Chương 644: Bị thương nặng.
Thuỵ Tỉnh Thỏ
04/11/2014
Thế cục chiến trường mọi người đã tự hiểu, cao thủ Nhân tộc đã không còn là đối thủ nữa rồi.
Một tiếng nổ lớn.
Tiếng gầm rú truyền đến, ngay sau đó tựa như bài domino lây lan trên toàn bộ chiến trường vậy.
- Tự bạo, tự bạo quy mô lớn. Nhân tộc phải chăng đều điên hết rồi.
Vạn tộc thượng cổ vạn tộc rung động không thôi, nếu như tất cả trăm ngàn Nhân tộc đều tự bạo, thì vạn tộc thượng cổ cũng không quan tâm cho lắm. Nhưng hiện tại là trên chiến trường, trong nháy mắt có chừng mười vạn, thậm chí là vài chục vạn tự bạo, cỗ lực lượng này tạo ra sát thương còn gấp mười lần đám cao thủ Nhân tộc nữa.
Lý Lân sắc mặt hờ hững, trong hai mắt không vui không buồn. Chỉ chậm rãi ra từng mệnh lệnh một, để từng chi bộ đội phóng tới một chỗ nào đó. Chỉ huy cũng không cần quá nhiều nghệ thuật, cứ làm theo cách của Lý Lân, để cho cao thủ Nhân tộc đi tìm chết hết. Nhưng cách này đã nhận lấy được nhiều chiến quả nhất, dù sao thì một võ giả cho dù phát huy tốt thì cũng không vượt quá cảnh giới nhiều lắm, mà tự bạo sẽ có thể bộc phát tất cả lực lượng trong nháy mắt, thực lực vượt xa cảnh giới, thế nên tự bạo vẫn có thể coi là thủ đoạn tác chiến vượt cuối cùng.
Trong không gian Lục Mang Tinh, trên sinh mệnh thụ sinh cơ xuất hiện một đám quang kén, giống như quả của sinh mệnh thụ, kết tại đầu cành. Khí tức sinh mệnh khí tức vô cùng vô tận dũng mãnh tràn vào bên trong đám kén, tạo thành nhân hình.
Trong lúc ngoại giới chiến trường đang điên cuồng chém giết, thì đám quang kén trên sinh mệnh thụ cũng càng nhiều thêm ra, ánh sáng sinh mệnh xanh biếc càng thêm xán lạn.
Rắc một tiếng, một cái kén đột nhiên vỡ vụn, một nam nhân trần truồng mê mang mở to hai mắt.
- Sống lại, quả nhiên ta đã sống lại, đại soái quả thực không có lừa ta.
Tên thanh niên không thể ngờ được, sờ thân thể hoàn hảo của mình, thần sắc cuồng hỉ vô cùng.
Sau đó là từng tiếng nổ vang liên tiếp, từ trên sinh mệnh thụ, một đám thân ảnh từ trong không trung hạ xuống, tò mò đánh giá xung quanh.
- Đại thụ này phải chăng là sinh mệnh thụ trong truyền thuyết ư? Chúng ta sao lại sống lại ở nơi này?
Mọi người đều nghi hoặc vô cùng.
Đúng lúc này, một âm thanh huyền bí đánh sâu vào lòng bọn họ.
- Chúc mừng các ngươi đã tái sinh, hiện giờ hãy theo lệnh của bản soái tiến về nơi tập kết mới. Thanh âm lạnh lùng vô tình của Lý Lân vang lên, nhưng khi nghe được thì đám cao thủ ở đây ai cũng cung kính vô cùng, rất nhanh tạo thành đội hình mới.
- Đại ca, hiện giờ đã có khoảng ba trăm vạn người sống lại, trong đó đa phần là võ giả Tiên Thiên, Võ Tôn thì không nhiều.
Lý Lân trầm giọng nói.
- Đừng vội, cao thủ Võ Tôn không dễ dàng ngã xuống thế đâu. Dù sao đạt đến Võ Tôn đều dùng nội thế giới để chiến đấu, kẻ có được lực thế giới rất khó bị giết.
Trên mặt Hàn Tín không nhìn ra điểm gì.
- Cũng đúng, vạn tộc thượng cổ xuất động cũng chỉ là Tiên Thiên và Võ Hoàng mà thôi, cao thủ Tôn cấp cũng không có xung phong liều chết quy mô lớn.
Lý Lân trả lời.
