Tam Nhãn Hao Thiên Lục Chế Dị Bản
Chương 36
Dương Liễn ( Minamoto Kaya )
24/05/2017
- Hơ hơ... xin lỗi... - Dương Tiễn chảy mồ hôi hột nhìn 2 gương mặt đùng đùng sát khí đang nhìn mình. Tay 2 tên này cầm vũ khí luôn rồi. "Mòe
mòe... quả này chết chắc rồi đây..." - Dương Tiễn nghĩ ngợi sợ sệt.
- Ngươi được lắm! Chơi thân với anh em nhà Diêm Vương rồi mượn 2 vong lên lừa bọn ta! - Ngộ Không điên tiết quát
- Híc híc híc... Xin lỗi mà... hu hu hu - Dương Tiễn khóc lóc ầm lên. Nhìn vậy Lam Ly và Ngộ Không chả dám ho he gì nữa.
- Dương Tiễn... nín đi... - Lam Ly dỗ
- Hu hu... là tại 2 ngươi ép ta tới đường cùng chứ bộ! Vậy mà còn trách ta... Hu hu hu...
- Hơ... là tại tụi ta, ngươi đừng khóc nữa! - Đúng là... Tôn Ngộ Không chỉ sợ nước mắt và nói đúng hơn là sợ nhất nước mắt của Dương Tiễn.
- Ờ... 2 thằng con trai cao to đập chai... à chết, đẹp trai mà lại ức hiếp 1 đứa con gái chân yếu tay mềm còn đang bị thương, đúng là chả ra cái thể thống cống rãnh gì hết mà... Hèn hạ! - Tiểu Hồng chui đâu ra ngồi bó gối bình phẩm. Nghe vậy, Dương Tiễn càng khóc to hơn.
- Chủ nhân ta cho dù có bị thương còn chả khóc như thế, xem ra là Hầu Tử và Lam Ly đã ăn hiếp chủ nhân ta rồi. - Hạo Thiên cũng tấm tắc bềnh luộn.
- 2 cái tên này! Tụi ta có làm cái gì đâu! - Lam Ly minh oan
- Hơ... Không làm gì á? Nó còn đang ngồi khóc bù lu bù loa lên kia kìa! - Tiểu Hồng chỉ
- Áy đù... Cô giáo tới! - Hạo Thiên nói nhỏ tai Tiểu Hồng rồi 2 đứa nó trốn luôn. Bà giáo cùng bọn cán bộ lớp chạy tới vì nghe tiếng khóc "khe khẽ" của Dương Tiễn.
- Tiễn à, sao vậy? - Con lớp phó nói.
- Dương Tiễn, em làm sao thế? - Bà giáo lo lắng hỏi
- Hu hu... cô ơi... 2 tên này tụi nó chọc em! - Được thể, bà Tiễn lao lên núp sau lưng bà giáo.
- Lam Ly! Tôn Tiểu Mễ! 2 em đường đường là đàn ông con trai mà lại đi chọc 1 bạn nữ sao?
- Cô à, chưa gì cô đã trách tụi em vậy? - Lam Ly bất bình.
- Mà nó cũng có phải là nữ đâu cô? - Ngộ Không lại còn giảo biện.
- Hừ... còn cãi? Cô phạt 2 em... phạt... phạt - Đm... bả tịt rồi!
- Cô! Cô cho dù phạt sao cũng không được đâu, hay để 2 bạn ý làm osin cho Dương Tiễn đi cô! - Tiểu Hồng và Hạo Thiên từ đâu chui ra góp ý.
- Ý kiến hay! 2 em nghe rõ chưa? Nếu 2 tên này không nghe cứ mách cô nhá Tiểu Tiễn!
- Dạ - Dương Tiễn vui vẻ còn 2 tên kia thì ngán ngẩm trả lời. Xem ra từ nay cái ngày an bình của 2 tên này không còn nữa rồi.
- Ngươi được lắm! Chơi thân với anh em nhà Diêm Vương rồi mượn 2 vong lên lừa bọn ta! - Ngộ Không điên tiết quát
- Híc híc híc... Xin lỗi mà... hu hu hu - Dương Tiễn khóc lóc ầm lên. Nhìn vậy Lam Ly và Ngộ Không chả dám ho he gì nữa.
- Dương Tiễn... nín đi... - Lam Ly dỗ
- Hu hu... là tại 2 ngươi ép ta tới đường cùng chứ bộ! Vậy mà còn trách ta... Hu hu hu...
- Hơ... là tại tụi ta, ngươi đừng khóc nữa! - Đúng là... Tôn Ngộ Không chỉ sợ nước mắt và nói đúng hơn là sợ nhất nước mắt của Dương Tiễn.
- Ờ... 2 thằng con trai cao to đập chai... à chết, đẹp trai mà lại ức hiếp 1 đứa con gái chân yếu tay mềm còn đang bị thương, đúng là chả ra cái thể thống cống rãnh gì hết mà... Hèn hạ! - Tiểu Hồng chui đâu ra ngồi bó gối bình phẩm. Nghe vậy, Dương Tiễn càng khóc to hơn.
- Chủ nhân ta cho dù có bị thương còn chả khóc như thế, xem ra là Hầu Tử và Lam Ly đã ăn hiếp chủ nhân ta rồi. - Hạo Thiên cũng tấm tắc bềnh luộn.
- 2 cái tên này! Tụi ta có làm cái gì đâu! - Lam Ly minh oan
- Hơ... Không làm gì á? Nó còn đang ngồi khóc bù lu bù loa lên kia kìa! - Tiểu Hồng chỉ
- Áy đù... Cô giáo tới! - Hạo Thiên nói nhỏ tai Tiểu Hồng rồi 2 đứa nó trốn luôn. Bà giáo cùng bọn cán bộ lớp chạy tới vì nghe tiếng khóc "khe khẽ" của Dương Tiễn.
- Tiễn à, sao vậy? - Con lớp phó nói.
- Dương Tiễn, em làm sao thế? - Bà giáo lo lắng hỏi
- Hu hu... cô ơi... 2 tên này tụi nó chọc em! - Được thể, bà Tiễn lao lên núp sau lưng bà giáo.
- Lam Ly! Tôn Tiểu Mễ! 2 em đường đường là đàn ông con trai mà lại đi chọc 1 bạn nữ sao?
- Cô à, chưa gì cô đã trách tụi em vậy? - Lam Ly bất bình.
- Mà nó cũng có phải là nữ đâu cô? - Ngộ Không lại còn giảo biện.
- Hừ... còn cãi? Cô phạt 2 em... phạt... phạt - Đm... bả tịt rồi!
- Cô! Cô cho dù phạt sao cũng không được đâu, hay để 2 bạn ý làm osin cho Dương Tiễn đi cô! - Tiểu Hồng và Hạo Thiên từ đâu chui ra góp ý.
- Ý kiến hay! 2 em nghe rõ chưa? Nếu 2 tên này không nghe cứ mách cô nhá Tiểu Tiễn!
- Dạ - Dương Tiễn vui vẻ còn 2 tên kia thì ngán ngẩm trả lời. Xem ra từ nay cái ngày an bình của 2 tên này không còn nữa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.