Ta Về Tiền Kiếp Gặp Người Thương
Chương 7: Công chúa trở lại
Trịnh Thục Phương
26/06/2024
Thu An sau khi cùng Lục công công
trượt chân rơi xuống vực thì phần hồn của cô đã quay trở về tiền kiếp,
lthân xác của Thiên Du công chúa nhưng hồn là Thu An. Như Quốc Sư đã nói từ đầu, khi Lục công công tìm được công chúa thì nàng ấy sẽ không còn
nhớ gì về tiền kiếp vì vậy tại Nam quốc Thu An đã rơi vào nhiều tình
huống oái ăm. Mọi người chắc đang thắc mắc Lục công công hoàn thành
nhiệm vụ chưa đúng hong? Ông ấy hoàn thành rồi nên đừng gọi ông ấy là “
Lão ăn mày” nữa nhé!
********************************************
Nam quốc, năm 309 TCN, Thượng Tâm điện
- Lục công công, ông đã tìm được Thiên Du chưa mà trở về đây?
- Khởi bẩm hoàng thượng...nô tài đã tìm được công chúa rồi...nhưng mà...
Nam nhân mặc bạch bào bỗng nhíu mày, đuôi môi mím chặt thở hừ một tiếng rồi từ từ buông quyển Y thư trong tay xuống nhìn Lục công công
- Nhưng thế nào? Sao ông không nói tiếp? Quả nhân đang đợi ông nói tiếp đây!
- Nhưng....
- Nói....
- Nhưng... công chúa...
Nam nhân kia nóng lòng về an nguy của muội muội nên không kìm chế được liền nổi nóng với Lục công công, quyển Y thư cũng bị ném xuống mặt sàn, y gằn giọng
- Ông có mau nói xem tình hình của Thiên Du như thế nào không? Hay ông muốn ta mang ông ra thưởng 30 hèo?
- Dạ....hoàng thượng khai ân, xá tội cho lão nô, công chúa đã không còn nhớ gì nữa! Hôm lão nô gặp công chúa, nàng ấy còn hung hăng giật lấy chính bức hoạ chân dung của mình rồi phỉ bán lão nô là kẻ gian nữa...thưa hoàng thượng!
Lục công công mếu máo nói tiếp
- Lão nô cũng lực bất tòng tâm, lão đi tìm công chúa chỉ có một mình nên không biết phải làm sao cho công chúa nhớ lại mọi chuyện! Hoàng thượng, người đừng mang lão nô đi đánh hèo mà! Cái thân già này của lão nô không còn được bao nhiêu năm đề hầu hạ hoàng thượng và công chúa đâu...huhu!
Hoàng thượng cũng giãn cơ mặt ra hơn một chút, như suy nghĩ gì đó rồi cố lấy lại bình tĩnh tìm cách
- Bây giờ Thiên Du đang ở đâu?
- Dạ bẩm đang ở cung Liên Ngọc ạ!
- Ngươi mau đến phủ tìm Quốc sư đến đây, ta đến cung Liên Ngọc trước xem sao!
- Nô tài tuân chỉ!
Hoàng thượng bước ra khỏi Thượng Tâm điện di giá cung Liên Ngọc.
Tại cung Liên Ngọc.
- Nghiễm Nhi tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng an phúc!
- Thiên Du đâu?
- Dạ bẩm, công chúa vẫn còn hôn mê đang nằm trong giường ạ!
- Ngươi đã gọi thái y đến chưa?
- Dạ nô tỳ đã gọi, thái y dặn dò để công chúa nghỉ ngơi ít hôm. Khi nào tỉnh lại mới cho uống Bạch Đan.
- Để ta vào trong xem thử!
Hoàng thượng đến giường, nhẹ nhàng vén tấm màn che rồi nhìn công chúa thật lâu, bất giác đôi mắt phượng kia đã hoe đỏ như muốn khóc. Muội muội mà y yêu thương nhất đã trở về rồi! Y tỉ mĩ nhúng chiếc khăn mặt rồi chậm nhẹ lên trán của Thiên Du, dáng vẻ ân cần này đã lâu hoàng cung không còn nhìn thấy ở hắn nữa. Kể từ ngày Thiên Du công chúa mất tích, y đã trở nên cáu gắt, thường dễ nổi giận với các bá quan văn võ hơn rất nhiều.
Sở dĩ Hoàng thượng yêu thương công chúa Thiên Du như thế vì từ khi sinh ra nàng ấy đã mất đi mẫu thân, thái thượng hoàng đã để Diệp quý phi nuôi nấng. Các huynh tỷ đều yêu thương Thiên Du, có gì tốt đều mang cho nàng. Đến ngày đất nước lâm nguy, vì muôn dân phải chịu cảnh hoà thân với Vân quốc khi mới tròn 15 tuổi. Cứ nghĩ ngày đất nước đuổi được giặc loạn thì công chúa cũng trở về, ấy vậy mà...
**************** Profile hoàng thượng************
Hoàng thượng, tên thật là Thuận Vũ, con trai trưởng của thái thượng hoàng Triết Đỉnh. Trước khi lên ngôi được phong tước An Thành thân vương. Ở ngoài đẹp trai, ở trong anh làm vua, tính tình có chút ham chơi thường hay rủ các đệ đệ đá gà và chơi cờ. Những ngày lễ hội thường tranh thủ thời cơ trốn ra khỏi cung đi xem náo nhiệt, sau một lần bị thái thượng hoàng bắt gặp đã phạt quỳ 3 ngày nên về sau đã không dám trốn ra ngoài chơi nữa.
Dù tính tình có chút kỳ quặc nhưng y lại rất được lòng mọi người, xuất cung đi xem náo nhiệt nhưng thấy dân khổ đã lấy hết bạc trong túi của mình và thị vệ đi cùng để giúp đỡ. Y cũng rất giỏi trong việc trị nước, kể từ khi lên ngôi người dân không còn phải chịu đói nữa, kể cả đê điều cũng chưa một lần bị vỡ vì thường xuyên được y cùng các đệ đệ đến thị sát.
Tuy là vua nhưng lúc thượng triều anh là cá mập, bãi triều anh là cá con! Hậu cung cũng không quá nhiều phi tử, chỉ có Lạc Hân hoàng hậu, Vĩnh Tâm và Minh Ý đều ở vị quý phi.
Điều đặc biệt chính là hoàng thượng rất yêu thương Thiên Du công chúa, vì trong các đệ muội của người, Thiên Du là đứa bé mất mẹ và phải rời khỏi hoàng cung từ rất sớm.
********************************************
Nam quốc, năm 309 TCN, Thượng Tâm điện
- Lục công công, ông đã tìm được Thiên Du chưa mà trở về đây?
- Khởi bẩm hoàng thượng...nô tài đã tìm được công chúa rồi...nhưng mà...
Nam nhân mặc bạch bào bỗng nhíu mày, đuôi môi mím chặt thở hừ một tiếng rồi từ từ buông quyển Y thư trong tay xuống nhìn Lục công công
- Nhưng thế nào? Sao ông không nói tiếp? Quả nhân đang đợi ông nói tiếp đây!
- Nhưng....
- Nói....
- Nhưng... công chúa...
Nam nhân kia nóng lòng về an nguy của muội muội nên không kìm chế được liền nổi nóng với Lục công công, quyển Y thư cũng bị ném xuống mặt sàn, y gằn giọng
- Ông có mau nói xem tình hình của Thiên Du như thế nào không? Hay ông muốn ta mang ông ra thưởng 30 hèo?
- Dạ....hoàng thượng khai ân, xá tội cho lão nô, công chúa đã không còn nhớ gì nữa! Hôm lão nô gặp công chúa, nàng ấy còn hung hăng giật lấy chính bức hoạ chân dung của mình rồi phỉ bán lão nô là kẻ gian nữa...thưa hoàng thượng!
Lục công công mếu máo nói tiếp
- Lão nô cũng lực bất tòng tâm, lão đi tìm công chúa chỉ có một mình nên không biết phải làm sao cho công chúa nhớ lại mọi chuyện! Hoàng thượng, người đừng mang lão nô đi đánh hèo mà! Cái thân già này của lão nô không còn được bao nhiêu năm đề hầu hạ hoàng thượng và công chúa đâu...huhu!
