Ta Vì Biểu Thúc Họa Tân Trang

Chương 51:

Tiếu Giai Nhân

26/04/2023

"Gia, ngài trở về rồi."

Chủ tử quay về, Ngô Tùy vừa cười vừa tới nghênh đón, nhận mũ quan trong tay Từ Tiềm.

Từ Tiềm nhìn sắc mặt trắng bệch và ánh mắt né tránh của chất tử, lạnh giọng sai bảo Ngô Tùy: "Đi gọi chuẩn bị nước."

Ngô Tùy khẩn trương đi truyền lời rồi.

Lúc này Từ Tiềm mới hỏi chất tử: "Tìm ta có việc gì?"

Từ Khác nắm chặt quả đấm, cuối cùng giống như đã hạ được quyết tâm, ngẩng đầu nhìn về phía trưởng bối tốt hơn hắn ở mọi phương diện, giọng nói kiên quyết: "Đúng vậy, con muốn cầu..."

Từ Tiềm đã xoay người, lập tức đi vào phòng trong, thuận miệng nói: "Ta đi tắm trước, có việc gì chờ ta tắm xong rồi nói."

Lời còn chưa dứt, Từ Tiềm đã nhanh chóng rời khỏi, bóng dáng lạnh lùng.

Từ Khác không dễ gì mới gom góp được dũng cảm, giờ sự dũng cảm ấy lại giống như nước sông bị vỡ đê, lập tức chạy toán loạn, biến mất không còn sót lại chút gì.

Hắn thẫn thờ đứng ở trước ghế.

Không lâu sau, Ngô Tùy dẫn hai gã sai vặt thô kệch mang theo hai thùng nước quay lại, bên trong nhanh chóng truyền đến âm thanh đổ nước "ào...ào", một lát sau, hai gã sai vặt lễ phép lui ra ngoài, Ngô Tùy ở lại bên trong hầu hạ Ngũ thúc.

Từ Khác nhịn không được mà nghĩ, có phải Ngô Tùy nói mục đích hắn đến đây cho Ngũ thúc nghe đúng không?

Ngũ thúc sẽ nghĩ thế nào, có tức giận hay không?

Trời chiều ngày hè chói chang hơn so với mùa đông, tiếng ve kêu không ngừng ở nơi xa, trong lòng Từ Khác phiền muộn mà nhìn xung quanh, bỗng nhiên chú ý đến những chậu hoa hồng đặt trên giàn hoa ở trong phòng.

Hoa hồng tươi đẹp, nhưng lại xuất hiện trong phòng một người nam nhân độc thân, có chút không hợp lý.

Từ Khác đột nhiên dâng lên một tia hy vọng.

Vị Ngũ thúc này của hắn, nhìn lạnh lùng vô tình, nhưng thật ra là một người điềm tĩnh thích cắt tỉa hoa cỏ, nếu hắn kiên trì giữ vững tình cảm đối với A Ngư, Ngũ thúc rất có khả năng sẽ tác thành cho hắn, mà buông tha A Ngư.

Nội tâm nôn nóng dần dần bình tĩnh trở lại, Từ Khác nắm chặt tay lại, kiên nhẫn mà chờ đợi.

Trong phòng trong, Ngô Tùy đứng ở ngoài bình phong, thấp giọng nói về phía bồn tắm, giải thích tình huống cho chủ tử hiểu.

Lúc Từ Tiềm tắm rửa không thích người hầu ở gần người, chà tay kỳ cọ người đều tự làm, hắn không quen để nha hoàn hay gã sai vặt hầu hạ.

Nghe Ngô Tùy nói xong, Từ Tiềm cũng đoán được mục đích chất tử đến đây rồi.

Hồ đồ ngu xuẩn, vậy cũng đừng trách hắn không khách khí.

"Rào" một tiếng, Từ Tiềm đứng lên, Ngô Tùy ngẩng đầu theo bản năng, xuyên qua bức bình phong, mơ hồ nhìn thấy một thân hình nam nhân cường tráng to lớn.

Dáng người nam nhân cả đời chỉ thay đổi lớn vài lần, giống như Lục công tử tuy hiện tại dáng vẻ cao ráo, nhưng bả vai kia vẫn nhỏ như cũ, không giống nam nhân trưởng thành, vai rộng cường tráng, khí chất toàn thân có thể mang đến áp lực cực lớn cho thiếu niên trẻ tuổi.

