Ta Thật Sự Không Phải Là Minh Quân!

Chương 2:

Nguy Hỏa

03/11/2024

Chương 2

Xem xét sơ qua một chút, hắn phát hiện ra rằng hệ thống máy mô phỏng này dường như không tồn tại trí tuệ nhân tạo thì phải, nó chỉ có thể trả lời những câu hỏi cơ bản mà thôi.

Giao diện của máy mô phỏng cực kỳ đơn sơ, chỉ có tổng cộng ba mục chính:

[Cách gia tăng tuổi thọ:

1. Hàng ngày luyện võ điểm danh, sẽ được cộng thêm một ngày tuổi thọ, điểm danh liên tục mười lăm ngày thì sẽ có nhận được một lượt rút thăm trúng thưởng.

2. Mỗi một lần nộp một bài luận về trải nghiệm bệnh tật đạt yêu cầu, sẽ tăng thêm chín mươi ngày tuổi thọ.

3. Mỗi khi có thêm một người không có quan hệ huyết thống với ký chủ đạt được độ hảo cảm trên 60 điểm thì sẽ tăng thêm một năm tuổi thọ.]

[Tuổi thọ còn lại: 3 ngày]

[Ba lô trong máy mô phỏng: Rỗng]

Khúc Độ Biên nhìn vào dòng chữ "tuổi thọ còn lại: 3 ngày" mà khóc không ra nước mắt. Xuyên không thì xuyên không đi, làm sao mà tuổi thọ lại chỉ còn lại có chút xíu vậy hả!

Không còn cách nào khác, để sống sót, hắn chỉ có thể xem xét ba phương pháp tăng tuổi thọ kia thôi.

Sau khi dùng suy nghĩ để click vào, hắn nhìn thấy những mô tả cơ bản ở bên trong mỗi mục.

Ví dụ như, phương pháp luyện võ điểm danh hiện tại chỉ có mỗi thái cực quyền.



Khúc Độ Biên đã từng nhìn thấy những bác trai bác gái đánh Thái cực quyền ở trong công viên, khá quen mắt, nhưng khi tự mình thực hành thì hắn lại bắt đầu luống cuống. Lại càng không cần nói đến phương pháp thứ ba liên quan đến độ hảo cảm kia, đối với hắn mà nói, để người khác đạt được mức độ hảo cảm 60 không phải là chuyện trong một sớm một chiều.

Vì vậy, Khúc Độ Biên tập trung vào phương pháp thứ hai.

[Nộp luận văn về trải nghiệm bệnh tật]

Trạng thái: Đã nộp 0 bài

Hiện tại có thể mô phỏng các bệnh sau: Sốt [Cấp 1, Cấp 2, Cấp 3]

Chú ý:

1. Có thể tự quyết định thời gian mô phỏng, nhưng không được dưới 24 giờ.

2. Nộp bài luận về cảm giác sau khi trải nghiệm bệnh tật một cách hoàn toàn chân thực thì mỗi bài luận sẽ được tăng thêm 90 ngày tuổi thọ. Nếu mức độ chân thực thấp hơn 100%, tuổi thọ cũng sẽ được tính theo tỷ lệ phần trăm tương ứng.

Có nghĩa là, hắn phải viết cảm giác khi bị bệnh trong trạng thái mô phỏng bệnh tật, tối thiểu là phải trải nghiệm trong một ngày.

Cảm giác chân thực của bệnh tật có thể điều chỉnh, nhưng nếu giảm mức độ chân thực thì số tuổi thọ nhận được cũng sẽ giảm.

Ví dụ, nếu mức độ chân thực giảm xuống 80%, mức độ khó chịu sẽ nhẹ hơn, và tuổi thọ cuối cùng sẽ là 90 x 0.8 = 72 ngày.

Khúc Độ Biên cẩn thận chọn [Sốt - Cấp 1], thiết lập thời gian ngắn nhất là một ngày, mô phỏng với mức độ chân thực là 100%.

Kiếp trước đã quen với phù hoa rồi lại chết sớm, giờ đây hắn chỉ có một chấp niệm duy nhất – đó chính là sống sót, dù có phải chịu chút khổ sở cũng không sao.



Kết quả là, cái cảm nhận về trải nghiệm bệnh tật chết tiệt kia lại không phải là viết ở trong đầu, mà là phải viết tay, hơn nữa còn phải sử dụng chữ viết của triều Đại Chu - trong khi rõ ràng là chữ viết trên máy mô phỏng đều là chữ Hán mà hắn vẫn biết!

Nhưng—

Điện Cư An này thiếu thốn đến mức ngay cả cơm cũng chẳng đủ ăn, huống chi là giấy và bút mực!

Thế nên là, cái chuyện quan trọng như vậy tại sao không được thông báo sớm, mà cứ nhất định phải đợi đến khi hắn bắt đầu sốt rồi mới hiện lên một cái khung nhắc nhở hả?

Sau khi tức giận mắng vài câu trong lòng, Khúc Độ Biên lại hừ hừ mà nằm xuống.

Trong Điện Cư An này vắng vẻ đến mức ngay cả chuột cũng chê, người duy nhất chăm sóc cho tiểu hoàng tử là thái giám tên Diệp Tiểu Viễn kia.

Diệp Tiểu Viễn khoảng chừng mười lăm - mười sáu tuổi, từng được mẫu phi của tiểu hoàng tử cứu giúp, là người biết tri ân báo đáp. Nếu không có hắn ta, tiểu hoàng tử thậm chí còn chẳng sống được đến lúc hai tuổi đâu, càng đừng nói là cầm cự được đến lúc hắn xuyên không đến đây.

Diệp Tiểu Viễn rất cẩn thận, hầu như ngay khi hắn mới bắt đầu sốt không lâu là hắn ta đã phát hiện ra tình trạng bất thường của hắn rồi.

Ở trong cung, tỉ lệ trẻ con chết non vì bị sốt cũng không hề thấp chút nào, hắn ta run rẩy dùng chăn dày quấn Khúc Độ Biên lại, sắc mặt trắng bệch mà chạy ra ngoài xin thuốc.

Lăn qua lộn lại gần cả nửa ngày, sau khi đút thuốc xong, Diệp Tiểu Viễn không yên tâm, vẫn ở lại đây để canh chừng.

Khi Khúc Độ Biên biết không thể viết luận văn được, hắn đã điều chỉnh mức độ chân thực của mô phỏng về 0. Vì vậy dù cơ thể mình đang nóng lên, hắn vẫn không cảm thấy chút khó chịu nào cả.

À, ngoại trừ cảm giác rất buồn ngủ nữa, chủ yếu là vì cơ thể non nớt này thực sự quá yếu ớt.

Thời gian mô phỏng của [Sốt - Cấp 1] còn lại 18 giờ 36 phút, cơ thể yếu ớt khiến hắn rất khó làm được gì khác trong thời gian này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Thật Sự Không Phải Là Minh Quân!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook