Tái Sinh Duyên Bạo Quân Ôn Nhu Của Ta

Chương 315: Khó kìm lòng nổi (2)

Mặc Vũ Bích Ca

05/06/2015

Hạ Tang nhìn liếc Long Tử Cẩm một cái, đột nhiên hai người có cùng ý nghĩ rằng hoàng đế dự tiệc chúc thọ cũng không hẳn là chuyện xấu, bởi vì có một người cũng sẽ đi.

******

Nhưng sự tình thường thường ra ngoài dự liệu của mọi người, trên tiệc chúc thọ, tất cả mọi người đến đông đủ .

Thậm chí, Bạch Chiến Phong cũng đến.

Chỉ trừ Niên phi.

Buổi tiệc là bày ở ngoài cung điện, sao sáng đầy trời.

Trên vị trí chủ vị, Long Phi Ly ngồi ở giữa, Thái Hậu cùng hoàng hậu chia nhau ngồi hai bên, Từ Hi Hạ Tang ở bên cạnh hầu hạ Long Phi Ly, Long Tử Cẩm từ xa xa nháy mắt với Hạ Tang, Hạ Tang bất đắc dĩ cười khổ, Long Tử Cẩm hỏi hắn, hắn cũng không biết gì, hắn làm sao mà biết được Niên phi lại không đến.

Tuy là quân thần cùng nhau vui vẻ, nhưng Long Phi Ly đã uống rất nhiều rượu, không thể uống tiếp nữa, Hạ Tang thấy rõ, sau khi Hoàng Thượng bước vào, mắt phượng đảo qua các phi tần bên dưới, khóe miệng liền xuất hiện một nụ cười lạnh lùng.

“Hoàng Thượng, đừng uống nữa.” Từ Hi thấp giọng khuyên nhủ.

Thái Hậu đôi mắt nửa nhắm nửa mở, cười nói: “Tửu lượng của Hoàng Thượng rất tốt, hôm nay lại là ngày vui, uống thêm vài chén cũng không saos.”

“Lời mẫu hậu rất đúng! Hoàng Thượng, chén này vi thần kính người!” Long Lập Dục cười ha ha cười, nâng chén rượu lên cao.



Long Chỉnh Văn cười, cũng nâng chén rượu trong tay lên, nói: “Hoàng Thượng đã uống một ly với Tam ca rồi, vậy ly rượu này của thần người cũng không thể không uống.”

Long Tử Cẩm trong lòng cười lạnh, chỉ sợ như lời Long Phi Ly, những người này đã nhận ra Long Phi Ly bị bệnh nặng, rượu có hại cho thân thể, chính làm thỏa mãn ý đồ của bọn họ. Hắn đứng dậy, ảo não nói: “Hai vị ca ca khó có khi vào kinh một chuyến, cùng Cửu ca thân cận, nhưng lại bỏ quên đệ đệ ta không hề nhớ đến một chút nào cả.”

Long Phi Ly thuận thế cười nói: “Vậy thì một ly này, hai vị huynh trưởng cùng Thập đệ uống đi, đừng để cho hắn nói trẫm làm Cửu ca lại khi dễ hắn.”

Long Lập Dục hơi hơi khó chịu, Long Chỉnh Văn lại cười khẽ, giơ chén rượu lên cao, uống một hơi cạn sạch.

Uống cạn xong quân thần đều cười to, mọi người lại rót thêm mấy chén.

Quá ba tuần rượu, Long Phi Ly cười nói: “Nhân ngày vui hôm nay, trẫm cũng có một tin vui tuyên bố với các khanh.”

Hắn nói xong đi xuống bục cao, đến trước mặt một nam tử diện mạo tuấn tú, quần áo trắng tinh ngồi bên cạnh Long Tử Cẩm, các quan viên khác vốn vẫn đang thắc mắc, không ai nhận biết nam tử áo trắng này là ai, mặc dù người này xem ra dung mạo xuất chúng, khí độ bất phàm, nhưng không có quan tước, sao lại được sắp xếp ngồi cạnh Thập Vương gia?

Lúc này mọi người thấy hoàng đế tôn quý tự mình đi xuống, giống như muốn giới thiệu hắn với người khác, thì càng cảm thấy tò mò, chỉ thấy Long Phi Ly đứng lại, mỉm cười, cất cao giọng nói: “Chư vị ái khanh, vị Bạch công tử này là hậu nhân của đại tướng quân vương mấy trăm năm trước giúp đỡ tổ tiên hoàng đế Tây Lương chúng ta nhất thống thiên hạ, nay trẫm đem ba mươi vạn đại quân giao cho Bạch ái khanh, tứ phong Bạch ái khanh làm đại nguyên soái thống lĩnh binh mã cả nước, tướng sĩ trước đây dưới trướng của Niên Tụng Đình cũng giao cho Bạch tướng quân tiếp quản.”

Trừ Long Chỉnh Văn khóe miệng hơi hơi đọng chút ý cười ra thì từ Thái Hậu trở xuống, tất cả mọi người đều bàng hoàng ngây người!

Thanh niên hào hoa phong nhã trước mắt này chính là hậu duệ của đại tướng quân vương trăm năm trước uy hiếp Tây Lương ư? Điều này đã khiến cho mọi người cực kì bàng hoàng, nhưng điều càng khiến mọi người không thể tưởng tượng được là Hoàng Thượng thế mà lại giao binh quyền cho nam tử này. Bất luận có phải là hậu nhân của đại tướng quân vương đã chết hết từ trăm năm trước hay không, cho dù nam tử quả thật là hậu duệ của đại tướng quân vương nhưng giữa hoàng gia và Bạch gia vốn có ân oán, Hoàng Thượng làm sao dám đem binh quyền giao phó cho hắn? Các phe cánh trong triều từ lâu vốn nghĩ rằng binh quyền chắc hẳn sẽ được giao cho một trong ba nhà Ôn gia, Niên gia hoặc Dung gia.

Niên thừa tướng liếc nhìn Long Phi Ly một cái, lạnh lùng cười, thì ra từ lâu ngươi đã tính toán xong xuôi hết thảy, Long Phi Ly, ngươi quả thật rất ngoan độc!



Thái Hậu cùng Ôn Như Khải nhanh chóng trao đổi ánh mắt, Cát Tường, Như Ý ở sau lưng thấy rõ đôi tay ngọc ngà của Thái Hậu nắm chặt thành quyền, mày liễu nhíu chặt.

“Tạ đại ân của Hoàng Thượng, Bạch Chiến Phong ắt sẽ cúc cung tận tụy để tạ hoàng ân, bảo vệ quốc thái dân an.” Bạch Chiến Phong bước ra, vén vạt áo, quỳ xuống trước mặt Long Phi Ly, thanh âm kiên định trong trẻo.

Hai người mặc dù vì chuyện Tuyền Cơ mà đối nghịch, nhưng trong Bạch phủ mật nghị, trong rừng rậm hợp tác bắt giữ huynh đệ Mộ Dung, rồi đến giờ phút này giao phó trọng trách, ba mươi vạn tướng sĩ, trọng trách này không không phải là nhỏ, thứ giao phó không chỉ có binh quyền mà chính là tín nhiệm và lòng trung thành.

Long Phi Ly khẽ nhíu mày, ánh mắt xa xăm, hơi mỉm cười, nhẹ giọng nói: “Chuyện của nàng không quan hệ đến binh quyền, không quan hệ đến chuyện quốc gia, trẫm có thể đem hạnh phúc của dân chúng Tây Lương phó thác cho ngươi không?”

Ánh mắt đen thẳm của Bạch Chiến Phong sáng quắc như nổi giận, nói: “Chí này cũng vậy. Nàng đã từng nói trước mặt dân chúng, ân oán cá nhân cũng nhẹ tựa lông hồng.”

Trong đầu hiện lên một dung nhan không quá hoàn mỹ, Long Phi Ly nao nao… Một nữ tử, hắn không nghĩ tới nàng lại có suy nghĩ như vậy, lập tức cất giọng lên cười, hắn cùng với nàng… đã không thể tiếp tục, đêm nay nàng thậm chí còn không đến dự tiệc!

Hắn đi trở về vị trí chủ tọa trên đài cao, cầm lấy một chung rượu, ngửa đầu uống cạn.

Rượu nóng chậm rãi chảy dọc theo cổ xuống, bên dưới Long Tử Cẩm dẫn đầu mọi người khuỵu gối quỳ xuống, tung hô vạn tuế thánh minh. Một đêm như vậy, ánh trăng sao sáng chói, đèn hồng rượu mạnh, tiếng người oang oang, hết thảy trước mắt giống như một bức tranh hư vô. Trong lòng hắn giống như bị lửa đốt, là vì tửu lượng không thắng nổi rượu hay vì lòng người đã chịu thua? Ai biết được?

Đợi toàn trường uống xong ba chén rượu mừng, hắn hỏi Từ Hi đứng bên cạnh: “Niên phi đâu rồi?”

Một câu hỏi này khiến cho toàn trường tỉnh rượu một nửa, cơ hồ mọi người lúc này mới lưu ý đến: Niên phi vẫn chưa tới.

Từ Hi kính cẩn đáp: “Niên phi nương nương nói Niên tần nương nương phạm tội lớn, hôm nay là tiệc chúc thọ Hoàng Thượng, nàng không còn mặt mũi đến dự tiệc, ở lại trong Phượng Thứu cung đóng cửa sám hối, chuộc tội cho tỷ tỷ.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tái Sinh Duyên Bạo Quân Ôn Nhu Của Ta

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook