Tái Sinh Thành Một Quả Trứng Rồng - Hướng Về Mục Tiêu Trở Thành Kẻ Mạnh Nhất
Quyển 4 - Chương 215: Phán xét
Nekoko
20/07/2022
“Có ai không! Giúp đi! Đừng bỏ rơi ta! Ta đã đóng góp cho các người biết bao nhiêu rồi!? Cái vương quốc này sẽ trở lại cái thời kỳ nghèo nàn,
thối nát ngay trước mắt nếu ta mà chết đấy! Có hiểu không hả!?!?”
Phần lớn thường dân đã bỏ chạy khỏi đây.
Nhưng cũng còn vài chục người vẫn ở lại, chú tâm quan sát sự việc kể từ đầu cho đến cuối.
Và đương nhiên, không một ai trong số họ làm gì cả.
Chân trước đang đè chặt tên anh hùng, tôi đặt thêm chân còn lại.
Nhún nhẹ là... xịt nước.
“Eek!! Dừng lại! Nếu ta- Người anh hùng mà hy sinh thì không còn ai đủ sức để ngăn chặn quỷ vương đâu! Sẽ là một bể máu! R- Rồi ngươi sẽ phải chết! Dừng lạiiiii! Thả ra- Thả ta ra, mẹ kiếp! Ta là… Vị dũng giả vĩ đại!!”
Tên anh hùng cào cấu và cắn xé bàn chân của tôi.
Ta dám cá ngươi trở nên thảm hại thế nào trước mặt mọi người.
【Danh hiệu 〖Người hùng nhỏ bé: Cấp MAX〗 và Danh hiệu 〖Tinh thần quả cảm: Cấp MAX〗 được chuyển thành 〖Người hùng quả cảm: Cấp 1〗】
Hở!? Gì vậy?
【Quá trình chuyển giao Kỹ năng linh thiêng 〖Cõi phàm nhân〗 hoàn tất】
Kỹ năng linh thiêng?
Giờ tự dưng lại đề cập đến, tôi cứ mãi để ý đến một kỹ năng của tên anh hùng mà tôi không thể nhìn ra… chẳng lẽ là cái này?
“V- Vậy nghĩa là thế nào!? Đừng nói những điều nhảm nhí! Ý ngươi là lợi dụng ta cho tới khi tả tơi rồi chán thì vứt qua một bên hả!? Loại ‘Thần thánh’ nào mà đê tiện như vậy!?!?”
Xem ra hắn nhận được một dòng tin nhắn khác hẳn.
Gương mặt giờ đây toát ra vẻ thù hận khi liên tục vùng vẫy điên cuồng.
【Đã nhận được Kỹ năng linh thiêng 〖Cõi phàm nhân〗】
【Cấp độ Kỹ năng đặc trưng 〖Thần ngôn〗 đã tăng từ 4 lên 5】
【Cấp độ Danh hiệu 〖Quyền can thiệp Laplace〗 đã tăng từ 1 lên 2】
...Vì lý do nào đó mà những kỹ năng tôi không muốn rèn luyện vì như thể liên quan tới cái ác… không mời mà đến…
Vậy còn bảng trạng thái của tên này thì sao?
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
〖Irushia〗
Chủng loài: Con người
Trạng thái: Đổ máu
Cấp độ: 65/65
HP: 18/398
MP: 2/355
Tấn công: 272
Phòng thủ: 214+76
Ma thuật: 252
Nhanh nhẹn: 240
Trang bị:
Thân: 〖Áo choàng thủy long: Cấp B+〗
Kỹ năng đặc trưng:
〖Bảo hộ linh hồn: Cấp –〗 〖Dòng máu của Tinh vương: Cấp –〗
〖Ngôn ngữ Grisha: Cấp 6〗 〖Thiên tài kiếm thuật: Cấp 9〗 〖Cảm quan: Cấp 6〗
〖Bước đi vô thanh: Cấp 7〗
Kỹ năng kháng:
〖Kháng rơi: Cấp 6〗 〖Kháng ma thuật: Cấp 6〗
〖Kháng thuộc tính hắc ám: Cấp 7〗 〖Kháng ảo giác: Cấp 5〗
〖Kháng độc: Cấp 5〗 〖Kháng nguyền rủa: Cấp 3〗 〖Kháng hóa đá: Cấp 5〗
〖Kháng chí mạng: Cấp 4〗 〖Kháng tê liệt: Cấp 3〗
Kỹ năng cơ bản:
〖Sóng xung kích: Cấp 6〗 〖Thập sác: Cấp 5〗 〖Nguyệt quang: Cấp 7〗 〖Triệu hồi: Cấp 7〗
〖Ảo ảnh: Cấp 3〗 〖Hồi sức cấp cao: Cấp 5〗 〖Bức tốc: Cấp 4〗 〖Sức mạnh: Cấp 5〗
〖Khiên chắn năng lượng: Cấp 2〗 〖Khiên chắn vật lý: Cấp 4〗
Danh hiệu:
〖Người hùng từng được ca ngợi: Cấp –〗 〖Đối tác của Chúa tể mầm bệnh: Cấp –〗
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Ê này…
〖Thần ngôn〗 của hắn biến mất rồi.
Ngay cả những Danh hiệu sở hữu… cũng không còn.
Như thể chưa từng có vậy.
Cả những ký tự lạ trong danh sách của hắn không thấy luôn.
Không chỉ bảng trạng thái bị cắt đi, cấp độ tối đa cũng bị giảm.
Ta đã biết trước chuyện này, nhưng ngươi quả thật khốn nạn khi cạo sạch rồi chia tay hắn, Thần ngôn ạ.
“Đừng bỏ ta! Đừng bỏ ta mà! Trả lời đi Laplace! Điều gì sẽ xảy ra với ta!? Điều gì!?!? Trả lời đi!!”
Tôi tự hỏi liệu một ngày nào đó tôi có kết cục giống gã đang nằm dưới chân này.
...Thôi, không dám nghĩ tới đâu.
Cái đó sẽ suy xét lại tới khi tôi gặp ai khác cũng có 〖Thần ngôn〗 nữa.
Với một người chịu cảnh thảm thương thế này, tôi rất chia buồn với họ, dù là với một tên anh hùng tôi ghét cay ghét đắng.
Tôi không muốn chứng kiến thêm nữa.
Hãy kết thúc nhanh thôi.
Khi suy nghĩ ấy vừa thoáng qua, tôi thấy sự xuất hiện của Adofu giữa đám đông đang quan sát.
Ông ấy nhất định đã theo chân tôi và đến xem tình hình.
“Gaa.”
Tôi gọi Adofu.
Ông ấy cúi chào chân thành rồi bước ra khỏi đám đông.
Khi Adofu đưa ra động thái, tôi nhẹ nhàng nhấc chân lên.
Hắn bò lết ra khỏi bàn chân của tôi rồi đứng dậy nhặt lại thanh kiếm.
“Hagh- hagh! Ngươi mất cảnh giác rồi! Ta vẫn còn… chiến đấu được! Hahahahahahaa!!”
Tên anh hùng hét to rồi chạy đi loạng chạng sang hai bên.
Chỉ là không rõ hắn có thật sự thấy ai đang đứng trước hắn hay không.
“Vương quốc này! Ngươi! Cùng tên Thần thánh trời đánh kia! Rồi một ngày ta sẽ gϊếŧ. Tất cả!”
Hắn gào lên giọng khản đặc.
Với Adofu đang đứng phía trước, hắn mở to miệng cười ha hả.
Chắc đang nghĩ sẽ bổ đôi ông ấy rồi hồi lại HP.
“Có nguyện vọng gì với ta nào, con cừu non!?”
Hắn vung kiếm.
Adofu cũng chém tới.
“〖Hạ vũ khí〗!”
Thanh đại đao của Adofu dừng lại giữa chừng.
Có vẻ 〖Ấn dấu tù nhân〗 vẫn còn tác dụng.
“Lần này là chết thật nè!”
Adofu cúi thấp xuống… tránh khỏi đường kiếm của hắn.
Và cứ như thế, ông ấy xoay người luồn qua phía sau tên anh hùng, nhanh chóng bật dậy.
“Ah- Aah…?”
Hắn hoàn toàn mất dấu Adofu.
Ông ấy nhắm vào điểm mù, đập bản kiếm một phát đến mức hắn gãy chân.
Tên anh hùng ngã úp lưng xuống đất.
“Gaagh!?”
“Ngươi chắc hẳn đã khá tự tin có thể xử lý một người giàu kinh nghiệm như ta… đáng lẽ hãy đưa ra một mệnh lệnh khác.”
“Ado-”
Không đợi tên anh hùng phun ra thêm lời nào, Adofu đâm thanh đại đao vào người hắn.
【Đã nhận được 1040 điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm 1040 điểm kinh nghiệm】
【Cấp độ của 〖Ouroboros〗 đã tăng từ 58 lên 60】
Sau cùng, tên anh hùng đã chết.
Điểm kinh nghiệm tôi nhận được chỉ tương đương với con rết khổng lồ.
Lý do cho điều này có lẽ do bảng trạng thái của hắn bị hạ cấp đi đáng kể.
【Nhận được Kỹ năng 〖Cuộc sống giả tạo (Linh hồn phụ): Cấp 1〗】
(Trans: bên Jap cũng không nêu rõ thuộc dòng kỹ năng nào)
Tôi nghĩ mình lại có thêm kỹ năng đáng sợ nào đó tình cờ nhồi vào tay.
“...Cậu nhận được sự biết ơn của ta, rồng ạ.”
Adofu buông bàn tay khỏi thanh đại đao.
“Đây là lần cuối cùng ta cầm kiếm. Dành tặng nó lại… cho ngươi.”
Phần lớn thường dân đã bỏ chạy khỏi đây.
Nhưng cũng còn vài chục người vẫn ở lại, chú tâm quan sát sự việc kể từ đầu cho đến cuối.
Và đương nhiên, không một ai trong số họ làm gì cả.
Chân trước đang đè chặt tên anh hùng, tôi đặt thêm chân còn lại.
Nhún nhẹ là... xịt nước.
“Eek!! Dừng lại! Nếu ta- Người anh hùng mà hy sinh thì không còn ai đủ sức để ngăn chặn quỷ vương đâu! Sẽ là một bể máu! R- Rồi ngươi sẽ phải chết! Dừng lạiiiii! Thả ra- Thả ta ra, mẹ kiếp! Ta là… Vị dũng giả vĩ đại!!”
Tên anh hùng cào cấu và cắn xé bàn chân của tôi.
Ta dám cá ngươi trở nên thảm hại thế nào trước mặt mọi người.
【Danh hiệu 〖Người hùng nhỏ bé: Cấp MAX〗 và Danh hiệu 〖Tinh thần quả cảm: Cấp MAX〗 được chuyển thành 〖Người hùng quả cảm: Cấp 1〗】
Hở!? Gì vậy?
【Quá trình chuyển giao Kỹ năng linh thiêng 〖Cõi phàm nhân〗 hoàn tất】
Kỹ năng linh thiêng?
Giờ tự dưng lại đề cập đến, tôi cứ mãi để ý đến một kỹ năng của tên anh hùng mà tôi không thể nhìn ra… chẳng lẽ là cái này?
“V- Vậy nghĩa là thế nào!? Đừng nói những điều nhảm nhí! Ý ngươi là lợi dụng ta cho tới khi tả tơi rồi chán thì vứt qua một bên hả!? Loại ‘Thần thánh’ nào mà đê tiện như vậy!?!?”
Xem ra hắn nhận được một dòng tin nhắn khác hẳn.
Gương mặt giờ đây toát ra vẻ thù hận khi liên tục vùng vẫy điên cuồng.
【Đã nhận được Kỹ năng linh thiêng 〖Cõi phàm nhân〗】
【Cấp độ Kỹ năng đặc trưng 〖Thần ngôn〗 đã tăng từ 4 lên 5】
【Cấp độ Danh hiệu 〖Quyền can thiệp Laplace〗 đã tăng từ 1 lên 2】
...Vì lý do nào đó mà những kỹ năng tôi không muốn rèn luyện vì như thể liên quan tới cái ác… không mời mà đến…
Vậy còn bảng trạng thái của tên này thì sao?
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
〖Irushia〗
Chủng loài: Con người
Trạng thái: Đổ máu
Cấp độ: 65/65
HP: 18/398
MP: 2/355
Tấn công: 272
Phòng thủ: 214+76
Ma thuật: 252
Nhanh nhẹn: 240
Trang bị:
Thân: 〖Áo choàng thủy long: Cấp B+〗
Kỹ năng đặc trưng:
〖Bảo hộ linh hồn: Cấp –〗 〖Dòng máu của Tinh vương: Cấp –〗
〖Ngôn ngữ Grisha: Cấp 6〗 〖Thiên tài kiếm thuật: Cấp 9〗 〖Cảm quan: Cấp 6〗
〖Bước đi vô thanh: Cấp 7〗
Kỹ năng kháng:
〖Kháng rơi: Cấp 6〗 〖Kháng ma thuật: Cấp 6〗
〖Kháng thuộc tính hắc ám: Cấp 7〗 〖Kháng ảo giác: Cấp 5〗
〖Kháng độc: Cấp 5〗 〖Kháng nguyền rủa: Cấp 3〗 〖Kháng hóa đá: Cấp 5〗
〖Kháng chí mạng: Cấp 4〗 〖Kháng tê liệt: Cấp 3〗
Kỹ năng cơ bản:
〖Sóng xung kích: Cấp 6〗 〖Thập sác: Cấp 5〗 〖Nguyệt quang: Cấp 7〗 〖Triệu hồi: Cấp 7〗
〖Ảo ảnh: Cấp 3〗 〖Hồi sức cấp cao: Cấp 5〗 〖Bức tốc: Cấp 4〗 〖Sức mạnh: Cấp 5〗
〖Khiên chắn năng lượng: Cấp 2〗 〖Khiên chắn vật lý: Cấp 4〗
Danh hiệu:
〖Người hùng từng được ca ngợi: Cấp –〗 〖Đối tác của Chúa tể mầm bệnh: Cấp –〗
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Ê này…
〖Thần ngôn〗 của hắn biến mất rồi.
Ngay cả những Danh hiệu sở hữu… cũng không còn.
Như thể chưa từng có vậy.
Cả những ký tự lạ trong danh sách của hắn không thấy luôn.
Không chỉ bảng trạng thái bị cắt đi, cấp độ tối đa cũng bị giảm.
Ta đã biết trước chuyện này, nhưng ngươi quả thật khốn nạn khi cạo sạch rồi chia tay hắn, Thần ngôn ạ.
“Đừng bỏ ta! Đừng bỏ ta mà! Trả lời đi Laplace! Điều gì sẽ xảy ra với ta!? Điều gì!?!? Trả lời đi!!”
Tôi tự hỏi liệu một ngày nào đó tôi có kết cục giống gã đang nằm dưới chân này.
...Thôi, không dám nghĩ tới đâu.
Cái đó sẽ suy xét lại tới khi tôi gặp ai khác cũng có 〖Thần ngôn〗 nữa.
Với một người chịu cảnh thảm thương thế này, tôi rất chia buồn với họ, dù là với một tên anh hùng tôi ghét cay ghét đắng.
Tôi không muốn chứng kiến thêm nữa.
Hãy kết thúc nhanh thôi.
Khi suy nghĩ ấy vừa thoáng qua, tôi thấy sự xuất hiện của Adofu giữa đám đông đang quan sát.
Ông ấy nhất định đã theo chân tôi và đến xem tình hình.
“Gaa.”
Tôi gọi Adofu.
Ông ấy cúi chào chân thành rồi bước ra khỏi đám đông.
Khi Adofu đưa ra động thái, tôi nhẹ nhàng nhấc chân lên.
Hắn bò lết ra khỏi bàn chân của tôi rồi đứng dậy nhặt lại thanh kiếm.
“Hagh- hagh! Ngươi mất cảnh giác rồi! Ta vẫn còn… chiến đấu được! Hahahahahahaa!!”
Tên anh hùng hét to rồi chạy đi loạng chạng sang hai bên.
Chỉ là không rõ hắn có thật sự thấy ai đang đứng trước hắn hay không.
“Vương quốc này! Ngươi! Cùng tên Thần thánh trời đánh kia! Rồi một ngày ta sẽ gϊếŧ. Tất cả!”
Hắn gào lên giọng khản đặc.
Với Adofu đang đứng phía trước, hắn mở to miệng cười ha hả.
Chắc đang nghĩ sẽ bổ đôi ông ấy rồi hồi lại HP.
“Có nguyện vọng gì với ta nào, con cừu non!?”
Hắn vung kiếm.
Adofu cũng chém tới.
“〖Hạ vũ khí〗!”
Thanh đại đao của Adofu dừng lại giữa chừng.
Có vẻ 〖Ấn dấu tù nhân〗 vẫn còn tác dụng.
“Lần này là chết thật nè!”
Adofu cúi thấp xuống… tránh khỏi đường kiếm của hắn.
Và cứ như thế, ông ấy xoay người luồn qua phía sau tên anh hùng, nhanh chóng bật dậy.
“Ah- Aah…?”
Hắn hoàn toàn mất dấu Adofu.
Ông ấy nhắm vào điểm mù, đập bản kiếm một phát đến mức hắn gãy chân.
Tên anh hùng ngã úp lưng xuống đất.
“Gaagh!?”
“Ngươi chắc hẳn đã khá tự tin có thể xử lý một người giàu kinh nghiệm như ta… đáng lẽ hãy đưa ra một mệnh lệnh khác.”
“Ado-”
Không đợi tên anh hùng phun ra thêm lời nào, Adofu đâm thanh đại đao vào người hắn.
【Đã nhận được 1040 điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm 1040 điểm kinh nghiệm】
【Cấp độ của 〖Ouroboros〗 đã tăng từ 58 lên 60】
Sau cùng, tên anh hùng đã chết.
Điểm kinh nghiệm tôi nhận được chỉ tương đương với con rết khổng lồ.
Lý do cho điều này có lẽ do bảng trạng thái của hắn bị hạ cấp đi đáng kể.
【Nhận được Kỹ năng 〖Cuộc sống giả tạo (Linh hồn phụ): Cấp 1〗】
(Trans: bên Jap cũng không nêu rõ thuộc dòng kỹ năng nào)
Tôi nghĩ mình lại có thêm kỹ năng đáng sợ nào đó tình cờ nhồi vào tay.
“...Cậu nhận được sự biết ơn của ta, rồng ạ.”
Adofu buông bàn tay khỏi thanh đại đao.
“Đây là lần cuối cùng ta cầm kiếm. Dành tặng nó lại… cho ngươi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.