Chương 525: Bích Lạc hoàng triều
Thuỵ Tỉnh Thỏ
04/11/2014
- Người trẻ tuổi, ngươi tới Trung Châu thành lần đầu tiên sao! Nơi này thần niệm của cao thủ dưới Võ Tôn đều bị áp chế, đây cũng là pháp lệnh trụ cột của Bích Lạc Hoàng Triều, lão phu khuyên ngươi nên thành thật tuân thủ là tốt nhất. Nếu không, gặp phải xui xẻo thì thần tiên cũng không thể cứu được ngươi đâu!
Một giọng nói già nua cách truyền tống trận không xa truyền tới, đó là một lão già, người già nua gần như mục, khí tức trên thân cực kỳ mỏng manh, thậm chí là không đáng nói. Trên mặt tràn đầy dấu vết tháng năm, từng tầng da nhăn nheo như núi non trùng điệp làm người ta không thể đoán được tuổi của lão.
- Pháp lệnh của hoàng triều? Xin hỏi tiền bối, nơi nào có mua được pháp lệnh của hoàng triều!
Lý Lân chắp tay nói, không vì đối phương là một lão nhân già nua mà chậm trễ. Dù chỉ vừa tiếp xúc, nhưng Lý Lân biết rõ, pháp lệnh hoàng triểu này cũng giống như là hiến pháp một quốc gia kiếp trước. Mình phải dùng tốc độ nhanh nhất dung nhập vào Trung Châu thành, trước tiên phải hiểu được nơi này đã rồi mới có thể tìm được tin tức. Tại đô thành của một hoàng triều, cao thủ thanh niên trăm tộc tuyệt đối không thể càn quấy như Thiên Đế Thành vậy. Dù sao, hoàng triều có điểm khác với thế gia học viện, quyền uy của bọn họ, một hai người như hắn không thể khiêu chiến nổi.
- Nơi này của lão phu còn có, nhưng cần dùng mười viên tinh thạch thượng phẩm tới trao đổi.
Lão già cười tủm tỉm nói.
- Mười miếng tinh thạch thượng phẩm?
Lý Lân cau mày, dựa theo tỷ lệ, mười viên tinh thạch thượng phẩm chính là mười vạn tinh thạch hạ phẩm, cũng là một khoản tài phú không nhỏ, người thường căn bản không thể có.
- Tiểu huynh đệ! Ngươi ngàn vạn đừng nghe lão già kia mê hoặc, ra ngoài kia đi, chạy khoảng ngàn mét liền gặp nơi chuyên phân phát pháp lệnh của hoàng triều cho tu sĩ mới tới Bích Lạc Hoàng Triều, hơn nữa còn miễn phí!
Một người trung niên có vẻ mặt hèn mọn từ trong không gian truyền tống trận đi ra. Hiển nhiên gã cũng xuất phát từ hảo tâm, không muốn để Lý Lân bị lão già mục nát hơn phân nửa kia lừa gạt.
Lý Lân trợn mắt nhìn lão già kia, đối phương lại không có chút xấu hổ nào, ngược lại còn có hứng thú đánh giá phản ứng của Lý Lân.
- Tiền bối, mong tiền bối đổi cho vãn bối một quyển!
Lý Lân trầm giọng nói, Tuy nhìn thế nào thì lão già này cũng chỉ là một người bình thường, nhưng đối phương lại làm cho Lý Lân cảm giác một loại bí hiểm quái dị. Về phần quái dị chỗ nào thì Lý Lân lại không nói nên lời. Đây cũng là nguyên nhân thúc đẩy hắn làm như vậy. Lấy thực lực cùng tài phú của Lý Lân, căn bản không thiếu mười viên tinh thạch thượng phẩm.
- Này! Răng mi ngu rứa mi! Không phải ta đã nói rồi sao!?
Người trung niên mới vừa nhắc nhở Lý Lân trợn mắt, nhìn Lý Lân như nhìn một thằng ngu.
- Đa tạ huynh đài hảo tâm nhắc nhở, nhưng ta vẫn muốn đổi pháp lệnh hoàng triều từ lão trượng này!
Lý Lân hiền lành cười cười, tiếp đó hắn lấy ra mười viên tinh thạch thượng phẩm đưa cho lão già.
