Tam Nhãn Hao Thiên Lục Chế Dị Bản
Chương 35
Dương Liễn ( Minamoto Kaya )
23/05/2017
~~~ Nào, đầu tiên hãy coi ở chỗ Lam Ly nhé! ~~~
- Tiểu Tiễn! - Lam Ly đi tới.
- Lam Ly!
- Ngươi cũng hay thật! Lúc đó không dứt điểm đi lại còn...
- Như... như thế thì... ta đâu nó được với ngươi... chuyện này... - Ấp úng
- Có chuyện gì à? - Lo lắng
- Ta... ta có chuyện quan trọng muốn nói với ngươi!
- Chuyện gì vậy? Ngươi gặp rắc rối gì sao?
- À... không... chỉ là... ta... ta... ta muốn nói...
- Ngươi cứ nói đi, đừng ấp úng!
- Ta... Ta... Ta thực sự rất... thích ngươi! - Mặt đỏ lựng ((Má ma này má ý makeup từ lúc chờ để mặt đỏ lên đấy! Cao tay cao tay! Diễn viên chuyên nghiệp có khác! Tại bìa rừng méo có đèn nên Lam ca không thấy gì á!))
- Dương... Tiễn... - Sững sờ.
- Từ lần đầu gặp ngươi... tạ... đã có cảm giác rất lạ với người... nhưng lúc đó ta không hiểu đó là thứ tình cảm gì... đến giờ ta đã hiểu... đó là tình yêu! Lâm Ly, tạ... ta đã yêu ngươi từ cái nhìn đầu tiên! - Đúng là chuyên nghiệp! Sau lời tỏ tình đó, con ma và Làm Lý im luôn.
~~~ Bây giờ là show của bên Ngộ ~~~
- Ngộ Không, ngươi tới rồi!
- Ừ, nào... Tiểu... - Tính xông lên thì bị chặn lại.
- Ta... ta có chuyện muốn nói trước khi...
- Ngươi nói đi!
- Ngộ Không... Ta... - Vặn nhỏ âm thanh.
- Nói lớn lên! Tai ta dạo này không tốt lắm!
- Ta... - Dừng không nói, lao lên ôm chặt Ngộ. - Ngộ Không, ta thích ngươi! - Trước hành động và câu nói bất ngờ của "Dương Tiễn", Ngộ Không đơ toàn tập. 1 lát sau mới hỏi lại.
- Ngươi... mới nói gì cơ? Nhắc lại ta nghe đi!
- Ta nói... Ta - thích - ngươi - nhiều - lắm - Tôn - Ngộ - Không! - "Dương Tiễn" nói rõ ràng từng chữ.
- Ngươi... đùa à?
- Ta thật lòng thật dạ!
- Ta tưởng ngươi thích lông xanh?
- Không! Ta thích ngươi, chỉ thích 1 mình ngươi thôi Ngộ Không à! - Ok ~ Tới đây là cũng im phăng phắc luôn!
Sau 1 hồi im lặng làm đám rình trộm trên cây thót tim vì tưởng lộ. Cả 2 tên đều ôm chặt Dương Tiễn giả kia và hét thật đồng thanh, hét thật lớn: "Ta cũng rất yêu ngươi! Dương Tiễn!" ~ Tưởng tượng đi! Cái chỗ diễn của 2 bên cách nhau có 1 hàng cây lớn, hét lên thế, bên đối diện tất nhiên nghe thấy. Thế là cả 2 thằng cùng "Dương Tiễn" qua bên kia. Hớ hớ... lộ rồi!
- Cái gì thế này? - Lam Ly nhếch nhếch mép hỏi.
- Khai thật ra không lão Tôn cho 1 côn hồn phiêu phách tán giờ!
- Dạ dạ... Tụi... Tụi em đi làm thuê, nói ra thì nỡ chủ không trả công thì sao ạ?
- Thế tụi bây là ai? - Lam Ly cố bình tĩnh giữ Ngộ Không lại không cho manh động.
- Dạ... tụi em là vong ạ! Thôi thôi tụi em lượn! - Thế là 2 con ma chuồn thẳng. 3 cái đứa ngồi trên cây rình không chịu nổi nữa mà cười phá lên. Ầu... cành cây gãy, 3 đứa ngồi chèo queo dưới đất.
- Ơ hơ... Ta và Hạo Thiên chỉ được Dương Tiễn rủ đi nói là đi coi kịch chứ không liên quan! Tụi... tụi ta đi trước! - Nói rồi, Tiều Hồng và Hạo Thiên xách đít chạy thẳng, bỏ lại Dương Tiễn 1 mình chống lại sự thật phũ phèng!
