Ta Trao Cuộc Đời Mình Cho Bạo Chúa
Chương 64:
(>..
13/09/2022
Trong điện đốt Hỏa Long, lồng huân, Tề Vương sửng sốt một hồi, cảm giác được nóng nực, mới giật mũ trùm đầu xuống lau mồ hôi ở Thái Dương: “Bệ hạ là đang nói Tiết Quý Phi sao?”
Im ắng hứng chịu ánh nhìn sắc lạnh của bệ hạ, Tề Vương lần nữa lau mồ hôi, nghĩ thầm, hắn đúng thật là sốt ruột đến hồ đồ rồi, lại đi hỏi ra câu hỏi ngu xuẩn này, ngoài Tiết Quý Phi ra thì còn có thể là ai nữa?
“Thần bị nóng đến choáng váng rồi.”
Tề Vương cởi áo khoác lông chồn ra, thong thả dạo một vòng ở trước ngự án của hoàng đế, vẫn không nhịn được hỏi: “Bệ hạ thật sự muốn lập Tiết Quý Phi làm hoàng hậu sao?”
Giám sát ngự sử kết tội Tiết Thành mười tội, Đại Lý Tự, Hình Bộ cùng thẩm, những người có liên quan tới ông ta đều bị nhốt vào ngục, những người này lại khai ra rất nhiều tội ác của Tiết Thành. Thái độ của bệ hạ là đang định truy xét đến ngọn nguồn, ngày sau trần ai lạc định, cái danh tội thần của Tiết Thành chắc chắn sẽ truyền khắp thiên hạ. Mà ông ta dù sao cũng là phụ thân của Tiết Quý Phi, bệ hạ lại lập Tiết Quý Phi làm hoàng hậu, này đúng thật là… tùy hứng.
Lý Huyền Tung liếc xéo Tề Vương, biểu cảm trên mặt không kiên nhẫn, ngày thường mặc dù vị tiểu thúc phụ này tính tình phóng đãng nhưng cũng có mấy phần thoải mái, sao hôm nay lại dong dài như vậy chứ.
“Vị trí hoàng hậu của trẫm, chỉ có nàng mới xứng ngồi.”
Trong lời nói mang theo bá đạo không cho phép người khác nghi ngờ.
Tề Vương nhận được ánh nhìn xem thường của bệ hạ, hắn cực kỳ mất mặt gãi đầu một cái, cong mắt mỉm cười, là hắn nghĩ lầm rồi, hắn tự xưng là đã làm trái với luân thường đạo lý, không kết bạn với những hạng người cổ hủ kia, nào ngờ bây giờ lại ở chung một phe với những kẻ ngu xuẩn đó.
Tuy nói hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ, cùng hoàng đế là một thể, sắc lập hoàng hậu cần phải chiêu cáo thiên hạ, nhưng lập ai làm hậu lại là do bệ hạ làm chủ. Bệ hạ muốn lập Tiết Quý Phi làm hậu nhưng vì Tiết Thành, thân phận của Tiết Quý Phi thực sự không hợp tổ chế, có điều bệ hạ lại không quan tâm. Bệ hạ không tuân theo quy củ thì đã sao, ngoại thần ai dám xen vào?
Tề Vương lắc đầu cười, thì ra kẻ cực kỳ không tuân theo quy củ nhất chính là bệ hạ, uổng cho hắn phải gánh chịu cái danh hành sự bất kham.
“Thần xin chúc mừng bệ hạ.” Tề Vương mau mắn thở dài một hơi, suýt nữa đã để cho những kẻ ngu kia kéo vào trong cuộc rồi. Tề Vương khôi phục lại phong thái trong quá khứ, chân tình thật ý chúc phúc.
“Ừm.” Hoàng đế lãnh đạm đáp lời, nhưng đôi mắt pha lẫn chút ý cười ấy, nét mặt dịu dàng xuống kia tỏ rõ hắn đang vui vẻ.
Tề Vương vô thức bịt quai hàm lại, chẳng biết sao dáng vẻ này của bệ hạ lại khiến cho quai hàm hắn hơi mỏi.
Bồi Hoàng Đế thêm mấy câu nhàn thoại, Tề Vương đã biết tâm ý của bệ hạ, tự nhiên không muốn lại lẫn vào bên trong vũng nước đục của những kẻ ngu kia, hắn quả thực không muốn nhìn tiếp dáng vẻ này của bệ hạ, cáo lui rời cung.
Trở lại phủ Tề Vương, Tề Vương xuống ngựa nhưng không thấy Tề Vương Phi: “Vương Phi đâu rồi?”
“Khởi bẩm Vương gia, Vương phi đang ở noãn phòng.”
(*)noãn phòng: phòng ấm, nhà kính ở cổ đại.
Giờ khắc này Tề Vương đang rất muốn gặp Tề vương phi, nhanh chóng đi tới noãn phòng.
“Bốn mươi tám, bốn mươi chín… sáu mươi mốt…”
Tề Vương vén bức mành bên ngoài bọc một tầng gấm bên trong là rơm rạ nặng nề lên, đi vào noãn phòng. Tề vương phi đang đứng tại một gốc mẫu đơn ở trước mặt, ngửa cổ lên đếm số nụ hoa mẫu đơn, cực kỳ tập trung, hắn tiến vào mà cũng chưa phát hiện.
“Tám mươi ba.” Tề Vương Phi đếm số nụ hoa mẫu đơn lại một lần, hết sức hài lòng: “Có thưởng cho thợ tỉa hoa trong phủ.”
Tề vương quay đầu lại thấy Tề Vương thì hơi bất ngờ: “Không phải Vương gia vào cung rồi sao?”
“Vương phi.” Tề Vương xoa xoa quai hàm, dường như có chút chua, hắn chậc chậc hai tiếng: “Bệ hạ muốn lập Tiết quý phi làm hoàng hậu, người có năng lực mà bản vương biết đều không bằng vương phi.”
Tề Vương Phi cười nhạt một tiếng, ngoài người hoặc vật mà nàng si mê ra, nàng luôn luôn trong trẻo nhưng lạnh lùng: “Về sau người có năng lực cuối cùng trong phủ này sẽ im lặng, ta cũng sẽ không tiếp tục sống trong chột dạ sợ Tiết quý phi biết.”
Mấy ngày nay cánh cửa phủ Tề Vương đều sắp sửa bị đạp gãy luôn rồi, Tề vương phi không thích xã giao, khổ không thể tả, mà nàng lại có giao tình tốt với Tiết quý phi, phải chiêu đãi những vị khách không mời mà đến này khiến cho nàng có cảm giác như đang phản bội Tiết quý phi vậy.
Tề vương thích đùa nghịch yêu mỹ nhân, mỹ nhân trong phủ Tề vương nhiều như mây, Tề vương phi lại hồn nhiên không thèm để ý, nhưng Tề vương phi biết Tiết quý phi không giống nàng, sẽ khó chịu.
“Tam cung lục viện, trước giờ đều như thế, sao Vương phi lại phải chột dạ với Tiết quý phi?” Tề vương không nhịn được giọng điệu kéo căng.
Tề vương phi không phát giác ra điểm không thích hợp của Tề vương, nàng cười nhạt: “Quý phi độc sủng lục cung, nàng để ý bệ hạ nên sẽ không thích.”
“Còn vương phi nàng thì sao?” Tề vương có chút tâm phiền khí nóng, sinh ở hoàng gia, hơn nữa chứng kiến hoàng gia lòng người lạnh bạc, hắn luôn tin tưởng và chấp hành hiếm khi hồ đồ, với bất kỳ thứ gì đều không ép buộc phải đơn thuần. Thậm chí hắn còn từng oán thầm hoàng đế về phương diện chí tình chí nghĩa, không chịu chấp nhận nửa điểm hư tình giả ý. Nhưng hôm nay nhìn nụ cười của hoàng đế, cái quai hàm này của hắn không hiểu sao lại chua đến khó chịu.
“Vương gia yên tâm, ta sẽ không ghen tị.”
Trong mắt Tề vương phi lờ mờ lộ ra vẻ bất mãn. Lẽ nào Vương gia không tin nàng sao? Mấy năm nay nàng cũng không có quá khắc khe, lại chưa từng khắc khe với bất kỳ mỹ nhân nào của hắn.
Tề vương phi nghe xong, một chút cao hứng cũng không có: “Gả cho bổn vương, chẳng lẽ vương phi không vui sao?”
“Vương gia, đã xảy ra chuyện gì rồi?” Tề vương phi thận trọng hỏi.