- Chiến tranh một khi nổ ra, sẽ có nhiều loại khả năng phát sinh. Lý Lân à, thực lực mọi mặt của đối phương vượt qua chúng ta, trong lúc đó cao thủ Tôn cấp của chúng còn chưa có toàn lực ra tay, thương vong bên ta tập trung ở vào đám tu sĩ cấp thấp. Nhưng loại thương vong này sẽ hướng về các võ giả cao cấp mà lan tràn nhanh thôi, trừ phi có kẻ mạnh mẽ ngăn lại, nếu không trường hạo kiếp này không ai trốn được đâu.
Sắc mặt Hàn Tín hờ hững, hiện tại khuôn mặt hắn không còn chút tình cảm nào hết. Đối với một màn tự bạo điên cuồng của Nhân tộc, vạn tộc thượng cổ đã bị làm cho chấn kinh rồi. Nguyên bản khí thế đang mạnh mẽ tựa cầu vồng đã yếu bớt đi rất nhiều, rất nhiều kẻ thực lực thấp kém đã không dám tiến lên nữa.
- Công kích của đối phương đã yếu đi rồi! Đây là thời cơ để đánh trả lại chúng.
Thanh âm của Hàn Tín hưng phấn vô cùng, liên tục thúc giục cao thủ Nhân tộc tăng cường công kích.
Lý Lân vung tay lên, một đội ngũ khí thế trùng thiên xuất hiện ngay sau lưng hắn. Những người này có khoảng ngàn thôi, vừa xuất hiện liền yên lặng đứng ở ngay sau lưng Lý Lân. Những người này vừa xuất hiện đã khiến cho Nhân tộc đang khổ chiến chấn động tinh thần. Những người này tuy thực lực không hề mạnh mẽ, nhưng đó là những cao thủ đã tự bạo trên chiến trường. Bọn họ bây giờ tự dưng lại xuất hiện sau lưng Lý Lân, điều đó chứng tỏ một điều, đó là sinh tử phù là có thật, có thể khiến cho người ta khởi tử hồi sinh.
- Sát!
Tinh thần Nhân tộc đại chấn, kèm theo những tiếng xung phong điên cuồng liều chết. Một khi cao thủ vạn tộc mạnh mẽ hơn bên mình ,cao thủ Nhân tộc sẽ không chút do dự mà lựa chọn tự bạo. Có lẽ trong cùng cấp bậc thì cao thủ Nhân tộc không có thần thông thiên phú gì thì bị vây vào hoàn cảnh xấu, nhưng nếu bàn về kinh nghiệm chiến đấu thì Hỗn Loạn lĩnh luôn là cái lò huấn luyện, mỗi người đều nắm bắt kỹ thuật chiến đấu vô cùng xuất sắc.
Rầm rầm rầm!
Tựa như những quả pháo hoa nở rộ, cao thủ Nhân tộc không hề kiêng nể gì mà quả quyết tự bạo, khiến cho đám cao thủ vạn tộc phải đau đầu không ít.
Ở phía sau đại quân vạn tộc, có chừng trăm tên cường giả bán Thần cấp đang lăng không mà đứng, sắc mặt bọn họ cũng khó coi vô cùng.
- Chết tiệt, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Nhân tộc lại hung hãn không sợ chết như thế? Tự bạo, sau khi tự bạo tức là thần hồn câu diệt còn gì.
Lão giả cầm đầu tức giận nói.
- Hổ tộc trưởng, làm sao bây giờ, tuy chúng ta có nhân số nhiều hơn hẳn, nhưng không thể nào chịu đựng nổi loại tiêu hao này được!
Một nữ tử trầm giọng nói.
- Bản tôn cũng hiểu, chẳng qua nếu như chúng ta lui lại thì liên minh chỉ sợ sẽ không chiến mà tự tan, kế hoạch cướp đoạt linh mạch của nhân loại cũng sẽ vì thế mà sụp đổ.
Hổ tộc trưởng sắc mặt rất khó coi nói.
- Vậy tiếp tục chiến đấu đi, cho dù cao thủ Nhân tộc có tự bạo thì đã sao, so về chiến đấu tiêu hao thì vạn tộc thượng cổ chúng ta không sợ.
Một vị trung niên nhân che mặt cũng lên tiếng.
- Lang tộc trưởng, Lang tộc các người gây giống nhanh, tất nhiên không hề sợ loại tiêu hao này. Nhưng Hùng tộc chúng ta thì không được, Hổ tộc trưởng, nếu so tiêu hao chiến, thì Hùng tộc chúng ta xin rút lui.
Một vị trung niên hùng tráng khác giọng ồm ồm nói.
- Chư vị bình tình, đừng có nóng vội, chiến tranh không thể nào không có hy sinh. Chỉ cần tiêu diệt hết đám cao thủ của Nhân loại, toàn bộ Hỗn Loạn lĩnh sẽ trờ thành thổ địa của vạn tộc thượng cổ chúng ta. Hỗn Loạn lĩnh vốn là nơi tập trung thiên địa linh mạch, đủ đề đền bù lại tổn thất của vạn tộc thượng cổ chúng ta.
Hổ tộc trưởng trầm giọng nói.
Trên mặt mọi người đều đầy vẻ phức tạp. Liên quân của vạn tộc thượng cổ cũng không phải là toàn bộ vạn tộc cùng tham gia, bởi mấy chủng tộc ưa hòa bình đều không có tham chiến. Lần chiến tranh này là do những chủng tộc hiếu chiến là kẻ khởi xướng, hơn nữa, Hổ tộc sau khi đánh bại hoàng kim Sư tộc đã trở thành lãnh tụ của đại quân vạn tộc thượng cổ .
Nhân tộc đã tiêu hao rất lớn lực lượng đại quân vạn tộc, khắp cả một dải chiến trường chỉ sót lại vài phần huyết nhục còn thừa như tay chân bị cụt. Nếu không phải Thiên môn chìm vào bên trong phiến thổ địa này, khiến cho cấm chế chi lực của nó phát huy tác dụng thì sợ rằng một khi chiến sự bùng nổ, toàn bộ mặt đất đã bị đánh nát, khiến cho Hỗn Loạn lĩnh bị phá hư rồi.
- Nhân tộc tự bạo như vậy khẳng định là có nguyên nhân!
Một vị lão giả với đôi mắt lộ đầy sự cơ trí sắc xảo lên tiếng.
- Quân sư có đầu mối gì chưa?
Hổ tộc trưởng hỏi.
- Hiện tại thì chưa có, nhưng ta có nghe nói thống soái của Nhân tộc ở Hỗn Loạn lĩnh kia chính là Lý Lân, kẻ mà vạn tộc chúng ta phải giết, kẻ này có một ít năng lực quỷ dị, tựa như luyện chế khôi lỗi hoặc là khống thi vậy.
Quân sư trầm giọng nói, hiển nhiên lão cũng đã thu thập tình báo về Lý Lân rồi.
- Như vậy thì sao chứ? Khôi lỗi chỉ là tiểu đạo, khi đối mặt với thực lực tuyệt đối thì căn bản là không có tác dụng gì hết.
Hổ tộc trưởng hỏi lại, khôi lỗi nhân tộc với huyết quái vật của vạn tộc thượng cổ đều không hề có trí khôn, chiến lực so với đồng cấp yếu kém đến thảm thương.
Quân sư lắc đầu, bất đắc dĩ nói:
- Vạn tộc thượng cổ rời đi đã trăm vạn năm, Nhân tộc tuy rằng năm bè bảy mảng nhưng nội tình tích lũy thì không thể khinh thường được, nhất là hệ thống tu luyện so với vạn tộc thượng cổ còn tiên tiến hơn nhiều. Lão phu từng nghe nói có kẻ trong Nhân tộc có thể luyện chế được phù triện thế tử, phải chăng nguyên nhân để Nhân tộc tự bạo là nhờ có phù triện thế tử đây?
- Thế tử phù triện? Cho dù Nhân tộc thật sự có người có thể chế tạo thứ này, chẳng lẽ hắn có thể chuẩn bị cho mỗi người một phần sao? Phù triện chi đạo của Nhân tộc tuy rằng thần bí nhưng tài liệu yêu cầu rất cao, hơn nữa thứ gọi là thế tử phù triện này chỉ dùng được một lần mà thôi, mà cũng sẽ tạo thành thương tổn với thân thể, nhân tộc cũng không dễ dàng dùng được như vậy đâu.
Hổ tộc trưởng rõ ràng có hiểu biết khá sâu về phù triện của nhân tộc, thế tử phù triện không hề nghi ngờ gì chính là linh phù cao giai, dùng cho Tôn cấp trở lên thì còn được, nhưng dùng cho Hoàng cấp hay Tiên Thiên thì cũng quá mức xa xỉ rồi.
- Côn Bằng bộ tộc có một bí bảo tên là Luân Hồi Kính, có thể nhìn thấy cảnh tượng luân hồi. Hổ tộc trưởng, chúng ta hãy dùng nó để xem thử sau khi Nhân tộc tự bạo có vào luân hồi hay không.