Ngô Tùy yên lặng rơi nước mắt đồng tình với Lục công tử một phen.

Từ Tiềm thay thường phục màu tối, mặt không biểu cảm mà đi ra ngoài.

Từ Khác vẫn chưa ngồi xuống lại, nhìn thấy hắn, lập tức cung kính nói: "Ngũ thúc."

Từ Tiềm gật gật đầu, chỉ vào ghế khách bên phải ghế chủ tọa rồi nói: "Ngồi đi."

Hai thúc cháu lần lượt ngồi xuống, Ngô Tùy biết điều mà lui ra ngoài canh gác.

Từ Tiềm cầm ly trà lên, sau khi tắm có hơi khát nước, sau đó mới nhìn chất tử: "Tìm ta có việc gì?"

Từ Khác nắm chặt tay, đột nhiên đứng dậy đi đến trước mặt Từ Tiềm, khom lưng hành lễ: "Ngũ thúc, trong lòng con đã thích A Ngư từ lâu, cầu xin Ngũ thúc tác thành."

Thiếu niên trẻ tuổi nói năng có khí phách, trong nháy mắt Từ Tiềm đã nghĩ tới lời của mẫu thân và Phương ma ma đã từng nói.

Chẳng lẽ thích một người là nên giống như chất tử, dám nghĩ dám làm sao?

Trong mắt Từ Tiềm, A Ngư vẫn là tiểu cô nương, quả thật hắn không có bao nhiêu tình cảm nam nữ đối với nàng, nhưng A Ngư thích hắn, hôn sự lại được định ra vì hắn, vậy Từ Tiềm tự nguyện làm chút chuyện khiến cho A Ngư vui vẻ.

Học được một bài học từ chất tử nhưng Từ Tiềm không muốn nương tay, âm thanh lạnh lùng vang lên: "Ngày đó, Hầu phủ đãi tiệc mừng tuổi cho Sí Nhi, Lão thái quân đã tự mình đến cầu hôn, cầu hôn cho ta và A Ngư, Tào Hầu gia đã nhận lời, cũng đã trao đổi tín vật với Lão thái quân, nhưng vì A Ngư còn nhỏ tuổi nên tạm thời hoãn lại thời gian công bố chính thức, chờ A Ngư cập kê thì mời mai mối đến, cưới hỏi đàng hoàng."

Cái gì?



Từ Khác khó tin mà ngẩng đầu.

Từ Tiềm quan sát hắn, nghiêm mặt nói: "Người không biết không có tội, ta không so đo những ý niệm trước đó của ngươi, nhưng bây giờ A Ngư là vị hôn thê của ta, là Ngũ thẩm chưa qua cửa của ngươi, nếu ngươi vẫn chưa từ bỏ ý định, xúc phạm nàng, xúc phạm ta. Thậm chí là ảnh hưởng đến toàn bộ danh tiếng của phủ Trấn Quốc Công, cũng đừng trách ta sử dụng gia pháp."

Bị khí thế của trưởng bối làm khiếp sợ, trên đầu Từ Khác đã toát một tầng mồ hôi lạnh, sau đó mới ý thức được Ngũ thúc thật sự đính hôn cùng A Ngư rồi.

Thì ra ngày đó tổ mẫu đặc biệt đến yến tiệc Tào gia làm khách, là đi cầu hôn.

Chẳng trách Ngũ thúc lại nhiều lần cản trở hắn tiếp cận A Ngư, thì ra nàng đã sớm thành Ngũ thẩm của hắn.

Từ Khác không thể chấp nhận được, cũng không có cách nào đối mặt với Ngũ thúc, mặt mày tái nhợt mà rời khỏi, bước chân hoảng loạn, hồn bay phách lạc.

Ngoài cửa, Ngô Tùy nhìn thấy thiếu niên trẻ tuổi lảo đảo trốn chạy, hắn chậc chậc lắc đầu.

Bây giờ đã tan nát cõi lòng như vậy, nhưng nếu ý định này không được loại bỏ từ sớm, thì tương lai khi phu nhân vào cửa nhìn thấy phu nhân cùng Ngũ gia gắn bó keo sơn, Lục công tử sẽ khổ sở thành bộ dạng gì nữa?

- --

Chuyện trong phủ Trấn Quốc Công A Ngư không thể nào biết được, hơn nữa, một khi đã hiểu rõ sau này nên sống chung với Từ Tiềm như thế nào là hợp lý, A Ngư không suốt ngày hy vọng sẽ gặp Từ Tiềm nữa rồi.

Trước mắt, nàng có chuyện quan trọng hơn cần phải làm.

A Ngư muốn điều tra rõ ràng ân oán đời trước của Đại ca và Viên gia.

Mọi người đều nói Đại ca say rượu đùa giỡn đệ tức góa chồng trước khi cưới của đồng liêu, nhưng có một lần A Ngư nghe phụ mẫu nói chuyện phiếm thì biết được tửu lượng của Đại ca vô cùng cao, đã từng có mười mấy thị vệ cùng nhau liều mạng uống rượu với Đại ca, cuối cùng những người thị vệ này đều ngã xuống, duy chỉ có Đại ca là uống đến đỏ mặt, tiếp sau đó còn một mình lên ngựa về phủ.

Một khi đã như vậy, Đại ca cũng không háo sắc sao lại đi đùa giỡn quả phụ của nhà người ta?

A Ngư đã sớm lên kế hoạch ngăn cản không cho Đại ca đến Viên gia ăn tiệc vào cuối năm để hắn tránh khỏi chuyện phiền phức này, sau khi phát hiện chuyện đó, A Ngư cảm thấy vẫn nên trừ bỏ gốc rễ của tai họa ngầm này là tốt nhất, nếu không lỡ ngày nào đó Đại ca đến Viên gia, vẫn sẽ có nguy cơ lọt vào nguy hiểm như cũ.

A Ngư kêu Bảo Thiền nghĩ cách tìm hiểu tình hình của Viên gia trước.

Bảo Thiền có quan hệ rộng, tìm hiểu ba ngày đã kể cho nàng nghe rõ ràng rồi.

Viên gia quê quán ở Thái Châu, phụ thân của hai huynh đệ Viên Thắng, Viên Khải chết sớm, toàn bộ đều do mẫu thân Viên lão thái thái nuôi nấng hai huynh đệ lớn lên. Thân thể hai huynh đệ cường tráng, đầu óc cũng linh hoạt, ca ca Viên Thắng tòng quân từ lúc thiếu niên, lăn lộn trên chiến trường đầy nguy hiểm và chết chóc đã tôi luyện được một thân đầy bản lĩnh, vài năm sau được đề bạt vào Kinh làm quan, tiếp theo kết bạn được với con cháu thế gia là Tào Luyện.

Đệ đệ Viên Khải đã dùng quân lương của ca ca đầu tư làm ăn nhỏ, việc làm ăn lời không ít tiền, sau này được tẩu tử Miêu thị mai mối nên đã đính hôn với biểu muội Miêu thị là Quý Minh Phượng.

Nhưng vào tháng hai người chuẩn bị thành hôn, khi đó Viên Khải cùng đám bằng hữu cưỡi ngựa đánh cầu đã vô ý ngã xuống, bị ngựa đá vào đầu, lúc đưa về nhà không kịp đợi thầy lang tới đã đi đời luôn rồi.

Tân lang tương lai đã qua đời, Quý Minh Phượng muốn từ hôn, nhưng Quý lão phụ thân cùng với kế thê không nỡ bỏ mối hôn sự tốt này, hơn nữa Viên lão thái thái muốn Nhị tức phụ vào cửa thủ tiết, thương xót thứ tử thay bà ta. Quý Minh Phượng lập tức bị trói lại đưa lên kiệu hoa, bị ép buộc trở thành quả phụ Viên gia. Vì đề phòng Quý Minh Phượng chạy trốn, Viên lão thái thái đặc biệt cử hai ma ma cao lớn đến trông chừng nàng, bình thường quản lý Quý Minh Phượng đến nỗi không thể ra cửa được.

"Vị Viên Nhị thái thái này rất đáng thương." Bảo Thiền đồng tình nói, đang trong tuổi xuân xanh thì bị phụ thân kế mẫu bán đến Viên gia, thủ tiết cả đời, đời này còn gì để hy vọng nữa đây?

A Ngư lại có suy nghĩ khác.

Nếu Quý Minh Phượng bị Viên lão thái thái trông giữ nghiêm ngặt, vậy dù Đại ca muốn đùa giỡn nàng cũng không dễ dàng thực hiện được nha.

Cho nên trong chuyện này nhất định có ẩn tình.

Những chuyện khác Bảo Thiền khó mà nghe ngóng được, A Ngư luôn mãi do dự, nhưng vẫn tới tìm Đại ca.

Trùng hợp là lúc A Ngư qua đó, Tào Luyện đang chuẩn bị ra ngoài.

Nhìn thấy muội muội, Tào Luyện ngạc nhiên nói: "A Ngư tìm ta sao?"

A Ngư thấy toàn thân hắn mặc cẩm bào, lập tức hỏi: "Đại ca muốn đi uống rượu sao?"

Tào Luyện cười, giải thích: "Có vị đồng liêu tổ chức mừng thọ cho mẫu thân, mời ta đi ăn tiệc."

Đồng liêu? Mẫu thân?

Hai thứ này khiến A Ngư lập tức nghĩ đến Viên gia, không nhịn được mà hỏi tiếp: "Vị đồng nghiệp kia, muội có quen không?"

Tào Luyện cảm thấy hôm nay muội muội dường như đặc biệt tò mò chuyện của hắn.

"Chắc là không biết, người đồng liêu họ Viên kia của ta không phải là người Kinh Thành."

Trong lòng A Ngư hồi hộp, quả nhiên thật sự là Viên gia.

Đã từng có chuyện xảy ra, A Ngư lo lắng Đại ca đi dự tiệc một mình, cắn cắn môi, nàng chạy đến trước mặt ca ca, ngẩng đầu ra vẻ nghịch ngợm nói: "Đại ca dẫn muội đi theo nha, nha nha nha, ở nhà chán lắm, mỗi ngày nương chỉ dỗ dành đệ đệ, Nhị ca lại không thích chơi với muội, muội muốn ra bên ngoài xem náo nhiệt, đúng rồi, Viên gia có cô nương xấp xỉ tuổi với muội không?"

Tào Luyện nghĩ nghĩ, nói: "Dường như có hai vị biểu cô nương."



A Ngư cười nói: "Muội đi làm quen là tốt rồi, nếu nói chuyện hợp như vậy thì sau này sẽ đến nhà chơi nhiều hơn nha."

Hiếm khi thấy muội muội chủ động cầu xin điều gì, Tào Luyện do dự một chốc thì đồng ý, còn dặn dò: "Viên gia chỉ là nhà nhỏ, muội đến chưa chắc đã thích, nếu muốn về nhà trước thì cứ việc tới tìm ta."

Người lạnh lùng như băng, nhưng mỗi một lời nói và hành động đều là suy nghĩ cho nàng, nàng thầm nghĩ Đại ca chu đáo như vậy mà kiếp trước lại bị người khác vu oan đến lúc chết cũng không có được một vị thê tử, A Ngư không kiềm được mà uất ức thay huynh trưởng.

Ánh sáng mặt trời rất chói chang, Tào Luyện sai người chuẩn bị một chiếc xe ngựa, dù sao cũng là huynh muội, hai người sẽ cùng nhau ngồi.

Viên gia ở phía Đông Kinh Thành, là vị trí tương đối xa, A Ngư thừa dịp đoạn đường còn dài mà thăm dò chuyện của huynh trưởng: "Đại ca, ca quen biết vị đồng liêu kia lâu rồi hả? Hai người biết nhau như thế nào?"

Có lẽ các tiểu cô nương đều luôn tò mò nhỉ?

Tào Luyện nhìn muội muội, trả lời từng câu hỏi: "Biết nhau trên chiến trường, hắn lớn hơn ta hai tuổi."

A Ngư: "Vậy hắn có thê tử chưa?"

Tào Luyện: "Uhm, trưởng nữ đã năm tuổi rồi."

A Ngư khoa trương mà hít một hơi: "Vậy chẳng phải hắn mới mười bảy tuổi mà đã thành thân rồi hả?"

Tào Luyện gật đầu, kinh ngạc hỏi muội muội: "Bộ thành thân lúc mười bảy mười tám tuổi lạ lắm sao?" Có như vậy mà cũng ngạc nhiên?

A Ngư đã sớm chờ hắn nhảy vào, cúi đầu nói lẩm bẩm: " Đại ca đã 21 tuổi mà còn chưa thành thân, muội cho rằng quan võ đều thành thân rất trễ."

Tào Luyện:....

Hắn không phản bác được.

