Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 72: Xe Này Là Của Ai?

buntieuthu

09/07/2020

Trước cổng nhà hàng Royal, đây là một nhà hàng rất lớn và lộng lẫy, được sơn thuần một màu trắng, có kiến trúc hơi theo hơi hướng cổ điển phương Tây, không gian khá rộng rãi, vào ngày hôm nay còn có đặt một tấm bảng ở ngoài, chú thích cho một ít khách nhân là có hai lễ cưới được đãi tiệc, Hữu Phú lúc này cùng khá nhiều bạn học đang dàn xe ở trước cửa nhà hàng mà không gửi xe vào trong, ngoài ra lúc này bên cạnh Hữu Phú còn có một cô bé chừng 16, 17 tuổi, trông cũng khá xinh xắn, có một nét hồn nhiên ngây thơ, dĩ nhiên không thể sánh bằng nhan sắc của Kiều Linh được.

Cô bé này đang nở nụ cười rất ngọt ngào, tràn đầy hạnh phúc, từ trước tới giờ bạn trai của mình toàn bắt mình phải giữ kín quan hệ giữa hai người, không cho phép nói với ai là mình hẹn hò anh ấy, hôm nay cô không hiểu tại sao Hữu Phú lại cho mình ra mắt với bạn bè anh ta, nghe những bạn bè của bạn trai mình nói thì dường như Hữu Phú còn thích một người con gái khác nữa, điều này cũng không làm cô quá bất ngờ, một chàng trai hoàn hảo như Hữu Phú thì đa tình cũng không có gì là lạ, nhưng cô cũng rất hiếu kỳ muốn xem xem người bạn trai mình thích là người như thế nào, vì từ trong miệng bạn của anh ta thì cô gái này Hữu Phú vẫn chưa thể cưa được vào tay.

Các bạn học cùng lớp 12A1 hôm nay trông thấy Hữu Phú tay trong tay với một người mới thì cũng đã ngầm hiểu rồi, Hữu Phú hôm nay xem ra là đã nhận ra được mình không thể tán đổ Kiều Linh nữa, muốn làm cho cô xấu mặt, vì quả thật đứa con gái đi cùng với cậu ấy toàn mặc trang phục đắt tiền, nhìn bộ váy tinh tế cũng phải vài chục triệu là ít.

“Chồng à, bạn anh tới chưa, nghe nói chị ấy có bạn trai rồi đúng không?” Cô nàng này thầm ăn dấm, tuy nói cô đã quen với việc Hữu Phú đa tình nhưng việc chấp nhận bạn trai của mình để ý người khác hơn mình quả thật là rất khó.

“Ừ... Cũng sắp tới rồi! 7h15 sẽ bắt đầu tiệc, nếu em mỏi chân có thể vào xe ngồi!” Hữu Phú ra vẻ rất quan tâm cô gái này, làm đám bạn xung quanh cũng phải ghen tị ,rất là các cô gái.

“Không sao, em chờ được, hì hì, hôm nay em rất vui!” Cô gái bé nhỏ này rất tự hào, hôm nay bạn trai mình mua cho mình những bộ trang phục rất mới và đắt tiền, còn tặng cô mấy cái vòng tay xinh xắn có khảm nạm đá quý, làm cô trông không khác gì những công chúa quý tộc.

“Bộp...bộp....bộp...rèo....rèo....rèo” Lúc này, một tiếng động cơ xe mô tô phân khối lớn vang lên thật to, dường như đang hướng tới gần đây làm Hữu Phú và đám bạn ngoái đầu sang nhìn, từ xa xa, mọi người không trông thấy rõ người chạy chiếc xe này là ai, nhưng chiếc xe quả thật rất ngầu, ở phần đầu xe, hai bên đèn chiếu sáng cực kỳ sặc sỡ, chiếu thắng vào mắt Hữu Phú và đám bạn đang nhìn.

"Tới rồi!” Hoàng Việt ngồi trên xe, từ đằng xa hắn đã có thể trông thấy rõ ràng Hữu Phú và đám bạn, cũng nhanh chóng hiểu ra chiêu trò đầu tiên của tên này, hắn không vào trong mà cho xe dàn trước cổng nhà hàng đây là muốn khoe của, muốn để cho mình và Kiều Linh cảm thấy được sự chênh lệch đẳng cấp giữa hai người, quả thật nếu như tên Hữu Phú đứng trước một chiếc xe hơi sang trọng mà mình đạp một chiếc xe đạp cà tàng đi tới thì chắc hẳn cho dù có chai mặt đi mấy cũng phải hết sức xấu hổ.

“Rèo...rèo...rèo” Hoàng Việt dường như vô tình hay cố ý, cố gắng vặn tay ga lên xuống cho kêu thật bốc, như là muốn thị uy, làm cho đám học sinh trong lớp cùng tên Hữu Phú cực kỳ tức giận, không biết là đứa nào mà lại bố láo như vậy, bộ tưởng rằng đi xe xịn là muốn làm gì thì làm chắc.