Hoàng thượng cũng giãn cơ mặt ra hơn một chút, như suy nghĩ gì đó rồi cố lấy lại bình tĩnh tìm cách
- Bây giờ Thiên Du đang ở đâu?
- Dạ bẩm đang ở cung Liên Ngọc ạ!
- Ngươi mau đến phủ tìm Quốc sư đến đây, ta đến cung Liên Ngọc trước xem sao!
- Nô tài tuân chỉ!
Hoàng thượng bước ra khỏi Thượng Tâm điện di giá cung Liên Ngọc.
Tại cung Liên Ngọc.
- Nghiễm Nhi tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng an phúc!
- Thiên Du đâu?
- Dạ bẩm, công chúa vẫn còn hôn mê đang nằm trong giường ạ!
- Ngươi đã gọi thái y đến chưa?
- Dạ nô tỳ đã gọi, thái y dặn dò để công chúa nghỉ ngơi ít hôm. Khi nào tỉnh lại mới cho uống Bạch Đan.
- Để ta vào trong xem thử!
Hoàng thượng đến giường, nhẹ nhàng vén tấm màn che rồi nhìn công chúa thật lâu, bất giác đôi mắt phượng kia đã hoe đỏ như muốn khóc. Muội muội mà y yêu thương nhất đã trở về rồi! Y tỉ mĩ nhúng chiếc khăn mặt rồi chậm nhẹ lên trán của Thiên Du, dáng vẻ ân cần này đã lâu hoàng cung không còn nhìn thấy ở hắn nữa. Kể từ ngày Thiên Du công chúa mất tích, y đã trở nên cáu gắt, thường dễ nổi giận với các bá quan văn võ hơn rất nhiều.
Sở dĩ Hoàng thượng yêu thương công chúa Thiên Du như thế vì từ khi sinh ra nàng ấy đã mất đi mẫu thân, thái thượng hoàng đã để Diệp quý phi nuôi nấng. Các huynh tỷ đều yêu thương Thiên Du, có gì tốt đều mang cho nàng. Đến ngày đất nước lâm nguy, vì muôn dân phải chịu cảnh hoà thân với Vân quốc khi mới tròn 15 tuổi. Cứ nghĩ ngày đất nước đuổi được giặc loạn thì công chúa cũng trở về, ấy vậy mà...
**************** Profile hoàng thượng************
Hoàng thượng, tên thật là Thuận Vũ, con trai trưởng của thái thượng hoàng Triết Đỉnh. Trước khi lên ngôi được phong tước An Thành thân vương. Ở ngoài đẹp trai, ở trong anh làm vua, tính tình có chút ham chơi thường hay rủ các đệ đệ đá gà và chơi cờ. Những ngày lễ hội thường tranh thủ thời cơ trốn ra khỏi cung đi xem náo nhiệt, sau một lần bị thái thượng hoàng bắt gặp đã phạt quỳ 3 ngày nên về sau đã không dám trốn ra ngoài chơi nữa.
Dù tính tình có chút kỳ quặc nhưng y lại rất được lòng mọi người, xuất cung đi xem náo nhiệt nhưng thấy dân khổ đã lấy hết bạc trong túi của mình và thị vệ đi cùng để giúp đỡ. Y cũng rất giỏi trong việc trị nước, kể từ khi lên ngôi người dân không còn phải chịu đói nữa, kể cả đê điều cũng chưa một lần bị vỡ vì thường xuyên được y cùng các đệ đệ đến thị sát.
Tuy là vua nhưng lúc thượng triều anh là cá mập, bãi triều anh là cá con! Hậu cung cũng không quá nhiều phi tử, chỉ có Lạc Hân hoàng hậu, Vĩnh Tâm và Minh Ý đều ở vị quý phi.
Điều đặc biệt chính là hoàng thượng rất yêu thương Thiên Du công chúa, vì trong các đệ muội của người, Thiên Du là đứa bé mất mẹ và phải rời khỏi hoàng cung từ rất sớm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.