- Tiểu Tiễn! - Lam Ly đi tới.
- Lam Ly!
- Ngươi cũng hay thật! Lúc đó không dứt điểm đi lại còn...
- Như... như thế thì... ta đâu nó được với ngươi... chuyện này... - Ấp úng
- Có chuyện gì à? - Lo lắng
- Ta... ta có chuyện quan trọng muốn nói với ngươi!
- Chuyện gì vậy? Ngươi gặp rắc rối gì sao?
- À... không... chỉ là... ta... ta... ta muốn nói...
- Ngươi cứ nói đi, đừng ấp úng!
- Ta... Ta... Ta thực sự rất... thích ngươi! - Mặt đỏ lựng ((Má ma này má ý makeup từ lúc chờ để mặt đỏ lên đấy! Cao tay cao tay! Diễn viên chuyên nghiệp có khác! Tại bìa rừng méo có đèn nên Lam ca không thấy gì á!))
- Dương... Tiễn... - Sững sờ.
- Từ lần đầu gặp ngươi... tạ... đã có cảm giác rất lạ với người... nhưng lúc đó ta không hiểu đó là thứ tình cảm gì... đến giờ ta đã hiểu... đó là tình yêu! Lâm Ly, tạ... ta đã yêu ngươi từ cái nhìn đầu tiên! - Đúng là chuyên nghiệp! Sau lời tỏ tình đó, con ma và Làm Lý im luôn.
~~~ Bây giờ là show của bên Ngộ ~~~
- Ngộ Không, ngươi tới rồi!
- Ừ, nào... Tiểu... - Tính xông lên thì bị chặn lại.
- Ta... ta có chuyện muốn nói trước khi...
- Ngươi nói đi!
- Ngộ Không... Ta... - Vặn nhỏ âm thanh.
- Nói lớn lên! Tai ta dạo này không tốt lắm!
- Ta... - Dừng không nói, lao lên ôm chặt Ngộ. - Ngộ Không, ta thích ngươi! - Trước hành động và câu nói bất ngờ của "Dương Tiễn", Ngộ Không đơ toàn tập. 1 lát sau mới hỏi lại.
- Ngươi... mới nói gì cơ? Nhắc lại ta nghe đi!
- Ta nói... Ta - thích - ngươi - nhiều - lắm - Tôn - Ngộ - Không! - "Dương Tiễn" nói rõ ràng từng chữ.
- Ngươi... đùa à?
- Ta thật lòng thật dạ!
- Ta tưởng ngươi thích lông xanh?
- Không! Ta thích ngươi, chỉ thích 1 mình ngươi thôi Ngộ Không à! - Ok ~ Tới đây là cũng im phăng phắc luôn!
Sau 1 hồi im lặng làm đám rình trộm trên cây thót tim vì tưởng lộ. Cả 2 tên đều ôm chặt Dương Tiễn giả kia và hét thật đồng thanh, hét thật lớn: "Ta cũng rất yêu ngươi! Dương Tiễn!" ~ Tưởng tượng đi! Cái chỗ diễn của 2 bên cách nhau có 1 hàng cây lớn, hét lên thế, bên đối diện tất nhiên nghe thấy. Thế là cả 2 thằng cùng "Dương Tiễn" qua bên kia. Hớ hớ... lộ rồi!
- Cái gì thế này? - Lam Ly nhếch nhếch mép hỏi.
- Khai thật ra không lão Tôn cho 1 côn hồn phiêu phách tán giờ!
- Dạ dạ... Tụi... Tụi em đi làm thuê, nói ra thì nỡ chủ không trả công thì sao ạ?
- Thế tụi bây là ai? - Lam Ly cố bình tĩnh giữ Ngộ Không lại không cho manh động.
- Dạ... tụi em là vong ạ! Thôi thôi tụi em lượn! - Thế là 2 con ma chuồn thẳng. 3 cái đứa ngồi trên cây rình không chịu nổi nữa mà cười phá lên. Ầu... cành cây gãy, 3 đứa ngồi chèo queo dưới đất.
- Ơ hơ... Ta và Hạo Thiên chỉ được Dương Tiễn rủ đi nói là đi coi kịch chứ không liên quan! Tụi... tụi ta đi trước! - Nói rồi, Tiều Hồng và Hạo Thiên xách đít chạy thẳng, bỏ lại Dương Tiễn 1 mình chống lại sự thật phũ phèng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.