Tam Đại Vương Phi: Khuynh Cung Đại Náo!
Chương 21
Shizu
06/03/2015
"Vút"
"Phập"
"Cà lộc....cà lộc......cà lộc"
Hàng loạt tiếng động xảy ra, tiếng vó ngựa phi nhanh gấp rút và kèm theo đó là tiếng nói hớn hở của Ngọc Di:
- Wow! Huỳnh Lưu huynh lại bắn trúng nữa rồi!
Nghe tiếng mà chả thấy người đâu, đến một lúc sau mới thấy bóng dáng năm con ngựa chạy đến. Vì Ngân Nhi, Tuyết Linh cùng Ngọc Di không biết cưỡi ngựa nên buộc phải ngồi chung với Thiếu Hạo, Nguyên Phong và Huỳnh Lưu. Còn hai con ngựa đi sau chính là Tiêu Thanh Mai và Bích Nghiệng. Tuy lúc đầu Tuyết Linh cùng Ngân Nhi phản đối dữ lắm nhưng nếu không đồng ý thì phải ngồi chung ngựa với hai con ả kia! No no no, các nàng thà ngồi chung với mấy tên này cũng không muốn ngồi chung để mà "vui đùa" với đám tắc kè kia.
Ngọc Di dùng khinh công bay tới chỗ con thỏ xám đã bị Huỳnh Lưu bắn chết khi nãy lên. Nàng nắm lấy hai lỗ tai nó cười cười.
- Cha! Công nhận giỏi thật nga! - Tuyết Linh mắt cũng sáng rỡ nói. Câu nói đó làm cho Nguyên Phong rất không vui. Nghĩ thử xem, nãy giờ hắn vì nàng bắn đến mười mấy con thỏ chỉ mong được nàng chú ý đến thôi mà nàng vẫn xem hắn như không khí. Thật sự là bực chết hắn mà!
Huỳnh Lưu không nói gì, chỉ ở trên ngựa nhìn Ngọc Di. Hai người nhìn nhau đắm đuối làm cho Ngân Nhi nổi da gà, rùng mình một cái. Ối mẹ ơi! Phải hay không Ngọc Di nhà nàng đang yêu? Trời ạ! Yêu ai không yêu lại đi yêu thối nam nhân của cái thế giới tam thê tứ thiếp này? Thật là......nghiệt duyên, nghiệt duyên a~
Tuyết Linh cũng không chịu được cái không khí lãng mạn này nữa. Nghĩ sao vậy? Yêu thì mà có cần tình tứ như vậy không? Nên nhớ nàng còn F.A nha! Cũng biết Gato (ghen) với người đang yêu nha! (Shizu: Tỷ F.A? *nhướng mắt* Thế anh Phong đẹp trai nhà tỷ là để trưng à? T.Linh: Ta cóc cần tên biến thái ấy. Xê ra *đạp Shizu vài phát "nhẹ"* Shizu: *lết từ từ* Bớ lngười ta, hành hung giết người !!!!!!!)
- Ê, ta muốn thử bắn cung! - Tuyết Linh phá tan bầu không khí lãng mãn kia, nói
- Eh? Ngươi? Có biết bắn không? - Ngân Nhi giật mình hỏi. Nàng biết con bạn của mình cái gì cũng tốt ngoại trừ cái tính hậu đậu của nó. Mấy việc nguy hiểm như vậy tốt nhất đừng nên cho nhỏ làm.
- Được mà! Ta từng bắn một lần rồi - Tuyết Linh vừa nói mà trong lòng thầm thêm vào: Và đó cũng là lần cuối cùng ta được bắn cung!
Trong lúc Tuyết Linh cầm cung thì có tiếng loạt xoạt như loài bò sát di chuyển trên mặt đất.
- Ta bắn tới cái cây đằng kia nga! - Tuyết Linh vừa nhắm vừa giương cung nói
Ai nấy đều chờ mong. Khi nàng buông tay, mũi tên lao nhanh nhưng rất tiếc nó lại trượt sang bên phải. Và một tiếng gào thét của dã thú vang lên.....
"Phập"
"Cà lộc....cà lộc......cà lộc"
Hàng loạt tiếng động xảy ra, tiếng vó ngựa phi nhanh gấp rút và kèm theo đó là tiếng nói hớn hở của Ngọc Di:
- Wow! Huỳnh Lưu huynh lại bắn trúng nữa rồi!
Nghe tiếng mà chả thấy người đâu, đến một lúc sau mới thấy bóng dáng năm con ngựa chạy đến. Vì Ngân Nhi, Tuyết Linh cùng Ngọc Di không biết cưỡi ngựa nên buộc phải ngồi chung với Thiếu Hạo, Nguyên Phong và Huỳnh Lưu. Còn hai con ngựa đi sau chính là Tiêu Thanh Mai và Bích Nghiệng. Tuy lúc đầu Tuyết Linh cùng Ngân Nhi phản đối dữ lắm nhưng nếu không đồng ý thì phải ngồi chung ngựa với hai con ả kia! No no no, các nàng thà ngồi chung với mấy tên này cũng không muốn ngồi chung để mà "vui đùa" với đám tắc kè kia.
Ngọc Di dùng khinh công bay tới chỗ con thỏ xám đã bị Huỳnh Lưu bắn chết khi nãy lên. Nàng nắm lấy hai lỗ tai nó cười cười.
- Cha! Công nhận giỏi thật nga! - Tuyết Linh mắt cũng sáng rỡ nói. Câu nói đó làm cho Nguyên Phong rất không vui. Nghĩ thử xem, nãy giờ hắn vì nàng bắn đến mười mấy con thỏ chỉ mong được nàng chú ý đến thôi mà nàng vẫn xem hắn như không khí. Thật sự là bực chết hắn mà!
Huỳnh Lưu không nói gì, chỉ ở trên ngựa nhìn Ngọc Di. Hai người nhìn nhau đắm đuối làm cho Ngân Nhi nổi da gà, rùng mình một cái. Ối mẹ ơi! Phải hay không Ngọc Di nhà nàng đang yêu? Trời ạ! Yêu ai không yêu lại đi yêu thối nam nhân của cái thế giới tam thê tứ thiếp này? Thật là......nghiệt duyên, nghiệt duyên a~
Tuyết Linh cũng không chịu được cái không khí lãng mạn này nữa. Nghĩ sao vậy? Yêu thì mà có cần tình tứ như vậy không? Nên nhớ nàng còn F.A nha! Cũng biết Gato (ghen) với người đang yêu nha! (Shizu: Tỷ F.A? *nhướng mắt* Thế anh Phong đẹp trai nhà tỷ là để trưng à? T.Linh: Ta cóc cần tên biến thái ấy. Xê ra *đạp Shizu vài phát "nhẹ"* Shizu: *lết từ từ* Bớ lngười ta, hành hung giết người !!!!!!!)
- Ê, ta muốn thử bắn cung! - Tuyết Linh phá tan bầu không khí lãng mãn kia, nói
- Eh? Ngươi? Có biết bắn không? - Ngân Nhi giật mình hỏi. Nàng biết con bạn của mình cái gì cũng tốt ngoại trừ cái tính hậu đậu của nó. Mấy việc nguy hiểm như vậy tốt nhất đừng nên cho nhỏ làm.
- Được mà! Ta từng bắn một lần rồi - Tuyết Linh vừa nói mà trong lòng thầm thêm vào: Và đó cũng là lần cuối cùng ta được bắn cung!
Trong lúc Tuyết Linh cầm cung thì có tiếng loạt xoạt như loài bò sát di chuyển trên mặt đất.
- Ta bắn tới cái cây đằng kia nga! - Tuyết Linh vừa nhắm vừa giương cung nói
Ai nấy đều chờ mong. Khi nàng buông tay, mũi tên lao nhanh nhưng rất tiếc nó lại trượt sang bên phải. Và một tiếng gào thét của dã thú vang lên.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.