Lão già cũng không thèm nhìn tới, phất tay cuốn lấy tinh thạch thượng phẩm do Lý Lân đưa tới. Sau đó lão lấy ra một quyển sách tràn đầy vết nhăn đưa cho Lý Lân.
- Người trẻ tuổi, không tệ! Hi vọng ngươi có thể có được may mắn tại Bích Lạc Hoàng Triều!
Nói xong, lão già hừ hừ hát nhỏ, vui vẻ rời đi.
- Vị huynh đài này không phải là động lòng trắc ẩn chứ?! Vì sao lại không nghe bổn tọa khuyên giải!?
Người trung niên vừa khuyên giải Lý Lân cũng không lập tức rời đi, lại tò mò hỏi.
- Ha ha, cứ coi là vậy đi!
Lý Lân liếc nhìn páp lệnh hoàng triều nhăn nhúm trong tay, trên mặt không chút uể oải vì tiêu phí mười viên tinh thạch thượng phẩm đổi lại nhúm rác.
- Tiểu huynh đệ ngươi bị lừa rồi, lão đầu kia ở đây mấy chục năm rồi, chuyên môn lừa những người mới tới như ngươi. Hiện tại lão ta còn chưa đi xa, ngươi còn có thể thu tinh thạch trở lại.
Người trung niên này có thực lực cũng không mạnh mẽ, chỉ Võ Vương hậu kỳ. Hơn nữa, nhìn người này, có lẽ là tu sĩ tầng dười cùng, nếu không thì chắc là cũng sẽ quản loại chuyện này. Chuyện trao đổi giữa Lý Lân cùng lão già kia chỉ là một người nguyện đánh một người nguyện đau mà thôi, Lý Lân cũng không để ý.
- Đa tạ huynh đài chỉ bảo, tiểu đệ mới tới quý địa, coi như là bị lừa một lần!
Lý Lân bình thản nói.
Người trung niên lắc đầu, rất là không ưa cái loại hành vi phá sản này của Lý Lân. Nhưng khi quan sát thực lực của Lý Lân thì sắc mặt liền đại biến, thần sắc có chút ngưng trọng, hàn huyên hai ba câu rồi rời đi. Dù sao có thể làm cho đối phương cảm thấy áp lực thì đương nhiên là cao thủ cao hơn rất nhiều.
Lý Lân đi về hướng trung tâm phồn hoa của Trung Châu thành, hắn tới đây là vì tìm kiếm Tinh Linh tộc, tìm kiếm tin tức về Suối Sinh Mệnh, chỉ là chuyện này cũng chỉ có cao tầng trăm tộc buông xuống mới biết được. Chuyện xảy ra ở Thiên Đế Thành cũng chưa lan tràn nhanh tới mức tu sĩ nào ở Trung Vực cũng biết, bởi vậy, trước mắt hắn phải tìm một chỗ yên ổn rồi tính tiếp.
Khi Lý Lân đi vào phường thị, lập tức bị phồn hoa của Trung Châu thành rồi, là thành thị siêu cấp của toàn bộ đại lục Thương Long, nơi này mọi thứ hiếm thấy gì gần như cũng đầy đủ, linh thảo, linh dược, tinh thạch, khoáng thạch đều không gì không có. Đáng tiếc là giá cũng cực cao, khác với Thần Ma học viện, Trung Châu thành có ít người dùng tinh thạch để giao dịch, mà sử dụng tiền tệ do Bích Lạc Hoàng Triều làm ra, được dân chúng gọi là Thiên tệ, là một loại tiền tệ bằng kim loại bình thường.
Lý Lân nhanh chóng hiểu rõ giá trị của loại tiền tệ này, một Thiên tệ có thể đổi được một viên tinh thạch hạ phẩm, Thiên tệ có chất liệu bình thường, chỉ là một loại kim loại có độ cứng cực cao, trong một đồng Thiên tệ có một loại trận pháp đặc biệt, căn bản khó mà làm giả. Cũng từng có đại sư pháp trận nghiên cứu Thiên tệ, nghe nói thành công phục chế được trận pháp, nhưng kết quả không phải là nổi tiếng mà là bị Bích Lạc Hoàng Triều nghiền nát như bóp một con kiến.
Khi Lý Lân yên lặng tìm hiểu về Bích Lạc Hoàng Triều, một trận ồn ào từ phía trước truyền lại.
- Cửu hoàng tử điện hạ muốn chiêu tùy tùng, cao thủ Võ Hoàng cao cấp có thể tham gia!
Lý Lân chợt cân nhắc, tại Bích Lạc Hoàng Triều, quyền thế tập trung vào trong tay hoàng thất, nếu Lý Lân có thể tiếp xúc với người trong hoàng thất, nhờ vào lực lượng tình báo của hoàng thất, vô luận là tìm kiếm về Tinh Linh tộc hay là tìm hiểu tin tức đều cực kỳ tiện lợi.
- Cửu hoàng tử! Không biết Cửu hoàng tử này là người thế nào, vậy mà có thể hấp dẫn nhiều người như thế!?
Lý Lân đứng dậy, chậm rãi đi tới bảng chiêu hiền của Cửu hoàng tử.
Trong đám người có hai trung niên mặc cẩm bào canh giữ trước một cái bảng màu vàng, khí tức hai người không kém, đều là Tiên Thiên hậu kỳ, phái Võ Hoàng tứ phẩm làm chuyện này đúng là không thể tưởng tượng.
- Chư vị, Cửu hoàng tử mới vừa trải qua quan lễ , hiện tại mở phủ xây nha, đặc biệt chiêu thu vệ đội cho vương phủ, thực lực phải là Võ Hoàng trở lên.
Một người trung niên trong đó hô lớn, mọi người ồn ào bàn tán, nhưng không ai tới báo danh.
Quan lễ: Lễ trưởng thành của hoàng thất TQ, nam nữ đã tới tuổi nhất định, được coi là thành thục, có thể kết hôn.
- Cửu hoàng tử Lạc Tinh Trần là đứa con trai được hoàng đệ bệ hạ sủng ái nhất, ngay tại mấy ngày trước đã tiến hành lễ thành niên, dựa theo quy củ của Bích Lạc Hoàng Triều, khi hoàng tử trưởng thành thì sau ba năm phải rời đô thành đi về đất phong. Về phần vì sao phải đợi ba năm sau thì trước khi tới đất phong, hoàng tử phải tăng lên thực lực cho mình, tổ kiến đội hộ vệ của vương phủ chính là thủ đoạn thường dùng nhất. Nhưng mà Võ Hoàng mới có tư cách gia nhập thì với trung vực cao thủ như mây cũng không hề đơn giản.
Nhìn không ai tiến tới, hai gã trung niên nhìn nhau cười, trong nụ cười mang theo ý tứ âm mưu thực hiện được.
Lý Lân đẩy mọi người ta, tiến tới gỡ xuống Chiêu hiền bảng.
- Dừng tay, tiểu tử ngươi không thấy quy định trên bảng sao?! Một tên miệng còn hôi sữa như ngươi nên nhanh lui đi mới tốt, không phải ai cũng có thể trở thành hộ vệ của hoàng tử điện hạ.
Một tên trung niên khinh thường cản Lý Lân lại.
- Ta muốn yết bảng, vì sao ngươi lại ngăn cản?
Lý Lân trầm giọng nói, từ lúc nhìn hai người này đến khi chạm trán, hắn liền biết chuyện này có điểm khác lạ. Dù trên bảng này ghi ra điều kiện quá thấp, không cần nói chiêu mộ cao thủ Võ Hoàng, dù là chiêu dụ võ giả Võ Vương cũng có lương thưởng tốt hơn trên bảng này nhiều.
- Tiểu huynh đệ, ta đương nhiên không phải ngăn cản, nhưng ngươi còn nhỏ tuổi, nên tập trung tới thực lực nền móng, trăm ngàn không nên theo đuổi mục tiêu quá xa, như vậy không tốt đâu!
Người trung niên mở miệng biểu lộ một bộ ta đang giáo huấn ngươi, đáng tiếc, khi gã còn lải nhải khuyên bảo, Lý Lân đã dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai mà gỡ bảng vàng xuống. Hiện tại hắn đã cầm trong tay, thú vị nhìn gã.
- Ngươi…
Tên trung niên còn lại đột nhiên trở nên âm trầm, hai tay hóa thành lợi trảo, đột nhiên chộp tới cổ Lý Lân.
- Tên khốn âm độc!
Lý Lân nhìn trảo phong tàn nhẫn của tên trung niên, trên mặt đã lộ ra giận dữ.
Bộp một tiếng, Lý Lân phất tay chụp lấy cổ tay đối phương, bàn tay khẽ dùng sức, sắc mặt đối phương dần dần khó coi. So đấu khí lực thuần túy cùng với Lý Lân là tự chuốc khổ, nếu không phải Lý Lân còn muốn tìm chỗ ở tại Cửu hoàng tử, đầu hai tên giễu võ dương oai này đã sớm rơi xuống đất rồi.
Một giọng nói già nua cách truyền tống trận không xa truyền tới, đó là một lão già, người già nua gần như mục, khí tức trên thân cực kỳ mỏng manh, thậm chí là không đáng nói. Trên mặt tràn đầy dấu vết tháng năm, từng tầng da nhăn nheo như núi non trùng điệp làm người ta không thể đoán được tuổi của lão.
- Pháp lệnh của hoàng triều? Xin hỏi tiền bối, nơi nào có mua được pháp lệnh của hoàng triều!
Lý Lân chắp tay nói, không vì đối phương là một lão nhân già nua mà chậm trễ. Dù chỉ vừa tiếp xúc, nhưng Lý Lân biết rõ, pháp lệnh hoàng triểu này cũng giống như là hiến pháp một quốc gia kiếp trước. Mình phải dùng tốc độ nhanh nhất dung nhập vào Trung Châu thành, trước tiên phải hiểu được nơi này đã rồi mới có thể tìm được tin tức. Tại đô thành của một hoàng triều, cao thủ thanh niên trăm tộc tuyệt đối không thể càn quấy như Thiên Đế Thành vậy. Dù sao, hoàng triều có điểm khác với thế gia học viện, quyền uy của bọn họ, một hai người như hắn không thể khiêu chiến nổi.
- Nơi này của lão phu còn có, nhưng cần dùng mười viên tinh thạch thượng phẩm tới trao đổi.
Lão già cười tủm tỉm nói.
- Mười miếng tinh thạch thượng phẩm?
Lý Lân cau mày, dựa theo tỷ lệ, mười viên tinh thạch thượng phẩm chính là mười vạn tinh thạch hạ phẩm, cũng là một khoản tài phú không nhỏ, người thường căn bản không thể có.
- Tiểu huynh đệ! Ngươi ngàn vạn đừng nghe lão già kia mê hoặc, ra ngoài kia đi, chạy khoảng ngàn mét liền gặp nơi chuyên phân phát pháp lệnh của hoàng triều cho tu sĩ mới tới Bích Lạc Hoàng Triều, hơn nữa còn miễn phí!
Một người trung niên có vẻ mặt hèn mọn từ trong không gian truyền tống trận đi ra. Hiển nhiên gã cũng xuất phát từ hảo tâm, không muốn để Lý Lân bị lão già mục nát hơn phân nửa kia lừa gạt.
Lý Lân trợn mắt nhìn lão già kia, đối phương lại không có chút xấu hổ nào, ngược lại còn có hứng thú đánh giá phản ứng của Lý Lân.
- Tiền bối, mong tiền bối đổi cho vãn bối một quyển!
Lý Lân trầm giọng nói, Tuy nhìn thế nào thì lão già này cũng chỉ là một người bình thường, nhưng đối phương lại làm cho Lý Lân cảm giác một loại bí hiểm quái dị. Về phần quái dị chỗ nào thì Lý Lân lại không nói nên lời. Đây cũng là nguyên nhân thúc đẩy hắn làm như vậy. Lấy thực lực cùng tài phú của Lý Lân, căn bản không thiếu mười viên tinh thạch thượng phẩm.
- Này! Răng mi ngu rứa mi! Không phải ta đã nói rồi sao!?
Người trung niên mới vừa nhắc nhở Lý Lân trợn mắt, nhìn Lý Lân như nhìn một thằng ngu.
- Đa tạ huynh đài hảo tâm nhắc nhở, nhưng ta vẫn muốn đổi pháp lệnh hoàng triều từ lão trượng này!
Lý Lân hiền lành cười cười, tiếp đó hắn lấy ra mười viên tinh thạch thượng phẩm đưa cho lão già.
Lão già cũng không thèm nhìn tới, phất tay cuốn lấy tinh thạch thượng phẩm do Lý Lân đưa tới. Sau đó lão lấy ra một quyển sách tràn đầy vết nhăn đưa cho Lý Lân.
- Người trẻ tuổi, không tệ! Hi vọng ngươi có thể có được may mắn tại Bích Lạc Hoàng Triều!
Nói xong, lão già hừ hừ hát nhỏ, vui vẻ rời đi.
- Vị huynh đài này không phải là động lòng trắc ẩn chứ?! Vì sao lại không nghe bổn tọa khuyên giải!?
Người trung niên vừa khuyên giải Lý Lân cũng không lập tức rời đi, lại tò mò hỏi.
- Ha ha, cứ coi là vậy đi!
Lý Lân liếc nhìn páp lệnh hoàng triều nhăn nhúm trong tay, trên mặt không chút uể oải vì tiêu phí mười viên tinh thạch thượng phẩm đổi lại nhúm rác.
- Tiểu huynh đệ ngươi bị lừa rồi, lão đầu kia ở đây mấy chục năm rồi, chuyên môn lừa những người mới tới như ngươi. Hiện tại lão ta còn chưa đi xa, ngươi còn có thể thu tinh thạch trở lại.
Người trung niên này có thực lực cũng không mạnh mẽ, chỉ Võ Vương hậu kỳ. Hơn nữa, nhìn người này, có lẽ là tu sĩ tầng dười cùng, nếu không thì chắc là cũng sẽ quản loại chuyện này. Chuyện trao đổi giữa Lý Lân cùng lão già kia chỉ là một người nguyện đánh một người nguyện đau mà thôi, Lý Lân cũng không để ý.
- Đa tạ huynh đài chỉ bảo, tiểu đệ mới tới quý địa, coi như là bị lừa một lần!
Lý Lân bình thản nói.
Người trung niên lắc đầu, rất là không ưa cái loại hành vi phá sản này của Lý Lân. Nhưng khi quan sát thực lực của Lý Lân thì sắc mặt liền đại biến, thần sắc có chút ngưng trọng, hàn huyên hai ba câu rồi rời đi. Dù sao có thể làm cho đối phương cảm thấy áp lực thì đương nhiên là cao thủ cao hơn rất nhiều.
Lý Lân đi về hướng trung tâm phồn hoa của Trung Châu thành, hắn tới đây là vì tìm kiếm Tinh Linh tộc, tìm kiếm tin tức về Suối Sinh Mệnh, chỉ là chuyện này cũng chỉ có cao tầng trăm tộc buông xuống mới biết được. Chuyện xảy ra ở Thiên Đế Thành cũng chưa lan tràn nhanh tới mức tu sĩ nào ở Trung Vực cũng biết, bởi vậy, trước mắt hắn phải tìm một chỗ yên ổn rồi tính tiếp.
Khi Lý Lân đi vào phường thị, lập tức bị phồn hoa của Trung Châu thành rồi, là thành thị siêu cấp của toàn bộ đại lục Thương Long, nơi này mọi thứ hiếm thấy gì gần như cũng đầy đủ, linh thảo, linh dược, tinh thạch, khoáng thạch đều không gì không có. Đáng tiếc là giá cũng cực cao, khác với Thần Ma học viện, Trung Châu thành có ít người dùng tinh thạch để giao dịch, mà sử dụng tiền tệ do Bích Lạc Hoàng Triều làm ra, được dân chúng gọi là Thiên tệ, là một loại tiền tệ bằng kim loại bình thường.
Lý Lân nhanh chóng hiểu rõ giá trị của loại tiền tệ này, một Thiên tệ có thể đổi được một viên tinh thạch hạ phẩm, Thiên tệ có chất liệu bình thường, chỉ là một loại kim loại có độ cứng cực cao, trong một đồng Thiên tệ có một loại trận pháp đặc biệt, căn bản khó mà làm giả. Cũng từng có đại sư pháp trận nghiên cứu Thiên tệ, nghe nói thành công phục chế được trận pháp, nhưng kết quả không phải là nổi tiếng mà là bị Bích Lạc Hoàng Triều nghiền nát như bóp một con kiến.
Khi Lý Lân yên lặng tìm hiểu về Bích Lạc Hoàng Triều, một trận ồn ào từ phía trước truyền lại.
- Cửu hoàng tử điện hạ muốn chiêu tùy tùng, cao thủ Võ Hoàng cao cấp có thể tham gia!
Lý Lân chợt cân nhắc, tại Bích Lạc Hoàng Triều, quyền thế tập trung vào trong tay hoàng thất, nếu Lý Lân có thể tiếp xúc với người trong hoàng thất, nhờ vào lực lượng tình báo của hoàng thất, vô luận là tìm kiếm về Tinh Linh tộc hay là tìm hiểu tin tức đều cực kỳ tiện lợi.
- Cửu hoàng tử! Không biết Cửu hoàng tử này là người thế nào, vậy mà có thể hấp dẫn nhiều người như thế!?
Lý Lân đứng dậy, chậm rãi đi tới bảng chiêu hiền của Cửu hoàng tử.
Trong đám người có hai trung niên mặc cẩm bào canh giữ trước một cái bảng màu vàng, khí tức hai người không kém, đều là Tiên Thiên hậu kỳ, phái Võ Hoàng tứ phẩm làm chuyện này đúng là không thể tưởng tượng.
- Chư vị, Cửu hoàng tử mới vừa trải qua quan lễ , hiện tại mở phủ xây nha, đặc biệt chiêu thu vệ đội cho vương phủ, thực lực phải là Võ Hoàng trở lên.
Một người trung niên trong đó hô lớn, mọi người ồn ào bàn tán, nhưng không ai tới báo danh.
Quan lễ: Lễ trưởng thành của hoàng thất TQ, nam nữ đã tới tuổi nhất định, được coi là thành thục, có thể kết hôn.
- Cửu hoàng tử Lạc Tinh Trần là đứa con trai được hoàng đệ bệ hạ sủng ái nhất, ngay tại mấy ngày trước đã tiến hành lễ thành niên, dựa theo quy củ của Bích Lạc Hoàng Triều, khi hoàng tử trưởng thành thì sau ba năm phải rời đô thành đi về đất phong. Về phần vì sao phải đợi ba năm sau thì trước khi tới đất phong, hoàng tử phải tăng lên thực lực cho mình, tổ kiến đội hộ vệ của vương phủ chính là thủ đoạn thường dùng nhất. Nhưng mà Võ Hoàng mới có tư cách gia nhập thì với trung vực cao thủ như mây cũng không hề đơn giản.
Nhìn không ai tiến tới, hai gã trung niên nhìn nhau cười, trong nụ cười mang theo ý tứ âm mưu thực hiện được.
Lý Lân đẩy mọi người ta, tiến tới gỡ xuống Chiêu hiền bảng.
- Dừng tay, tiểu tử ngươi không thấy quy định trên bảng sao?! Một tên miệng còn hôi sữa như ngươi nên nhanh lui đi mới tốt, không phải ai cũng có thể trở thành hộ vệ của hoàng tử điện hạ.
Một tên trung niên khinh thường cản Lý Lân lại.
- Ta muốn yết bảng, vì sao ngươi lại ngăn cản?
Lý Lân trầm giọng nói, từ lúc nhìn hai người này đến khi chạm trán, hắn liền biết chuyện này có điểm khác lạ. Dù trên bảng này ghi ra điều kiện quá thấp, không cần nói chiêu mộ cao thủ Võ Hoàng, dù là chiêu dụ võ giả Võ Vương cũng có lương thưởng tốt hơn trên bảng này nhiều.
- Tiểu huynh đệ, ta đương nhiên không phải ngăn cản, nhưng ngươi còn nhỏ tuổi, nên tập trung tới thực lực nền móng, trăm ngàn không nên theo đuổi mục tiêu quá xa, như vậy không tốt đâu!
Người trung niên mở miệng biểu lộ một bộ ta đang giáo huấn ngươi, đáng tiếc, khi gã còn lải nhải khuyên bảo, Lý Lân đã dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai mà gỡ bảng vàng xuống. Hiện tại hắn đã cầm trong tay, thú vị nhìn gã.
- Ngươi…
Tên trung niên còn lại đột nhiên trở nên âm trầm, hai tay hóa thành lợi trảo, đột nhiên chộp tới cổ Lý Lân.
- Tên khốn âm độc!
Lý Lân nhìn trảo phong tàn nhẫn của tên trung niên, trên mặt đã lộ ra giận dữ.
Bộp một tiếng, Lý Lân phất tay chụp lấy cổ tay đối phương, bàn tay khẽ dùng sức, sắc mặt đối phương dần dần khó coi. So đấu khí lực thuần túy cùng với Lý Lân là tự chuốc khổ, nếu không phải Lý Lân còn muốn tìm chỗ ở tại Cửu hoàng tử, đầu hai tên giễu võ dương oai này đã sớm rơi xuống đất rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.