Tề vương sâu kín nhìn Tề vương phi, lúc vừa biết mình được tứ hôn, hắn quả thực đã lo lắng một hồi, tiểu nương tử đoan chính gia đình nhiều thế hệ nho gia, sợ là sẽ chướng mắt hắn. Chưa từng nghĩ tới, sau khi vị vương phi này của hắn gả vào phủ Tề vương, tính cách ban đầu lộ ra vậy mà lại cực kỳ hợp ý hắn.
“Vui chứ, rất vui.” Tề vương phi thấy Tề vương xù lông lên, vội vàng đáp. Nàng thực sự cảm thấy rất vui, lúc còn ở nhà mẹ đẻ, nàng muốn xem thoại bản còn phải lén lút, một số lời lẽ của huynh trưởng và phụ thân khiến nàng khinh thường không ngớt, lại còn phải gật đầu xác nhận giả vờ nhu thuận. Ngược lại gả cho Tề vương rồi, nàng mới được trải qua cuộc sống tự do tự tại.
Về phần Tề vương yêu thích mỹ nhân, ở Tề vương phi xem ra, đây cũng không phải chuyện gì lớn, Tề vương phong lưu phóng đãng, bản tính đã là như thế. Nàng có chút cảm kích Tề vương nên chưa từng sinh ra ý nghĩ oán giận hay ghen tị.
“Bổn vương lo sợ không đâu.” Trong lòng Tề vương như bị thứ gì đó chặn lại, muốn nói rồi lại không cách nào nói ra khỏi miệng, đành phải miễn cưỡng cười cười.
Tề vương phi nhìn hắn vài lần, thấy hắn không chịu nói tiếp, liền không để bụng chuyện này nữa, chỉ vào gốc mẫu đơn kia nói: “Vương gia, gốc mẫu đơn này đã được tỉ mỉ bồi dưỡng nên mới có thể nở rộ vào thời tiết rét đậm này, đưa vào cung chúc mừng quý phi có được không?”
“Vương phi coi xử lý đi.” Tề vương buồn bã ỉu xìu đáp.
Đồ đưa vào trong cung còn phải trải qua tra xét lặp lại nhiều lần, gốc cây mẫu đơn được bồi dưỡng đi chúc mừng hôn lễ này dễ hỏng, Tề vương phi sợ tra xét liên tục nhiều lần, gốc mẫu đơn này còn chưa kịp đưa đến trước mặt Tiết quý phi đã bị giày vò chết rồi, trước cứ dâng lên một phong thư giải thích, thỉnh cầu nội thần phụ trách nghiệm xem trong cung đến vương phủ kiểm tra thực hư vậy.
Im ắng hứng chịu ánh nhìn sắc lạnh của bệ hạ, Tề Vương lần nữa lau mồ hôi, nghĩ thầm, hắn đúng thật là sốt ruột đến hồ đồ rồi, lại đi hỏi ra câu hỏi ngu xuẩn này, ngoài Tiết Quý Phi ra thì còn có thể là ai nữa?
“Thần bị nóng đến choáng váng rồi.”
Tề Vương cởi áo khoác lông chồn ra, thong thả dạo một vòng ở trước ngự án của hoàng đế, vẫn không nhịn được hỏi: “Bệ hạ thật sự muốn lập Tiết Quý Phi làm hoàng hậu sao?”
Giám sát ngự sử kết tội Tiết Thành mười tội, Đại Lý Tự, Hình Bộ cùng thẩm, những người có liên quan tới ông ta đều bị nhốt vào ngục, những người này lại khai ra rất nhiều tội ác của Tiết Thành. Thái độ của bệ hạ là đang định truy xét đến ngọn nguồn, ngày sau trần ai lạc định, cái danh tội thần của Tiết Thành chắc chắn sẽ truyền khắp thiên hạ. Mà ông ta dù sao cũng là phụ thân của Tiết Quý Phi, bệ hạ lại lập Tiết Quý Phi làm hoàng hậu, này đúng thật là… tùy hứng.
Lý Huyền Tung liếc xéo Tề Vương, biểu cảm trên mặt không kiên nhẫn, ngày thường mặc dù vị tiểu thúc phụ này tính tình phóng đãng nhưng cũng có mấy phần thoải mái, sao hôm nay lại dong dài như vậy chứ.
“Vị trí hoàng hậu của trẫm, chỉ có nàng mới xứng ngồi.”
Trong lời nói mang theo bá đạo không cho phép người khác nghi ngờ.
Tề Vương nhận được ánh nhìn xem thường của bệ hạ, hắn cực kỳ mất mặt gãi đầu một cái, cong mắt mỉm cười, là hắn nghĩ lầm rồi, hắn tự xưng là đã làm trái với luân thường đạo lý, không kết bạn với những hạng người cổ hủ kia, nào ngờ bây giờ lại ở chung một phe với những kẻ ngu xuẩn đó.
Tuy nói hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ, cùng hoàng đế là một thể, sắc lập hoàng hậu cần phải chiêu cáo thiên hạ, nhưng lập ai làm hậu lại là do bệ hạ làm chủ. Bệ hạ muốn lập Tiết Quý Phi làm hậu nhưng vì Tiết Thành, thân phận của Tiết Quý Phi thực sự không hợp tổ chế, có điều bệ hạ lại không quan tâm. Bệ hạ không tuân theo quy củ thì đã sao, ngoại thần ai dám xen vào?
Tề Vương lắc đầu cười, thì ra kẻ cực kỳ không tuân theo quy củ nhất chính là bệ hạ, uổng cho hắn phải gánh chịu cái danh hành sự bất kham.
“Thần xin chúc mừng bệ hạ.” Tề Vương mau mắn thở dài một hơi, suýt nữa đã để cho những kẻ ngu kia kéo vào trong cuộc rồi. Tề Vương khôi phục lại phong thái trong quá khứ, chân tình thật ý chúc phúc.
“Ừm.” Hoàng đế lãnh đạm đáp lời, nhưng đôi mắt pha lẫn chút ý cười ấy, nét mặt dịu dàng xuống kia tỏ rõ hắn đang vui vẻ.
Tề Vương vô thức bịt quai hàm lại, chẳng biết sao dáng vẻ này của bệ hạ lại khiến cho quai hàm hắn hơi mỏi.
Bồi Hoàng Đế thêm mấy câu nhàn thoại, Tề Vương đã biết tâm ý của bệ hạ, tự nhiên không muốn lại lẫn vào bên trong vũng nước đục của những kẻ ngu kia, hắn quả thực không muốn nhìn tiếp dáng vẻ này của bệ hạ, cáo lui rời cung.
Trở lại phủ Tề Vương, Tề Vương xuống ngựa nhưng không thấy Tề Vương Phi: “Vương Phi đâu rồi?”
“Khởi bẩm Vương gia, Vương phi đang ở noãn phòng.”
(*)noãn phòng: phòng ấm, nhà kính ở cổ đại.
Giờ khắc này Tề Vương đang rất muốn gặp Tề vương phi, nhanh chóng đi tới noãn phòng.
“Bốn mươi tám, bốn mươi chín… sáu mươi mốt…”
Tề Vương vén bức mành bên ngoài bọc một tầng gấm bên trong là rơm rạ nặng nề lên, đi vào noãn phòng. Tề vương phi đang đứng tại một gốc mẫu đơn ở trước mặt, ngửa cổ lên đếm số nụ hoa mẫu đơn, cực kỳ tập trung, hắn tiến vào mà cũng chưa phát hiện.
“Tám mươi ba.” Tề Vương Phi đếm số nụ hoa mẫu đơn lại một lần, hết sức hài lòng: “Có thưởng cho thợ tỉa hoa trong phủ.”
Tề vương quay đầu lại thấy Tề Vương thì hơi bất ngờ: “Không phải Vương gia vào cung rồi sao?”
“Vương phi.” Tề Vương xoa xoa quai hàm, dường như có chút chua, hắn chậc chậc hai tiếng: “Bệ hạ muốn lập Tiết quý phi làm hoàng hậu, người có năng lực mà bản vương biết đều không bằng vương phi.”
Tề Vương Phi cười nhạt một tiếng, ngoài người hoặc vật mà nàng si mê ra, nàng luôn luôn trong trẻo nhưng lạnh lùng: “Về sau người có năng lực cuối cùng trong phủ này sẽ im lặng, ta cũng sẽ không tiếp tục sống trong chột dạ sợ Tiết quý phi biết.”
Mấy ngày nay cánh cửa phủ Tề Vương đều sắp sửa bị đạp gãy luôn rồi, Tề vương phi không thích xã giao, khổ không thể tả, mà nàng lại có giao tình tốt với Tiết quý phi, phải chiêu đãi những vị khách không mời mà đến này khiến cho nàng có cảm giác như đang phản bội Tiết quý phi vậy.
Tề vương thích đùa nghịch yêu mỹ nhân, mỹ nhân trong phủ Tề vương nhiều như mây, Tề vương phi lại hồn nhiên không thèm để ý, nhưng Tề vương phi biết Tiết quý phi không giống nàng, sẽ khó chịu.
“Tam cung lục viện, trước giờ đều như thế, sao Vương phi lại phải chột dạ với Tiết quý phi?” Tề vương không nhịn được giọng điệu kéo căng.
Tề vương phi không phát giác ra điểm không thích hợp của Tề vương, nàng cười nhạt: “Quý phi độc sủng lục cung, nàng để ý bệ hạ nên sẽ không thích.”
“Còn vương phi nàng thì sao?” Tề vương có chút tâm phiền khí nóng, sinh ở hoàng gia, hơn nữa chứng kiến hoàng gia lòng người lạnh bạc, hắn luôn tin tưởng và chấp hành hiếm khi hồ đồ, với bất kỳ thứ gì đều không ép buộc phải đơn thuần. Thậm chí hắn còn từng oán thầm hoàng đế về phương diện chí tình chí nghĩa, không chịu chấp nhận nửa điểm hư tình giả ý. Nhưng hôm nay nhìn nụ cười của hoàng đế, cái quai hàm này của hắn không hiểu sao lại chua đến khó chịu.
“Vương gia yên tâm, ta sẽ không ghen tị.”
Trong mắt Tề vương phi lờ mờ lộ ra vẻ bất mãn. Lẽ nào Vương gia không tin nàng sao? Mấy năm nay nàng cũng không có quá khắc khe, lại chưa từng khắc khe với bất kỳ mỹ nhân nào của hắn.
Tề vương phi nghe xong, một chút cao hứng cũng không có: “Gả cho bổn vương, chẳng lẽ vương phi không vui sao?”
“Vương gia, đã xảy ra chuyện gì rồi?” Tề vương phi thận trọng hỏi.
Tề vương sâu kín nhìn Tề vương phi, lúc vừa biết mình được tứ hôn, hắn quả thực đã lo lắng một hồi, tiểu nương tử đoan chính gia đình nhiều thế hệ nho gia, sợ là sẽ chướng mắt hắn. Chưa từng nghĩ tới, sau khi vị vương phi này của hắn gả vào phủ Tề vương, tính cách ban đầu lộ ra vậy mà lại cực kỳ hợp ý hắn.
“Vui chứ, rất vui.” Tề vương phi thấy Tề vương xù lông lên, vội vàng đáp. Nàng thực sự cảm thấy rất vui, lúc còn ở nhà mẹ đẻ, nàng muốn xem thoại bản còn phải lén lút, một số lời lẽ của huynh trưởng và phụ thân khiến nàng khinh thường không ngớt, lại còn phải gật đầu xác nhận giả vờ nhu thuận. Ngược lại gả cho Tề vương rồi, nàng mới được trải qua cuộc sống tự do tự tại.
Về phần Tề vương yêu thích mỹ nhân, ở Tề vương phi xem ra, đây cũng không phải chuyện gì lớn, Tề vương phong lưu phóng đãng, bản tính đã là như thế. Nàng có chút cảm kích Tề vương nên chưa từng sinh ra ý nghĩ oán giận hay ghen tị.
“Bổn vương lo sợ không đâu.” Trong lòng Tề vương như bị thứ gì đó chặn lại, muốn nói rồi lại không cách nào nói ra khỏi miệng, đành phải miễn cưỡng cười cười.
Tề vương phi nhìn hắn vài lần, thấy hắn không chịu nói tiếp, liền không để bụng chuyện này nữa, chỉ vào gốc mẫu đơn kia nói: “Vương gia, gốc mẫu đơn này đã được tỉ mỉ bồi dưỡng nên mới có thể nở rộ vào thời tiết rét đậm này, đưa vào cung chúc mừng quý phi có được không?”
“Vương phi coi xử lý đi.” Tề vương buồn bã ỉu xìu đáp.
Đồ đưa vào trong cung còn phải trải qua tra xét lặp lại nhiều lần, gốc cây mẫu đơn được bồi dưỡng đi chúc mừng hôn lễ này dễ hỏng, Tề vương phi sợ tra xét liên tục nhiều lần, gốc mẫu đơn này còn chưa kịp đưa đến trước mặt Tiết quý phi đã bị giày vò chết rồi, trước cứ dâng lên một phong thư giải thích, thỉnh cầu nội thần phụ trách nghiệm xem trong cung đến vương phủ kiểm tra thực hư vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.