cách. Chứa đựng 0.2% linh khí, giá trị dinh dưỡng gấp năm lần.]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.