Nhưng Hữu Phú cũng không dám hó hé, dân đi mô tô phân khối lớn thường là những tay anh chị, hoặc ít nhất là dân có tập thể hình, những đứa gầy nhom ốm yếu mà đi xe này sẽ rất khó điều khiển, vì vậy hắn cố gắng nhịn cho qua, nhưng nhìn kỹ thì chiếc xe này không phải là đang hướng về phía trước mà đi, mà là đang hướng về vị trí chỗ bọn hắn đang dàn xe trước cổng nhà hàng.

Kiều Linh thấy Hoàng Việt có vẻ tinh nghịch như vậy thì càng mắc cười, cô cũng không ngờ trông Hoàng Việt khá chín chắn mà lại trẻ con như vậy, đã sắp tới gần đám bạn mình rồi, cô càng ôm Hoàng Việt chặt hơn, cô không hề ngại ngần chuyện mình làm vậy sẽ công khai rằng cô và Hoàng Việt đã đạt đến mối quan hệ trên mức tình bạn.

Hoàng Việt lúc này cảm nhận được có thứ gì đó mềm mại đang chà vào lưng mình, thầm hoảng hốt, trời ơi là trời, Kiều Linh, sao cậu có thể vội vàng như vậy, tuy rằng mình thích thì thích đấy, nhưng mà cũng rất ngại a, cậu nhỏ của hắn cũng không nhịn được mà bắt đầu trỗi dậy, haiz, may là Kiều Linh ở đằng sau không nhìn thấy, nếu không hắn sẽ phải xấu hổ chết mất thôi.



“Nhóc ơi là nhóc, mau mau hạ xuống, bây giờ không phải lúc!” Hoàng Việt thầm mắng, phải nói là bây giờ hắn quá là nhạy cảm đi, haiz, thế này nếu như mai sau đạt được Gen nước thuốc cao cấp thì hắn phải làm sao đây, sợ rằng muốn uống cũng không dám uống à nha, hic hic.

Chiếc Ninja Kawasaki trong tích tắc liền dừng lại trước đám bạn học sinh còn đang nhăn mặt tức tối, lúc này bọn họ mới nhìn kỹ khuôn mặt người trên xe là ai.

“Trời, đây không phải là Việt sao?”

“Nó lấy đâu ra con xe oách thế?”

“Tên này diện đồ bảnh bao ghê đó chứ!”

“Chắc xe này là thuê của người khác rồi!”

“Đúng là đồ sĩ diện hão!”

“Vẫn thua Hữu Phú xa, xe của Hữu Phú là Mercedes –Benz đấy!”

Đám bạn đi sớm dự tiệc không ngừng xôn xao bàn tán, mọi người ngạc nhiên thì ngạc nhiên thật, nhưng cũng không ai cho rằng đây là xe của Hoàng Việt, chỉ cho là hắn thuê vài tiếng đồng hồ thôi, dù rằng không phải rất rẻ nhưng mọi người ở đây nếu chịu bỏ hầu bao một chút vẫn có thể làm được, nhưng riêng với Hoàng Việt thì khác, tên này nhà vốn không khá giả mà lại đua đòi sĩ diện như vậy thì thật là để cho người khác phải khinh thường.

“Đinh! Kí chủ nhận được 4991 tích phân!” Hệ thống vang lên thanh âm thông báo.

Lúc này, người ngạc nhiên nhất không ai ngoài Hữu Phú, kế hoạch của hắn hôm nay đúng là muốn làm cho Kiều Linh cảm nhận được sự chênh lệch giữa hai người, mặc dù hắn biết rằng Kiều Linh lúc này đã không còn thuộc về hắn nữa, nhưng hắn muốn cô phải hối hận vì đã đối xử với hắn như vậy, phải biết hắn cưa cẩm Kiều Linh đã không phải là một năm, hai năm, mà năm nay đã là năm thứ ba, hắn phải nói là đã rất kiên nhẫn, nhưng vào năm lớp 11, hắn còn nhớ rõ một câu Kiều Linh nói với hắn, rằng: “Người mình thích nhất định phải là người giỏi giang hơn mình!”

Cũng vì điều đó mà hắn rất chăm chỉ học tập, thuê gia sư có học vị cao đến tận nhà dạy, tuy rằng có điều kiện tốt như vậy nhưng hắn chưa từng thắng qua Kiều Linh trong mặt thành tích, hắn không hiểu tại sao một cô gái tưởng chừng như có xuất phát điểm thấp như thế lại có thể vượt mặt được hắn, điều này càng làm hắn khao khát muốn sở hữu cô, cho đến hôm nay, thì lại bị Hoàng Việt một chân đạp đổ, phải nói người hắn hận nhất từ nhỏ đến giờ không ai khác ngoài tên Hoàng Việt này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook