Ta Về Tiền Kiếp Gặp Người Thương
Chương 6: Trở lại Nguyệt Y
Trịnh Thục Phương
26/06/2024
Sáng hôm nay, thay vì thuê người
chở đến tôi đã thuê xe để tự mình đi theo app dẫn đường để đến khu lăng
mộ Nguyệt Y. Trời hôm nay vẫn xanh trong và đầy nắng, không khí có hơi
se lạnh, tất nhiên là không có dấu hiệu của trời mưa rồi! Đường đến khu
lăng mộ cũng không quá khó đi, khoảng tầm 40 phút tôi đã đến nơi.
Vẫn là con đường mòn cùng với hàng cây cổ thụ ở ven đường như hôm qua, dự báo thời tiết hôm nay vẫn không có mưa nhưng trời lại tắt dần đi ánh nắng. Tôi quyết tâm hôm nay sẽ hỏi chuyện lão ăn mày kia xem rốt cuộc nơi này thờ phượng ai mà lại thần bí như vậy. Tôi bước nhanh vào bên trong mặc cho gió đang nổi lên một cách lạ thường.
- Ngươi còn đến đây để làm gì? Không sợ ta bắt ngươi đi sao?
Ông lão ăn mày đứng sau lưng tôi cất giọng
- Á...a....a...ông định hù tôi đứng tim tại đây à? Người hay q.ủ.y mà xuất hiện không có một tiếng bước chân vậy?
Tôi hét lớn vì giật mình, trong lồng ngực tôi còn nghe cả tiếng tim đập như sắp rơi ra ngoài * bịch...bịch...bịch...*
- Ta hỏi ngươi đến đây làm gì?
- Tôi chỉ muốn đến đây tham quan thôi! Tôi hỏi ông một chuyện được không?
- Ngươi có giúp ta tìm công chú không? Nếu không thì cút!
Lão ta quay đi, trên tay vẫn ôm khư khư bức tranh như hôm trước
- Nếu ông không trả lời chuyện tôi hỏi thì tôi không giúp ông tìm công chúa!
Tôi ngồi xuống tảng đá to gần đó rồi ra vẻ tự đắc
- Ngươi nói thật sao? Ngươi không được lừa lão! Ngươi mau nói xem chuyện gì cần đến ta?
- Người trong tranh là công chúa thật sao? Tên của cô ấy là gì? Tại sao ông lại đến đây tìm cô ấy?
Lão ta trầm tư một lúc, liền ngồi xuống gần đó rồi dùng giọng buồn rầu mà kể
- Nói ra thật đáng thương lắm! Công chúa của bọn ta tên là Thiên Du, trong một lần chạy thoát thân khỏi doanh trại của quân giặc cùng Đông Anh tướng quân thì bọn họ bị chặn đường bắt lại. Ngay lúc đó tướng quân đã bị quân giặc c.h.é.m dẫn đến bị thương nhưng được cứu chữa kịp khi quân tiếp viện đưa ngài về cung, còn công chúa thì chạy đến vực thẫm rồi tự vẫn...hic...Chúng ta đều nghĩ công chúa đã c.h.ế.t nhưng Quốc Sư nói công chúa vẫn còn sống chỉ là nàng ấy đang đi lạc ở thế giới khác thôi! Khi tìm được rồi, nàng ấy có thể sẽ không còn nhớ những chuyện ở quá khứ nữa đâu...
Lão ăn mày vừa kể vừa dùng tay lau nước mắt, trông cũng rất đáng thương. Nhưng tên của cô gái kia là Thiên Du sao? Nghe quen quen làm sao ý!
- Vậy lăng mộ này và ngôi đền trong kia là thờ phượng ai? Tại sao trên bia mộ chỉ còn mỗi chữ hoàng nữ vậy? Ông là ai, tại sao lại đến nơi này tìm cô ấy?
- Lăng mộ này vốn được xây để chôn cất công chúa, là do ta cùng với Đông Anh tướng quân tự xây lấy. Cũng đã hơn ngàn năm rồi, ta ở đây theo lời của Quốc Sư để tìm công chúa nhưng mãi không gặp...tên ngốc Đông Anh kia cũng hằng ngày chờ tin tức ở hoàng cung nhưng chưa có! Còn ta, ta là Lục công công hầu hạ bên cạnh công chúa từ nhỏ, lão đã tìm công chúa rất lâu rồi!
Tôi nghe đến đây có chút không hợp logic, con người sống thọ nhất cũng chỉ tầm 90 tuổi làm gì có chuyện sống được một ngàn năm? Đây chắc chắn là chiêu trò lôi kéo, thu hút khách du lịch đây mà! Tôi lại nổi cáu lên một lần nữa
- Nè ông lão, ông đích thực là người của công ty du lịch rồi, chẳng có ai sống được một ngàn năm hết! Ông nói mau tại sao ông giả thần giả quỷ hù doạ du khách? Tôi đưa ông đến công an...
Tôi cầm cổ tay lão kéo đi, lão vừa ghì tay tôi lại vừa nói to
- Ta không nói dối, ngươi mau buông tay ta ra nếu không thì đừng có trách lão nô mạnh tay!
- Lão nô gì chứ? Ông mau đi theo tôi lên công an nhanh lên...
Tôi và lão ăn mày giằng co một lúc, đến khi lão giật dây đeo máy ảnh trên cổ tôi mạnh đến nỗi cả hai đều trượt chân lao người xuống bờ vực phía sau lăng mộ. Tôi và lão ăn mày đều rơi xuống vực, và tôi bất tỉnh, sau khi tỉnh lại tôi đang ở một chiều không gian khác mất rồi.
************************** Phía bên Đàm Quân*************************
Nhân một ngày thảnh thơi, Đàm Quân đang ngồi xem tin tức trên TV thì nghe được tin có người rơi xuống vực ở khu lăng mộ Nguyệt Y
“ Bản tin thời sự 24 giờ xin kính chào quý vị. Lúc 9 giờ sáng hôm nay, tại khu lăng mộ Nguyệt Y đã xảy ra vụ việc tranh chấp khiến hai người rơi xuống bờ vực gần lăng mộ. Sau đó khoảng 9 giờ 20 cùng ngày, người dân qua lại đã phát hiện ra sự việc và trình báo với cơ quan chức năng. Bức đầu điều tra cho thấy cả hai nạn nhân đều bị thương và rơi vào tình trạng hôn mê sâu khi được đưa đến bệnh viện, bờ vực không quá cao nên hai nạn nhân không nguy hiểm đến tính mạng. Cơ quan chức năng vẫn đang trong quá trình điều tra vụ việc, được biết trong khoảng thời gian này khu lăng mộ Nguyệt Y sẽ không đón khách đến tham quan cho đến khi vụ việc được làm rõ.”
- Tại sao lại không nghe máy chứ? Thu An, cô thật sự an toàn không vậy?
Đàm Quân không ngừng bấm điện thoại gọi cho Thu An nhưng đã hơn 10 cuộc vẫn không nghe được hồi âm từ cô. Anh cũng nhanh chóng gọi cho Yên Yên để tìm cách
- Yên Yên, cô có liên lạc được với chị em tốt của cô không?
- Ngày hôm qua vẫn còn nhưng hôm nay vẫn chưa nghe chị ấy gọi điện! Hay để em gọi thử xem!
5 phút sau
Đàm Quân vẫn đang đi lại trong căn phòng của mình, anh ta cũng đã lôi vali và tuỳ tiện bỏ vào đó vài bộ quần áo cũng như những thứ cần thiết thì nhận được điện thoại từ Yên Yên
- Sao hả, đã liên lạc được chưa?
- Chị ấy không nghe máy!
- Aissssss...c.h.ế.t t.i.ệ.t, cô mau đặt giúp tôi vé máy bay đến thành phố D sớm nhất có thể nếu được thì trong đêm nay hoặc trễ nhất là sáng sớm ngày mai, tôi phải đi đến đó.
- Nhưng mà... có chuyện gì vậy sếp? Sao lại gấp như vậy ạ?
- Cô không cần biết đâu, mau đặt vé cho tôi là được.
Quân vừa nói vừa đóng khoá vali gấp gáp và gào lên như vừa mất một hợp đồng quan trọng vậy
- Nhưng mà sếp...
- Đó là mệnh lệnh, cô nói thêm nữa thì ngày mai không cần đến công ty đâu!
- Dạ được...
Vẫn là con đường mòn cùng với hàng cây cổ thụ ở ven đường như hôm qua, dự báo thời tiết hôm nay vẫn không có mưa nhưng trời lại tắt dần đi ánh nắng. Tôi quyết tâm hôm nay sẽ hỏi chuyện lão ăn mày kia xem rốt cuộc nơi này thờ phượng ai mà lại thần bí như vậy. Tôi bước nhanh vào bên trong mặc cho gió đang nổi lên một cách lạ thường.
- Ngươi còn đến đây để làm gì? Không sợ ta bắt ngươi đi sao?
Ông lão ăn mày đứng sau lưng tôi cất giọng
- Á...a....a...ông định hù tôi đứng tim tại đây à? Người hay q.ủ.y mà xuất hiện không có một tiếng bước chân vậy?
Tôi hét lớn vì giật mình, trong lồng ngực tôi còn nghe cả tiếng tim đập như sắp rơi ra ngoài * bịch...bịch...bịch...*
- Ta hỏi ngươi đến đây làm gì?
- Tôi chỉ muốn đến đây tham quan thôi! Tôi hỏi ông một chuyện được không?
- Ngươi có giúp ta tìm công chú không? Nếu không thì cút!
Lão ta quay đi, trên tay vẫn ôm khư khư bức tranh như hôm trước
- Nếu ông không trả lời chuyện tôi hỏi thì tôi không giúp ông tìm công chúa!
Tôi ngồi xuống tảng đá to gần đó rồi ra vẻ tự đắc
- Ngươi nói thật sao? Ngươi không được lừa lão! Ngươi mau nói xem chuyện gì cần đến ta?
- Người trong tranh là công chúa thật sao? Tên của cô ấy là gì? Tại sao ông lại đến đây tìm cô ấy?
Lão ta trầm tư một lúc, liền ngồi xuống gần đó rồi dùng giọng buồn rầu mà kể
- Nói ra thật đáng thương lắm! Công chúa của bọn ta tên là Thiên Du, trong một lần chạy thoát thân khỏi doanh trại của quân giặc cùng Đông Anh tướng quân thì bọn họ bị chặn đường bắt lại. Ngay lúc đó tướng quân đã bị quân giặc c.h.é.m dẫn đến bị thương nhưng được cứu chữa kịp khi quân tiếp viện đưa ngài về cung, còn công chúa thì chạy đến vực thẫm rồi tự vẫn...hic...Chúng ta đều nghĩ công chúa đã c.h.ế.t nhưng Quốc Sư nói công chúa vẫn còn sống chỉ là nàng ấy đang đi lạc ở thế giới khác thôi! Khi tìm được rồi, nàng ấy có thể sẽ không còn nhớ những chuyện ở quá khứ nữa đâu...
Lão ăn mày vừa kể vừa dùng tay lau nước mắt, trông cũng rất đáng thương. Nhưng tên của cô gái kia là Thiên Du sao? Nghe quen quen làm sao ý!
- Vậy lăng mộ này và ngôi đền trong kia là thờ phượng ai? Tại sao trên bia mộ chỉ còn mỗi chữ hoàng nữ vậy? Ông là ai, tại sao lại đến nơi này tìm cô ấy?
- Lăng mộ này vốn được xây để chôn cất công chúa, là do ta cùng với Đông Anh tướng quân tự xây lấy. Cũng đã hơn ngàn năm rồi, ta ở đây theo lời của Quốc Sư để tìm công chúa nhưng mãi không gặp...tên ngốc Đông Anh kia cũng hằng ngày chờ tin tức ở hoàng cung nhưng chưa có! Còn ta, ta là Lục công công hầu hạ bên cạnh công chúa từ nhỏ, lão đã tìm công chúa rất lâu rồi!
Tôi nghe đến đây có chút không hợp logic, con người sống thọ nhất cũng chỉ tầm 90 tuổi làm gì có chuyện sống được một ngàn năm? Đây chắc chắn là chiêu trò lôi kéo, thu hút khách du lịch đây mà! Tôi lại nổi cáu lên một lần nữa
- Nè ông lão, ông đích thực là người của công ty du lịch rồi, chẳng có ai sống được một ngàn năm hết! Ông nói mau tại sao ông giả thần giả quỷ hù doạ du khách? Tôi đưa ông đến công an...
Tôi cầm cổ tay lão kéo đi, lão vừa ghì tay tôi lại vừa nói to
- Ta không nói dối, ngươi mau buông tay ta ra nếu không thì đừng có trách lão nô mạnh tay!
- Lão nô gì chứ? Ông mau đi theo tôi lên công an nhanh lên...
Tôi và lão ăn mày giằng co một lúc, đến khi lão giật dây đeo máy ảnh trên cổ tôi mạnh đến nỗi cả hai đều trượt chân lao người xuống bờ vực phía sau lăng mộ. Tôi và lão ăn mày đều rơi xuống vực, và tôi bất tỉnh, sau khi tỉnh lại tôi đang ở một chiều không gian khác mất rồi.
************************** Phía bên Đàm Quân*************************
Nhân một ngày thảnh thơi, Đàm Quân đang ngồi xem tin tức trên TV thì nghe được tin có người rơi xuống vực ở khu lăng mộ Nguyệt Y
“ Bản tin thời sự 24 giờ xin kính chào quý vị. Lúc 9 giờ sáng hôm nay, tại khu lăng mộ Nguyệt Y đã xảy ra vụ việc tranh chấp khiến hai người rơi xuống bờ vực gần lăng mộ. Sau đó khoảng 9 giờ 20 cùng ngày, người dân qua lại đã phát hiện ra sự việc và trình báo với cơ quan chức năng. Bức đầu điều tra cho thấy cả hai nạn nhân đều bị thương và rơi vào tình trạng hôn mê sâu khi được đưa đến bệnh viện, bờ vực không quá cao nên hai nạn nhân không nguy hiểm đến tính mạng. Cơ quan chức năng vẫn đang trong quá trình điều tra vụ việc, được biết trong khoảng thời gian này khu lăng mộ Nguyệt Y sẽ không đón khách đến tham quan cho đến khi vụ việc được làm rõ.”
- Tại sao lại không nghe máy chứ? Thu An, cô thật sự an toàn không vậy?
Đàm Quân không ngừng bấm điện thoại gọi cho Thu An nhưng đã hơn 10 cuộc vẫn không nghe được hồi âm từ cô. Anh cũng nhanh chóng gọi cho Yên Yên để tìm cách
- Yên Yên, cô có liên lạc được với chị em tốt của cô không?
- Ngày hôm qua vẫn còn nhưng hôm nay vẫn chưa nghe chị ấy gọi điện! Hay để em gọi thử xem!
5 phút sau
Đàm Quân vẫn đang đi lại trong căn phòng của mình, anh ta cũng đã lôi vali và tuỳ tiện bỏ vào đó vài bộ quần áo cũng như những thứ cần thiết thì nhận được điện thoại từ Yên Yên
- Sao hả, đã liên lạc được chưa?
- Chị ấy không nghe máy!
- Aissssss...c.h.ế.t t.i.ệ.t, cô mau đặt giúp tôi vé máy bay đến thành phố D sớm nhất có thể nếu được thì trong đêm nay hoặc trễ nhất là sáng sớm ngày mai, tôi phải đi đến đó.
- Nhưng mà... có chuyện gì vậy sếp? Sao lại gấp như vậy ạ?
- Cô không cần biết đâu, mau đặt vé cho tôi là được.
Quân vừa nói vừa đóng khoá vali gấp gáp và gào lên như vừa mất một hợp đồng quan trọng vậy
- Nhưng mà sếp...
- Đó là mệnh lệnh, cô nói thêm nữa thì ngày mai không cần đến công ty đâu!
- Dạ được...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.