Ta Phát Triển Mỹ Thực Ở Thế Giới Tu Tiên
Chương 2:
Thiền Miêu
17/12/2024
Cuốn sách vô danh này là phần thưởng nàng nhận được sau khi phá đảo game Tay Chơi Mỹ Thực vào năm hai đại học.
Lúc đó Tô Cửu chỉ cảm thấy bị một luồng ánh sáng trắng bao phủ, khi tỉnh lại thì trong đầu có thêm một cuốn sách vô danh. Nàng sợ hãi muốn liên lạc với bộ phận chăm sóc khách hàng của Tay Chơi Mỹ Thực để hỏi, kết quả là ứng dụng trên điện thoại biến mất, tìm trên mạng cũng không thấy trò chơi này. Nàng hoảng sợ vô cùng, lo đầu óc có vấn đề nên còn đi bệnh viện kiểm tra, cuối cùng không phát hiện ra cái gì.
Sau đó, nàng phát hiện ra cuốn sách này chỉ hiện chữ khi nhận diện nguyên liệu nấu ăn, không gây hại hay ảnh hưởng gì đến nàng. Dần dần nàng cũng không để ý nữa, ngược lại có thể dựa theo gợi ý của sách để kết hợp món ăn ngon hơn, giá trị dinh dưỡng cao hơn. Cũng nhờ đó mà được một số đầu bếp nổi tiếng hướng dẫn.
Tô Cửu dùng bao gói nấm lại rồi nhìn xung quanh. Ở bên phải cách đó năm bước chân có một cây nhỏ, trên cây kết những quả nhỏ màu đỏ bằng ngón tay cái.
Nàng đi tới, cuốn sách vô danh cũng hiện ra chữ.
[Vô Nhị quả: Vừa tươi vừa ngọt, gặp lửa thì thơm, là gia vị thiết yếu ở nhà hoặc đi du lịch.]
Tô Cửu hái một quả nếm thử, có vị mặn là lạ, lại tỏa ra mùi thơm thoang thoảng. Có thể làm gia vị hay không thì nàng không biết, dù sao hiện tại cũng không có lựa chọn nào khác.
Hái hết quả đỏ, Tô Cửu cũng không dám ở lâu, ôm nấm và quả đỏ ra khỏi rừng.
Đi theo tiếng nước chảy tìm được một con suối nhỏ. Tô Cửu rửa sạch nấm, nhặt cành cây khô và cỏ khô. Dùng phương pháp nguyên thủy nhất là đánh lửa, cuối cùng mài đến mức tay bị trầy da mới nhóm được lửa.
Tô Cửu lấy cành cây, xiên nấm thành từng xiên, đợi lửa cháy thành than thì cầm xiên lên nướng.
Nấm còn gọi là nấm ăn, vốn đã tươi ngon, chỉ cần nấu đơn giản là đã thành cao lương mỹ vị rồi.
Vì Kê Du khuẩn hút dầu nên được đặt cái tên này, Tô Cửu bèn phết thêm ít dầu.
Chẳng mấy chốc, dưới sức nóng của lửa dầu từ từ thấm vào nấm. Nàng lại rắc thêm muối, hai loại gia vị kết hợp với vị tươi ngon vốn có của nấm tạo nên một mùi thơm ngon khó cưỡng.
Tô Cửu nghĩ đến Vô Nhị quả đã hái, dùng đầu nhọn nhẹ nhàng chọc thủng, bên trong là nước đặc sền sệt, lại hơi giống tương cà.
Tô Cửu phết tương hoa quả lên một cây Thanh Đầu Khuẩn thử xem, không ngờ cuốn sách vô danh nói gặp lửa thì thơm là thật. Sau khi nướng qua lửa, Thanh Đầu khuẩn tỏa hương thơm ngào ngạt, nồng nàn mà lại có chút ngọt thanh.
Hiệu quả này nằm ngoài dự đoán của Tô Cửu, nhìn bề ngoài quả đỏ chẳng khác gì cà chua bi, vậy mà lại thơm như vậy. Đây là nguyên liệu tốt để làm gia vị.
Lúc đó Tô Cửu chỉ cảm thấy bị một luồng ánh sáng trắng bao phủ, khi tỉnh lại thì trong đầu có thêm một cuốn sách vô danh. Nàng sợ hãi muốn liên lạc với bộ phận chăm sóc khách hàng của Tay Chơi Mỹ Thực để hỏi, kết quả là ứng dụng trên điện thoại biến mất, tìm trên mạng cũng không thấy trò chơi này. Nàng hoảng sợ vô cùng, lo đầu óc có vấn đề nên còn đi bệnh viện kiểm tra, cuối cùng không phát hiện ra cái gì.
Sau đó, nàng phát hiện ra cuốn sách này chỉ hiện chữ khi nhận diện nguyên liệu nấu ăn, không gây hại hay ảnh hưởng gì đến nàng. Dần dần nàng cũng không để ý nữa, ngược lại có thể dựa theo gợi ý của sách để kết hợp món ăn ngon hơn, giá trị dinh dưỡng cao hơn. Cũng nhờ đó mà được một số đầu bếp nổi tiếng hướng dẫn.
Tô Cửu dùng bao gói nấm lại rồi nhìn xung quanh. Ở bên phải cách đó năm bước chân có một cây nhỏ, trên cây kết những quả nhỏ màu đỏ bằng ngón tay cái.
Nàng đi tới, cuốn sách vô danh cũng hiện ra chữ.
[Vô Nhị quả: Vừa tươi vừa ngọt, gặp lửa thì thơm, là gia vị thiết yếu ở nhà hoặc đi du lịch.]
Tô Cửu hái một quả nếm thử, có vị mặn là lạ, lại tỏa ra mùi thơm thoang thoảng. Có thể làm gia vị hay không thì nàng không biết, dù sao hiện tại cũng không có lựa chọn nào khác.
Hái hết quả đỏ, Tô Cửu cũng không dám ở lâu, ôm nấm và quả đỏ ra khỏi rừng.
Đi theo tiếng nước chảy tìm được một con suối nhỏ. Tô Cửu rửa sạch nấm, nhặt cành cây khô và cỏ khô. Dùng phương pháp nguyên thủy nhất là đánh lửa, cuối cùng mài đến mức tay bị trầy da mới nhóm được lửa.
Tô Cửu lấy cành cây, xiên nấm thành từng xiên, đợi lửa cháy thành than thì cầm xiên lên nướng.
Nấm còn gọi là nấm ăn, vốn đã tươi ngon, chỉ cần nấu đơn giản là đã thành cao lương mỹ vị rồi.
Vì Kê Du khuẩn hút dầu nên được đặt cái tên này, Tô Cửu bèn phết thêm ít dầu.
Chẳng mấy chốc, dưới sức nóng của lửa dầu từ từ thấm vào nấm. Nàng lại rắc thêm muối, hai loại gia vị kết hợp với vị tươi ngon vốn có của nấm tạo nên một mùi thơm ngon khó cưỡng.
Tô Cửu nghĩ đến Vô Nhị quả đã hái, dùng đầu nhọn nhẹ nhàng chọc thủng, bên trong là nước đặc sền sệt, lại hơi giống tương cà.
Tô Cửu phết tương hoa quả lên một cây Thanh Đầu Khuẩn thử xem, không ngờ cuốn sách vô danh nói gặp lửa thì thơm là thật. Sau khi nướng qua lửa, Thanh Đầu khuẩn tỏa hương thơm ngào ngạt, nồng nàn mà lại có chút ngọt thanh.
Hiệu quả này nằm ngoài dự đoán của Tô Cửu, nhìn bề ngoài quả đỏ chẳng khác gì cà chua bi, vậy mà lại thơm như vậy. Đây là nguyên liệu tốt để làm gia vị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.