Ta Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu (Dịch)
Chương 38: Nếu Như Không Thể Nào Thay Đổi, Không Bằng Nhắm Mắt Yên Lặng Hưởng Thụ
Chiến Thiên Ngân
08/10/2023
"Thú vị, còn có thứ này nữa, không biết nhóm lửa Tĩnh Thần Hương này thì có thể khiến cho ta ngủ thoải mái hơn một chút hay không."
Lúc này, Diệp Phong cũng trầm tư, dù sao chỉ có một trăm cây Tĩnh Thần Hương, xài xong sớm thì nhận được điểm phá sản sớm.
Bên ngoài viện lạc.
"Căn cứ ta quan sát mấy ngày nay, mỗi sáng sớm tiểu tử Diệp Phong này kiểu gì cũng sẽ lấy ra một chút đồ tốt để phá."
"Mới đầu ở Tinh Hồn Tông, vừa sáng sớm thì hắn đưa một vạn mảnh vỡ Hoàng Tuyền kiếm ý cho cẩu tử hắn nuôi dùng."
"Về sau trên đường về bản tông, vừa sáng sớm hắn đã bắt đầu ném thượng phẩm linh thạch, ít nhất chừng mười vạn."
"Hôm qua hắn lấy ra thi thể một con Đại yêu Tử Lôi Cuồng Sư kinh khủng, cũng là gần trưa."
"Cho nên ta hoài nghi tên phá của này mỗi sáng sớm không phá một chút đồ tốt thì tâm tình của hắn sẽ kém.”
Lúc này, Lạc Vô Danh nói cho ngũ đại tổ lão bên cạnh nghe phỏng đoán của mình.
Diệp Phong tuyệt đối không ngờ được là mỗi ngày mình tỉnh lại, chuyện thứ nhất mình phải làm là giải quyết sản phẩm bại gia cùng ngày, nhưng mà chuyện này lại bị Lạc Vô Danh chú ý tới, xem hành vi này của hắn là thói quen phá của.
"Ừm?"
"Mùi vị gì?"
Đúng lúc này, mấy người đột nhiên ngửi thấy một hương khí đặc thù, mà đầu nguồn ở trong phòng ốc trong viện lạc của Diệp Phong trước mắt.
"Ngọa tào!"
"Tĩnh Thần Hương, hơn nữa tuyệt đối không phải là Tĩnh Thần Hương bình thường!"
Vài giây đồng hồ sau, khi Lạc Thiên Hình phát hiện được tâm thần mình hơi thay đổi, không nhịn được nói tục, trực tiếp phóng vào trong phòng ốc trong viện lạc!
Bành!
Diệp Phong đang đốt cây Tĩnh Thần Hương thứ ba mươi ba, đột nhiên bị tiếng cửa vỡ do bị lực mạnh tác động vào làm cho giật nảy mình.
Nhìn thấy cửa gỗ bị đụng thành mảnh vỡ, tâm tính Diệp Phong hỏng, đám người này cứ phá cửa như vậy làm gì!
Hít!
Xông vào phòng ốc, hít một hơi Tĩnh Thần Hương nồng đậm trong phòng ốc, tâm thái lo lắng, táo bạo của Lạc Thiên Hình trở nên bình tĩnh lại trong nháy mắt.
Lạc Vô Danh với tứ Đại tổ lão còn lại đi theo vào sau đó thì đủ loại thần sắc trên mặt cũng biến mất, trở nên cực kỳ bình tĩnh.
"Sư công, ngũ đại tổ lão, các ngươi?"
Nhìn thấy sáu người đi vào, Diệp Phong cũng ngẩn ra, mới sáng sớm mà chạy tới đây làm gì?
"Quả nhiên là Tĩnh Thần Hương?"
"Diệp Phong, những Tĩnh Thần Hương này của ngươi là làm từ linh mộc gì?"
Lạc Thiên Hình thần thái cực kỳ bình tĩnh nhìn Diệp Phong, hỏi.
"Vạn năm Minh Thần Huyền Thụ."
Diệp Phong nghe xong, trực tiếp đáp.
"Nha!"
"Vạn năm Minh Thần Huyền Thụ, không tệ, quả là không tệ."
Lạc Thiên Hình nghe xong, sắc mặt bình thản nói, nhưng trong lòng đã điên cuồng, chẳng qua là bị lực lượng của Tĩnh Thần Hương áp chế tâm thần, khiến cho hắn không bộc lộ ra được cảm xúc.
"Chỉ là không tệ sao?"
"Xem ra vạn năm Minh Thần Huyền Thụ đó cũng không phải là thứ tốt gì."
Nghĩ lại trước đó sư công và ngũ đại tổ lão, cho dù là Đốn Ngộ Đan hay Kim Tàm Tinh Diệu Thạch, thi thể Đại yêu Tử Lôi Cuồng Sư hoặc là tinh huyết Đại yêu Tử Lôi Cuồng Sư, khi biết mình muốn lãng phí chúng nó thì sắc mặt, cảm xúc đó hoàn toàn không giống như là vẻ bình tĩnh như bây giờ, cho nên hắn cảm thấy sản phẩm bại gia hôm nay hơi kém.
Diệp Phong đâu có biết, bây giờ tâm thần cảm xúc của sáu người bên trong phòng ốc đều bị lực lượng của Tĩnh Thần Hương áp chế, chỉ dựa vào điểm này cũng đủ để chứng minh Tĩnh Thần Hương do vạn năm Minh Thần Huyền Thụ chế tạo thành này khủng bố cỡ nào!
"Đồ chơi hay!"
"Mẹ nó, đồ chơi hay!"
Mà nghe Diệp Phong nói như vậy, sáu người đều cười khổ, nhưng không lâu sau lại khôi phục thần thái bình tĩnh, cho dù là biểu cảm hay là tâm tình chập chờn, chỉ cần xuất khác thường thì lập tức sẽ bị lực lượng của Tĩnh Thần Hương ảnh hưởng.
Điểm! Điểm! Điểm!
Nếu không phải là đồ tốt, đương nhiên Diệp Phong sẽ không tiết kiệm, nhanh chóng đốt sáu mươi bảy cây Tĩnh Thần Hương còn lại!
Nhìn ròng rã một trăm cây Tĩnh Thần Hương thiêu đốt ở trước mắt, lòng sáu người đang rỉ máu!
Tĩnh Thần Hương, nếu như Tĩnh Thần Hương uy lực mạnh, một cây tối thiểu có thể đốt một giờ trở lên, mà một cây sinh ra hiệu quả cũng đủ để bao trùm toàn bộ phòng ốc, có thể để cho hơn mười người tu luyện dưới trạng thái an tâm định thần này.
Nhưng Diệp Phong lại đốt một trăm cây, quả là phá của, một cây với một trăm cây sinh ra hiệu quả giống nhau, như vậy không phải là phá của thì là cái gì nữa!
Lo lắng!
Đau lòng!
Phát điên!
Đủ loại cảm xúc không ngừng xuất hiện trong lòng sáu người, nhưng lại không ngừng bị lực lượng của Tĩnh Thần Hương áp chế, nhìn một trăm cây Tĩnh Thần Hương không ngừng thiêu đốt, đối với sáu người, chuyện này không khác gì tra tấn!
"Tên phá của này đốt một trăm cây Tĩnh Thần Hương trân quý như thế, sau đó lại leo lên giường ngủ, hắn muốn làm cho ta tức chết hay sao!"
Thấy Diệp Phong nằm dài trên giường tiếp tục ngủ, Lạc Thiên Hình tức lắm, nhưng vừa sinh ra cảm xúc tức giận thì lập tức bị lực lượng của Tĩnh Thần Hương áp chế xuống.
"Ta không chịu nổi."
Cuối cùng, Lạc Thiên Hình chịu không được loại tra tấn này, chạy ra khỏi phòng ốc, lui ra khỏi phòng ốc ba trăm mét mới thoát khỏi hiệu quả áp chế của Tĩnh Thần Hương.
"Diệp Phong, đồ phá của, ngươi là đồ phá của!"
Rốt cục có thể phát tiết tâm tình bị đè nén, Lạc Thiên Hình hướng về phía nơi ở của Diệp Phong, trực tiếp rống lên.
Hô!
Phát tiết xong, Lạc Thiên Hình cảm thấy toàn thân thoải mái hơn rất nhiều, mà lúc này Lạc Vô Danh với tứ đại tổ lão còn lại cũng lui ra ngoài, cùng nở nụ cười khổ.
"Đừng nói vạn năm Minh Thần Huyền Thụ, ở Thiên Đạo Chiến Trường, ngay cả hơn năm ngàn năm mà ta còn chưa được nhìn thấy!"
"Hơn nữa, cảm nhận được hiệu quả kinh khủng của Tĩnh Thần Hương đó, ta suy đoán rất có thể những Tĩnh Thần Hương đó là do thụ tâm của vạn năm Minh Thần Huyền Thụ chế tạo thành, mức độ quý giá tăng lên thêm mấy bậc nữa!"
Nhị tổ lão Giang Hào Vũ rất có kinh nghiệm với linh thảo, linh quáng, linh thụ cũng biểu hiện cuối cùng đau lòng.
"Cười cũng Diệp Phong, khóc cũng Diệp Phong!"
Lúc này, Diệp Phong cũng trầm tư, dù sao chỉ có một trăm cây Tĩnh Thần Hương, xài xong sớm thì nhận được điểm phá sản sớm.
Bên ngoài viện lạc.
"Căn cứ ta quan sát mấy ngày nay, mỗi sáng sớm tiểu tử Diệp Phong này kiểu gì cũng sẽ lấy ra một chút đồ tốt để phá."
"Mới đầu ở Tinh Hồn Tông, vừa sáng sớm thì hắn đưa một vạn mảnh vỡ Hoàng Tuyền kiếm ý cho cẩu tử hắn nuôi dùng."
"Về sau trên đường về bản tông, vừa sáng sớm hắn đã bắt đầu ném thượng phẩm linh thạch, ít nhất chừng mười vạn."
"Hôm qua hắn lấy ra thi thể một con Đại yêu Tử Lôi Cuồng Sư kinh khủng, cũng là gần trưa."
"Cho nên ta hoài nghi tên phá của này mỗi sáng sớm không phá một chút đồ tốt thì tâm tình của hắn sẽ kém.”
Lúc này, Lạc Vô Danh nói cho ngũ đại tổ lão bên cạnh nghe phỏng đoán của mình.
Diệp Phong tuyệt đối không ngờ được là mỗi ngày mình tỉnh lại, chuyện thứ nhất mình phải làm là giải quyết sản phẩm bại gia cùng ngày, nhưng mà chuyện này lại bị Lạc Vô Danh chú ý tới, xem hành vi này của hắn là thói quen phá của.
"Ừm?"
"Mùi vị gì?"
Đúng lúc này, mấy người đột nhiên ngửi thấy một hương khí đặc thù, mà đầu nguồn ở trong phòng ốc trong viện lạc của Diệp Phong trước mắt.
"Ngọa tào!"
"Tĩnh Thần Hương, hơn nữa tuyệt đối không phải là Tĩnh Thần Hương bình thường!"
Vài giây đồng hồ sau, khi Lạc Thiên Hình phát hiện được tâm thần mình hơi thay đổi, không nhịn được nói tục, trực tiếp phóng vào trong phòng ốc trong viện lạc!
Bành!
Diệp Phong đang đốt cây Tĩnh Thần Hương thứ ba mươi ba, đột nhiên bị tiếng cửa vỡ do bị lực mạnh tác động vào làm cho giật nảy mình.
Nhìn thấy cửa gỗ bị đụng thành mảnh vỡ, tâm tính Diệp Phong hỏng, đám người này cứ phá cửa như vậy làm gì!
Hít!
Xông vào phòng ốc, hít một hơi Tĩnh Thần Hương nồng đậm trong phòng ốc, tâm thái lo lắng, táo bạo của Lạc Thiên Hình trở nên bình tĩnh lại trong nháy mắt.
Lạc Vô Danh với tứ Đại tổ lão còn lại đi theo vào sau đó thì đủ loại thần sắc trên mặt cũng biến mất, trở nên cực kỳ bình tĩnh.
"Sư công, ngũ đại tổ lão, các ngươi?"
Nhìn thấy sáu người đi vào, Diệp Phong cũng ngẩn ra, mới sáng sớm mà chạy tới đây làm gì?
"Quả nhiên là Tĩnh Thần Hương?"
"Diệp Phong, những Tĩnh Thần Hương này của ngươi là làm từ linh mộc gì?"
Lạc Thiên Hình thần thái cực kỳ bình tĩnh nhìn Diệp Phong, hỏi.
"Vạn năm Minh Thần Huyền Thụ."
Diệp Phong nghe xong, trực tiếp đáp.
"Nha!"
"Vạn năm Minh Thần Huyền Thụ, không tệ, quả là không tệ."
Lạc Thiên Hình nghe xong, sắc mặt bình thản nói, nhưng trong lòng đã điên cuồng, chẳng qua là bị lực lượng của Tĩnh Thần Hương áp chế tâm thần, khiến cho hắn không bộc lộ ra được cảm xúc.
"Chỉ là không tệ sao?"
"Xem ra vạn năm Minh Thần Huyền Thụ đó cũng không phải là thứ tốt gì."
Nghĩ lại trước đó sư công và ngũ đại tổ lão, cho dù là Đốn Ngộ Đan hay Kim Tàm Tinh Diệu Thạch, thi thể Đại yêu Tử Lôi Cuồng Sư hoặc là tinh huyết Đại yêu Tử Lôi Cuồng Sư, khi biết mình muốn lãng phí chúng nó thì sắc mặt, cảm xúc đó hoàn toàn không giống như là vẻ bình tĩnh như bây giờ, cho nên hắn cảm thấy sản phẩm bại gia hôm nay hơi kém.
Diệp Phong đâu có biết, bây giờ tâm thần cảm xúc của sáu người bên trong phòng ốc đều bị lực lượng của Tĩnh Thần Hương áp chế, chỉ dựa vào điểm này cũng đủ để chứng minh Tĩnh Thần Hương do vạn năm Minh Thần Huyền Thụ chế tạo thành này khủng bố cỡ nào!
"Đồ chơi hay!"
"Mẹ nó, đồ chơi hay!"
Mà nghe Diệp Phong nói như vậy, sáu người đều cười khổ, nhưng không lâu sau lại khôi phục thần thái bình tĩnh, cho dù là biểu cảm hay là tâm tình chập chờn, chỉ cần xuất khác thường thì lập tức sẽ bị lực lượng của Tĩnh Thần Hương ảnh hưởng.
Điểm! Điểm! Điểm!
Nếu không phải là đồ tốt, đương nhiên Diệp Phong sẽ không tiết kiệm, nhanh chóng đốt sáu mươi bảy cây Tĩnh Thần Hương còn lại!
Nhìn ròng rã một trăm cây Tĩnh Thần Hương thiêu đốt ở trước mắt, lòng sáu người đang rỉ máu!
Tĩnh Thần Hương, nếu như Tĩnh Thần Hương uy lực mạnh, một cây tối thiểu có thể đốt một giờ trở lên, mà một cây sinh ra hiệu quả cũng đủ để bao trùm toàn bộ phòng ốc, có thể để cho hơn mười người tu luyện dưới trạng thái an tâm định thần này.
Nhưng Diệp Phong lại đốt một trăm cây, quả là phá của, một cây với một trăm cây sinh ra hiệu quả giống nhau, như vậy không phải là phá của thì là cái gì nữa!
Lo lắng!
Đau lòng!
Phát điên!
Đủ loại cảm xúc không ngừng xuất hiện trong lòng sáu người, nhưng lại không ngừng bị lực lượng của Tĩnh Thần Hương áp chế, nhìn một trăm cây Tĩnh Thần Hương không ngừng thiêu đốt, đối với sáu người, chuyện này không khác gì tra tấn!
"Tên phá của này đốt một trăm cây Tĩnh Thần Hương trân quý như thế, sau đó lại leo lên giường ngủ, hắn muốn làm cho ta tức chết hay sao!"
Thấy Diệp Phong nằm dài trên giường tiếp tục ngủ, Lạc Thiên Hình tức lắm, nhưng vừa sinh ra cảm xúc tức giận thì lập tức bị lực lượng của Tĩnh Thần Hương áp chế xuống.
"Ta không chịu nổi."
Cuối cùng, Lạc Thiên Hình chịu không được loại tra tấn này, chạy ra khỏi phòng ốc, lui ra khỏi phòng ốc ba trăm mét mới thoát khỏi hiệu quả áp chế của Tĩnh Thần Hương.
"Diệp Phong, đồ phá của, ngươi là đồ phá của!"
Rốt cục có thể phát tiết tâm tình bị đè nén, Lạc Thiên Hình hướng về phía nơi ở của Diệp Phong, trực tiếp rống lên.
Hô!
Phát tiết xong, Lạc Thiên Hình cảm thấy toàn thân thoải mái hơn rất nhiều, mà lúc này Lạc Vô Danh với tứ đại tổ lão còn lại cũng lui ra ngoài, cùng nở nụ cười khổ.
"Đừng nói vạn năm Minh Thần Huyền Thụ, ở Thiên Đạo Chiến Trường, ngay cả hơn năm ngàn năm mà ta còn chưa được nhìn thấy!"
"Hơn nữa, cảm nhận được hiệu quả kinh khủng của Tĩnh Thần Hương đó, ta suy đoán rất có thể những Tĩnh Thần Hương đó là do thụ tâm của vạn năm Minh Thần Huyền Thụ chế tạo thành, mức độ quý giá tăng lên thêm mấy bậc nữa!"
Nhị tổ lão Giang Hào Vũ rất có kinh nghiệm với linh thảo, linh quáng, linh thụ cũng biểu hiện cuối cùng đau lòng.
"Cười cũng Diệp Phong, khóc cũng Diệp Phong!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.