Vạn tộc quân sư lên tiếng.
Một tiếng nổ lớn.
Tiếng gầm rú truyền đến, ngay sau đó tựa như bài domino lây lan trên toàn bộ chiến trường vậy.
- Tự bạo, tự bạo quy mô lớn. Nhân tộc phải chăng đều điên hết rồi.
Vạn tộc thượng cổ vạn tộc rung động không thôi, nếu như tất cả trăm ngàn Nhân tộc đều tự bạo, thì vạn tộc thượng cổ cũng không quan tâm cho lắm. Nhưng hiện tại là trên chiến trường, trong nháy mắt có chừng mười vạn, thậm chí là vài chục vạn tự bạo, cỗ lực lượng này tạo ra sát thương còn gấp mười lần đám cao thủ Nhân tộc nữa.
Lý Lân sắc mặt hờ hững, trong hai mắt không vui không buồn. Chỉ chậm rãi ra từng mệnh lệnh một, để từng chi bộ đội phóng tới một chỗ nào đó. Chỉ huy cũng không cần quá nhiều nghệ thuật, cứ làm theo cách của Lý Lân, để cho cao thủ Nhân tộc đi tìm chết hết. Nhưng cách này đã nhận lấy được nhiều chiến quả nhất, dù sao thì một võ giả cho dù phát huy tốt thì cũng không vượt quá cảnh giới nhiều lắm, mà tự bạo sẽ có thể bộc phát tất cả lực lượng trong nháy mắt, thực lực vượt xa cảnh giới, thế nên tự bạo vẫn có thể coi là thủ đoạn tác chiến vượt cuối cùng.
Trong không gian Lục Mang Tinh, trên sinh mệnh thụ sinh cơ xuất hiện một đám quang kén, giống như quả của sinh mệnh thụ, kết tại đầu cành. Khí tức sinh mệnh khí tức vô cùng vô tận dũng mãnh tràn vào bên trong đám kén, tạo thành nhân hình.
Trong lúc ngoại giới chiến trường đang điên cuồng chém giết, thì đám quang kén trên sinh mệnh thụ cũng càng nhiều thêm ra, ánh sáng sinh mệnh xanh biếc càng thêm xán lạn.
Rắc một tiếng, một cái kén đột nhiên vỡ vụn, một nam nhân trần truồng mê mang mở to hai mắt.
- Sống lại, quả nhiên ta đã sống lại, đại soái quả thực không có lừa ta.
Tên thanh niên không thể ngờ được, sờ thân thể hoàn hảo của mình, thần sắc cuồng hỉ vô cùng.
Sau đó là từng tiếng nổ vang liên tiếp, từ trên sinh mệnh thụ, một đám thân ảnh từ trong không trung hạ xuống, tò mò đánh giá xung quanh.
- Đại thụ này phải chăng là sinh mệnh thụ trong truyền thuyết ư? Chúng ta sao lại sống lại ở nơi này?
Mọi người đều nghi hoặc vô cùng.
Đúng lúc này, một âm thanh huyền bí đánh sâu vào lòng bọn họ.
- Chúc mừng các ngươi đã tái sinh, hiện giờ hãy theo lệnh của bản soái tiến về nơi tập kết mới. Thanh âm lạnh lùng vô tình của Lý Lân vang lên, nhưng khi nghe được thì đám cao thủ ở đây ai cũng cung kính vô cùng, rất nhanh tạo thành đội hình mới.
- Đại ca, hiện giờ đã có khoảng ba trăm vạn người sống lại, trong đó đa phần là võ giả Tiên Thiên, Võ Tôn thì không nhiều.
Lý Lân trầm giọng nói.
- Đừng vội, cao thủ Võ Tôn không dễ dàng ngã xuống thế đâu. Dù sao đạt đến Võ Tôn đều dùng nội thế giới để chiến đấu, kẻ có được lực thế giới rất khó bị giết.
Trên mặt Hàn Tín không nhìn ra điểm gì.
- Cũng đúng, vạn tộc thượng cổ xuất động cũng chỉ là Tiên Thiên và Võ Hoàng mà thôi, cao thủ Tôn cấp cũng không có xung phong liều chết quy mô lớn.
Lý Lân trả lời.
- Chiến tranh một khi nổ ra, sẽ có nhiều loại khả năng phát sinh. Lý Lân à, thực lực mọi mặt của đối phương vượt qua chúng ta, trong lúc đó cao thủ Tôn cấp của chúng còn chưa có toàn lực ra tay, thương vong bên ta tập trung ở vào đám tu sĩ cấp thấp. Nhưng loại thương vong này sẽ hướng về các võ giả cao cấp mà lan tràn nhanh thôi, trừ phi có kẻ mạnh mẽ ngăn lại, nếu không trường hạo kiếp này không ai trốn được đâu.
Sắc mặt Hàn Tín hờ hững, hiện tại khuôn mặt hắn không còn chút tình cảm nào hết. Đối với một màn tự bạo điên cuồng của Nhân tộc, vạn tộc thượng cổ đã bị làm cho chấn kinh rồi. Nguyên bản khí thế đang mạnh mẽ tựa cầu vồng đã yếu bớt đi rất nhiều, rất nhiều kẻ thực lực thấp kém đã không dám tiến lên nữa.
- Công kích của đối phương đã yếu đi rồi! Đây là thời cơ để đánh trả lại chúng.
Thanh âm của Hàn Tín hưng phấn vô cùng, liên tục thúc giục cao thủ Nhân tộc tăng cường công kích.
Lý Lân vung tay lên, một đội ngũ khí thế trùng thiên xuất hiện ngay sau lưng hắn. Những người này có khoảng ngàn thôi, vừa xuất hiện liền yên lặng đứng ở ngay sau lưng Lý Lân. Những người này vừa xuất hiện đã khiến cho Nhân tộc đang khổ chiến chấn động tinh thần. Những người này tuy thực lực không hề mạnh mẽ, nhưng đó là những cao thủ đã tự bạo trên chiến trường. Bọn họ bây giờ tự dưng lại xuất hiện sau lưng Lý Lân, điều đó chứng tỏ một điều, đó là sinh tử phù là có thật, có thể khiến cho người ta khởi tử hồi sinh.
- Sát!
Tinh thần Nhân tộc đại chấn, kèm theo những tiếng xung phong điên cuồng liều chết. Một khi cao thủ vạn tộc mạnh mẽ hơn bên mình ,cao thủ Nhân tộc sẽ không chút do dự mà lựa chọn tự bạo. Có lẽ trong cùng cấp bậc thì cao thủ Nhân tộc không có thần thông thiên phú gì thì bị vây vào hoàn cảnh xấu, nhưng nếu bàn về kinh nghiệm chiến đấu thì Hỗn Loạn lĩnh luôn là cái lò huấn luyện, mỗi người đều nắm bắt kỹ thuật chiến đấu vô cùng xuất sắc.
Rầm rầm rầm!
Tựa như những quả pháo hoa nở rộ, cao thủ Nhân tộc không hề kiêng nể gì mà quả quyết tự bạo, khiến cho đám cao thủ vạn tộc phải đau đầu không ít.
Ở phía sau đại quân vạn tộc, có chừng trăm tên cường giả bán Thần cấp đang lăng không mà đứng, sắc mặt bọn họ cũng khó coi vô cùng.
- Chết tiệt, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Nhân tộc lại hung hãn không sợ chết như thế? Tự bạo, sau khi tự bạo tức là thần hồn câu diệt còn gì.
Lão giả cầm đầu tức giận nói.
- Hổ tộc trưởng, làm sao bây giờ, tuy chúng ta có nhân số nhiều hơn hẳn, nhưng không thể nào chịu đựng nổi loại tiêu hao này được!
Một nữ tử trầm giọng nói.
- Bản tôn cũng hiểu, chẳng qua nếu như chúng ta lui lại thì liên minh chỉ sợ sẽ không chiến mà tự tan, kế hoạch cướp đoạt linh mạch của nhân loại cũng sẽ vì thế mà sụp đổ.
Hổ tộc trưởng sắc mặt rất khó coi nói.
- Vậy tiếp tục chiến đấu đi, cho dù cao thủ Nhân tộc có tự bạo thì đã sao, so về chiến đấu tiêu hao thì vạn tộc thượng cổ chúng ta không sợ.
Một vị trung niên nhân che mặt cũng lên tiếng.
- Lang tộc trưởng, Lang tộc các người gây giống nhanh, tất nhiên không hề sợ loại tiêu hao này. Nhưng Hùng tộc chúng ta thì không được, Hổ tộc trưởng, nếu so tiêu hao chiến, thì Hùng tộc chúng ta xin rút lui.
Một vị trung niên hùng tráng khác giọng ồm ồm nói.
- Chư vị bình tình, đừng có nóng vội, chiến tranh không thể nào không có hy sinh. Chỉ cần tiêu diệt hết đám cao thủ của Nhân loại, toàn bộ Hỗn Loạn lĩnh sẽ trờ thành thổ địa của vạn tộc thượng cổ chúng ta. Hỗn Loạn lĩnh vốn là nơi tập trung thiên địa linh mạch, đủ đề đền bù lại tổn thất của vạn tộc thượng cổ chúng ta.
Hổ tộc trưởng trầm giọng nói.
Trên mặt mọi người đều đầy vẻ phức tạp. Liên quân của vạn tộc thượng cổ cũng không phải là toàn bộ vạn tộc cùng tham gia, bởi mấy chủng tộc ưa hòa bình đều không có tham chiến. Lần chiến tranh này là do những chủng tộc hiếu chiến là kẻ khởi xướng, hơn nữa, Hổ tộc sau khi đánh bại hoàng kim Sư tộc đã trở thành lãnh tụ của đại quân vạn tộc thượng cổ .
Nhân tộc đã tiêu hao rất lớn lực lượng đại quân vạn tộc, khắp cả một dải chiến trường chỉ sót lại vài phần huyết nhục còn thừa như tay chân bị cụt. Nếu không phải Thiên môn chìm vào bên trong phiến thổ địa này, khiến cho cấm chế chi lực của nó phát huy tác dụng thì sợ rằng một khi chiến sự bùng nổ, toàn bộ mặt đất đã bị đánh nát, khiến cho Hỗn Loạn lĩnh bị phá hư rồi.
- Nhân tộc tự bạo như vậy khẳng định là có nguyên nhân!
Một vị lão giả với đôi mắt lộ đầy sự cơ trí sắc xảo lên tiếng.
- Quân sư có đầu mối gì chưa?
Hổ tộc trưởng hỏi.
- Hiện tại thì chưa có, nhưng ta có nghe nói thống soái của Nhân tộc ở Hỗn Loạn lĩnh kia chính là Lý Lân, kẻ mà vạn tộc chúng ta phải giết, kẻ này có một ít năng lực quỷ dị, tựa như luyện chế khôi lỗi hoặc là khống thi vậy.
Quân sư trầm giọng nói, hiển nhiên lão cũng đã thu thập tình báo về Lý Lân rồi.
- Như vậy thì sao chứ? Khôi lỗi chỉ là tiểu đạo, khi đối mặt với thực lực tuyệt đối thì căn bản là không có tác dụng gì hết.
Hổ tộc trưởng hỏi lại, khôi lỗi nhân tộc với huyết quái vật của vạn tộc thượng cổ đều không hề có trí khôn, chiến lực so với đồng cấp yếu kém đến thảm thương.
Quân sư lắc đầu, bất đắc dĩ nói:
- Vạn tộc thượng cổ rời đi đã trăm vạn năm, Nhân tộc tuy rằng năm bè bảy mảng nhưng nội tình tích lũy thì không thể khinh thường được, nhất là hệ thống tu luyện so với vạn tộc thượng cổ còn tiên tiến hơn nhiều. Lão phu từng nghe nói có kẻ trong Nhân tộc có thể luyện chế được phù triện thế tử, phải chăng nguyên nhân để Nhân tộc tự bạo là nhờ có phù triện thế tử đây?
- Thế tử phù triện? Cho dù Nhân tộc thật sự có người có thể chế tạo thứ này, chẳng lẽ hắn có thể chuẩn bị cho mỗi người một phần sao? Phù triện chi đạo của Nhân tộc tuy rằng thần bí nhưng tài liệu yêu cầu rất cao, hơn nữa thứ gọi là thế tử phù triện này chỉ dùng được một lần mà thôi, mà cũng sẽ tạo thành thương tổn với thân thể, nhân tộc cũng không dễ dàng dùng được như vậy đâu.
Hổ tộc trưởng rõ ràng có hiểu biết khá sâu về phù triện của nhân tộc, thế tử phù triện không hề nghi ngờ gì chính là linh phù cao giai, dùng cho Tôn cấp trở lên thì còn được, nhưng dùng cho Hoàng cấp hay Tiên Thiên thì cũng quá mức xa xỉ rồi.
- Côn Bằng bộ tộc có một bí bảo tên là Luân Hồi Kính, có thể nhìn thấy cảnh tượng luân hồi. Hổ tộc trưởng, chúng ta hãy dùng nó để xem thử sau khi Nhân tộc tự bạo có vào luân hồi hay không.
Vạn tộc quân sư lên tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.