Cổ tay áo đột nhiên hơi nhúc nhích, Tào Luyện cúi đầu, lập tức đối diện với đôi mắt hạnh long lanh của muội muội, tiểu cô nương cười, nịnh nọt hỏi hắn: "Đại ca, người ta đã là phụ thân rồi, ca ca không sốt ruột sao? Hay là ca ca nói cho muội biết huynh thích cô nương kiểu nào, lúc muội ra ngoài làm khách sẽ chú ý giúp huynh, Kinh Thành nhiều danh môn quý nữ như vậy, chắc chắn có người hợp với ý huynh."

Muội muội có ý tốt, Tào Luyện thấy hơi chột dạ.

Phụ thân cũng từng hỏi hắn vấn đề này, hỏi nhiều lần rồi.

Tào Luyện rất muốn nói với phụ thân, hắn thích muội muội A Ngư này, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không lấy kiểu nữ tử có vẻ yếu đuối nhu nhược như A Ngư và kế mẫu, nữ nhân có rất nhiều kiểu không phải chỉ mỗi kiểu nhu nhược, còn có kiểu mạnh mẽ đoan trang hoặc cay nghiệt hiếu chiến, ngay cả chính Tào Luyện cũng không biết bản thân thích kiểu nào, nên không có cách nào đưa ra tiêu chuẩn cho phụ thân chọn lựa.

Phụ thân thiếu kiên nhẫn, vẻ mặt hung dữ kêu hắn tự đi tìm.

Tào Luyện đi sớm về trễ, làm gì rảnh rỗi mà đi xung quanh tìm cô nương, cho nên hôn sự bị chậm trễ đến giờ.

"Ta cũng không rõ lắm, tùy duyên thôi." Tào Luyện không để ý mà nói.

A Ngư chu miệng.

Tào Luyện nhịn không được mà vò đầu muội muội, thấp giọng nói: "Không nói về ta nữa, A Ngư thì sao, muội rất thích Từ Tiềm sao?"

A Ngư:....

Mặt nàng đỏ lên, cúi đầu không hé răng nửa lời.

Tào Luyện coi như cũng hiểu rõ tính tình Từ Tiềm, cau mày nói: "Tuy hắn có phong thái quân tử, nhưng lại quá lạnh lùng và rập khuôn, ta vốn tưởng rằng phụ thân sẽ chọn cho muội một người dịu dàng biết chăm sóc người khác."

A Ngư đối với Từ Tiềm của kiếp này có chút oán giận, nhưng lại không muốn huynh trưởng hiểu lầm hắn, nhịn không được mà bênh vực Từ Tiềm: "Mặt lạnh chứ tâm không lạnh, nhìn ca ca cũng lạnh lùng, nhưng mà ca ca rất quan tâm muội, quý nữ nhà người ta đều hâm mộ muội có một huynh trưởng tốt nha." Còn có phụ thân, trước kia lạnh lùng hà khắc bá đạo bao nhiêu thì bây giờ đối xử dịu dàng với mẫu thân bấy nhiêu.

Tào Luyện nghe đến đây đã hiểu, nhìn muội muội rồi nói: "Xem ra muội cực kỳ thích hắn, nếu như thế, Đại ca cũng không cần lo lắng muội bị uất ức rồi."

A Ngư nắm chặt một ngón tay.

Vừa định nói gì đó, ngoài xe đột nhiên truyền đến âm thanh của tùy tùng: "Thế tử gia, hình như phía trước là Từ Ngũ gia."

A Ngư kinh ngạc ngẩng đầu.

Tào Luyện cũng vô cùng bất ngờ, mắt nhìn muội muội, hắn nghiêng người về phía trước, vén màn xe của mình lên.

Lúc này xe ngựa đang đi vào phố xá sầm uất, hai bên trái phải đều là cửa hàng, toàn thân Từ Tiềm mặc trường bào màu tối đứng bên ngoài cửa hàng đao kiếm, đang nhìn xe ngựa nhà mình, dường như nhận ra đây là xe ngựa Hầu phủ nên mới dừng chỗ này, không vội vàng rời khỏi.

Tào Luyện âm thầm giật mình, xưa nay Từ Tiềm không thích giao tiếp, mà lại đặc biệt đứng chờ muốn trò chuyện với người nhà mình?

Nguyên nhân trong đó, có lẽ là vì....

Tào Luyện nghiêng đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Vì Biểu Thúc Họa Tân Trang

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook