Tam Thái Tử

Chương 645: Cửu Long khốn thiên trận.

Thuỵ Tỉnh Thỏ

04/11/2014

Sắc mặt Hổ tộc trưởng có chút khó coi, người Côn Bằng tộc thượng cổ rất ít, thậm chỉ thời kỳ đỉnh phong nhân số không có vượt qua trăm người. Nhưng bọn họ cũng là một chủng tộc cực kỳ cường đại, cho dù là Hổ tộc mạnh mẽ hơn cũng không dám trêu chọc. Lúc này đại quân xuất chiến thế mà Côn Bằng bộ tộc chẳng thèm ngó ngàng tới, thậm chí còn nghĩ rằng Võ Tôn cửu phẩm đỉnh phong mà Hổ tộc phái tới là kẻ giao đồ ăn mà thôi, nếu không phải chuyện chinh phạt Nhân tộc quan trọng hơn thì Hổ tộc đã gây chuyện với Côn Bằng bộ tộc rồi.

- Đại Bàng tộc trưởng, chuyện này thì xin làm phiền ngươi rồi.

Quân sư đi đến trước mặt Đại Bàng tộc trưởng cao ngạo mà cung kính nói.

Đại Bàng tộc trưởng nhìn Hổ tộc trưởng một cái rồi gật đầu, đột nhiên phá toái hư không mà đi.

- Đại Bàng tộc trưởng có thể làm được không? Bởi mấy cái tên điên khùng Côn Bằng tộc cũng không dễ nói chuyện đâu!

Hổ tộc trưởng trầm giọng hỏi.

- Đại Bàng tộc và Côn Bằng tộc có quan hệ không đơn giản, cũng chỉ có Đại Bàng tộc mới có thể nói chuyện được bọn họ. Hổ tộc trưởng, ta cảm giác lần chiến tranh này thực sự không dễ dàng như vậy đâu, binh gia của Nhân tộc cũng không phải dễ đối phó như vậy.

Quân sư nói tiếp.

- Thượng cổ đế quốc của Nhân tộc đã biến mất rồi, binh gia thì càng thêm phá hủy, binh trận được lưu truyền lại không trọn vẹn. Hơn nữa Nhân tộc chia năm xẻ bảy thì lực lượng sẽ không mạnh, nếu đối mặt với tình huống như vậy mà chúng ta không thể thủ thắng thì chúng ta nghỉ ngơi trăm vạn năm dưỡng sức còn có ý nghĩa gì nữa đây?

Hổ tộc trưởng thở dài.

- Có lẽ chúng ta cũng cần có một thống soái!

Quân sư khẽ nói.

Không một ai lên tiếng, mọi chuyện trong vạn tộc thượng cổ không phải ai cũng đồng lòng, bởi liên minh của bọn họ là căn cứ vào thực lực và lợi ích, Hổ tộc trưởng thành thống soái, cũng không phải là nhờ vào tài cầm binh của mình, mà là nhờ vào thân phận hoàng tộc cùng với thực lực bá đạo của bản thân hắn.

Trăm ngàn cao thủ của Nhân tộc ngã xuống đã hết chín thành, những người sót lại thì yếu nhất cũng là kẻ bước nửa bước vào Võ Tôn rồi. Cũng chỉ có những kẻ tài giỏi như thế mới có thể có đủ sức để giằng co với cường giả của vạn tộc được.

- Không nên dây dưa với đối thủ đồng cấp, trước hết ưu tiên giết đám thực lực yếu kém hơn đi.

Hàn Tín dùng bí pháp truyền đạt mệnh lệnh, khiến cho đám cao thủ Nhân tộc đang dây dưa với địch biến sắc, hét lên một tiếng rồi nhanh chóng thoát ra khỏi đối phương, điên cuồng ra tay với những kẻ thực lực yếu kém hơn.

Lần biến động này đã khiến cho thương vong của vạn tộc càng thêm tăng nhanh hơn.

- Vô liêm sỉ! Mau giết chết bọn chúng bằng bất cứ giá nào cho ta!

Hổ tộc trưởng giận dữ nói, tuy rằng võ giả cấp thấp không được coi trọng, nhưng bọn họ cũng là trụ cột của võ giả cao giai, Nhân tộc hành động điên cuồng như thế, chính là muốn phá hư căn cơ của vạn tộc.



Cường giả vạn tộc cũng không có cố kỵ việc Nhân tộc tự bạo nữa, bắt đầu dùng thủ đoạn liều mạng để bao vây lấy cao thủ Nhân tộc. Ưu thế của bọn họ đã được thể hiện ra, mỗi một vị cao thủ Nhân tộc phải bị tới mười mấy kẻ đồng cấp vây công liền.

Rầm rầm rầm.

Ở thời khắc tối hậu này thì cao thủ nhân tộc vẫn lựa chọn tự bạo để thoát khỏi tình thế nguy hiểm. Nhưng vì đối thủ vây giết quá đông, cho nên uy lực của tự bạo cũng chỉ có thể làm cho bọn họ bị thương chứ muốn diệt sát cao thủ trên Tôn cấp thì tự bạo cũng không thể làm được.

Cùng lúc đó, mười một vị tông chủ sắc mặt khó coi tới tìm Lý Lân.

- Vì sao không cho người đã trọng sinh tiến vào chiến trường?

Tông chủ Trấn Thiên tông tức giận hỏi.

Lý Lân nhìn mấy vị tông chủ sắc mặt đang rất khó coi mà bất đắc dĩ hỏi:

- Các vị tông chủ cảm thấy nếu đưa bọn họ quay lại chiến trường thì liệu có đạt được kết quả gì không?

Lời của Lý Lân khiến cho mấy vị tông chủ đều biến sắc.

- Lúc trước bọn họ có bất tử phù triện, cho nên không sợ tử vong, đến cái thủ đoạn như tự bạo đó cũng dám dùng. Nhưng kẻ đã trọng sinh thì không thể dùng được nữa, nếu bây giờ để họ ra thì khi xung phong liều chết với địch nhân phải làm sao?

- Vậy ngươi chuẩn bị làm gì?

Tông chủ Trấn Thiên tông hỏi, thấy những cao thủ từ Tôn cấp trở lên chết trận mà sắc mặt bọn họ khó coi vô cùng.

- Các vị tông chủ, ta chuẩn bị tập trung đám cường giả bán Thần cấp, mong mọi người hãy thông tri cho cao thủ bán Thần cấp trong tộc tới đây.

Lý Lân trầm giọng nói.

- Ngươi muốn làm gì? Không phải là muốn cường giả bán Thần cấp gia nhập đại quân tự bạo chứ?

Tông chủ Thần Thiên tông hỏi lại.

- Không, bất tử thần phù không có tác dụng gì với cường giả bán Thần cấp. Ta cần bọn họ bố trí một đạo phong ấn, để có thể tạm thời ngăn trở phong ấn của đại quân vạn tộc thượng cổ .

Lý Lân trầm giọng nói.



Sắc mặt mấy vị tông chủ vẫn khó coi vô cùng, nhưng cuối cùng vẫn phải đồng ý. Trên chiến trường thì đám cường giả bán Thần cấp của vạn tộc thượng cổ đang xem chiến cuộc ở hậu phương cho nên đây là nguyên nhân mà bán Thần cấp của Nhân tộc không tham gia.

- Đối phương có hơn một trăm tên bán Thần cấp, chúng ta lại ở thế hạ phong rồi!

Tông chủ Nguyên Thiên tông thấp giọng nói.

Lý Lân gật đầu:

- Không vấn đề, ở đây có một trận pháp nhưng mà cần linh mạch cường đại hơn để duy trì nữa...

Lời của Lý Lân khiến cho các vị tông chủ bán tín bán nghi, nhưng giờ không phải là lúc kéo dài thời gian.

- Chư vị, tuy ta không rõ cao thủ Thần cấp xảy ra chuyện gì, nhưng ai có thể đảm bảo sẽ không có cao thủ Thần cấp của vạn tộc thượng cổ tham chiến đây. Cho dù cao thủ Thần cấp của bọn họ thực sự không tham chiến, nhưng sao có thể đảm bảo bọn họ không có lực lượng trên Thần cấp. Hộ sơn đại trận của siêu cấp thiên tông cũng không phải an toàn tuyệt đối. Chỉ có đánh bại vạn tộc thượng cổ, phá hủy dã tâm của bọn chúng thì mới có thể giải quyết được một hồi nguy cơ này.

Lý Lân trầm giọng nói.

Mọi người vẫn nhíu mày như cũ, cũng hiển nhiên không vì lời của Lý Lân mà làm ra quyết định.

- Nếu như chư vị không đồng ý thì chức vị thống soái của Lý Lân cũng không cần phải làm tiếp nữa rồi.

Sắc mặt Lý Lân rất là khó chịu.

Ánh mắt bọn họ nhìn hắn nhiều thêm một chút tức giận, chỉ là một tên Võ Tôn tam phẩm mà cũng dám uy hiếp bọn họ.

Nhưng bọn họ thật sự không thể phát tác, bởi nếu Lý Lân mà mặc kệ mọi chuyện thì Hỗn Loạn lĩnh hẳn sẽ không còn chút hy vọng nào nữa.

- Chư vị, hãy lấy đại cục làm trọng!

Tông chủ Trấn Thiên tông đứng lên nói, trên mặt hắn hiện lên một chút tinh quang mờ ẩn.

- Được! Tin ngươi một lần!

Tông chủ Nguyên Thiên tông nói, sự đồng ý của nàng coi như đã có hai trong ba đại thiên tông đồng ý, chỉ là tông chủ Thần Thiên tông sau khi cân nhắc kỹ trong lòng, không thấy có sự uy hiếp gì mới bất đắc dĩ mà đồng ý.

- Vậy thì xin chư vị mau mau hành động, ta chuẩn bị bày Cửu Long khốn thiên đại trận, cho nên cần chín đầu linh mạch làm mắt trận, hơn nữa nếu linh mạch càng nhiều thì uy lực đại trận càng thêm mạnh hơn nhiều.

Lý Lân lớn giọng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tam Thái Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook